-Um…thím ngồi xuống đi!
Đinh Trường Sinh tay cầm ƈôи ŧɦịŧ mình, đầu khấc nhắm ngay cửa hang huyệŧ nước đã chảy róc rách.
-Ừ...
Triệu Hinh Nhã nhẹ nhàng ngồi xuống, hai mảnh mép trong bị đầu khấc của ƈôи ŧɦịŧ Đinh Trường Sinh từng điểm từng điểm đỉnh tách ra, cái huyệŧ mềm mại nhất thời thu nạp cây thịt ƈôи ŧɦịŧ to dài này..
-Um…. nóng quá... ừ...
Triệu Hinh Nhã cuối cùng hoàn toàn ngồi ép xuống, một cảm giác cái loại huyệŧ cắn nuốt hết cây ƈôи ŧɦịŧ làm cho bên trong phong phú tràn đầy thật sự là khiến cho nàng cảm nhận được cả người run rẩy.
Đinh Trường Sinh cặp tay giữ lấy eo của nàng, từng đợt hướng nhấp nhô lấy, Triệu Hinh Nhã cũng theo đôi tay của Đinh Trường Sinh mà nhún phập phòng, cưỡi ở trên người của của Đinh Trường Sinh, một đôi cặp đùi kẹp chặt hông của Đinh Trường Sinh, hô hấp càng lúc càng gấp rút, hơi thở cũng trầm trọng, nàng ngửa đầu phát ra tiếng rên làm cho dục hỏa thêm đốt người:
-Ừ...... đã lâu không có cảm giác như vậy... a... thật thoải mái...
Không thể không nói, Triệu Hinh Nhã cho dù đã có một con gái, vóc người vẫn duy trì một loại thướt tha thon thả tinh tế, cái mông lớn đầy ắp rất tròn.
…………………………………………………………………………………….
Mà lúc này, Triệu Hinh Nhã hai tay chống trên ngực Đinh Trường Sinh, sau một hồi nhún nhảy, thân thể của hắn cũng nhẹ nhàng run lên, nàng giống như là một nữ kỵ sĩ tủng động, chỉ là cuối cùng cặp đùi đẹp kia bỗng nhiên căng thẳng:
-A... muốn đến...a...
-Um…
Đinh Trường Sinh cũng giật mình, cũng may là đúng lúc hắn liền chậm nhịp lại kịp thời khóa lấy tinh quan.
Sau khi cao trào xong, cả người Triệu Hinh Nhã đều tràn đầy một tầng nhàn nhạt đỏ ửng, giống như là chân trời mây hồng thật là động nhân.
-Thím… để cho cháu lên ở phía trên đi!
Đinh Trường Sinh ôm hông của Triệu Hinh Nhã chi, xoay người đem nàng đặt ở dưới thân, tách hai chân của nàng ra, cây ƈôи ŧɦịŧ cực đại cứng rắn nóng rực từng điểm từng điểm lại đâm vào huyệŧ của nàng, Đinh Trường Sinh chậm rãi di chuyển thắt lưng, để cho ƈôи ŧɦịŧ chậm rãi rút ra, sau đó lại dùng lực đẩy vào.
-Ui..
Triệu Hinh Nhã phát sinh một tiếng kêu thỏa mãn, cái mông hơi hướng về phía trước nâng lên, Đinh Trường Sinh cúi người hôn lên miệng nàng ngăn chặn tiếng hở dốc, hai tay ôm sát bờ eo nàng, giương lên cây thịt bắt đầu càng lúc càng nhanh động tác, đánh thẳng vào thân thể thành thục của Triệu Hinh Nhã
-Ừ...a…
Triệu Hinh Nhã cái miệng nhỏ nhắn kiều thở hổn hển, nàng giơ cao cái mông nhẹ nhàng nghênh hợp, Đinh Trường Sinh một tay vịn phần eo nàng liên tục chuyển động, ƈôи ŧɦịŧ gầm thét lào thẳng vào cái huyệŧ chém gϊếŧ ..
Nàng mặt đỏ bừng, tính dục tăng vọt, cả người tê dại, từ cửa miệng huyệŧ chảy ra một dòng dịch nhờn, vong tình cao giọng rêи ɾỉ, đôi bầu vú đầy đặn theo động tác ƈôи ŧɦịŧ Đinh Trường Sinh kịch liệt cắm vào huyệŧ mà đung đưa cường liệt, mỗi lần bị hắn sâu đậm tiến nhập, nàng lại cao giọng kiều thân lãng ngâm.
- A... ừ….... cố sức… ừ... cứ mạnh lên đi...ách .... a...
