CHƯƠNG 1451: CHỈ SỐ THONG MINH …
Chỉ có Đinh Trường Sinh ở bên ngoài phòng họp nên không biết gì cả, còn Cổ Thanh Sơn miễn cưỡng chịu đựng được đến khi cuộc họp chấm dứt, thì Đinh Trường Sinh mới đi vào phòng họp đỡ Cổ Thanh Sơn quay về bệnh viện.
-Cha nuôi, không có sao chứ, ráng nhịn chút nữa, là sẽ đến bệnh viện rồi.
Đinh Trường Sinh vừa lái xe, vừa nhìn phía sau trên mặt Cổ Thanh Sơn đang toát mồ hôi hột nói.
-Không có sao đâu, con cứ chú ý lái xe, cha nuôi chỉ có chút đau bụng mà thôi.
Cổ Thanh Sơn uể oải nói ra .
Đinh Trường Sinh vừa lái xe vừa gọi điện thoại cho Chu Hồng Diễm.
-Em Đinh Trường Sinh, nhờ chị lập tức thông báo bác sĩ, chuẩn bị trước phòng cấp cứu, em cùng Cố chủ nhiệm đang đến bệnh viện, trong bụng Cố chủ nhiệm đang đau dử dội.
Đinh Trường Sinh nói ra .
-Được, chị lập tức chuẩn bị.
Chu Hồng Diễm lập tức chạy đi báo cáo viện trưởng bệnh viện.
Đinh Trường Sinh lúc này rất hối hận, tại sao không nhớ ra được chuẩn bị sẵn trong đại viện thành ủy một chiếc xe cứu thương đây này? Ai …cho dù cẩn thận mấy cũng có sơ sót a, thế nhưng mà hiện tại nói cái gì cũng đều vô dụng, cứ trước đến bệnh viện rồi tính sau.
Đinh Trường Sinh trên đường đi không biết vượt qua mấy cột đèn đỏ, cuối cùng là cũng đem Cổ Thanh Sơn đưa đến bệnh viện, nhìn xem Cổ Thanh Sơn đang bị đẩy vào phòng cấp cứu, Đinh Trường Sinh giữ thật chặc Dương Hiểu đang lo lắng không thôi, không cho nàng cùng đi theo vào bên trong phòng cấp cứu.
-Mẹ nuôi, không có sao đâu , không có việc gì, đừng quá lo lắng, có con ở đây . Đinh Trường Sinh một tay nắm lấy bả vai Dương Hiểu, an ủi nàng nói.
-Ai , cũng không biết ra sao rồi, đúng rồi …vừa rồi tiểu Chu có nói cho mẹ nuôi nói bác sĩ chuyên gia thành phố Giang Đô đến rồi, con biết chưa ?
Dương Hiểu đột nhiên hỏi.
-Con chưa biết, đi ..chúng ta đến đó thử xem.
Đinh Trường Sinh nói với Dương Hiểu
-Con cứ đi đi , mẹ ở đây trông coi cha nuôi , con cứ trao đổi với bác sĩ chuyên gia thử xem có thể sớm chút giải phẫu được không?
Dương Hiểu đối với Cổ Thanh Sơn rất là lo lắng, sợ ông ta cứ như vậy mà lìa đời.
Đinh Trường Sinh gật đầu, đỡ Dương Hiểu đến cái ghế ngồi xuống, rồi chính mình đi tìm Khương bác sĩ để hỏi tình huống như thế nào, nếu bác sĩ chuyên gia đã đến, khẳng định cũng là tìm đến Khương bác sĩ để xem bệnh án.
Quả nhiên, Khương bác sĩ tại đang trong phòng hội chuẩn, cách cánh cửa thủy tinh, Đinh Trường Sinh liền nhìn thấy bác sĩ chuyên gia kia đang cùng Khương bác sĩ thảo luận cái gì đó, Đinh Trường Sinh liền đẩy cửa đi vào, bọn họ cũng đang tập trung nên không có quay đầu nhìn hắn, mà là một mực nhìn chăm chú lên trong máy vi tính các ảnh chụp ..
-Bác sĩ Khương, đối với phán đoán của cô tôi có chút bất đồng ý kiến, ung thư tuyến tuỵ là không có sai, nhưng khôi u này là ác tính hay bình thường vẫn không thể dễ dàng có kết luận như vậy, nếu như là bình thường, người bệnh còn có khả năng kéo dài thời gian thêm mấy năm, nhưng nếu là ác tính, đoán chừng hiện tại có làm giải phẫu cũng không còn kịp nữa rồi.
-Phán đoán của tôi là ác tính đấy, cho nên tôi vẫn luôn khuyên người nhà gia thuộc mau chóng tiến hành giải phẫu, nhưng cứ trước sau lần lữa kéo dài trễ nãi nhiều ngày như vậy, chỉ sợ thời cơ trị liệu tốt nhất đã qua.
Khương bác sĩ kiên duy trì ý kiến của mình
Đúng lúc này bọn họ mới quay đầu lại thì mới thấy Đinh Trường Sinh .
-Hai vị bác sĩ, tôi thấy vô luận là ác tính hay là bình thường, cũng đều phải nhanh một chút để làm giải phẫu, hôm nay không được, thì cũng có thể ngày mai ….
Đinh Trường Sinh nói ra
-Yên tâm đi , chúng ta chuẩn bị một chút, sáng sớm ngày mai sẽ tiến hành giải phẫu, chúng ta nhất định sẽ làm hết sức.
Một vị bác sĩ chuyên gia khác từ Giang Đô tới nói ra .
