Đinh Trường Sinh đương nhiên không hề hay biết gì về giấc mơ của Dương Hiểu, trên đường đưa Cổ Thanh Sơn quay trở lại bệnh viện, trong đầu hắn cứ quanh quẩn hình ảnh mẹ nuôi gục đầu trên bắp đùi của hắn, cây ƈôи ŧɦịŧ của hắn không kềm chế được sưng cứng cạ bên dưới gò má của nàng thật là tội lỗi.
Vừa mới từ phòng bệnh bước ra thì bất chợt nhìn thấy Hoa Cẩm Thành trên tay cầm túi lớn, túi nhỏ các loại thuốc bổ đi tới, lão già này mấy hôm nay đã không gặp lão rồi.
-Ủa…chú tới đây làm gì vậy?
Đinh Trường Sinh chợt nhìn thấy Hoa Cẩm Thành .
-Tôi đến để thăm Cố chủ nhiệm một chút, trước kia tôi cũng đã từng mang ơn huệ của Cố chủ nhiệm, cho nên tôi phải đến.
Hoa Cẩm Thành đem thuốc bổ giao cho thư ký, nhìn Đinh Trường Sinh, nói ra:
-Đinh chủ nhiệm, cậu chờ tôi chút, tôi có chút việc muốn trao đổi với Đinh chủ nhiệm..
- Được, chú đi vào phòng trước đi, đừng ở lại lâu quá, cha nuôi của tôi sức khỏe kém không chịu đựng nổi nói chuyện lâu.
Đinh Trường Sinh mấy ngày nay nhìn thấy rất rõ ràng, sức khỏe của Cổ Thanh Sơn đã dần kém hơn lúc trước, chỉ cần nói hơi nhiều một chút thì cũng bắt đầu thở dốc rồi.
-Tôi biết rồi, sẽ quay ra sớm thôi.
Nói xong Hoa Cẩm Thành đẩy cửa phòng tiến vào, nữ thư ký của lão cũng uốn éo cái mông lớn với cái váy ngắn cũn cởn cùng vào theo, lão già này, xem ra là thay đổi khẩu vị rồi, bắt đầu học thói trâu già gặm cỏ non …
Đinh Trường Sinh đứng tại cuối hành lang, điếu thuốc chưa có có hút xong, thì đã thấy Hoa Cẩm Thành bước ra, lão thấy Đinh Trường Sinh vẫn còn chờ mình , liền đi nhanh về phía Đinh Trường Sinh .
-Đinh chủ nhiệm, chúng ta tìm một chỗ uống trà đi, có việc cần trao đổi làm ăn, nói sơ qua thì không được rõ ràng lắm..
-Được rồi, chuyện gì mà gấp gáp như vậy chứ ?
Đinh Trường Sinh hỏi, thấy Hoa Cẩm Thành đôi mắt dáo dát nhìn quanh, hắn liền sửng sốt không hỏi thêm gì.
Mãi đến khi đến một quán trà, nơi này Đinh Trường Sinh chưa từng tới bao giờ, đây cũng là nơi mà Hoa Cẩm Thành muốn nói chuyện làm ăn, nhưng nhìn qua thì quán này buôn bán không lớn lắm.
-Được rồi, nói đi …đến cùng chuyện gì, nhưng tôi nói cho chú trước, nếu muốn hỏi tiền, thì không cần nói, tôi không có tiền bây giờ đâu, đợi khi nào ở trên có bổ sung thêm tiền thì tôi sẽ đưa cho chú thêm.
Đinh Trường Sinh rào trước một câu, nếu như Hoa Cẩm Thành muốn thêm tiền thì liền bị lấp kín .
-Không phải là nói về khoản tiền của công trình, cậu nghe tôi nói cái đã, mà là chuyện chủ nhiệm xí nghiệp may cũ Hà Đại Khuê, ngày hôm qua lão lại đi lên Bắc Kinh rồi..
Hoa Cẩm Thành thấp giọng thần bí nói ra
-Đi Bắc Kinh, lên trên cáo trạng nữa sao à?
Đinh Trường Sinh trong nội tâm như dừng lại.
