CHƯƠNG 1622: ĐỘT NHIÊN ĐƯA RA.
Thạch Ái Quốc bất đắc dĩ, trường hợp này nếu như mình không nói, hoặc là nói không đúng theo ý ngucủa mình, đều sẽ bị người xem thường, hoặc là cho hắn là người lưỡng lự , đây là cuộc họp thường ủy hội Tỉnh ủy, lúc trước chính mình dùng lực đẩy Đường Linh Linh lên làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ Hồ châu, chuyện này khẳng định cũng không phải là bí mật gì…
-Chắc là mọi người cũng biết, trước đây tôi có ý để cho Đường Linh Linh đảm nhiệm vị trí chủ nhiệm tổ chức cán bộ, nhưng chưa gì thì tôi đã được điều lên trên đến rồi, cho nên tôi vẫn giữ nguyên quan điểm của mình, đồng chí Đường Linh Linh có thể đủ khả năng đảm nhiệm làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố Hồ Châu
Thạch Ái Quốc nói vài câu xong thì không nói thêm gì, chuyện của Hồ Châu cơ bản giờ đã không còn có quan hệ gì với ông rồi, việc bây giờ là đồng nhất với sự tình đó thì tính như xong rồi .
Thạch Ái Quốc những lời này xem như tổng kết xong, nguyên lai là bí thư thành ủy Hồ Châu cũng nói Đường Linh Linh có thể đảm nhiệm, như vậy thì còn có ai lại phủ nhận năng lực làm việc của nữ đồng chí này?
La Minh Giang trầm ngâm thoáng một chút, ông không nghĩ tới chỉ là là một chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố địa cấp rõ ràng lại có nhiều người như vậy dẫn ra, đầu tiên Ấn Thiên Hoa là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ tỉnh ủy , đối với việc bổ nhiệm cán bộ là có trách nhiệm đề cử cán bộ với đảng uỷ, chuyện này thì là không có vấn đề, nhưng Chu Minh Thủy rốt cuộc là vì sao, lại là thống khoái đáp ứng như vậy chứ ?
-Vậy được rồi, đã là tất cả mọi người đều đề cử Đường Linh Linh, vậy thì Thiên Hoa, ông lại phải đi một chuyến đến Hồ Châu, khảo sát một chút về Đường Linh Linh, sau đó thì ra quyết định, Hồ Châu giờ chỉ còn dư lại hơn nửa năm để xem tình huống phát triển như thế nào rồi, sẵn dịp ông gửi cho La Bàn Hạ lời nhắn nhủ, nói là trên Tỉnh ủy đối với Hồ Châu kỳ vọng rất cao, ngàn vạn lần đừng có để cho chúng ta thất vọng.
La Minh Giang chốt lại câu nói cuối cùng.
Các thường ủy hội, nhìn qua như gió êm sóng lặng, nhưng La Minh Giang vẫn đang suy nghĩ, một cái chủ nhiệm tổ chức cán bộ nho nhỏ của thành phố địa cấp mà các ngươi đều dẫn ra ?
Sau khi tan họp, Thạch Ái Quốc đi theo sau lưng Kiều Dương, lúc trong hành lang không có bao nhiêu người, Thạch Ái Quốc nói ra:
-Lãnh đạo … gần đây sức khỏe có tốt không ?
-Ai da… Ai Quốc, tôi và ông bây giờ là đồng sự, chuyện trước kia cho qua đi, cũng giỏi lắm, tôi cứ tưởng rằng sau khi ông từ nhậm rời khỏi bí thư thành ủy thì coi như là xong rồi, không nghĩ tới còn có thể lần trước quật cường làm chủ tịch mặt trận tổ quốc tỉnh, không đơn giản ah.
Kiều Dương vẻ bên ngoài thì cười, nhưng trong lòng thì không cười nói .
-Đúng vậy, chính tôi cũng thật không ngờ, lãnh đạo … phía trước đến phòng làm việc của tôi rồi, xin mời vào uống ly trà a.
Thạch Ái Quốc chân thành mời .
-Thôi để khi khác, tôi còn có nhiều việc, sinh hoạt của tôi so với của ông thì khác nhiều, ông cũng hiểu chứ ?
