Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 1445: TRONG LÒNG NHẸ NHÕM.

-Đúng ..đúng, chúng ta gọi món ăn đi, lần này em mời khách, vốn là đã tới chậm , còn ở đây nói dong dài, làm chậm trễ mọi người ăn cơm, hai vị mỹ nữ, xin cứ việc gọi thoải mái, đừng khách sáo nhé..

Đinh Trường Sinh tuy trong túi quần hiện nay không có bao nhiêu tiền, nhưng vì đại khí nên hùng dũng nói ra, cùng lắm thì lát nói nhỏ mượn tiền của Đường Linh Linh .

-Tốt rồi … làm gì mà khẩn trương vậy, cứ yên tâm đi, bữa cơm này không cần em mời, buổi ăn này cứ tính cho chị, ai nỡ nào quá ác làm thịt em qua buổi tiệc này chứ.. có phải không, Trường Sinh?

Đường Linh Linh tựa như là biết rõ Đinh Trường Sinh hôm nay không có mang tiền vậy , thoáng cái liền rộng lượng đâm xuyên trong lòng Đinh Trường Sinh.

-Ai ui…chị Đường, tại trước mặt chị Dương, chị không chừa cho em chút mặt mũi sao ah.
-Thôi đi cậu ơi... lưu mặt mũi cho em, vậy bữa cơm này để em mời à?

-Đương nhiên là để cho em, không phải là em đã nói là em mời sao…

Đinh Trường Sinh cũng thấy hơi kỳ quái Đường Linh Linh làm sao lại hỏi như vậy

-Được rồi … bữa cơm này là do chị Dương mời, cái nhà hàng Thủy Tinh Cung này, chính là của nàng, bữa cơm này là nàng đãi, nhưng về sau khi tại khu đang phát triển nếu có tiếp đãi khách, thì nhớ đến đặt bàn ăn ở Thủy Tinh Cung nhé , lát nữa em nếm thử món ăn ở đây, so với Hồ Thiên Nhất Sắc thì ngon hơn nhiều, Hồ Thiên Nhất Sắc thật ra là do có cảnh vật đẹp, nhưng lại cách nội thành quá xa, em thấy có đúng không?

Đường Linh Linh không ngừng giúp đỡ nói lời hữu ích cho nhà hàng của Dương Phàm.

Đinh Trường Sinh giờ mới hiểu được vì sao Dương Phàm muốn mời bữa cơm này, nguyên lai nhà hàng Thủy Tinh Cung này là của Dương Phàm đấy, thật là nhìn không ra bà nương của Lâm Chí Sinh này lại còn có năng lực lớn như vậy , không cần phải nói, ngoài việc các địa phương chiêu đãi tại đây, nói không chừng ở chỗ này còn có luật sư toàn thành phố, nếu muốn mời quan toà ăn cơm, khẳng định cũng là đến đây, đây chính là một lượng khách hàng vô cùng ổn định ah .
-Há, thì ra Thủy Tinh Cung là của chị Dương tỷ à, vậy thì em cũng không cùng chị Dương tranh giành buổi cơm này nữa, chị Đường đã nói vậy, việc này cứ quyết định như thế đi, về sau khu đang phát triển có nhiệm vụ tiếp đãi khách, em sẽ đến đây.

Đinh Trường Sinh lúc này nhất định là sẽ nói không do dự, chuyện của mình còn chưa kịp mở miệng nhờ vả đâu rồi, nếu câu trả lời do dự một chút, thì câu nói kế tiếp sẽ khó mà nói ra được .

-Úi trời..vậy chị phải cám ơn tiểu Đinh rồi, phục vụ viên sẽ bắt đầu mang thức ăn lên..

Dương Phàm vỗ tay một cái , liền bước vào một phục vụ viên, nàng phân phó nói .

