Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 1615: QUAN NHẤT ĐẠI.

Trọng Hãi lên làm phó bí thư thành ủy thì đương nhiên là Ấn Thiên Hoa đến tuyên bố, đây cũng là thời điểm trợ uy cho Trọng Hãi, hơn nữa lần này Ấn Thiên Hoa tới không chỉ là về chuyện của Trọng Hãi, mà còn muốn cùng La Bàn Hạ bàn về vấn đề ứng cử viên chức danh chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố Hồ Châu.

Trước kia bởi vì không có ra mặt nói chuyện giùm cho Đường Linh Linh, cho nên trên tổ chức cán bộ tỉnh ủy cũng không có tích cực giải quyết vấn đề chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố Hồ Châu, nhưng lúc trên Bắc Kinh tại trước mặt của Trọng Phong Dương, Đinh Trường Sinh đã đề nghị nói ra , nhưng đập vào là trên danh nghĩa về sau Đường Linh Linh sẽ là người trợ giúp tốt cho Trọng Hãi

Trọng Phong Dương không phải người ngu , dĩ nhiên không phải Đinh Trường Sinh nói cái gì thì là tin cái đó, cho nên khi Đinh Trường Sinh nói lên chuyện của Đường Linh Linh, về sau Trọng Phong Dương cùng Trọng Hãi ngồi trao đổi qua lại , cuối cùng mới nhận định việc này Đinh Trường Sinh nói cũng có thể đáng tin cậy, Đường Linh Linh hiện tại trên thực tế đã không còn có chỗ dựa, như vậy nếu đúng lúc này Trọng Gia duỗi khẽ vươn tay, thì Đường Linh Linh sẽ nhớ kỹ đấy, đây cũng là thời cơ chiêu mộ tốt nhất .
Chuyện trong quan trường thêu gấm dệt hoa thì có nhiều cách, giúp người khi gặp nạn thì rất ít, nhưng chính là bởi vì rất ít, cho nên một khi ra tay thì mới có thể mời chào được nhân tâm, Trọng Gia đánh vào chính là cái chủ ý này với Đường Linh Linh.

Hơn nữa, Trọng Phong Dương tuy thân ở Bắc Kinh, nhưng căn cơ của ông vẫn còn tại tỉnh Trung Nam, cháu của mình bây giờ đang ở nơi này chậm chậm bắt đầu trở nên lông cánh đầy đủ, đương nhiên là không thể thiếu đến những người khác giúp đỡ, nhưng mình giờ đã không còn tại tỉnh Trung Nam, khi mình còn đương thời thì có một nhóm thuộc hạ kia, nhưng giờ còn có bao nhiêu người có thể trợ giúp cho cháu của mình ? Vạn nhất cháu của mình đgặp phải đối thủ chính trị, thì những thuộc hạ kia ai sẽ giúp lấy? Đây là chuyệ rất khó mà xác định được .
Đạo lý này rất rõ ràng, thược hạ của Trọng Phong Dương, hiện tại có rất nhiều người chức quan phía trên Trọng Hãi, nhưng đối với những thuộc hạ dạng này, thì bây giờ Trọng Phong Dương đâu còn có khả năng để trợ giúp tiền đồ cho bọn họ? Vấn đề này chỉ sợ kẻ đần cũng nhìn ra được là đã không còn liên quan lợi ích với nhau, tuy Trọng Phong Dương đã lên Bắc Kinh, nhưng cơ hội cơ hồ là đã không có, cho nên vị trí tuy cao, nhưng chưa hẳn còn có quyền lực thực tế.

Mọi người đều sống thực tế, trên quan trường thực tế chính là sự thật, cho nên Trọng Phong Dương nghĩ rất rõ ràng, nếu đem hi vọng ký thác vào n người những thuộc hạ cũ kia, chi bằng để cho Trọng Hãi chuẩn bị minh hữu ở bên cạnh hắn, đây mới là chuẩn xác nhất đấy, nếu như những ngững người này là cấp dưới hoặc là đồng cấp với Trọng Hãi, thì sẽ tốt hơn, dạng người như vậy mặc dù Trọng Hãi không có thể nhanh chóng đề bạt, nhưng ít nhất có thể bảo vệ Trọng Hãi từng bước một đi lên, nói một cách khác, những ngững người này đều phải có căn cơ .
Chỉ cần có người căn cơ, như vậy những chuyện khác thì đều là dễ như trở bàn tay, bởi vì vô luận lập ra cái gì thành tích thì người có căn cơ đều có thể làm được, các chiến tích loại này đều không là vấn đề, vì thế đây cũng là nguyên nhân Trọng Phong Dương một mực rất coi trọng Đinh Trường Sinh.

