CHƯƠNG 1582: HÔN NHÂN CÙNG TÌNH YÊU.
Nhưng Dương Phụng Tê nói như là giáng cho nàng một gậy, Dương Phụng Tê hỏi Lăng Sam, ngươi có thể cho Đinh Trường Sinh được cái gì? Nam nhân không chỉ có tình yêu, mà còn phải có hôn nhân, mà tình yêu cùng hôn nhân thì không có liên quan gì.
Có bao nhiêu người, hoàn toàn không có yêu nhau, nhưng vì rất nhiều nguyên nhân lại nằm chung ở trên một cái giường, đó là hôn nhân, hôn nhân không chỉ là cuộc sống của hai người, mà còn có liên quan đến hai gia đình, có đôi khi một cuộc hôn nhân có khả năng quan hệ đến sự hưng suy của một gia tộc.
Nhưng còn tình yêu thì sao, tình yêu chính là chuyện chỉ riêng của hai người, trộn lẫn không có người thứ ba, tình yêu không khảm vào bất kỳ tạp chất nào, là thuần khiết, nhưng hôn nhân thì lại có khảm vào tiền tài, vật chất, quan chức, tiền đồ, đó mới là bản chất hôn nhân, nói cách khác, tình yêu là mơ ước nhân gian trên trời, còn hôn nhân mới là thực tế…
-Đúng vậy… đó là đã từng như thế, nhưng bây giờ nàng đã bỏ đi rồi, cũng không biết hiện tại đang ở đâu …
Đinh Trường Sinh cười khổ nói.
-Bỏ đi… đây là ý gì?
Lăng Sam sửng sốt, hỏi ..
Đinh Trường Sinh liền đem toàn bộ câu chuyện tiền căn hậu kiết kể ra, nghi hoặc của Lăng Sam dần dần vạch rỏ, mặc dù đây cũng không phải là kết quả mà nàng muốn nghe đến, nhưng ít nhất hắn hiện tại vẫn còn chưa có kết hôn, nếu hắn kết hôn rồi, thì chính mình phải làm cái gì bây giờ đây?
Nếu từ bỏ hắn, chính mình bỏ được sao? Chính mình còn có thể tìm được một người đàn ộng được như hắn sao? Khi hắn cứu một cô gái kia hai lần, hắn mang đến sự an toàn cho nàng như lá bùa hộ mệnh, cho nên Lăng Sam cảm thấy nếu chính mình bỏ qua giống như nàng kia, như vậy chính mình sẽ hối hận cả đời….
Nhưng nếu mình vẫn còn nghĩ đến hắn, nhớ hắn, như vậy thì mình rất có thể sẽ trở thành một tiểu tam bị người khinh thường, đây cũng không phải là cuộc sống mà mình muốn.
-Chuyện này cũng không thể trách anh được, là do nàng không có phúc khí..
- Thôi bỏ đi đừng nhắc đến chuyện này nữa…À…anh đang ở tại khách sạn Hồ Châu, còn Miêu Miêu thì ở gian phòng đối diện....
Đinh Trường Sinh dùng di động vừa chụp ảnh cho Miêu Miêu vừa nói.
Lăng Sam biết Đinh Trường Sinh có ý tứ gì, chỉ là cười cười, trên mặt không biết là nóng hay là thẹn thùng, liền có chút ửng hồng lên..
Lăng Sam không có rời đi, mà đi theo Miêu Miêu với Đinh Trường Sinh cùng nhau trở về khách sạn, nhưng Miêu Miêu cùng Lăng Sam ở chung một gian phòng, còn Đinh Trường Sinh lại đi ra ngoài, mục đích của hắn là đến nhà của Trọng Phong Dương, đã đến Bắc Kinh nếu mà không đến thăm Trọng Phong Dương, nếu Trọng Hãi biết thì có thể còn không nói, chỉ là chính mình làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy chứ.
Đinh Trường Sinh cũng không có nghĩ đến Trọng Hãi cũng đang ở Bắc Kinh, cũng không thể nào đoán được, đứa bé cùng vợ của Trọng Hãi bình thường thì ở tại Hồ Châu, nhưng Trọng Phong Dương lại rất yêu thích đứa con của Trọng Hoa, cho nên nếu Trọng Hãi trở về mà không có đứa bé thì Trọng Phong Dương khẳng định không cao hứng .
…………………………………………………………………………….
-Tiểu Đinh, cháu thật lâu đã không đến đây rồi…Úi trời, râu cũng dài hơn trước rồi, nhìn thấy cũng hơi lớn hơn trước kia, huống chi là chú thì còn tệ đến cỡ nào…
Trọng Phong Dương nhìn thấy Đinh Trường Sinh liền cười đùa, bên cạnh Trọng Hãi còn có một người, đó chính là chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh Trung Nam- Ấn Thiên Hoa.
-Ai, Trọng bí thư, chú nhìn cũng đâu có thấy già, có câu nói Bắc Kinh bụi bặm thật lợi hại, nhưng cháu nhìn thấy Trọng bí thư càng ngày càng trẻ đây mà.. .