-Ai dà… nếu sớm biết chị Dương mời khách, giữa trưa vừa rồi em sẽ không ăn cơm, căn tin của khu đang phát triển đồ ăn thật sự là quá khó nuốt, em còn định đem bọn họ rút lui là để tự chính mình vào bếp làm .
-Ha ha …tiểu Đinh thật là thú vị, đường đường là chủ nhiệm khu đang phát triển lại còn muốn đích thân xuống bếp nấu cơm cho nhân viên của em, nếu vậy thì bọn họ cảm động đến chết mất, sau này sẽ khăng khăng một lòng một dạ đi theo em ah.

Dương Phàm nghe được Đinh Trường Sinh nói như thế, liền ha ha cười rộ lên, đôi bầu vú tròn trịa vừa tầm trước ngực nàng run rẩy lại làm cho Đinh Trường Sinh ngẩn ngơ.

Ngay cả Đường Linh Linh ở một bên thờ ơ lạnh nhạt cũng phải mỉm cười, nàng nghĩ đến thằng gia hỏa làm được nhiều chuyện, đúng là bởi vì hắn không dựa theo quy củ nào mà xuất bài.

…………………………………………………………………………………………….

-Như thế nào đây? Món ăn thế nào?

Dương Phàm xem Đinh Trường Sinh ăn nuốt ngon lành thì hỏi

-Vâng, rất ngon, em thích ăn theo kiểu chế biến như thế này, mấu chốt là cùng hai vị mỹ nữ ăn cơm, mấy món thức ăn này càng thêm có hương vị.
-Vậy thì đơn giản rồi, sau này mỗi lần em tới đây ăn cơm, chị nói Dương Phàm cùng ăn với em là được.

Đường Linh Linh liếc Đinh Trường Sinh nói ra .

-Há, không dám.. không dám, em làm sao dám để cho phó chánh án Dương theo giúp em ăn cơm chứ.. À…chị Dương, chuyện của em, chị Đường đã nói với chị chưa vậy?

Đinh Trường Sinh vốn tới nơi này không phải là vì ăn cơm, hắn sợ lát nữa uống rượu nhiều quá, mà chính sự thì chưa nói xong, thì xem như buổi cơm này hóa thành công cốc..

-Um…chị Đường chỉ nói giới thiệu cho chị gặp một cậu em trai, lúc mới bắt đầu chị còn tưởng rằng là chị Đường đã tìm được một nữa kia của mình rồi chứ, giới thiệu khoe cho chị biết, náo loạn cả buổi thì mới biết là em có có chuyện cần tìm gặp chị a, cũng không có nói sớm.

Dương Phàm nghịch ngợm liếc nhìn Đường Linh Linh nói ra .
-Này…tui đem miệng của bà xé mở bây giờ, cứ nói hươu nói vượn, tui đã bao nhiêu tuổi, còn tiểu Đinh thì tuổi thanh xuân còn quá trẻ, làm gì mà để ý đến bà lão này chứ.

Đường Linh Linh cũng là một người biết diễn trò, lời nói té theo này cho dù là Đinh Trường Sinh da mặt đủ dày, cũng không biết phải nói thêm gì rồi..

-Ặc… hôm nay ở chỗ này ăn cơm, em được nhận thức một phó chánh án oai hùng lại vô cùng xinh đẹp, lại nói chuyện thoải mái là chị Dương Phàm, còn có một chị Đường Linh Linh phong nhuận kiều diễm, em rất cảm thấy vinh hạnh, ly rượu này em uống trước rồi nói sau..

Đinh Trường Sinh đành mượn cớ uống rượu, đem cục diện lúng túng này ứng phó .

-Này ai cho em nốc cạn ly rượu này? Rượu đỏ ngon như vậy thì phải từ từ uống, sao có thể nuốt chửng mà không chịu thưởng thức gì cả.
Đường Linh Linh còn chưa kịp ngăn lại, thì chén rượu đỏ như huyết dịch đã trôi xuống yết hầu Đinh Trường Sinh rồi

-Ha ha rất là đặt sắc, không có sao đâu, tiểu Đinh.. hảo tửu chỗ này của chị còn rất nhiều, em cứ việc uống, muốn uống như thế nào uống thì cứ như thế mà uống, cho dù bụng em là thùng rượu không đáy, chị cũng không có ý kiến.