So với Đường Linh Linh, Trọng Phong Dương càng thêm tin tưởng Đinh Trường Sinh, bởi vì hắn chẳng những có căn cơ, bản thân của Đinh Trường Sinh trong quan trường cơ hồ trống trơn, trong nhà thân thích bằng hữu mấy đời đều không có ai làm quan lớn, dạng nhân tài như vậy thì mình tốt để khống chế, bởi vì đây mới thật sự là quan nhất đại ( quan nhất đại có nghĩa là chỉ có bản thân của người đó, từ hai bàn tay trắng tự lực cánh sinh tồn tại trong chốn quan trường, không có chỗ dựa sẵn của thân thích họ hàng ), là hạt giống tốt tự cố gắng phấn đấu, hạng người như vậy chỉ cần cho bọn họ có cơ hội, bọn họ nhất định sẽ không làm cho ngươi thất vọng .
Trọng Hãi là quan nhị đại, Đinh Trường Sinh là quan nhất đại , trên cái thế giới này thì quan nhị đại rất nhiều , nhưng số nhiều vẫn là quan nhất đại, vì vậy gọi quan trường là nơi có lực hấp dẫn cực lớn, hấp dẫn lấy vô số mảnh vụn quan nhất đại phấn đấu quên mình, bởi vì nếu thật sự trở thành quan nhất đại thành công, thì đời sau sẽ tạo ra quan nhị đại …

………………………………………………………………………………………..

Hội nghị cán bộ đã xong….

Trọng Hãi cùng Ấn Thiên Hoa đi theo phòng làm việc của Bàn Hạ, La Bàn Hạ là bí thư thành ủy, Trọng Hãi là phó bí thư chuyên trách, về sau này hai người sẽ cùng xuất hiện không ít, cho nên Ấn Thiên Hoa ý tứ rất rõ ràng, mình trước khi đi, muốn cùng hai người bọn họ nói một chút .

Ấn Thiên Hoa là chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh ủy, đối với tình huống Hồ Châu thì nắm rất rỏ, La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành vẫn chưa có tiến tới với nhau đi, điều này làm cho La Minh Giang rất vui mừng, nhưng đồng thời cũng rất lo lắng, nếu như một cái thành phố cấp địa mà bí thư và chủ tịch bện với nhau thành một sợi dây thừng, như vậy lãnh đạo tỉnh ủy cũng không ngủ ngon được, bọn họ cũng không muốn bí thư và chủ tịch thành phố cấp địa không hợp tác gây náo túi bụi với nhau, cục diện như vậy thì trên tỉnhcũng không nguyện ý nhìn thấy, điều trên tỉnh muốn nhìn thấy phải là không được bền chắc như thép, nhưng cũng quyết không thể để cho thủng lỗ chỗ .
-Ấn chủ nhiệm …mời ngồi, Trọng phó bí thư, cậu cũng ngồi đi, uống trà nhé, tôi cho người pha trà ?

-La bí thư, tại đây có trà ngon không? Tôi biết rõ ông chưa bao giờ thu lễ vật của ai đấy, vậy thì trà ngon này phải là tự mua, ông cam lòng lấy ra uống sao ?

Ấn Thiên Hoa nói đùa .

-Ai… chút chuyện này mà cũng bị lãnh đạo biết, thật xấu hổ a, Trọng phó bí thư, bây giờ xem như cậu đã nhận cương vị chính thức rồi, trước mặt Ấn chủ nhiệm, tôi muốn giao cho cậu một nhiệm vụ quan trọng, cậu có dám tiếp nhận hay không đây.

La Bàn Hạ quả nhiên là không khách sáo, chẳng những là đang tại trước mặt Ấn Thiên Hoa dùng một nước cờ với Trọng Hãi, nhưng lại công khai nói ra, điều này làm cho Trọng Hãi thật bất ngờ .

-La bí thư, xin mời nói chúng ta giờ đã là một ê kíp, có cái gì mà không thể nói?
Trọng Hãi đương nhiên phải đón lấy vấn đề mà La Bàn Hạ ném ra, cho dù là một túi thuốc nổ cũng phải đón lấy.

Nhấn Mở Bình Luận