Đinh Trường Sinh nhìn thấy sắc mặt Diệp Như Bình không tốt lắm, hình như là nàng cũng không có được nghỉ ngơi.
-Sáng sớm hôm nay, còn chưa có rời giường, chị đã nhận được điện thoại của Sở Hoan, nói là người nhà của Viên tổng gọi điện thoại báo là Viên tổng bị cảnh sát bắt mang đi rồi, hình như là tối hôm qua, lúc Lâm Bình Nam trở về thì bị xảy ra tai nạn xe cộ, hiện giờ sống chết cũng không rõ …
Diệp Như Bình lo lắng nói.
-Lâm Bình Nam xảy ra tai nạn xe cộ, thì có quan hệ gì đến anh Viên chứ?
Đinh Trường Sinh khó hiểu hỏi.
-Đây không phải là chuyện quá rỏ ràng sao? Tối hôm qua Viên tổng chơi mạt chược cùng với Lâm Bình Nam, chị phỏng chừng, không chỉ Viên tổng, có khả năng mấy người cùng nhau chơi mạt chược với hắn, thì ai cũng chạy không được, tất cả đều bị mời về đồn cảnh sát uống trà rồi .
-Đây là cái đạo lý gì vậy, anh Viên không có sao chứ ?
Đinh Trường Sinh không nghĩ tới sẽ xảy ra tình huống như thế này, hắn đang nghĩ nhờ Viên Hoán Sinh mang mình tham gia hiệp đàm đầu tư, để nhận thức thêm một chút về khách đầu tư của thành phố Bắc Nguyên, thậm chí là người các nơi khác đến….
-Chắc không thành vấn đề, chỉ là phối hợp điều tra, bất quá hôm nay có khả năng không tới kịp, cho nên chị mới đi cùng với em a.
-Vậy thì tốt, chị Bính….chị ăn điểm tâm đi…
-Được rồi…chị ăn chút cháo thì được rồi…
Diệp Như Bình mặc dù nói là không có việc gì, nhưng kỳ thật trong nội tâm nàng vẫn có chút lo lắng, bởi vì nàng không biết tối hôm qua Viên Hoán Sinh cùng Lâm Bình Nam đánh xong mạt chược, thì sau đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại càng không biết Viên Hoán Sinh trở về nhà từ lúc nào….
Đinh Trường Sinh rất là ga lăng, không có để cho Diệp Như Bình đứng dậy, bởi vì đây là ăn buffet nên hắn tự mình đi lấy thức ăn, thuận tiện lấy giùm cho Diệp Như Bình một phần, mặc dù Diệp Như Bình cảm thấy hơi ngượng ngùng, nhưng tối hôm qua sau khi cùng Đinh Trường Sinh uống rượu, nàng cảm giác được tên tiểu tử này cũng khá đặc biệt, cho nên nếu tối hôm qua đã xưng em gọi chị với nhau rồi, cũng không có nói gì, hơn nữa, mình là phụ nữ, hắn là đàn ông thì lấy lòng phụ nữ cũng là chuyện bình thường….
Hồ Giai Giai chưa vào bên trong, thì đã thấy Đinh Trường Sinh trái phải hai tay bê hai cái cái khay thức ăn, trong lòng vui vẻ, vội vàng bước nhanh đến nghênh đón, nhưng Đinh Trường Sinh làm như không có thấy nàng, cứ hướng đến phía của Diệp Như Bình đi đến, điều này làm cho Hồ Giai Giai cảm thấy mất mặt, nàng cứ tưởng rằng Đinh Trường Sinh mang đến bữa sáng cho nàng, nguyên lai là hắn mang cho người đàn bà khác để lấy lòng.
Hồ Giai Giai là người như thế nào….nàng bình thản liền hướng đến phía bàn ăn Đinh Trường Sinh cùng Diệp Như Bình đang ngồi, ngồi vào bàn ăn chung cùng bọn họ.
-Đinh chủ nhiệm, vị mỹ nữ này là ai, sao không giới thiệu gì cho chị biết vậy?
Hồ Giai Giai, cầm lấy một quả trứng gà luộc tại trên bàn, vừa lấy muỗng gõ vỏ vừa hỏi.
-À… đây là chị Bình phụ trách tài chính của Viên Thị Điền Sản, là bằng hữu của em, chị Bính…còn vị này là Hồ Giai Giai Phó chủ nhiệm cũng là đại biểu phó đoàn trưởng của lần đi hội nghị này.. .
Đinh Trường Sinh vừa bóc trứng gà vừa nói, cái đầu cũng không có ngẩng lên.
-Xin chào, tôi là Diệp Như Bình.
Diệp Như Bình vươn tay hướng đến Hồ Giai Giai, Hồ Giai Giai cũng đưa tay ra, hai người đàn bà chỉ là vừa sờ chạm liền tách ra, chỉ là vì lễ phép mà thôi.
