CHƯƠNG 1522: KIẾM TIỀN.
Lúc Đinh Trường Sinh mới vừa rời đi, Diệp Văn Thu nhìn chung quanh, đến một góc gọi điện thoại.
-Chị….lần này chị phải giúp em một chút, tiểu tử kia khó chơi, em đã nói là em của chị, nhưng hắn vẫn không nể mặt rõ ràng hiện tại cứ muốn lấy tiền, vậy giờ nên làm sao bây giờ, tiền này em không bỏ ra đâu, em bất kể, phiền toái là do chị mang tới, chị lại bắt em dọn dẹp.
Diệp Văn Thu ở trong điện thoại thở phì phò nói .
-Hiện tại không được, bởi vì gia hỏa này không tuân quy củ, đã làm náo loạn hội trường tiếp xúc đầu tư, Viên thị địa sản của chúng ta đã nhận được thông báo, không được qua lại lui tới cùng hắn, cũng không biết là ai đã biết được chuyện mà cáo, dù sao chúng ta bây giờ nửa bước khó đi, cho nên em tạm thời giải quyết, với lại tiền này.., hắn nhất định là sẽ không có lấy luôn đâu, trước em cứ đem tiền đưa đi, mai sau chị giúp em lấy tiền lại là được.
Diệp Như Bình làm như nắm chắc nói .
-Đây chính là chị nói, nhưng nếu chị không lấy trở lại được thì sao? Em không phải là người giàu sang nằm trên nệm a, em chỉ là giai cấp thợ thuyền, 10 vạn khối tiền này là hơn mấy tháng tiền lương của em đây này.
Diệp Văn Thu không yên lòng nói .
…………………………………………………………………………………………..
Nhiệm vụ cơ bản của Đinh Trường Sinh đến thành phố Bắc Nguyên xem như là đã hoàn thành, cho nên bây giờ cũng không cần đi đến tham gia hội nghị nữa , vì vậy hắn liền lưu tại trong khách sạn chờ Diệp Văn Thu hoặc là Diệp Như Bình tới cửa.
Khoan hãy nói, Diệp Văn Thu sau khi được chị của nàng nhận lời, liền rất nhanh cầm 10 vạn khối tiền đến gian phòng của Đinh Trường Sinh.
-Chị Thu… chị tới thật đúng lúc, đổi phòng khác cho tôi đi, gian phòng này sợi xích cài bên trong bị cắt đứt rồi, tôi sợ lại xảy ra chuyện như vậy, thêm một lần nữa thì cái mạng nhỏ của tôi khó mà giữ được.
Đinh Trường Sinh nhìn thấy Diệp Văn Thu vào cửa, không đợi Diệp Văn Thu nói chuyện, trước hết nói ra yêu cầu của mình .
-Chuyện này không thành vấn đề, lát nữa tôi sẽ đổi phòng cho cậu, chúng ta trước tiên nói về vấn đề tổn thất của cậu, tiền thì tôi đã mang đến.
Diệp Văn Thu nói ra .
-Việc này chờ một chốc nữa hãy nói đi, trước chúng ta đổi phòng khác, tại trong phòng này tôi kiểm tiền cũng có cảm giác không an toàn …
Đinh Trường Sinh cũng không để ý Diệp Văn Thu có đáp ứng hay không, liền bắt đầu thu thập đồ đạc gian phòng mình .
Diệp Văn Thu cắn răng, nhưng nàng là người được huấn luyện chuyên nghiệp, không thể đối với khách hàng nổi giận, chẳng những là phục vụ viên phải là như vậy, mà chính nàng là một quản lý càng phải làm gương tốt hơn .
-Được rồi, tôi sẽ an bài.
Diệp Văn Thu cầm lấy điện thoại trên đầu giường gọi cho quầy phục vụ .
Nhưng Diệp Văn Thu không nghĩ tới, đây chỉ là phiền toái bắt đầu, đến lúc nàng cùng Đinh Trường Sinh đem hành lý của hắn đến căn phòng mới, sau khi dọn dẹp xong, đã hơn một tiếng đồng hồ..