-Không phải, hình như là chỗ dựa của hắn đã chết rồi, tôi nghe được tin tức này tựa như là một cuộc cách mạng vậy, tôi thấy đến lúc chúng ta chuyển động lại mảnh đất của cái nhà máy kia, từ trước cho tới nay, chính quyền thành phố sợ Hà Đại Khuê đi đến Bắc Kinh cáo trạng, cho nên không dám động vào mảnh đất kia , nhưng bây giờ thì khác rồi, nếu ai muốn đi cáo trạng, thì cứ để cho đi cáo là được, còn về phần mảnh đất kia, thì không thể chờ đợi thêm nữa.
Hoa Cẩm Thành nói ra .
-Chuyện này thật sao? Làm sao chú biết?
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Ai …chính vì mảnh đất này, tôi luôn chú ý đến nhất cử nhất động của Hà Đại Khuê, Đinh chủ nhiệm …tôi từng hợp tác với Tiêu Hồng chính là vì chuyện này, nhưng về sau thì chuyện hợp tác bất thành, bây giờ tôi cảm thấy được lần này có thể lần nữa xúc tiến rồi.
Hoa Cẩm Thành cười cười nói .
- Nhưng đây là vì lợi ích của công nhân viên chức toàn nhà máy, chú phải lại là suy nghĩ thật kỹ cách ứng phó như thế nào về chuyện này đi, cho dù Hà Đại Khuê không còn chỗ dựa, vẫn còn nhóm lớn công nhân viên chức thì sao ? Nếu như những lợi ích của bọn họ không được bảo đảm, cho dù là Hà Đại Khuê không cáo, thì bọn họ cũng không thể bỏ qua, cho nên nếu muốn làm, thì phải làm cho thật vững chắc, tránh cho bọn họ đi kiện tập thể thì cũng rất là phiền toái.
Đinh Trường Sinh cau mày nói..
-Đinh chủ nhiệm, vấn đề này cậu yên tâm , tôi quyết không gây phiền toái cho cậu là được.
Hoa Cẩm Thành bây giờ là ôm chặt lấy đùi của Đinh Trường Sinh, hơn nữa lão không chỉ là nhìn trúng vào tiền đồ của Đinh Trường Sinh, mà còn có phía sau lưng của hắn là Thạch Ái Quốc , đây mới là mấu chốt trong vấn đề mấu chốt.
-Chú không gây cho tôi phiền toái, nhưng sẽ gây cho Thạch bí thư phiền toái, chú cũng thừa hiểu một ít chuyện trong chính quyền thành phố Hồ Châu mà, cho nên nếu là quả thật muốn làm mảnh đất kia, tôi cũng có thể chỉ ra cho chú một con đường, chú có muốn nghe hay không?
Đinh Trường Sinh thừa nước đục thả câu, nhấp một ngụm trà , hỏi.
-Ai ui…. Đinh chủ nhiệm ….cậu đừng nhấp lấy làm trong lòng tôi ngứa ngáy..
-Sao chú không nhìn lại bản thân chú một chút, chú lại không có con, muốn nhiều tiền như vậy làm gì? Chú đã bao nhiêu tuổi rồi, mà thấy tiền vẫn còn sáng mắt, nếu là tôi…tôi dứt khoát đi du ngoạn thế giới, những...loại chuyện kiếm tiền như thế này đã sớm không xen vào…
-Ha ha… Đinh chủ nhiệm, cậu không biết tôi là loại người dính liền với hai chữ ‘’ tham tiền..’’ hay sao ? Tuy là tôi đã kiếm được tiền cả đời này tiêu xài cũng không hết rồi, cứ vừa nghĩ tới, trong tay của tôi có cơ hội để kiếm thêm nhiều tiền như vậy, thì ở bên trong lòng tôi liền rất cao hứng, nhưng vừa nghĩ tới cái cơ hội mà người khác sẽ kiếm được tiền, còn tôi thì không có kiếm được, tôi liền có cảm giác là mình bị thua lỗ. Ha ha… cho nên..làm người ai cũng có cái thú đam mê riêng của mình, cứ mỗi tốt lúc vắng lặng không có người, thì tôi lại chiêm nghiệm văng vẳng thanh âm bên tai làm sao tìm có cơ hội để kiếm được thêm tiền.
