-Nhưng lúc đó thì Lâm bí thư thật sự hết cách rồi, hơn nữa tuy miễn đi chức vụ của em, đó cũng là vì ngộ biến tùng quyền, rồi rất nhanh sẽ an bài cho em chức vụ mới, sao em không thể thông cảm nỗi khổ tâm của chị ấy đây này?
La Hương Nguyệt vẫn là vì Lâm Xuân Hiểu mà nói .
Đinh Trường Sinh không nói thêm một lời, thẳng khi đến khu đang phát triển thì xuống xe, La Hương Nguyệt nói xong cũng biết mình sai rồi, nhưng mình cũng chỉ có thể là nói đến như vậy, bởi vì quả thật là nhờ có Lâm Xuân Hiểu cho nàng cái vị trí hiện tại, hơn nữa nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chính mình còn phải đi theo Lâm Xuân Hiểu lăn lộn tiếp tục về sau, chứ mình đâu có thể đi theo Đinh Trường Sinh lăn lộn đâu? Cho nên, giữa Lâm Xuân Hiểu và Đinh Trường Sinh, nàng chỉ có thể lựa chọn về phía Lâm Xuân Hiểu, đây là đơn tuyển về một phía, không có lựa chọn nào khác.
Đinh Trường Sinh đi phía trước, La Hương Nguyệt ở phía sau, nhưng La Hương Nguyệt khi xuống xe cũng không vội gấp đi theo Đinh Trường Sinh lên lầu, mà là đứng ở trong sân quan sát cái địa phương hoang vu này, rất khó tưởng tượng ra được đây là một khu đang phát triển của thành phố địa cấp, so với khu đang phát triển huyện Hải Dương cũng không bằng.
-Hồ phó chủ nhiệm có ở đây không?
Đinh Trường Sinh đi qua phòng của Hồ Giai Giai, thấy cửa mở ra, nhưng là người thì không có ở đây .
-Chủ nhiệm, Hồ phó chủ nhiệm đến rồi, nhưng có thể đi nhà vệ sinh a
Trương Minh Thụy tiến đến châm trà cho Đinh Trường Sinh.
-Minh Thụy, anh ngồi xuống trước đi, có chút việc tôi muốn nói với anh.
Đinh Trường Sinh chỉ vào trước mặt cái ghế nói ra .
-Chủ nhiệm, có chuyện gì?
Trương Minh Thụy có chút lo lắng hỏi .
-Minh Thụy, bí thư mới giờ sắp đến đây nhậm chức rồi, nhưng có thể lập tức tới ngay bây giờ, anh đi thông báo với mấy lãnh đạo đang không có mặt tại khu đang phát triển, nói cho bọn họ biết, nếu như lần này không đến, thì về sau cũng đừng tới nữa, còn nữa.. về vấn đề chủ nhiệm văn phòng của anh, tôi vẫn muốn giúp anh, nhưng hiện tại xem ra thì không được rồi, bất quá thì làm phó chủ nhiệm thì được, bởi vì bí thư mới có dẫn theo một người của bí thư, một đời vua một đời thần, chắc anh cũng hiểu chuyện này.
-Chủ nhiệm, không thành vấn đề, chỉ cần có thể đi theo anh lặn lộn, còn những chuyện khác cũng không đáng kể.
Trương Minh Thụy trong nội tâm thất lạc, nhưng vẫn biểu hiện ra hướng đi của mình, vì hắn nhớ kỹ, nhất định đừng để cho lãnh đạo bởi vì chuyện của mình mà khó xử, cứ để cho lãnh đạo thư thái thong thả tính cách, lãnh đạo nhất định là nhớ rõ đến mình, nói không chừng sự đền bù tổn thất về sau sẽ có thể mình còn thư thái hơn …
-Được, giác ngộ cao, được rồi, xuống dưới chuẩn bị đi, nhớ gọi Hồ Giai Giai giùm tôi..
Cho dù là chiến tuyến tạm thời thì cũng là chiến tuyến, mặc dù minh đã biểu thị ra thời gian ngắn nữa sẽ rút lui, nhưng Lâm Xuân Hiểu sẽ đối phó mình ra sao thật đúng là khó mà nói, La Hương Nguyệt cùng Lâm Xuân Hiểu đứng chung một chỗ, sau lưng bọn họ là La Bàn Hạ, Hồ Giai Giai thì sau lưng của là Để Khôn Thành và Sở Hạc Hiên, nhưng còn mình sau lưng là ai đâu này? Chỉ còn lại có là bức tường lấp kín.
-Em tìm chị? Có việc à?
Hồ Giai Giai vội vàng đi tới hỏi.
-Vừa rồi chị đi đâu vậy?
Đinh Trường Sinh mặt không cảm giác hỏi.
Chứng kiến Đinh Trường Sinh biểu lộ, Hồ Giai Giai trong nội tâm run lên, gần đây thằng này thì cha muôi vừa mới chết, vợ sắp cưới thì bỏ đi, lời truyền đã khắp nơi, nhìn xem lúc này hắn đang khó chịu a..
-Chị... vừa mới đi vệ sinh, làm sao vậy?
Hồ Giai Giai nháy mắt hỏi.
-Xong chưa? Nếu chưa xong, thì tiếp tục đi..
Đinh Trường Sinh cần chén trà uống một ngụm.