Đinh Trường Sinh gật đầu, không có nói thêm gì nữa, chữa bệnh cùng giáo dục đều là giống nhau, đó là không thể đoán trước được điều gì xảy ra, không thể nói bỏ ra tiền thì nhất định có thể chữa khỏi bệnh, cho nên khi đem quyền chủ động giao cho người khác, đây cũng là điều rất là bất đắc dĩ …
Đinh Trường Sinh tại trong hành lang bệnh viện, thì gặp Đường Linh Linh đến thăm Cổ Thanh Sơn, nhớ tới tối hôm qua một đêm hoang đường, Đinh Trường Sinh cũng cảm thấy xấu hổ, còn Đường Linh Linh đúng lúc này ngược lại là không có lo lắng đến sự tình như vậy.
-Cố chủ nhiệm ra sao rồi?
-Đang ở bên trong phòng cấp cứu, chuẩn bị ngày mai làm giải phẫu.
Đinh Trường Sinh đáp .
-Há vậy sao ? À…em qua đây, để chị nói ra suy nghĩ của mình.
Đường Linh Linh đối với Đinh Trường Sinh nói xong , liền hướng đến cuối hành lang đi đến .
Đinh Trường Sinh trong nội tâm hơi hồi hộp, nghĩ thầm : ‘’ Xem ra chuyện không muốn tới cũng đã tới rồi, nợ phong lưu tối hôm qua của mình, nhìn xem Đường Linh Linh chắc là sẽ đòi..’’
-Chị Đường , chuyện tối ngày hôm qua, là em không đúng. . .
-Tối hôm qua xảy ra chuyện gì? Chị như thế nào lại không biết ?
Đường Linh Linh không đợi Đinh Trường Sinh nói xong, câu nói đầu tiên liền chận họng hắn, như thế lại càng khiến cho Đinh Trường Sinh có chút nghi ngờ chẳng lẽ không phải là nàng đến để hưng sư vấn tội
-Nhưng…
-Đinh Trường Sinh, chuyện này chỉ có em biết và chị biết, nếu em dám để cho người khác biết rõ, chị liền thiến em ngay đó..
Đường Linh Linh mắt lộ ra hung quang nói.
Đinh Trường Sinh nhìn chung quanh một chút, thấy không có người nào, bản tính lưu manh lại liền lộ ra:
-Chị Đường, kỳ thật em lại có cảm giác tối hôm qua thì chị chủ động nhiều hơn a , em . . .
-Em nói thêm câu nữa thử xem?
Đường Linh Linh vốn định tiên hạ thủ vi cường để hù dọa Đinh Trường Sinh, bắt hắn phải nghe lời của mình, muôn ngàn lần không thể để cho việc này truyền ra bên ngoài, nhưng không ngờ tiểu tử này rõ ràng còn dám đùa giỡn ngược lại với mình, còn nói là mình chủ động, thật sự là đáng giận đến cực điểm .
-Được..được.. em không nói nữa, bất quá nhà chị hiện đang ở đâu vậy?
Đinh Trường Sinh nghiêm trang hỏi .
Đường Linh Linh không biết là hắn đang trêu ghẹo mình, vậy mà còn hỏi:
-Để làm gì?
-Để em đến tìm chị ah.
-Câm miệng .. đừng để cho chị nổi điên đấy..
Đường Linh Linh tuy nói như vậy, nhưng tức giận lại là giả, có câu nói đàn bà khi dinh vào cái chuyện yêu đương thì chỉ số thông minh chỉ còn tương đương với heo, xem ra lúc này Đường Linh Linh mặc dù không có yêu đương Đinh Trường Sinh, nhưng bởi vì đã có quan hệ giao hoan với Đinh Trường Sinh, cho nên lúc này Đường Linh Linh chỉ số thông minh cũng không cao chút nào.
Thật ra Đường Linh Linh đến bệnh viện, một nửa là để xem tình hình sức khỏe của Cổ Thanh Sơn ra thế nào rồi, tại phòng họp nàng cũng nhìn thấy tình huống của Cổ Thanh Sơn, một nửa cũng là để thăm dò Đinh Trường Sinh, hắn chiếm được thân thể mình cả đêm, cũng không thể nào để hắn lẳng lặng kéo quần cứ như vậy mà đi, tuy nhiên vừa mới bắt đầu thì nàng tựa như hung thần ác sát cảnh cáo Đinh Trường Sinh không được nhắc lại chuyện này, nhưng trong nội tâm thì lại chính là nếu ngươi không đề cập tới chuyện này thì chính ta cũng sẽ nhắc ra, cho nên khi Đinh Trường Sinh đem lời này nói ra, thì trong lòng nàng tựa như là bị ngứa mà được gãi vậy….
-Đêm nay em không có thời gian, vì phải chăm sóc cho cha nuôi để sáng sớm ngày mai làm giải phẫu, sau này có thời gian em sẽ đến tìm chị, kỳ thật chị cũng không dễ dàng gì, đã lớn như vậy mà không có đàn ông kề cận chăm sóc, đàn bà thì cần đàn ông tưới tắm cày cấy để cho dễ chịu, chị trở về ngắm nghía trong gương thử xem, có phải bây giờ có cảm giác trẻ đẹp lại hơn trước rất nhiều?
Đường Linh Linh không cần ghe xong câu nói của hắn, đã quay mông bước đi rồi, trước kia không có cái tầng quan hệ này,thì Đinh Trường Sinh đâu dám trêu chọc mình , giờ thì tốt rồi rồi, hắn đã bắt đầu trêu chọc đùa giỡn, hơn nữa thằng này da mặt dầy không phải là bình thường, cho dù mình cay cú, nhưng lúc này ở trước mặt hắn, thì mình lại có cảm giác hình như là bị hắn lột ra tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ vậy, cái gì cũng đều bị hắn nhìn thấu.