Đinh Trường Sinh vốn chỉ muốn đi đến Bạch Sơn lấy súng xong rồi quay trở về ngay, nhưng không ngờ lúc sắp đến Bạch Sơn gọi điện thoại cho Kha Tử Hoa thì mới biết được Thành Công cũng quay về Bạch Sơn rồi, vậy là hắn không thể vội vàng về Hồ Châu được rồi.
………………………………………………………………………………………..
-Được rồi, các người cứ trò chuyện, tôi đi ra ngoài an bài một chút, để cho thằng nhà quê Nhị Cẩu này mở mang đầu óc.
Kha Tử Hoa nói xong liền đi ra ngoài.
Như vậy bên trong cái phòng lớn chỉ còn lại Đinh Trường Sinh cùng Thành Công, thành công nhìn Đinh Trường Sinh, hỏi :
-Trường Sinh, chuyện nhà máy nước giải khát ở khu khái phát chắc cậu còn phải hao tâm tổn trí a, chuyện này nếu thành công, thì về sau chúng ta coi như là có một máy ATM rút tiền rồi, nhưng tôi vừa nghe nói tình huống của cậu ở Hồ Châu lúc này đang không lạc quan lắm phải không?
-Bây giờ còn chưa biết, nếu Thạch bí thư đi rồi, tôi đoán chừng thời gian sắp tới có thể sẽ không dễ chịu lắm, nhưng bất quá nếu nói về chuyện đầu tư, có em hay không có thì cũng không thành vấn đề gì, Hồ Châu hiện tại đang thiếu khuyết nhà đầu tư, lúc nào bên kia tới khảo sát, anh nhớ báo trước để chúng ta bên này chuẩn bị tốt một chút.
- Vấn đề Thạch bí thư có đi hay không thì tôi không quản đến, tôi nghe nói cái hạng mục PX sẽ chính thức rơi xuống Hồ Châu thật sao?
Thành Công hỏi một một chủ đề khác .
-Đúng là có ý định như thế, có gì không vậy? Chuyện này cùng với việc đầu tư của phương Bắc kia có quan hệ sao?
Đinh Trường Sinh trong nội tâm cảm thấy là đã có vấn đề, bằng không thì Thành -Trường Sinh, công ty nước giải khác cơ bản tối trọng yếu nhất chính là vấn đề nguồn nước, hồ Lạc Mã bây giờ chất lượng nước thì không có vấn đề, nhưng tôi lo lắng chính là nếu như hạng mục PX cũng rơi xuống tại khu khai phát, thì có thể làm ô nhiễm đến chất lượng nước của hồ Lạc Mã, về chuyện này thì cậu tính làm sao đây?
Thành công đưa ra vấn đề rất bén nhọn, không thể không nói, chưa gì thì tác dụng phụ của hạng mục PX đã bắt đầu hiện ra.
-Hạng mục này đối với hồ Lạc Mã sẽ không tạo ra ô nhiễm, bọn họ có nhà máy xử lý nước thải, nếu như đối với chất lượng nước của hồ Lạc Mã có ảnh hưởng, thì chúng ta đã không để cho bọn họ xây dựng nhà máy tại Hồ Châu rồi.
Đinh Trường Sinh mặc dù là nói như vậy, nhưng là trong giọng nói rõ ràng không có sức thuyết phục .
-Cậu xem, ngay cả lời cậu nói mà cũng lộ ra không có đủ sức, này Trường Sinh, đây chính là chân kim bạch ngân quăng tiền của mình, vạn nhất đến lúc đó chất lượng nước ô nhiễm, thì nửa đời tâm huyết của tôi tất cả đều đặt ở nơi đó đều trôi theo dòng nước đấy, cậu cũng đừng có bịp tôi ah.
Thành Công nửa đùa nửa thật nói.
-Thôi như vậy đi, để em xác định một lần nữa tình huống cái hạng mục này hiện nay đã phát triển như thế nào, đến lúc đó em sẽ trả lời cho anh một câu thuyết phục, chủ yếu là về phương diện xử lý nước thải, em sẽ thẩm tra thật kỹ là được rồi.
