CHƯƠNG 1520: BỊ CẮN NGƯỢC.
- Chuyện gì xảy ra? Ai có thể nói cho tôi biết, đêm hôm khuya khoắt xông vào trong phòng tôi, các người rốt cuộc muốn làm gì?
Đinh Trường Sinh nói xong đứng người lên mở đèn trong phòng, sau đó mở cửa phòng ra.
Một tay cầm điếu thuốc, một tay cầm điện thoại, thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt, nhưng Đinh Trường Sinh đang thu hình lại, hắn muốn đem chuyện này làm bản sao, sau đó ngày mai đi tìm người cáo trạng, bà ngoại ơi… rõ ràng nghĩ đến gài bẫy lão tử, xem ra không cho các ngươi biết chút chuyện, các ngươi không biết mình có bao nhiêu là cân lượng .
Hơn nữa theo như từ chỗ của Diệp Như Bình, Đinh Trường Sinh biết được, lần này tổ chức hội nghị đầu tư của tinh Trung Bắc, là do một tay của Lâm Nhất Đạo, lần này nếu làm khó gây ra chút động tĩnh, thật sự là rất xin lỗi lão rồi…
- Chúng tôi sai rồi, chỉ là muốn trộm ít đồ, quả thật là không có nghĩ đến trong phòng còn có người, xin anh tha cho tụi tôi …
Tên to cao an ninh kiên trì nói ra .
-Đồng chí an ninh, anh cho rằng tôi không biết anh sao? Hôm nay tại trong hội trường chúng ta đã gặp mặt, đã từng giao thủ, ngược lại chỉ có cô gái này, thì tôi chưa từng thấy qua.
Đinh Trường Sinh nói ra .
-Tôi...tôi… không biết ….anh.
Tên to cao an ninh tiếp tục phủ nhận .
-Được, nếu anh không nói, vậy được rồi…. tôi sẽ gọi cho bảo an của khách sạn đến đây, tôi cũng muốn hỏi một chút về vì sao cái cửa phòng này làm thế nào mà mở ra được , đến lúc đó anh muốn nói thật, thì không còn kịp rồi.
Đinh Trường Sinh dùng sức một cái, đá vào trên mặt tên to cao an ninh…
Đinh Trường Sinh vốn muốn thông qua tên này để biết chân tướng, nhưng bây giờ xem ra cũng không phải là đơn giản như vậy, tên to cao an ninh này thoạt nhìn hình như cũng là bị người lợi dụng, nhưng còn cô gái này thì không biết lai lịch như thế nào, nhưng nhìn qua cách ăn mặc khêu gợi như thế này, đoán chừng cũng không phải là người tốt.
-Tổng đài phải không? Tôi ở gian phòng số 889, trong phòng có trộm vào, đồ đạc của tôi bị trộm.
Đinh Trường Sinh nói xong mở ra cửa sổ phòng , nhìn ra bên ngoài .
Tên to cao an ninh cùng cô gái kia trong nội tâm đều thở dài một hơi, chỉ cần là có báo xuống người trong khách sạn thì tốt rồi, đến lúc đó bọn họ có thể thuận lợi thoát ra, nhưng bọn họ lại không nghĩ tới, sự tình đâu có đơn giản như vậy.
Sau một lát, bảo an khách sạn cùng phục vụ viên liền lên tới, đương nhiên còn có mấy tên cảnh sát, Đinh Trường Sinh vừa nhìn thấy mấy tên cảnh sát này, trong nội tâm cười lạnh, không cần phải nói, bọn chúng đã chờ sẵn để phục bắt gái bán dâʍ trong phòng của hắn…
-Đinh tiên sinh, chuyện gì xảy ra vậy?
Phục vụ viên hỏi.
-Anh nhìn xem tại đây sẽ biết, bọn họ không biết đã dùng phương thức gì mà mở được cửa, sau đó dùng kìm cắt đứt sợi xích cài bên trong, vậy tình hình bảo an của cái khách sạn này là như thế nào vậy? Vì sao những người này có thể mở cửa điện tử ra được, đối với cái chuyện này, tôi sẽ báo với ban giám đốc của khách sạn, với lại chuyện này tôi đã ghi hình lại, sẽ đưa lên trên mạng internet phát ra, các người phải cho tôi một lời giải thích.
Đinh Trường Sinh nói.
-Đinh tiên sinh, xảy ra chuyện như vậy, tôi thật đáng tiếc, thật xin lỗi, chuyện này chúng tôi nhất định sẽ điều tra, cho tôi chút thời gian có được không?
Phục vụ viên thoáng cái liền liếc mắt, vội vàng nhìn về phía tên cảnh sát bên cạnh.
-Vị tiên sinh này …đã rất rõ ràng, đây là một vụ án đột nhập vào phòng ăn trộm, chúng tôi rất nhanh sẽ điều tra, nhưng trước khi công bố điều tra, tôi hi vọng anh không được công bố tình tiết vụ án, bằng không mà nói . . .
Tên cảnh sát ngó nhìn Đinh Trường Sinh nói, trong ánh mắt có chút uy hϊếp.
-Nếu không thì sẽ như thế nào? Ngay cả tôi cũng bắt lại sao?
Đinh Trường Sinh sắc mặt phát lạnh, ánh mắt sắc bén nói ra .
-Vấn đề này cũng không biết chắc, nhưng có khả năng nếu làm ảnh hưởng tới chuyện phá án, thì có thể . . .
Tên cảnh sát đang suy nghĩ như thế nào tìm từ để hù dọa thằng này, nhưng lời nói còn chưa dứt liền bị đánh gảy .