Hoa Cẩm Thành vừa nhắc đến tiền, cả người lão như là lâm vào một cái trạng thái điên cuồng, Đinh Trường Sinh nhìn thấy cũng sửng sốt ..
-Thôi được rồi… bây giờ đang là ban ngày, tôi không có thời gian ở chỗ này nghe chú nói về chuyện kiếm tiền, bây giờ nói đến chính sự đi, chú Hoa …cái hạng mục này nếu như nắm được quyền khai thác, đại khái có thể kiếm được bao nhiêu lợi nhuận ? Tôi nói là về lợi nhuận, chính là sau khi trừ đi tất cả mọi chi phí…
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Theo tôi đánh giá sơ qua, ít nhất cũng kiếm được tầm 200 triệu đến 300 triệu đó a.
Hoa Cẩm Thành bật ra từng ngón tay nói ra.
-Há.. nhiều như vậy sao, còn tiền chuyển nhượng khai thác ước chừng bao nhiêu?
Đinh Trường Sinh lại hỏi, chuyển nhượng tức là giao tiền cho chánh phủ.
-Không sai biệt lắm tầm 500 triệu.
Hoa Cẩm Thành nghiêm túc nói ra.
Đinh Trường Sinh đối với vấn đề này không hiểu rõ lắm, nào ngờ mảnh đất này nếu được chuyển nhượng khai thác, thì chính phủ vẫn là nơi nắm đằng đầu.
- Nhiều như vậy sao? Được rồi, đã là như vậy, tôi cảm thấy mảnh đất này nhất định chính quyền sẽ kêu gọi đầu tư, còn ai trúng thầu thì không biết được, tôi chỉ có lời khuyên chú, tốt nhất là lấy ra cái gì để lấp đầy lợi ích nhu cầu của những công nhân viên chức cũ của nhà máy là ổn, ví dụ như mảnh đất này nếu nắm được quyền khai thác, thì sẽ xuất một nửa lợi nhuận trao cho công nhân viên chức, tôi đoán chừng lãnh đạo trong thành phố cũng sẽ xem xét chọn chú đấy, chú cảm thấy thế nào?
-Đinh chủ nhiệm, đây là cậu muốn đánh thổ hào sao a, cậu có biết một nửa lợi nhuận là bao nhiêu tiền không? Lấy ra một số tiền lớn để đưa cho công nhân viên chức đã nghỉ việc à? Mà cho dù là có đưa tiền cho bọn họ thì cũng như không mà thôi, bọn họ cũng sẽ không có biết điều gì đâu, những trường hợp như thế này tôi đã từng thấy qua.
-Này… tôi không nói là chú trực tiếp đưa tiền cho bọn họ, có đưa cho ít tiền thì một thời gian ngắn là đã xài hết tiền rồi, đã xài hết rồi thì sẽ tiếp tục nháo sự vòi thêm, làm vậy thì chú cũng không có được chỗ tốt gì, nhưng nếu chú thành lập một công ty mới, tất cả công nhân viên chức đều có cổ đông, như vậy thì bọn họ có thể được chia hoa hồng lâu dài, trong khi tài sản chủ chốt vẫn là do chú nắm giữ, chú thấy vậy có được không?
Đinh Trường Sinh nghĩ ra được một chiêu như thế
Hoa Cẩm Thành suy nghĩ, một bên vuốt lấy mấy cọng râu cằm, đây cũng là một biện pháp, lão biết rất rõ ràng, Đinh Trường Sinh đây là đang giúp lão, bằng không thì mà nói, dựa vào tình huống của La Đông Thu và Tưởng Hải Dương hai người kia, Hoa Cẩm Thành làm bất cứ cái gì cũng không được, cũng chỉ có áp dụng hình thức đổ máu như kiểu này, thì mới có thể nắm được quyền khai phát .
-Đinh chủ nhiệm, nêu tôi làm như vậy, thì có thể bảo chứng cầm nắm được cái hạng mục này không vậy?
