CHƯƠNG 1641: SĨ DIỆN..
Một cái văn phòng tầm 40-50 mét vuông, với ba cái bàn làm việc, vậy mà Sở Hạc Hiên nói là thành lập xong phòng làm việc của ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố, Đinh Trường Sinh nhìn xem mà muốn chửi má nó, nhưng sau lưng hắn còn có Trương Minh Thụy và Lương Nhất Thương đi theo, mình là lãnh đạo, dù thế nào cũng phải có chút dáng dấp lãnh đạo a, vì vậy phải nín nhịn, không có chửi thề ra .
-Đinh chủ nhiệm, đây chính là cái ổ của chúng ta à?
Lương Nhất Thương hỏi, hắn sở dĩ cùng đi theo, là bởi vì cha của hắn đã từng nói, hãy đi theo chủ nhiệm Đinh Trường Sinh lăn lộn, chủ nhiệm đi nơi nào thì ngươi đi theo đấy, còn chủ nhiệm có muốn ngươi đi theo hay không, thì đó là hết cách rồi, nhưng chính ngươi phải tranh thủ.
Điều này cũng tốt, nhưng mình ở khu đang phát triển, tốt xấu gì thì còn có một văn phòng riêng, còn bây giờ với tình huống này, xem ra chỉ có một cái phòng làm việc chung cho tất cả , mấu chốt là cái phòng làm việc này cũng quá là tệ đi..
-Chứ còn là cái gì nữa, đứng đó làm gì, tranh thủ thời gian quét dọn vệ sinh đi, lau bà , còn có cái ghế kia, còn có thể dùng được không?
Đinh Trường Sinh nhìn thấy một cái ghế nghiêng ngã, tiến lên dùng chân đá một cái, rõ ràng là chân ghế liền gãy..
Đinh Trường Sinh cùng với hai thuộc hạ của mình trợn mắt há hốc mồm nhìn, ngay vào lúc này, ngoài hành lang truyền đến một hồi thanh âm giày cao gót, Đinh Trường Sinh cũng không có chú ý, còn tưởng rằng đó là nữ nhân viên nào ở trong ủy ban thành phố, nhưng tiếng giày cao gót đi đến trước cửa phòng này thì ngừng lại .
-Chủ nhiệm, chủ nhiệm . . .
Trương Minh Thụy nhỏ giọng kêu Đinh Trường Sinh, sau đó hướng phía cửa ra vào chỉ chỉ.
Đinh Trường Sinh nhìn ra xem xét , đứng ở ngoài cửa là một người đàn bà, Hồ Giai Giai vừa nhìn thấy khuôn mặt Đinh Trường Sinh ngẩn ra, thì đã thấy muốn cười .
-Này..này đến đây, chuyện của chị thì Sở phó chủ tịch đã nói với em, vậy giờ chị xem một chút cái văn phòng này, có thể làm việc sao? Chị đi ngay bây giờ tìm gặp Sở phó chủ tịch, nếu không có tìm ra được một chút đồ dùng tốt trong cái văn phòng này, thì chị cũng khỏi phải đến đây nhập đội nữa..
Đinh Trường Sinh thấy là Hồ Giai Giai, liền chỉ vào vật dụng trong phòng làm việc nói ra .
Hắn đang là tức giận thật , Sở Hạc Hiên nói đã chuẩn bị tốt cái gì cũng đều chuẩn bị xong, nhưng đến nơi đây xem xét thì ra là cái dạng như vậy, các ngươi nếu không muốn giúp cho việc chuẩn bị, như vậy thì cũng dễ, ít nhất chúng ta tự nghĩ biện pháp, nhưng bây giờ tình huống này, nhìn thấy giống như là khỉ làm xiếc vậy..
-Này…cái tính khí của em như chó vậy vừa thấy người đã sủa, không thể để cho người ta có một cơ hội giải thích à, chưa biết gì thì đã bão nổi, không phân ra tốt xấu gì cả, làm vậy thấy thú vị sao?
Hồ Giai Giai lườm Đinh Trường Sinh, theo bên cạnh hắn đi chen qua, nhìn nhìn cái phòng làm việc, sau đó hướng bên ngoài nói:
- Các người đem những thứ rách rưới này mang vứt đi, đem đồ dùng mới mua dọn vào trong ...
Đinh Trường Sinh nghe nói Hồ Giai Giai nói như vậy, ngạc nhiên nhìn ra ngoài cửa quả nhiên đang tiến đến nhiều người, Đinh Trường Sinh không có hiểu được chuyện gì xảy ra, thì những người này tay chân lanh lẹ đem mấy cái đồ dùng cũ trong văn phòng mang ra ngoài ..
Lúc này Đinh Trường Sinh cùng Hồ Giai Giai cùng đi ra khỏi văn phòng, hắn mới nhìn thấy bên ngoài bãi đất trống ngoài cửa đại sảnh đang có mấy chiếc xe vận tải, đoán chừng là mang đồ dùng tới, lúc này mới cảm thấy chính mình hỏa hầu thật đúng là chưa có tới mức, vì chút chuyện như vậy mà rõ ràng lại thượng hỏa .