Đinh Trường Sinh nói năng rất sống động, khiến ai cũng mỉm cười.
-Trọng Hoa, cháu xem, tên thư ký của cháu bây giờ thì khó lường rồi, chỉ mới qua vài năm công phu a, tiểu Đinh, chú nghe nói cháu ở Hồ Châu làm việc tốt lắm phải không?
Trọng Phong Dương uống một ngụm trà, hỏi.
-Ai ui…chú đừng nói nữa, việc này chú cứ hỏi qua Trọng cục trưởng thì sẽ biết, cháu hiện tại hận không thể đến làm thư ký cho Trọng cục, chỉ là không biết Trọng cục trưởng có nhận hay không? Cháu cảm thấy đi theo Trọng cục trưởng lúc làm việc thì còn thư thái, không cần quan tâm đến chuyện khác..
Trọng Phong Dương cùng Ấn Thiên Hoa nhìn nhau mỉm cười, nhưng Đinh Trường Sinh nhìn thấy thì có cảm giác nụ cười này có chút quái lạ, theo đúng ra thì Trọng Phong Dương cùng Ấn Thiên Hoa thuộc dạng hồ ly già như vậy, thì cái loại vẻ mặt không nên có a.
-Đây chính là cậu nói đấy nhé, tôi quả thật là đang thiếu thư ký, cậu có làm không?
Trọng Hãi nở nụ cười, nhưng nụ cười này cũng có chút quỷ dị.
-Em sẽ làm… Trọng cục trưởng, anh nói thế nào thì em làm thế đó, tất cả em đều nghe theo lời của anh.
Đinh Trường Sinh đầu óc cũng vòng vo chưa hiểu rỏ lắm, mặc dù không suy nghĩ ra được chuyện gì, nhưng nếu Trọng Hãi đã hỏi như vậy, chính mình lại trả lời không có nửa điểm do dự, nếu không thì hiệu quả sẽ rất là kém ..
-Rất tốt, nếu dứt khoát như vậy, tại sao cậu không hỏi xem tôi sẽ đi đến nơi nào?
Trọng Hãi hai chân vắt tréo y, cười mị hỏi.
Đinh Trường Sinh có chút mơ hồ, nhưng trong nháy mắt liền biết, Trọng Hãi đây là sắp lên chức, hắn đã sớm biết Trọng Hãi ở tại Hồ Châu không lâu được, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy thì đã đông sơn tái khởi, thường vụ phó khu trưởng khu Tân Hồ, rồi lên cục trưởng cục tài chánh thành phố Hồ Châu, bây giờ thì sắp đi đâu đây này?
-Đi đến đâu cũng đều không sao cả, chỉ cần đi theo Trọng cục trưởng, thì đi đến bât cứ nơi nào cũng được…
Đinh Trường Sinh tiếp tục biểu lộ nói.
-Um ..thật ra thì cũng khó mà đem theo cậu cùng đi cho dù tôi muốn, bí thư La Bàn Hạ nhất định sẽ cùng với tôi liều mạng, nếu tôi đem cậu đi theo, thì một tỷ nguyên tiền kia ai sẽ kéo đầu tư về cho hắn?
Trọng Hãi cười nói.
Hiện tại bởi vì có nhiều nguyên nhân, Đinh Trường Sinh phải trước cuối năm mang về cho khai phát khu một tỷ đầu tư, ai cũng cho là đây là trò đùa, tất cả mọi người đang chờ đợi nhìn vào Đinh Trường Sinh bằng cách nào đây..
Trong này cũng bao gồm Trọng Hãi, khi Trọng Hãi nghe nói Đinh Trường Sinh muốn tại trước cuối năm sẽ chiêu được đầu tư một tỷ, chẳng những không có cười, ngược lại là gọi điện thoại đem hắn mắng cho một trận, nhưng Đinh Trường Sinh lại khẳng định một tỷ này không thành vấn đề, Trọng Hãi cho dù tức giận cũng không biết nói như thế nào với hắn.
Không phải không thừa nhận, mấy năm qua, Đinh Trường Sinh biến hóa rất nhanh, cho nên có đôi khi Trọng Hãi cũng thấy mình cầm không được mạch đập cũa thằng này rồi, Thạch Ái Quốc mới vừa đi, mà ngươi ở đây đã thổi lớn ngưu bức như vậy, đến lúc đó nếu mà không xong việc, La Bàn Hạ chờ đến cuối năm giải trừ chức vụ của ngươi, lúc đó thì cũng đừng có oán trách ai.
-Lãnh đạo, mặc kệ đi, anh lên chức dù đi đâu, cùng đừng quên em là được, chú à… nói giúp giùm cho cháu đi, để cháu một lần nữa trở lại làm dưới trướng của Trọng cục trưởng.
Đinh Trường Sinh đi đường vòng, hướng qua Trọng Phong Dương nhờ vả..