CHƯƠNG 1536: TRỢ LỰC RẤT TỐT.
Nói đến vụ án Mã Kiều Tam này, từ thẩm vấn Mã Kiều Tam trong hồ sơ ghi chép, nhiều lần nhắc tới một người thì cũng là Đinh Trường Sinh, đây là lúc Đinh Trường Sinh tự mình chủ trì làm bản án, không đến thời gian một tuần thì xảy ra vụ án cục trưởng tài chính Khang Minh Đức bị gϊếŧ .
Chứ đừng nói chi là tại trên tỉnh hắn tự mình bắn gục Cát Hổ tên tội phạm bị truy nã, mặc dù coi như tùy tiện, nhưng thằng này đúng không phải là một người đơn giản, đây là cảm nhận cơ bản của An Lôi đối với Đinh Trường Sinh.
An Lôi không biết vì sao Đinh Trường Sinh hôm nay tại sao lại nói những lời này, nhưng nàng hiểu được, đúng là mình cũng không có bao nhiêu thời gian để chờ đợi, bởi vì Trần Đông mỗi ngày đều dùng lấy cớ gọi An Lôi đến phòng làm việc của mình, như vậy mình có thể lại chống lại Trần Đông bao nhiêu lâu đây này?
……………………………………………………………………………………….
Đang đợi đèn đỏ, điện thoại Đinh Trường Sinh di động reo lên cầm lên xem số thì là của An Lôi, An Lôi thật ra là một cô gái tốt, tuy nhiên trước kia vì bị buộc phải câu dẫn mình, nhưng bây giờ thì người ta không muốn, mình cũng không thể ép bức người lương thiện làm chuyện kỹ nữ được, chỉ cần bản án của Mã Kiều Tam không kháng tụng, thì mình cũng liền đem cái gian phòng kia đưa cho nàng, lúc ấy cũng không cần phải tranh thủ thời gian trong hai năm nữa.
-Này, có chuyện gì?
Đinh Trường Sinh cẩn thận hỏi
-Anh đi rồi thì không tính toán chuyện gì xảy ra hả, tôi còn phải đi làm, anh quay trở lại đưa tôi đi.
An Lôi nói ra .
-Được, tôi quay trở lại đây.
Đinh Trường Sinh trong nội tâm vui vẻ, nàng rõ ràng không đề cập chuyện vừa rồi nữa , xem ra là có cửa ah .
Mặc dù mình đã nói nửa năm sẽ lên trên tỉnh đến gặp Thạch Ái Quốc làm việc, nhưng thế sự vạn biến, ai biết nửa năm sau sẽ xảy ra cái chuyện gì, mà An Lôi đang công tác ở viện kiểm sát, đó cũng là một ngành cường lực, mình mặc dù tại cục công an đã có một ít người cùng trong vòng tròn, nhưng tại viện kiểm sát cùng ban kỷ luật thanh tra lại là khâu bạc nhược yếu kém nhất, Đinh Trường Sinh hiện tại bắt đầu vì mình mà bố trí cái vòng tròn cho tự mình.
Tuy gian phòng kia tốn không ít tiền, nhưng hắn tin rằng, vô luận là tốn bao nhiêu tiền tài, tới một mức độ nào đó cũng không sánh bằng được cảm tình càng thêm thắt chặc, nếu như có thể đem An Lôi kéo đến bên cạnh mình, thì hiện tại xem ra, có thể đây là một trợ lực rất tốt.
Nguyên lai hắn cho rằng Trần Đông là một bằng hữu, nhưng không ngờ đến gã này bánh lái lại chuyển nhanh như vậy, xem ra là mình không thể dựa vào được, điều này làm cho Đinh Trường Sinh rất là bực tức, nhưng cũng hết cách rồi, mình bây giờ liền là đang ở thế yếu, dù có nói nhiều hơn nữa đều là vô dụng, nói cho cùng vẫn là lợi ích mới có thể đem người không liên hệ dính hợp lại cùng nhau, còn những chuyện khác đều là thứ vất đi…
Đinh Trường Sinh lái xe trở lại tiểu trấn khu Tân Hồ thì nhìn thấy An Lôi đang đứng ở cửa, mang theo một cái túi xách đơn giản, trước giờ thật đúng là hắn không có lưu ý qua cái túi xách của An Lôi bao, lộ ra rất là cũ kỹ, hơn nữa còn có mấy chỗ đã có vết sờn rồi.
An Lôi lên xe, ngồi ở vị trí kế bên người lái, Đinh Trường Sinh đã biết rõ, tuy nàng còn có chút ngượng ngùng, nhưng trong lòng An Lôi cũng đã đã đáp ứng yêu cầu của hắn rồi, nói cách khác, nếu không thì chắc chắn nàng sẽ không gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh quay lại, tại vì nơi này không phải là ngoại ô, đón xe taxi thì cũng không phải là khó như vậy, điều này còn không đủ để chứng minh vấn đề sao?
Chạy một đoạn đường, hai người đều không nói gì, nhưng Đinh Trường Sinh đột nhiên dừng xe ở ven đường, cởi bỏ dây an toàn của mình, cả người hướng phía An Lôi bên này nằm sấp qua, làm dọa An Lôi hét to một tiếng, vội vàng hướng phía cửa xe nhích tránh qua, nàng không nghĩ đến là Đinh Trường Sinh chỉ là với lấy dây an toàn thặt vào giùm nàng mà thôi .