-Ai ui…. Tôi suýt quên mất, cũng may là có đồng chí cảnh sát này nhắc nhở, khi tôi tới có mang theo 10 vạn khối tiền, nhưng mới vừa rồi, hai tên ăn trộm này khi thấy tình hình không ổn, đã ném túi tiền của tôi ra bên ngoài cửa sổ rồi, tôi mới vừa nhìn để tìm kiếm, hình như là đã không còn, vậy cái tổn thất này thì làm sao bây giờ?
Đinh Trường Sinh vẻ mặt lo lắng hỏi .
-Chúng tôi… không có trộm tiền của anh, chúng tôi . . .
Ngồi chồm hổm trên mặt đất cô gái nóng nảy lên tiếng, tên to cao an ninh cũng gấp gáp, 10 vạn khối tiền, đây cũng không phải là số tiền nhỏ, nếu như số tiền này được nhận định, thì chính mình có thể phải ngồi mấy năm tù rồi.
-Các người câm miệng lại, mới vừa rồi rõ ràng là tôi thấy các người đem cái túi xách tiền kia ném ra ngoài cửa sổ đấy, không phải là bên ngoài còn có đồng lõa đã lấy đi mất, hiện tại cảnh sát đang ở chỗ này, các người còn dám chối, có biết tôi là ai không? Tôi từ thành phố Hồ Châu tới nơi này tham gia vào hội nghị đầu tư tỉnh Trung Bắc, đây là các biện pháp an ninh của thành phố các người sao? Bà ngoại ơi…10 vạn khối tiền, đây chính là tiền tôi mượn đấy, nếu như các người hôm nay không đem tiền trả lại cho tôi...tôi sẽ gặp lãnh đạo cảnh sát của các người, để xem một chút cái thành phố Bắc Nguyên này có phải là loạn thật hay không cứ, ở khách sạn năm sao mà bị trộm 10 vạn khối tiền, thật là đang thương cho tôi a…
Đinh Trường Sinh một bên la hét, một bên trên điện thoại di động bấm lấy, rõ ràng đem cái chuyện này phát ra ..
-Anh đang làm cái gì đó?
Cảnh sát thấy Đinh Trường Sinh không bình thường, hỏi.
-Phát trực tiếp lên mạng internet a, dù sao các người cũng không muốn bồi thường cho tôi….để tôi cho tất cả mọi người biết được hắc điếm của thành phố Bắc Nguyên, đúng rồi …này phục vụ viên, cái cửa điện tử này, tôi đang giữ cái thẻ quẹt cửa, vậy bọn họ mở ra như thế nào vậy?
Đinh Trường Sinh hung hăng trừng mắt liếc nhìn tên to cao an ninh.
-Đinh tiên sinh, hay là chúng ta đi đến đồn công an làm biên bản đi..
Cảnh sát nói
-Đi đến đồn công an làm biên bản? Tại sao anh không lập biên bản ngay chỗ này?
Cảnh sát trong lòng cả kinh, nhưng mặt không đổi sắc hỏi
-Tôi không rõ là anh có ý gì? Lập biên bản đều là tại đồn cảnh sát làm, nào có ở bên ngoài làm?
-Thật vậy sao? Tôi rất hiếu kỳ, mấy người cảnh sát có phải là vẫn luôn túc trực đóng quân trong cái khách sạn này, bằng không tại sao tôi vừa gọi điện thoại cho tổng đài khách sạn, bảo an của khách sạn đến ngay thì không nói làm gì, nhưng cảnh sát mấy người làm sao lại tới đây nhanh như vậy, tôi nhớ là tôi chưa có báo đến đồn cảnh sát mà?
Đinh Trường Sinh trừng mắt nói chuyện với tên cảnh sát.
-Chuyện này là do tôi báo cảnh sát , mấy đồng chí cảnh sát vừa vặn ở phụ cận gần đây, cho nên tới nhanh.
Phục vụ viên giải thích nói .
-Rất tốt .. đồng chí cảnh sát, tôi gọi là Đinh Trường Sinh, bây giờ đang làm chủ nhiệm khu khai phát thành phố Hồ Châu, nhưng nửa năm trước đây, tôi công tác tại công an thành phố Hồ Châu, là cục phó trưởng công an thành phố, chốc nữa mấy người có thể điều tra, cho nên có một số việc, trong lòng các người tinh tường, trong nội tâm của tôi cũng biết, tôi chỉ muốn nói, hãy giữ mình cho tốt, đừng để cho người sử dụng lấy mình làm vũ khí …
Đinh Trường Sinh từng chữ từng câu vừa nói, nhưng càng về sau, trong giọng nói gằn mạnh càng lợi hại, đến cuối cùng, giọng điệu này ở bên trong đều lạnh như băng.
-Há…. thì ra là người cùng ngành . . .
Cảnh sát nghe đến đó, trong nội tâm hối hận nhanh, nhưng trên mặt mũi vẫn phải tiếp tục giả bộ .
-Cho nên, hai người này các anh mang đi đi, tôi hy vọng có thể xử nhẹ bọn chúng, nhưng điều kiện tiên quyết là đem 10 vạn khối tiền trả lại cho tôi, bằng không mà nói, tôi sẽ nhìn chằm chằm vào vụ án này, thẳng đến khi các người cho tôi lời giải thích.
Đinh Trường Sinh đứng lên, cũng không nhìn những người này đi thẳng vào toilet, sau một chốc, bên trong truyền đến thanh âm đi tiểu…..