Côи ŧɦịŧ kịch liệt đánh sâu vào tận cổ đáy huyệŧ, làm cho Triệu Hinh Nhã dứt bỏ rụt rè trước đây, nàng điên cuồng nghênh hợp với Đinh Trường Sinh, âm thanh lãng gọi, xuân ngâm kiều đề từ cái miệng gợi cảm mê người liên tiếp phát ra, được Triệu Hinh Nhã cổ vũ, Đinh Trường Sinh tăng nhanh tiết tấu cắm vào, tả xung hữu đột, thượng khuấy dưới làm, sâu trong thân thể của nàng công thành đoạt đất, mỗi một lần đều thật sâu cố sức đâm vào…
Thân thể của Triệu Hinh Nhã bị hắn cuồng thú đánh sâu vào, bày ra sáng ngời, làn da trắng nõn bị ép nổi lên một tầng đỏ tươi mê người, trong miệng nàng yêu kiều bức bách phát ra từ yết hầu từng trang rêи ɾỉ, lại khiến cho hắn càng nổi cơn điên!
-A..a..um…um…ừ…
Triệu Hinh Nhã vô pháp ức chế bên trong thân thể triều dâng từng luồng sóng đánh úp, những đầu ngón chân đã cuộn lại, bờ eo cong lên, cái mông cố hẩy lên nghênh hợp với ƈôи ŧɦịŧ hắn mỗi một lần triệt để cắm vào huyệŧ, cặp đùi tuyết trắng cao cao giơ lên, không ngừng chuyển động cái mông đón đưa lấy.
…………………………………………………………………………………………
Hắn gầm nhẹ một tiếng, cường lực cắm vào...
Xâm nhập...
Sâu hơn...
Côи ŧɦịŧ cứng rắn thô to kịch liệt run rẩy..
Lửa nóng nham thạch nóng chảy kích xạ ra…
-Ai ui…chết… thím.. ..yêu cháu…sướng quá đi mất..
Bờ mông của Đinh Trường Sinh không ngừng đè ép hạ thể của Triệu Hinh Nhã , muốn đem thân thể kíƈɦ ŧìиɦ hao hết, tận tình bắn ra lấy, cuối cùng tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Đinh Trường Sinh đã đổ đầy vào ở chỗ sâu trong đáy huyệŧ Triệu Hinh Nhã!
Khi tất cả động tác dừng lại, trong phòng tràn ngập mê người hương vị, lúc này Đinh Trường Sinh cũng không còn lạnh, mà lại rất nóng, lộ ra một nửa giải thích thân hình, tựa người tại trên đầu giường, mà Triệu Hinh Nhã thì là rúc vào dưới háng của hắn, một tay với vào cầm lấy ƈôи ŧɦịŧ của hắn, cúi đầu mở miệng ngâm vào đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ không ngừng bú ɭϊếʍ sạch sẽ tϊиɦ ɖϊƈh͙ vẫn còn đang ri rỉ ra từ đầu lổ tiểu…
…………………………………………………………………………………
-Có mệt không vậy?
-Mệt mỏi ..nhưng mệt chết cũng đáng, trước kia cháu cho rằng thím là một lão sư dịu dàng ít nói, không nghĩ tới lão sư ít nói dịu dàng, lại rõ ràng điên cuồng như vậy.
Đinh Trường Sinh cười nói .
-Giễu cợt thím hả? Còn không phải là bởi vì cháu, nếu không phải là cháu muốn sống muốn chết, thì thím mới sẽ không như vậy đây này.
Triệu Hinh Nhã hơi chút ngượng ngùng, nhưng nàng là người từng trải, đối với chuyện nam nữ giao hoan thì không bó buộc, hơn nữa những trong năm theo Khấu Đại Bằng, tuy Khấu Đại Bằng ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng lTriệu Hinh Nhã lại là một người đàn bà thật thật, chưa từng có nửa chút ý nghĩ vượt rào.
Thế nhưng đã là như thế, vẫn không lưu được lại được Khấu Đại Bằng, thời gian dần trôi qua Triệu Hinh Nhã tâm tình cũng đã chết rồi, bằng không cũng sẽ không dẫn đến tình trạng ly dị, nhưng tất cả đều là quá khứ rồi.
Khi mình tỉnh lại đang nằm trong bệnh viện, từ đó là một thời đại mới bắt đầu khi người nam nhân trẻ tuổi này đã cứu mình , lại đem chính mình quay trở bục giảng học sinh.
Thế nhưng nàng là một người đàn bà, sau khi phương diện sinh hoạt bắt đầu tạm ổn thỏa mãn về sau, thì bên trong sinh lý lại càng thêm phát mãnh liệt .
Từ ngày nàng đi đến thành phố Hồ Châu, cũng có những người đàn ông ân cần với nàng, kia ý tứ biểu đạt qua nhiều phương diện, nhưng là trong lòng vẫn còn cố kỵ , bởi vì nàng không biết những người đàn ông kia có thể giống như Khấu Đại Bằng hay không, chỉ đem chính mình làm thành một công cụ giường chiếu, chứ không phải là bầu bạn, cho nên những cơ hội như vậy, thì nàng cự tuyệt rất nhiều lần.