Thật ra cũng không trách được hắn, chủ yếu bởi vì hắn lâu nay đối với Sở Hạc Hiên không có cảm tình, chỉ là không ngờ đến Sở Hạc Hiên cũng biết làm người như vậy, hơn nữa đem cái này cơ hội làm người tốt này nhường cho Hồ Giai Giai, nếu như mình đối với chuyện vừa rồi không nóng không vội, như vậy lúc Hồ Giai Giai mang tới cái ngạc nhiên này, thì sức nặng áp lực bực bội giảm bớt đi rất nhiều .
Từ trước đến giờ hết lần này tới lần khác vào lúc đang bực bội, thì Hồ Giai Giai luôn hợp thời xuất hiện, điều này không khỏi để cho Đinh Trường Sinh kiểm nghiệm, so với Sở Hạc Hiên, hỏa hầu của mình quả thật đúng là kém không phải ít…
-Đừng đứng ngẩn ra đó, đi gặp Sở phó chủ tịch đi, ông ấy hình như có việc muốn cùng với em trao đổi đây này.
Hồ Giai Giai biết rõ Đinh Trường Sinh đang vì sĩ diện, cho nên cũng không có nhắc đến chuyện vừa rồi, muốn cười cũng đã có chút không kềm lại được .
-Muốn cười thì cứ việc cười đi, đừng có nhịn lại, coi chừng bị đau bụng.
Đinh Trường Sinh nói ra .
-Ha ha … khoan hãy nói, chuyện chị muốn cười, em làm sao mà biết được?
Hồ Giai Giai hỏi.
-Các người là thân thích với nhau, làm gì mà xài đồ xấu chứ, bất quá lúc này đây, em phục, làm rất cao minh.
Đinh Trường Sinh nói xong đi nhanh về phía trước, bỏ rơi phía sau Hồ Giai Giai đang theo sau, nàng biết rõ Đinh Trường Sinh muốn nói cái gì, sau lưng hắn bĩu môi, nhưng không có truy cứu nữa việc này, có một số việc, nói trắng ra là thì không còn có ý nghĩa .
Sở Hạc Hiên vẫn bề bộn nhiều việc, thư ký văn phòng đang tiếp nhiều người đang đợi để gặp Sở Hạc Hiên, nhưng Hồ Giai Giai là ai, nàng liền tranh thủ thời gian điện thoại thông báo Sở Hạc Hiên, cho nên khi vừa tới cho dù đông người đang chờ, Đinh Trường Sinh cùng Hồ Giai Giai liền cùng nhau đi vào, chuyện xếp hàng rất là bất đắc dĩ, nhưng người đi tìm lãnh đạo có việc thì chính là như vậy, còn nếu lãnh đạo muốn gặp ai, thì chẳng cần chân chính xếp hàng mà nó .
-Sở phó chủ tịch, bề bộn nhiều việc hả?
Đinh Trường Sinh vào cửa, liền đi đến trước bàn, Hồ Giai Giai theo sau lưng .
Sở Hạc Hiên cũng không đứng lên, chỉ chỉ cái ghế trước mặt, ra hiệu Đinh Trường Sinh cùng Hồ Giai Giai ngồi xuống, Đinh Trường Sinh có chút không cam lòng, rõ rang là thấy Sở Hạc Hiên cũng không để ý tới mình, nhưng rồi suy nghĩ, hiện tại chính mình là người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu ah.
Đinh Trường Sinh sau khi ngồi xuống, cũng không lên tiếng .
-Có biết tôi muốn gặp là nói chuyện gì không?
Sở Hạc Hiên nhấp một ngụm trà hỏi.
Hồ Giai Giai nhìn nhìn Đinh Trường Sinh, nói ra:
-Không biết".
Đinh Trường Sinh vẫn là không có lên tiếng, chỉ là lắc đầu, thằng này đang sĩ diện…
-Trường Sinh, coi như là thành lập xong ủy ban xây dựng kiến thiết, tôi thông báo cho cậu biết, ngày mai mười giờ sáng, tại phòng họp nhỏ chúng ta sẽ họp , trọng điểm là thương lượng trước một bước về vấn đề mảnh đất xí nghiệp may, có thể cậu chưa biết, ngay vừa mới rồi, chúng ta nhận được điện thoại của bạn làm bên phòng khiếu oan của tỉnh, xí nghiệp may đã có người đi lên tỉnh khiếu oan rồi, hơn nữa còn tại trước cổng tỉnh ủy dán giấy khiếu oan, chuyện này ảnh hưởng rất ác liệt, các người phải chuẩn bị tư tưởng để cái ủy ban xây dựng kiến thiết này sớm tham gia vào đấy..
Sở Hạc Hiên nói ra .
Đinh Trường Sinh sững sờ, người của xí nghiệp may lên tỉnh khiếu oan? Lúc này đây có thật là người của xí nghiệp may hay không?
Theo sự kiện lần trước tìm hiểu, Đinh Trường Sinh luôn có cảm giác hình như là có người ở sau lưng thao túng cái chuyện này, nhưng hắn không thể tưởng nào biết được là ai, duy nhất cái hạng mục này là có chút dính líu với Hoa Cẩm Thành, nhưng nếu Hoa Cẩm Thành muốn làm cái chuyện này, thì không có khả năng không báo trước cho hắn biết, Đinh Trường Sinh nhíu lại suy tư.