Hoa Cẩm Thành hỏi.
-Không có gì bảo chứng cả, nhưng tôi sẽ nói với lãnh đạo thành phố xem xét phương án của chú, vậy chú phải nhanh một chút, đem chuyện trao đổi vấn đề này hình thành văn bản, tôi tìm cơ hội giúp cho chú đưa tới lãnh đạo thành phố, tôi đoán bọn họ sẽ xem xét đến phương án của chú.
Đinh Trường Sinh thần bí cười nói
Nhìn xem dáng vui vẻ của Đinh Trường Sinh, Hoa Cẩm Thành tựa hồ đã minh bạch điều gì , nhưng tính toán suy nghĩ là tính toán, việc này vẫn chưa đáng tin cậy tuyệt đối, lão vẫn muốn đem Tiêu Hồng ty kéo vào, nếu được như vậy thì chẳng khác gì là đã có Thạch Ái Quốc ủng hộ một tay.
-Tốt rồi Đinh chủ nhiệm, còn có một chuyện, nếu như tôi cùng công ty của Tiêu Hồng hợp tác, cậu thấy thế nào?
-Chú Hoa…. tôi khuyên chú cũng đừng có suy nghĩ đến chuyện này nữa, đương nhiên nếu như Tiêu Hồng đồng ý, đó là chuyện của Tiêu Hồng, còn chuyện dựa dẫm vào tôi hãy quên đi, thật ra thì tôi cho rằng, về loại chuyện như thế này, Thạch thư ký càng muốn mình sạch sẽ không liên can vào, thì cái hạng mục này của chú lại càng an toàn, còn ngược mà nói, cái hạng mục này của chú liền có nguy hiểm, chú phải biết, có đôi khi đứng ở dưới tán cây đại thụ không nhất định là lúc nào cũng hóng mát tốt, bởi vì có thể bị những nhánh cây khô rớt hoặc thừ đồ vật gì đó rơi xuống trúng vào đầu….
Đinh Trường Sinh chỉ một câu nói đem suy nghĩ khác của Hoa Cẩm Thành kéo quay trở về .
-Vậy được rồi Đinh chủ nhiệm ….nếu như tôi có thể cầm được cái hạng mục này, tôi sẽ rút 5% đưa cho cậu…
Hoa Cẩm Thành tiếp tục dụ nói.
-Chú Hoa …. Chú cũng đã biết tôi một thời gian rồi, tôi là cái loại người tham tiền sao? Quân tử ái tài thủ chi hữu đạo ( người quân tử coi trọng của cải nhưng lấy của cải phải đúng đạo lý…) vì thế một phần tôi cũng sẽ không cầm, cho nên chú hãy bỏ cái tâm tư này đi nhé , nếu như chú quả thật muốn cám ơn tôi, đến lúc đó mời tôi ăn tiệc đà điểu ycủa chú là được rồi n a.
-Cái này không thành vấn đề, đúng rồi Đinh chủ nhiệm, nếu hôm nay không bận rộn, đến nhà của tôi đi, chúng ta ăn tiệc đà điểu ngay luôn, với lại chỗ của tôi mới tới mấy người đàn bà rất tuyệt, đều là người vừa mới kết hôn đấy, rất là mới lạ, tươi sốt lắm, vú mông ai cũng ngồn ngộn nẩy nở, hay là cậu đến nếm thử một chút.
Hoa Cẩm Thành nhẹ nhàng dụ hoặc lấy Đinh Trường Sinh .
-Ha ha, coi như tôi chưa có được diễm phúc đó, Cố chủ nhiệm sắp giải phẫu rồi, tôi rất bận rộn, sau này nếu có thời gian tôi sẽ đến… đúng rồi, con đường của khu khai phát bảo hành sửa chữa chú nhanh hoàn thành đi, rất nhanh sẽ có hạng mục đầu tư tiến đến, không nên làm trễ nãi sự tình.
-Tôi biết, nhất định sẽ không chậm trễ đâu.
Hoa Cẩm Thành rất khiêm nhường nói ra .