-Này…giờ tôi còn có việc khác phải làm, làm phiền cậu, chúng ta đem chuyện tiền kết toán cho xong,được không?
Diệp Văn Thu rốt cục nhịn không được, chính mình còn một đống lớn sự tình đang chờ xử lý, những thứ khác không nói, riêng chuyện tối ngày hôm qua, mình cũng phải cùng với đồn công an làm việc một chút, mặc dù phần lớn tình tiết thì Dương Lỗi đã nói rất rõ rồi, nhưng Diệp Văn Thu làm quản lý cái khách sạn này, nên cũng không muốn chuyện như vậy coi như là xong, nàng muốn đến gặp lãnh đạo đồn kia, chuyện tương tự như vậy, quyết không thể để cho phát sinh lần lần thứ hai nữa.
-Há, đúng rồi, việc này suýt quên đi, chúng ta giờ bắt đầu đi.
Đinh Trường Sinh mặc quần cộc, rất là mát mẽ, chân trần ngồi ở trên cái giường lớn, nhìn Diệp Văn Thu đem từng xấp tiền từ trong túi giấy lấy ra đặt lên trên giường .
-Cậu đếm đi, tiền này mới lấy ra từ trong ngân hàng, cam đoan đều là thật.
Diệp Văn Thu có chút châm chọc nói ra .
-Thật sao? Nhưng cũng khó mà nói chắc được, hiện tại bẫy người tốt nhất chính là ngân hàng, tôi đối với bọn họ không có chút ấn tượng tốt gì, đều là một đám hút máu người, như vậy đi, chị cứ ngồi xuống đây, tôi kiểm tiền là được rồi.
-Cậu có ý tứ gì? Tôi nói với cậu, tôi còn việc phải làm, đừng nói là đem toàn bộ tiền này đều đếm qua một lượt chứ ?
Diệp Văn Thu tức giận nói .
-Chị cứ nói đi, chúng ta là bèo nước gặp nhau, chị cầm tiền mang đến, chẳng lẽ chị nói số tiền bao nhiêu thì tôi nhận bấy nhiêu sao à? Đợi tí nữa tôi sẽ viết giấy nhận tiền, nhưng tôi phải nhìn xem số lượng tiền có đủ số hay không, với lại có đúng tiền này có thật hay không nữa?
Đinh Trường Sinh nói xong, cầm lấy một xấp tiền ra, đem giấy niêm phong xé toang, sau đó bắt đầu đếm từng tờ… từng tờ.
Nếu như là như vậy mà nói..., 10 vạn khối tiền này đếm cũng không có bao lâu, nhưng vấn đề là Đinh Trường Sinh rõ ràng còn cầm từng tờ tiền giơ lên bên cửa sổ soi với ánh mặt trời xem thật hay giả, 10 vạn khối tiền này không biết đếm bao giờ mới xong .
Diệp Văn Thu lúc này hoàn toàn nổi dóa, nàng nghĩ thầm, mình tự cầm ra 10 vạn khối tiền này, vốn đã làm thâm hụt tiền mua bán, nếu như tên vô lại này không chịu làm giấy nhận tiền, thì ai có thể chứng minh là mình tự tay cầm tới 10 vạn khối tiền đưa cho hắn, trong tay không có cái gì làm chứng thì ai sẽ tin ngươi?
Cho nên, Diệp Văn Thu bất đắc dĩ phải ngồi trên cái ghế, ngu ngốc nhìn xem Đinh Trường Sinh đếm tiền .
………………………………………………………………………………………..
-Um…. thật sự là phiền toái a, lúc này mới đếm được một nửa, chị Thu à… mấy giờ rồi rồi vậy, đến giờ cơm chưa? Giờ tôi đói bụng rồi, chị cho người đưa cơm đến nơi đây đi, miễn phải đi ra ngoài ăn, nhỡ lại mất tiền…
Đinh Trường Sinh làm như rất mệt, nhưng Diệp Văn Thu thì còn mệt mỏi hơn, suốt cả đêm nàng lo giải quyết chuyện nháo nhào của hắn ở trong phòng trực ban nên không ngủ được, nên ngay mới vừa rồi, Diệp Văn Thu rõ ràng đang ngồi trên ghế dựa ngủ quên rồi.