- Có phải là cô rất sợ tôi?
Đinh Trường Sinh hỏi .
-Anh...anh không phải là người tốt, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.
An Lôi quýnh quáng, mạnh miệng nói ra .
-Kỳ thật tôi biết trong nội tâm của cô nghĩ gì, tôi nói rồi, tôi sẽ không bắt buộc tình cảm của cô... nếu cô nghĩ thông suốt, thì chúng ta sẽ thử xem, còn không thì lời này lxem như là tôi chưa nói qua, thực cũng không dấu diếm, sáng sớm hôm nay, tôi vừa mới bị người từ hôn, cô nói có thảm hay không chứ?
Đinh Trường Sinh cười khổ nói .
-Từ hôn? Anh đã đính hôn rồi?
-Ừ…cứ xem như thế đi, cô có thể cũng biết, cha nuôi tôi là chủ nhiệm phòng tổ chức Cố Thanh Sơn, nhưng cha nuôi tôi vừa mới qua đời, vị hôn thê của tôi chính là Cổ Hiểu Manh con gái của cha nuôi tôi.
-Hả? Cố chủ nhiệm qua đời? Tôi chẳng hề nghe nói gì cả
An Lôi giật mình hỏi.
-Cha nuôi tôi khi còn sống thì rất đơn giản, không muốn phô trương cho ai biết bệnh tình của mình, cho nên rất ít người biết chuyện này, còn người biết được hôn thê của tôi thì là càng ít.
Đinh Trường Sinh giải thích nói .
-Um… chúng tôi đúng là thật sự không biết, nhưng tại sao lại từ hôn vậy? Không lẽ nguyên nhân chính là anh? Có phải là thấy cha của người ta chết rồi, thì sau này không còn giúp anh được cái gì nữa, nên anh liền từ hôn?
An Lôi tựa như là phát hiện ra bí mật của Đinh Trường Sinh, nên tỏ vẻ khinh thường nhìn Đinh Trường Sinh nói..
-Ai…. tôi biết ngay là cô sẽ nghĩ như vậy, ngay cả gặp mặt cũng không gặp được nàng, nàng từ hôn với lý do là do tôi hại chết cha của nàng, nếu không phải là tôi cứ nói phải giải phẫu, đã vậy còn lên Giang Đô mời bác sĩ về đây mổ, nói không chừng cha nuôi của tôi bây giờ vẫn còn còn sống.
- Sao có thể nói như vậy chứ, đó là anh cũng vì tốt bụng mà, nếu lúc đó không làm giải phẫu, thì cuối cùng cũng sẽ mất thôi…
-Nói thì nói như thế, nhưng hôn thê của tôi nói cũng không phải là không có đạo lý, mặc dù không nhất định là khỏi hẳn, nhưng ít nhất cũng có thể sống lâu thêm thời gian, cũng bởi vì tôi cứ kiên trì làm giải phẫu nên mới vậy..Ai..thôi không nói nữa, nói tiếp lại thấy khó chịu.
Đinh Trường Sinh nói ra .
An Lôi quan sát Đinh Trường Sinh, nhìn qua thì hắn cũng chỉ là một thanh niên còn quá trẻ, thật sự là không thể tưởng được hắn mấy ngày nay đã trải qua nhiều chuyện như vậy, cha nuôi thì chết, hôn thê thì không nhận, trách không được lộ ra vẻ tiều tụy như vậy, xem ra trong long bị tra tấn mới là khủng khϊếp a…
-Đi ..chúng ta xuống xe.
An Lôi đang chìm ngâm trong suy nghĩ, không nghĩ tới Đinh Trường Sinh đã lái xe tiến vào bãi đỗ xe của cửa hàng bách hóa Hồ Châu.
-Ặc… sao lại tới nơi này, tôi còn phải đi làm đây này.
An Lôi kháng nghị nói .
-Cô xuống xe đi, đừng nhảm nhiều…
Đinh Trường Sinh mặt phát lạnh, nói ra .
Tuy An Lôi không biết Đinh Trường Sinh muốn làm gì, nhưng không biết vì sao, , nàng lúc này cảm giác lại sợ hắn, cho nên cũng ngoan ngoãn xuống xe, đi theo Đinh Trường Sinh vào bách hóa Hồ Châu .
-Thông thường tâm tình phụ nữ lúc không tốt, thì sẽ ra ngoài đường phố để mua sắm, đây là một loại tâm tình phát tiết, thật ra đàn ông cũng có loại nhu cầu như vậy, chỉ là biểu hiện của đàn ông là đi sắm đồ cho phụ nữ, được như vậy thì trong lòng bị đè nén cũng có thể phát tiết ra ngoài.
Đinh Trường Sinh có thể thấy lời nói mới rồi có chút nặng với An Lôi, vì vậy lại nói qua chuyện khác để hóa giải một chút không khí ngột ngạt.
-Vậy anh muốn mua sắm cái gì vậy?
An Lôi hỏi, bởi vì nơi đây nàng cũng đã tới đây rất nhiều lần, nhưng chỉ là dạo chơi mà thôi, những hàng hóa trong đây đều thuộc về xa xỉ phẩm, nàng mua không nổi đấy, bình thường đi dạo thời thì ngay giá cả cũng không dám nhìn chứ đừng nói chi là là mua, chút tiền lương của nàng ngay cả một đôi giày tại đây cũng mua không nổi .