Hồ Giai Giai thầm nghĩ ‘’ Chị Bính, hảo thân thiết a, có được bà chị này từ lúc nào, chẳng lẽ là tối hôm qua, trách không được tối hôm qua hắn trở về trễ như thế, xem ra là vừa nhận thức chị em, thì đã leo giường giống như ngày trước hắn leo lên người mình vậy…’’ tiếp đến một màn trước mắt làm cho nàng càng tin rằng người đàn bà này cùng Đinh Trường Sinh nhất định là đã có một chân.
-Chị Bình… ăn trứng gà đi, hội nghị lỡ kéo dài đến giữa trưa, không biết khi nào thì ăn cơm, ăn cháo thì không chịu được lâu đâu.
Đinh Trường Sinh nói xong thì đưa cái trứng gà đã lột vỏ sạch sẽ đưa về phía Diệp Như Bình.
Một màn này dẫn đến ánh mắt kinh ngạc của Hồ Giai Giai, Diệp Như Bình đương nhiên cảm nhận được ý tứ ánh mắt này, cho nên cảm thấy ngượng ngùng, nhưng Đinh Trường Sinh thì cứ đưa đến như vậy, nếu mình không nhận thì cũng không tốt lắm..
-Chị ăn cháo được rồi, không ăn trứng gà đâu..
Diệp Như Bình sau cùng cũng cự tuyệt một chút.
-Chị sợ tay em bẩn sao ? Em có mang bao tay lột vỏ mà..
Đinh Trường Sinh cười cười nói, khiến cho Diệp Như Bình cũng khó lòng mà tiếp tục từ chối.
Hồ Giai Giai nhìn vừa rồi Đinh Trường Sinh cẩn thận lột quả trứng gà rất là hoàn mỹ không một vết trầy xước, trong tâm lại nghĩ, quả nhiên là muốn lấy lòng người đàn bà này, trong lòng không khỏi ghen tỵ, nhìn quả trứng gà trong tay của mình lem nhem..
-Giúp chị lột vỏ giùm một chút, chị lột cứ còn dính cái da vỏ..
Đinh Trường Sinh cũng không nghĩ nhiều, thuận tay liền nhận đến, lúc này lại đưa tới ánh mắt Diệp Như Bình, nàng nhìn nhìn Hồ Giai Giai, hình như là hiểu ra cái gì, nhưng vẫn không nói ra, chính mình cúi đầu ăn quả trứng gà cùng với chén cháo...
Lúc mới đầu Hồ Giai Giai đắc ý, là bóc vỏ trứng gà sao? Ngươi yêu thích bóc vỏ trứng gà cho người đàn bà này, vậy thì cũng phải bóc vỏ cho ta một quả a, nhưng đến khi Hồ Giai Giai cầm lên chén cháo, chuẩn bị lấy quả trứng gà mà Đinh Trường Sinh bóc vỏ, lúc ngẩng đầu lên nhìn, thì tức giận gần chết.
Vừa rồi Đinh Trường Sinh vẫn còn mang cái bao tay, bây giờ thì đã bỏ ra, cứ như vậy để tay trần bóc vỏ trứng gà cho Hồ Giai Giai, quả trứng gà bóc chưa xong, thì hắn nhìn thấy Hồ Giai Giai đang quan sát nhìn mình, vì thế duỗi tay đưa quả trứng gà cho nàng.
-Em tự mình ăn đi, chị không muốn ăn nữa.
Hồ Giai Giai có vẻ rất tức giận, nhưng Đinh Trường Sinh làm như không biết nàng vì sao lại như thế, nên liền đưa vào trong miệng của mình ăn luôn.
Ngồi đối diện Diệp Như Bình đương nhiên là thấy rõ toàn bộ, thấy một màn như vậy, ngụm cháo còn chưa kịp nuốt xuống, làm cho bị sặc vì mắc cười..
Hồ Giai Giai trong lòng thầm nghĩ ‘’ Tốt nhất là sặc chết ngươi đi….’’
Muốn nói Hồ Giai Giai đối với Đinh Trường Sinh không có ý tứ, thi cái khả năng không lớn, bởi vì nếu không thì nàng đã không để cho hắn cởi lên người nàng, chỉ là hai người không phải là một phe cánh, tại khu khai phát hai người minh ám đấu đá khí thế ngất trời, khi đó Hồ Giai Giai không nhìn thấy Đinh Trường Sinh bên người còn có những người đàn bà khác, cho nên đây nàng thấy bình thường, nhưng hiện tại bây giờ nàng mắt nhìn thấy bên người hắn lại có một người đàn bà có khí chất tốt như vậy, trong lòng ngũ vị lạp trần lập tức liền nổ ra.
Có lẽ loại cảm giác này cũng không phải là yêu thương, chỉ thuần túy là đàn bà trời sinh lòng ghen tỵ đang tác quái a.
Khách sạn Shangri-La cùng với khách sạn Bắc Nguyên chỉ cách nhau con phố, cho nên không cần phải lên xe, Đinh Trường Sinh cùng Diệp Như Bình đi bộ ở phía trước, Hồ Giai Giai đi theo ở phía sau cùng với những người khác, cứ như vậy cùng nhau hướng phố đối diện đi đến.