Thoáng cái liếc qua phát hiện Diệp Văn Thu đang ngủ ngon lành, có lẽ vì để cân bằng thân thể, hai chân của nàng hơi dạng rộng ra, bởi vì nàng mặc váy ngắn nên cặp đùi trắng bóc đã hở lộ ra phần lớn, Đinh Trường Sinh làm gì mà bỏ qua cơ hội này, nhẹ nhàng đến gần, hắn rất nhanh khom người thấp xuống nhìn nhanh ngay vào khu vực giữa háng nàng…
Chỉ thấy một màu trắng hơi mờ hình tam giác của cái qυầи ɭóŧ ren bên trong, loáng thoáng có thể chứng kiến trên cái âm hộ một mảnh cỏ thơm màu đen rất nồng đậm, chính là từ cái chỗ này, cái mu hơi gồ nổi lên, cái qυầи ɭóŧ ren của Diệp Văn Thu thật sự rất là gợi cảm, tựa như là trong suốt, lộ ra mê người hiện ra tại trước mắt Đinh Trường Sinh!
………………………………………………………………………………………..
Đến khi Đinh Trường Sinh gọi to, nàng bị đánh thức, giật mình mở mắt ra xem xét, thấy trên người mình rõ ràng đang đắp hai cái khăn tắm, xem ra là Đinh Trường Sinh đã đắp lên cho mình .
-A,…cậu nói cái gì?
Diệp Văn Thu vừa mới tỉnh, nên không nghe thấy Đinh Trường Sinh nói cái gì .
-Tôi đói rồi, còn đến một nửa tiền chưa có đếm xong, cơm nước xong xuôi thì tiếp tục đếm a..
Đinh Trường Sinh ngáp một cái nói ra.
Những lời này thiếu chút nữa lại làm cho Diệp Văn Thu điên mất, nàng rất muốn hỏi, ngươi đến cùng muốn làm gì?
-Chị Thu… bằng không chúng ta cùng ăn chung đi, coi như là tôi mời chị ăn cơm, như thế nào đây?
Chứng kiến Diệp Văn Thu vẫn ngồi trên ghế dựa sững sờ, vì vậy hắn mời .
Diệp Văn Thu không có lên tiếng, nhưng lúc này nàng đã tỉnh táo lại rồi, nàng không có ngốc, hắn cố ý làm như vậy, chính là muốn chọc giận mình, nhưng đến cùng là hắn muốn làm gì đây này?
Diệp Văn Thu đang nghĩ ngợi, thấy Đinh Trường Sinh mời chính mình, nhìn lên bàn thì thấy hắn đã gọi nhân viên mang thức ăn lên để sẵn tự lúc nào rồi, nàng cũng không khách sáo, lập tức đi đến, quơ lấy đũa bắt đầu ăn .
-Chị Thu …chị và chị Bình là chị em ruột sao?
Đinh Trường Sinh vừa ăn vừa hỏi.
-Đúng vậy a, có gì không?
-Há, không có việc gì, chỉ là tôi thấy rất kỳ quái, đã là chị em ruột, nhưng vì sao cách xử sự của hai người lại chênh lệch như vậy chứ?
-Là sao?
Diệp Văn Thu không biết Đinh Trường Sinh muốn nói cái gì, nhìn xem Đinh Trường Sinh nói .
-Chắc chắn là chị sẽ gặp chị Bình, trong khi tôi và chị Bình chẳng những là bằng hữu mà còn là chị em, buổi tối ngày đầu tiên đến đây, tôi đã nhận chị Bình là chị nuôi, còn có Viên tổng, tôi cũng nhận là đại ca của tôi rồi, nhưng chị xem một chút, tối hôm qua tôi xảy ra chuyện lớn như vậy, bọn họ với tư cách địa chủ, thậm chí ngay cả xem tôi cũng không nhìn..Ai… làm trong nội tâm người em này cảm thấy thật lạnh đó a.
Đinh Trường Sinh vừa ăn vừa lắc đầu thở dài nói .