Dương Phàm hoà giải nói.

-Đúng là chỉ có chị Dương thương em, chị Dương … em có chút chuyện muốn nhờ chị giúp đỡ, đương nhiên em sẽ có có hậu lễ a.

Đinh Trường Sinh uống một chút rượu, bắt đầu có dũng cảm hơn rồi, rõ ràng đã kéo cái ghế của mình, cứ như vậy ngồ sát vào bên cạnh Dương Phàm.

-Nói đi …chuyện gì?

Đối với Đinh Trường Sinh vồn vả, Dương Phàm thẳng thắn thụ hưởng liền hỏi, hoàn toàn không để ý tới cảm thụ của Đường Linh Linh, xem ra tựa như hai nàng đang so sức lực vậy..
-Thật ra thì chuyện này cũng hơi đơn giản, chỉ là muốn cho chị Dương đưa tay lên đánh khẽ, nếu là một năm lột xuống chỉ còn nửa năm cũng là cho em mặt mũi . . .

Đinh Trường Sinh lải nhải liền đem vụ án của Mã Kiều Tam nói qua một lần .

-Chỗ này của chị thì không thành vấn đề, nhưng chỉ sợ bên viện kiểm sát kháng tụng mà thôi, đến lúc đó sẽ rất phiền toái.

Dương Phàm nghe Đinh Trường Sinh nói xong, trầm ngâm trả lời.

-Viện kiểm sát bên kia không có việc gì đâu, em sẽ đi giải quyết, đây cũng là vì có người nhờ em đấy, em lại đi cầu chị Dương, ở tại đây, em cám ơn trước chị Dương, cạn ly …

Đinh Trường Sinh giơ ly lên lại uống hết một ly, uống rượu đỏ thì ly đều loại ly lớn, tuy rượu đỏ sẽ không đổ đầy ly , nhưng một ly rượu này ít nhất cũng có ba lượng, tác dụng rượu đỏ là say chậm, Đinh Trường Sinh cũng không biết nhãn hiệu trên chai rượu là loại gì, tất cả đều là ghi bằng tiếng Anh, dù sao càng uống, về sau thì đã cảm thấy đầu nặng chân nhẹ không vững rồi…
Đinh Trường Sinh cũng không nghĩ tới Dương Phàm lại đáp ứng về vụ án của Mã Kiều Tam, sẽ tìm giảm xuống thời hạn thi hành án, cho nên tâm tư thả lỏng, uống rất nhiều rượu, tiếp theo cây chuyện như thế nào đấy, thì hắn hoàn toàn không nhớ được .

…………………………………………………………………………………….

-Thế nào, để tui gọi người đem hắn đưa trở về nhà?

Khuôn mặt xinh đẹp của Dương Phàm cũng là đỏ bừng vì rượu .

Trong đây tửu lượng lớn nhất chính là Đinh Trường Sinh, nhưng hắn lại uống quá nhiều, hơn nữa là một chọi hai, ngược lại thì Đường Linh Linh không có uống bao nhiêu rượu, nàng chỉ nhếch miệng nhỏ thưởng thức rượu đỏ, vì thế cho đến cuối cùng thì nàng là người thanh tỉnh nhất.

-Được rồi, để tui tiễn đưa hắn, hắn có lái xe tới đây mà, tui lấy xe của hắn để đưa hắn trở về nhà.
Đường Linh Linh nói ra.

-Vụ này thấy hay à, bà nhân cơ hội đêm nay nhai thịt tươi, còn rất non tơ đấy..

Dương Phàm ôm cổ của Đường Linh Linh, tại bên tai nàng nhỏ giọng nói .

-Nằm mơ đi, có muốn ăn thịt non tơ thì chỉ có bà thích đấy, còn tui thì lâu nay đã bất kể rồi.

Đường Linh Linh giả bộ tức giận, nhưng bàn tay lại đưa về phía người của Đinh Trường Sinh lục lấy chìa khóa xe.

Nhấn Mở Bình Luận