-Biến, em cũng không có việc gì a, không có việc gìthì chị đi đây.
Hồ Giai Giai mắng nói.
-Lâm Xuân Hiểu đến rồi, dưới lầu đã tới một người, đây là đánh bất ngờ trở tay không kịp, chị thấy việc này sao?
Đinh Trường Sinh hỏi .
-Đã tới đây thật sao?
Hồ Giai Giai trừng mắt hỏi.
-Ừ…
-Đánh rắm …
Dứt lời nàng quay người ra ngoài
-Ai … chị đi đâu, em còn chưa nói xong mà?
Đinh Trường Sinh đứng lên kêu.
Hồ Giai Giai không nói , nhưng là giơ tay quơ quơ, Đinh Trường Sinh thấy được cầm trong tay là cuộn giấy vệ sinh.
-Ha ha, vừa rồi chị quả thật đi vệ sinh chưa xong à?
Đinh Trường Sinh vừa uống một ngụm trà , thiếu chút nữa là phun ra ngoài .
…………………………………………………………………………………..
La Hương Nguyệt đi theo Đinh Trường Sinh rồi, chỉ còn lại La Bàn Hạ và Lâm Xuân Hiểu, xem ra còn có việc chưa có trao đổi xong, Lâm Xuân Hiểu sau khi nhập gánh chung vào cùng với Đinh Trường Sinh, thì trong lòng nàng cũng là rất bồn chồn, thằng này giờ đã không phải là thằng trẻ tuổi năm xưa, những năm qua hắn đã trải qua quá nhiều chuyện, mỗi khi La Hương Nguyệt từ chỗ La Gia Nghi nghe được về những chuyện của Đinh Trường Sinh đều kể lại cho Lâm Xuân Hiểu nghe, ngay cả Lâm Xuân Hiểu cũng phải kinh ngạc đến tốc độ phát triển của Đinh Trường Sinh.
- Xuân Hiểu, tôi biết, đem cô từ bí thư huyện ủy kéo tới đây, đưa tới một nơi khu đang phát triển nghèo nàn như thế này làm bí thư, đây là ủy khuất cho cô rồi, nhưng tôi thật sự là không có cách nào, bất quá cô yên tâm, cô hợp tác cùng Đinh Trường Sinh kéo đầu tư về khu đang phát triển, không quá hai năm, tôi nhất định sẽ lại để cho côi làm tới phó chủ tịch thành phố, đây cũng lý do vì sao tôi đem cô điều đến Hồ Châu, bởi vì tôi thấy nếu cô còn ở tại Bạch Sơn, với chức vụ bí thư huyện ủy thì cũng đã đến đỉnh rồi, kế tiếp sẽ rất khó mà leo lên, điểm này tôi đã cùng Đường bí thư nói qua, ông ta cũng có ý thấy như vậy, cô suy nghĩ đi, hãy thừa dịp tuổi còn trẻ mà cố gắng thêm một chút ..
-Cảm ơn bí thư, em biết chuyện này bí thư làm vậy cũng là vì tốt cho em, đối với công tác, em không nề hà gì cả , chỉ là cùng Đinh Trường Sinh nhập gánh chung , em sợ đến lúc đó sẽ gây ra chuyện, dù sao ban đầu là chính em lột chức chủ tịch trấn của hắn, hắn đối với việc này vẫn luôn là canh cánh trong lòng.
-Tôi biết, cho nên cô nếu muốn cùng làm việc với hắn, cũng không cần xen vào quá sâu, hắn hiện tại vẫn chưa thể động tới, có thể cô không biết, Thạch Ái Quốc sắp đảm nhiệm làm chủ tịch mặt trận tỉnh, đã công bố chính thức rồi, đoán chừng Thạch Ái Quốc rất nhanh đi rồi, cho nênđúng lúc này mà động tới Đinh Trường Sinh thì không thích hợp, trước cô cứ nhường nhịn một chút đi, chỉ còn có thời gian hơn nửa năm, một tỉ chiêu thương dẫn tư này cô cảm thấy có thể hoàn thành sao?
-Quả thực là mục tiêu không khả thi, cái nhiệm vụ này không thể hoàn thành được.
Lâm Xuân Hiểu lắc đầu nói .
-Cho nên cô chỉ đối phó với hắn cao lắm là chỉ nửa năm thôi, cho đến lúc đó thì việc điều chỉnh cán bộ cũng không ai nói được, không giống như bây giờ, cô vừa đến thì tôi đem hắn điều đi, đây không phải để cho người ta nói xấu mình sao?
-Em hiểu rồi, bí thư.. em sẽ nắm chắc công tác khu khai phát, điểm này anh yên tâm, cho dù là đến cuối nắm không hoàn thành một tỉ khối tiền như Đinh Trường Sinh nói, nhưng cũng không thể nộp giấy trắng đâu, vì thế sẽ nỗ lực hết sức mình.
Lâm Xuân Hiểu nói ra .
-Vậy thì tốt, cô là một phụ nữ, vậy tôi để cho nữ phó chủ nhiệm tổ chức cán bộ tiễn cô xuống địa bàn…
Nói xong, La Bàn Hạ cầm điện thoại lên gọi tới phòng tổ chức cán bộ tìm Đường Linh Linh phó chủ nhiệm .