-Ừ…. tốt, cứ quyết định như vậy đi, lão đệ … tôi rất là coi trọng chất lượng nước của hồ Lạc Mã, người phía phương Bắc kia cũng đã xét nghiệm qua nước hồ Lạc Mã rồi, họ phi thường hài lòng , nhưng nếu để cho ô nhiễm, như vậy thì thật là đáng tiếc, kỳ thật cậu là quan viên chính phủ, có lẽ so với chúng ta những thương nhân thì có tầm nhìn xa hơn, mặc dù bây giờ Hồ Châu đang được tiến cử một cái hạng mục lớn như là PX, nhưng nếu cái hạng mục lớn đến mà sẽ gây ảnh hưởng đến biết bao cái hạng mục nhỏ khác, chắc có các người cũng sẻ có một kết luận rỏ ràng a, nếu như bởi vì vấn đề ô nhiễm, mà khiến cho khu đang phát triển Hồ Châu chỉ có một cái hạng mục PX như vậy, vậy các người cảm thấy có đáng giá hay không?
Thành Công thành khẩn nói ra .
-Đúng vậy…anh nói rất đúng, nhưng trước mắt thì cái hạng mục PX này nếu vào Hồ Châu thì sẽ có chiều hướng vực dậy phát triển kinh tế, hiện tại thành phố đã đạt thành ý kiến nhất trí, nếu muốn ngăn cản lại thì em sợ rằng là không thực tế rồi, hơn nữa hiện tại cũng không ai dám ngăn trở, người nào đứng ra ngăn cản dừng lại thì người đó sẽ là người đắc tội với Hồ Châu, chính quyền Hồ Châu giờ đã nghèo đến mức điên rồi, bất quá nếu Thạch bí thư đi rồi, thì cái hạng mục này lại càng nhanh chóng tiến hành, La bí thư và Để thị trưởng là những người cực kỳ tán thành cái hạng mục này.
Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói .
-Hừ, La Bàn Hạ tại ngày trước tại Bạch Sơn chính là một kẻ chỉ biết luận về kinh tế , chỉ cần có thể phát triển kinh tế, tất cả những vấn đề khác đều có thể hy sinh , đây chính là nguyên nhân vì sao ông ta không có được làm chủ tịch thành phố Bạch Sơn, cái loại tư tưởng này rất nguy hiểm , bởi vì ngoại trừ phát triển kinh tế , thì xã hội cũng cần phát triển các vấn đề khác, hiện nay các nơi đều tinh giảm sắp xếp lại người, nếu Hồ Châu chấp nhận cái hạng mục PX lớn như vậy, xem ra sau này Hồ Châu rất có thể sẽ đi đến một con đường ô nhiễm cao, lúc đó có thể đoán được, không qua vài năm, loại tình huống này sẽ bị phá vỡ, đến lúc đó , bọn họ lại ra đi hoặc là lui về, để lại một đống hỗn độn, thì người kế tiếp đảm nhiệm Hồ Châu hoặc là chính dân chúng Hồ Châu phải tự mình dọn dẹp tiêu hóa những... cái cục diện rối rắm này a.
Thành Công nói một hơi nhiều như vậy, xem ra hắn đối với La Bàn Hạ đã có ý kiến bất mãn, chỉ là không biết cái loại ý này là xuất phát từ cái hạng mục PX hay là do cảm xúc phát ra, hay là bởi vì năm xưa La Bàn Hạ cùng Thành Thiên Hạc tranh giành chức chủ tịch mà kết thành cừu oán.
-Ai …em thì không tại kỳ vị bất mưu kỳ chánh, hiện tại bản thân của em còn khó bảo toàn, đến khu đang phát triển lâu như vậy rồi, làm thì chỉ mới là tu bổ, một cái xí nghiệp cũng còn chưa đưa tới được, xem ra cái vị trí chủ nhiệm của em tại khu đang phát triển sớm muộn gì cũng khó giữ được ah.
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói .
-Kỳ thật thành phố Bạch Sơn bây giờ đang phát triển tốt, hơn nữa theo tin tức đáng tin, cha của tôi rất có thể sẽ còn tiến thêm một bước, nếu tại thành phố Hồ Châu làm công tác mà cậu không hài lòng, cứ trở về là được, cùng đi với tôi.
Thành Công nói.