Kiều Dương cười cười, rồi tiếp tục bước đi.
Thạch Ái Quốc nhìn theo bóng lưng Kiều Dương, phảng phất tựa như nhớ tới điều gì, rồi lắc đầu vào phòng làm việc của mình, Thạch Ái Quốc đã nghe qua, lâu nay Kiều Dương không có tham dự vào những chuyện tranh sáng tranh tối trong tỉnh, có nhiều phe phái có ý đồ lôi kéo Kiều Dương, nhưng Kiều Dương đều xảo diệu hóa giải, vẫn luôn là dựa theo quy định làm việc, không đứng về phía bên nào, điều này cũng khiến cho địa vị của ông ta rất vi diệu, rất nhiều người lại càng thêm coi trọng Kiều Dương .
………………………………………………………………………………………..
Cuộc họp thường ủy hội trên tỉnh đã xong, nhưng cuộc họp thường ủy hội của thành phố Hồ Châu thì chưa có chấm dứt, lần này thường ủy hội họp chủ yếu chính là vấn đề bản kế hoạch cải tạo thiết kế thành phố do chính La Bàn Hạ đưa ra, liên đới giải quyết luôn về vấn đề nhân sự .
Từ khi La Bàn Hạ xác định phải cải tạo thiết kế lại diện mạo thành phố, có thể nói đây là điểm xuất phát công tác của ông, mà đây một bản kế hoạch kiến thiết xây dựng lại chung toàn thành phố, chứ cũng không phải chỉ là một cái xí nghiệp may chỉ là nhỏ cỡ bàn tay so với toàn thành phố.
Cái vấn đề này do La Bàn Hạ ném ra, mọi người lúc này mới biết vì sao vừa mới tiến vào thì Để Khôn Thành sắc mặt khó coi như vậy, đây là điều khẳng định, kiến thiết xây dựng thành phố, thì phải cần tiền, nhưng hiện tại tình huống kinh tế của Hồ Châu, không khả năng đủ tiền để làm xây dựng kiến thiết thành phố…
-Ai có ý kiến gì thì cứ nói đi ?
La Bàn Hạ hỏi.
Nhưng nếu La Bàn Hạ không có nêu đích danh, thì ai cũng không muốn nói trước, nếu nói đồng ý, đây chính là mở to mắt nói lời bịa đặt, một chữ vẫn là không có tiền, còn nói không đồng ý, đây không phải là cùng với bí thư thành ủy đối nghịch sao?
-Trọng Hãi, cậu chi biết ý kiến trước đi chứ?
La Bàn Hạ xoay mặt nhìn về phía Trọng Hãi, khiến tất cả mọi người bất ngờ .
Trọng Hãi bị điểm tên trước, tất cả mọi người cảm thấy thật bất ngờ, nhưng lúc Trọng Hãi trả lời mọi người lại càng bất ngờ hơn.
-Bí thư muốn tôi cho biết ý kiến, thì tôi sẽ nói vài câu, vừa rồi tôi xem chương trình hội nghị, hình như điều nay là ưu tiên số một, thì tôi sẽ nói về điều này, lúc tôi mới nhâm chức thì bí thư đã giao cho tôi làm một việc, công việc này rất trọng yếu, đó là vấn đề chỉnh đốn tác phong cán bộ, Uông bí thư …tôi thấy chúng ta phải cùng nhau hợp tác, bởi vì Uông bí thư quản bên Kỷ ủy, bất luận là các thường ủy đang ngồi ở đây, hay là cán bộ dự thính, lúc quay trở về bộ phận chủ quản nói một chút, việc chỉnh đốn tác phong cán bộ không phải một trận gió nói xong thì thôi, các cán bộ nào tay muốn nhúng chàm thì cẩn thận, nếu như không không thu tay lại, thì hãy chờ xem……
Trọng Hãi càng nói thanh âm càng lạnh, hình như là những người này đã là đắc tội với mình vậy.
-Còn nói đến việc bí thư La Bàn Hạ làm bản kế hoạch cải tạo xây dựng thành phố thành phố thì tôi đồng ý, không có ý kiến khác, đây là chuyện tốt, đất đai của chúng ta khắp nơi còn rất nhiều, việc gì mà chúng ta không dùng tới a…