CHƯƠNG 127: BÍ THƯ HUYỆN ỦY THỊ UY.
Thật ra Đinh Nhị Cẩu trong lòng cũng hiểu, mình đi cùng với Khấu Đại Bằng chẳng qua là làm tấm bình phong mà thôi, bí thư Huyện ủy đối với hắn cảm thấy hứng thú? Chuyện đùa, Đinh Nhị Cẩu đôi khi cũng lạc quan, nhưng chưa đủ trình độ để dám nghỉ đến điều này.
Mặc dù như vậy, Đinh Nhị Cẩu cũng tình nguyện đi, dù sao được gặp một lãnh đạo của huyện không phải chuyện dễ dàng đơn giản, với lại tiền đồ của Khấu Đại Bằng cũng liên quan đến tiền đồ của hắn, cuộc gặp này nếu không có mang lại lợi ích cá nhân gì cho bản thân mình, thì cũng phải nên đi, đi vì Khấu Đại Bằng cho phải nghĩa, đương nhiên, Đinh Nhị Cẩu trong tâm tư cũng hy vọng thử vận khí của mình chút ít, vạn nhất may mắn lọt vào trong tầm nhìn của vị bí thư huyện ủy này, thì sau này nếu có được lên chức thì cũng là một lợi thế, vì thế Đinh Nhị Cẩu hào hứng đi theo Khấu Đại Bằng vào tòa nhà của huyện ủy.
– Chưa từng tới đây phải không?
Khi vào cổng thì bọn họ không có bị bảo vệ kiểm tra, bởi vì bảo vệ cổng đều biết rành bảng số xe hơi công vụ của các thị trấn, nhưng khi chuẩn bị đi lên lầu, thì bắt đầu có lực lượng an ninh kiểm tra, đầu tiên là kiểm tra chứng minh thư, sau đó kiểm tra an ninh, thuốc là, bật lửa, chìa khóa, điện thoại di động đều phải xuất trình ra, sau đó thì mới có thể đi qua, giống như là bị kiểm tra ở sân bay vậy.
– Hì, chưa từng tới đây, nhưng cảm giác giống như là đã đến sân bay bị kiểm tra an ninh vậy!
Đinh Nhị Cẩu nói khẽ với Khấu Đại Bằng.
– Phòng làm việc bí thư Trịnh ở trên lầu 5, chúng ta đi lên đi!
Khấu Đại Bằng nói.
– Đằng kia có thang máy kìa!
– Thang máy là dành cho lãnh đạo huyện đi, còn chúng ta thì phải đi cầu thang bộ, nhớ im miệng lại đấy!
Khấu Đại Bằng thấp giọng nói.
– Hừm.. cảm giác của cháu, giống như là vào tổng cục an ninh vậy, nghiêm khắc, khó khăn quá!
Đinh Nhị Cẩu không phục nói.
– Câm miệng lại đi!
Lần này Khấu Đại Bằng bực tức Đinh Nhị Cẩu thật tình.
Từ khi bí thư tiền nhiệm đi rồi, Khấu Đại Bằng đến giờ vẫn chưa có thể dựa dẫm vào vị bí thư lãnh đạo mới này, nguyên nhân thì có rất nhiều.
Đúng ra Khấu Đại Bằng nếu hợp tác với bí thư thị trấn Điền Gia Lượng là người của chủ tịch huyện Sở Hạc Hiên thì cũng tốt, nhưng Khấu Đại Bằng lại không muốn đầu quân làm lính của chủ tịch huyện Sở Hạc Hiên, bởi vì cục diện chính trị cũng chỉ có bí thư Huyện ủy là quyết định chính, nhưng Khấu Đại Bằng lại nghe lời đồn nói rằng bí thư Huyện ủy mới đến này không dễ cấu kết dựa dẫm, đó cũng là lý do mà Khấu Đại Bằng chần chừ không dám đến gần bí thư Trịnh, vô tình hiện tại lại có cơ hội tới, làm sao mà Khấu Đại Bằng không tỉ mỉ, chuẩn bị tinh thần tìm cách lấy lòng vị bí thư mới này.
– Thư ký Tương, lãnh đạo có rãnh chưa vậy?
Khấu Đại Bằng cung kính hỏi.
Tòa nhà của huyện ủy tổng cộng có năm tầng, phòng làm việc của bí thư Huyện ủy chiếm hết cả một tầng lầu năm,nếu không có hẹn trước, thì không thể tùy tiện đi lên được, đương nhiên là ngoại trừ các lãnh đạo khác trong huyện ủy, về phần nhân viên công tác bình thường, không có cơ hội đi lên tới lầu năm
Thư ký huyện ủyTương Minh Kiệt đang vùi đầu viết cái gì đó, nghe tiếng nói của Khấu Đại Bằng hỏi thăm nhẹ nhàng, gã thư ký giương mắt nhìn thoáng qua, nhỏ giọng nói:
– Ngồi đây đợi một chút đi!
Nói xong lại cúi đầu múa bút thành chữ viết lên.
Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy bộ dạng củaTương Minh Kiệt, thấy quá khôi hài, thời đại bây giờ, còn ngồi viết từng chữ, trong khi ngồi đánh máy vi tính, trong một phút có thể phóng ra một trăm từ, còn ngồi viết chữ kiểu như thư kýTương Minh Kiệt, viết được ba mươi chữ trong thời gian một phút là cũng giỏi rồi, xem ra người trong huyện ủy,giả bộ chăm chú làm việc cũng không ít người.
Thời buổi bây giờ không cần đánh chữ trong máy tính chỉ có hai loại người, một là không biết sử dụng máy vi tính, hai là vì biểu hiện sự ưa thích viết chữ bằng tay, thật bất hạnh choTương Minh Kiệt, vì chữ viết gã thư ký này khá đẹp, chắc lãnh đạo rất thích xem báo cáo viết tay củaTương Minh Kiệt, nên khiến Cho Tương Minh Kiệt có máy tính cũng không thể dùng được, thật sự là khổ cho thằng này rồi, nhưng nếu ghi chép biên bản cuộc họp hoặc viết theo ý của lãnh đạo thì còn có thể viết ra, nhưng nếu có văn kiện rất dài, không thể phục chế, không thể copy, chỉ có thể là tăng thêm giờ làm việc,ngồi mòn đít cặm cụi viết mà thôi!
Phòng làm việc của Bí thư Huyện ủy Trịnh Minh Đường gồm cóbốn gian phòng liền nhau, phòng làm việc của thư ký có cửa riêng nối thẳng đến phòng làm việc của bí thư một cách độc lập riêng rẽ.
Vào bên trong một gian là một gian phòng bếp kiêm nhà ăn, có một gã đầu bếp riêngcùng nhân viên phục vụ suốt hai mươi bốn giờ, đầu bếp cùng nhân viên ở ký túc xá dưới lầu cùng lái xe, lúc nào cần thì bí thư sẽ gọi đến.
Xuyên qua sau cùng là phòng ngủ hơn ba mươi thước vuông, đó là nơi bí thư huyệnnghỉ trưa hoặc nghỉ ngơi vào ban đêmkhibận họp trễ,nhưng về chuyện ở bên trong phòng ngủ, bí thư có ngủ hay làlàm chút gì như là..gái gú thì không có ai biết được.
Bí thư Trịnh Minh Đường cũng có nhà ở ngay khu vực dành cho gia đình cán bộ, vợ con cũng ở nơi đây, nhưng cho tới bây giờ cũng không có ở nhà ăn cơm, nếu không đi ra ngoàixã giao, bình thường cũng sẽ ở lại văn phòng huyện ủy ăn cơm.
Đại khái chờ hơn nửa giờ, thì nghe thấy trong phòng làm việc bí thư có tiếng chuông reo, Tương Minh Kiệt vừanghe thấy, lật đật để bút xuống, trên mông đít như là có gắn lò xo, đứng bật dậy, nhanh chóng đi vào cánh cửa riêng của phòng làm việc bí thư.
– Thưa lãnh đạo, bọn họ đã đến!
– Đến đây hồi nào vậy?
– Dạ, hơn nửa giờ rồi!
– À..vậy hả, thế thì cho bọn họ chờ thêm nữa tiếng nữa đã, rồi hãy cho vào, đem mấy tờ báo mới hôm nay đưa cho tôi!
Trịnh Minh Đường nhíu mày, lạnh lùng nói.
Tới sớm mới nửa giờ, hừ, chờ thêm nữa tiếng nữa đi!
Tương Minh Kiệt đi ra gặp Khấu Đại Bằng thông báo:
– Bí thư Trịnh có mấy văn kiện trọng yếu cần lập tứcxem xét phê duyệt, các đồng chí lại chờ thêm một lát, cũng không lâu lắm đâu!
– Không sao…không sao, bí thư Trịnh đang bận, chúng tôi đợi thêm một chút đâu có gì!
Khấu Đại Bằng tuy rằng trong lòng cũng hơi khó chịu, nhưng là dù sao cũng là quan lớn hơn một cấp, cũng đủ đè chết người, với lại hôm nay tới là tìm kiếm mối quan hệ sẵn sàng hợp tác, chịu khó nhẫn nhịn chờ đợi một lát, mới có một chút mà không chịu được, thì đừngnói đến cái chó gì mà là thăng chức, cho nên Khấu Đại Bằng khuôn mặt vẫn như cũ,vui vẻ khúm núm ngồi xuống, mắt nhìn mũi, mũi nhìn xuống ngực, giống như là vị sư ngồi thiền vậy.
Đinh Nhị Cẩu thì trong lòng quábực bội, nhìn điện thoại di động, đã hơnchín giờ rưỡi rồi, không chừng chờ đợi tới trưa,đến giờ ăn cơm luôn quá! Con mẹ nó! Nếu bí thư bận rộn công việc như vậy, thì cứ hẹn trễ trễ đi, làm gì mà bắt tới sớm phải chờ đợi như thế này, không biết Lưu Hương Lê vớiLưu Tam dẫn dắt dân chúng đi sửa đường như thế nào rồi.