Thẳng đến một đêm kia, một đêm kia khi thời khắc tánh mạng của nàng lần nữa bắn ra hào quang, tuy Đinh Trường Sinh không biết là chính nàng, nhưng đó là một đêm mà nàng thấy mình thoải mái thỏa mãn nhiều nhất, bởi vì trước khi có một đêm kia, nàng đã suốt ba năm không có trải qua đàn ông cày cấy rồi, một đêm kia, nàng triệt để lưu lạc chính mình trong lúc lơ đãng, để rồi bước vào trong cạm bẫy nhân sinh huy hoàng;
Tuy biết đó là bẫy rập, nhưng là một đêm kia về sau, chính nàng cũng không ngừng tự hỏi mình, chính mình có phải là thật sự có ưa thích hắn hay không, nhưng một khi hắn đã đi đến, thì mình còn có cái gì mà không thể thả lòng mở ra.
Cho nên, tất cả lần này đều là do nàng dự mưu, bởi vì nàng biết rõ, mình vô luận như thế nào cũng không thể chờ đợi thêm nữa, chờ đợi thêm nữa, có thể mình cũng sẽ điên mất .
Nàng chưa từng yêu đương, cùng Khấu Đại Bằng kết hợp là do người giới thiệu kết hợp, sau khi kết hôn thì mới yêu đương, nhưng đảo ngược như thế này thì làm cho ăn mòn tình yêu tồn tại, cho nên đây cũng là nguyên nhân vì sao mà bây giờ nàng liều lĩnh muốn vùi đầu vào trong lồng ngực Đinh Trường Sinh.
-Cháu yêu thích thím sao? Có phải thím làm như vậy, là đã phá hủy ấn tượng cũa thím tại trong lòng cháu?
Triệu Hinh Nhã ngón tay tại trên ngực Đinh Trường Sinh vẽ vài vòng bên trên, hỏi.
-Cháu không biết bắt đầu khi nào thì thím yêu thích cháu đấy, nhưng cháu thì biết bắt đầu khi nào thích thím, ngay lần đầu tiên đến nhà của thím ăn cơm, thím còn nhớ rõ lúc cháu mua cho thím sợi dây chuyền kia không?
-Ừ, nhớ rõ, nhưng đã bị thím bán đi rồi, lúc ấy thím bán hàng đa cấp, thật sự là không có tiền, nên bán đi.
Triệu Hinh Nhã ngượng ngùng nói .
-Không có việc gì, ngày mai cháu mua sợi dây chuyền khác là được, cháu bây giờ không có cái gì cả, nhưng tiền thì vẫn có một ít.
Đinh Trường Sinh không chút do dự nói ra .
-Giỏi lắm… vậy là vào ngay lúc đó cháu đã có ý đồ với thím rồi, xem ra Khấu Đại Bằng thật sự là không có mắt, dẫn theo một sói con về nhà.
-Ha ha thật sao? Cháu là một con sói, mà còn là một đầu sắc lang, thật sự là khi đó còn hận không thể sớm đem thím ăn hết.
Đinh Trường Sinh hung hăng nói.
-Còn nói sao, cháu thật sự là to gan lớn mật, lúc ở trấn Sơn Lâm, lần đó nếu chậm một chút, là tại trong nhà củathím là cháu đã ăn thím rồi..
Đinh Trường Sinh đương nhiên nhớ rõ, Triệu Hinh Nhã lại càng là nhớ rõ, một lần kia nếu không phải là vì cái đồng hồ đổ chuông nên đã cắt đứt tiết tấu hai người, khi đó cây ƈôи ŧɦịŧ của hắn đã đưa đến vào cửa huyệŧ của Triệu Hinh Nhã rồi, nói không chừng ngày đó nếu đã thật sự cắm sâu vào cái huyệŧ đó, thì Triệu Hinh Nhã đã trầm mê trong đó rồi, đó cũng là lần mập mờ đầu tiên giữa hai người, nhưng là từ đó về sau, mối quan hệ đã không có chút nào tiến triển thêm, cho tới hôm nay, ngươi tình ta nguyện ở cùng một chỗ giao hoan tận tình…
-Lần đó thật đáng tiếc, rõ ràng ở trên ghế sa lon suýt làm thành chuyện tốt..hay là bây giờ tái hiện lại thử xem?
Đinh Trường Sinh cười nói.
-Cháu nằm mơ đi, giờ này trời cũng trời đã sáng, thím cần phải trở về . . .
Triệu Hinh Nhã cười nói, nhưng còn chưa dứt lời, thì bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa .
Triệu Hinh Nhã mặt lập tức biến trắng rồi,
-Ai mà đến sớm như vậy? Hư mất, có phải hay không là Oánh Oánh tới tìm thím đây?
Đinh Trường Sinh cau mày nói:
-Không phải là trùng hợp như vậy chứ, làm sao bây giờ, có nên nói cho Oánh Oánh biết hay không đây?
-Như vậy làm sao được chứ, cháu cũng không phải là không biết tâm tư của nó, không được …dứt khoát không được, cháu ra xem thử một chút có phải là Oánh Oánh không, nếu là Oánh Oánh... thì nói là thím không có ở đây, đã đi ra ngoài mua thức ăn sáng, không thể để cho nó biết thím ở chỗ này qua đêm, chuyện giữa chúng ta càng không thể để cho Oánh Oánh biết rõ.
Triệu Hinh Nhã nhỏ giọng nói .