CHƯƠNG 1642: TÔI NÊN LÀM CÁI GÌ?
-Trường Sinh, cậu đang suy nghĩ gì vậy?
Sở Hạc Hiên cũng nhìn ra Đinh Trường Sinh có chút mất thần .
-Há, không có gì …trách nhiệm của chúng ta là xây dựng và kiến thiết, tức là giải tỏa nhà đấy, nếu chuyện xí nghiệp may không có xử lý tốt, chúng ta sớm tham gia không khác gì làm cho trở nên mâu thuẫn thêm gay gắt, làm như vậy thích hợp sao? Xảy ra chuyện thì ai chịu trách nhiệm?
Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi, tuy là Sở Hạc Hiên đem Hồ Giai Giai nhét vào, nhưng phụ trách vẫn là hắn, một khi gặp chuyện không may, trách nhiệm của hắn trốn cũng không thoát, còn các ngươi thì là có thể không ai đếm xỉa đến .
-Chuyện này không phải của ý tứ của tôi, cũng không phải là của chủ tịch ủy ban, đây là ý của La bí thư, ngày mai lúc họp thì chắc chắn là La bí thư sẽ nói đến cái chuyện này đấy, tôi chỉ là sớm báo với cậu một tiếng, cậu làm chuẩn bị trước đi, bất kể nói thế nào, giờ cậu là người bên ủy ban thành phố, tôi không thể không nhắc nhở.
Sở Hạc Hiên làm như rất đại lượng nói .
-Tốt lắm a, nếu đã muốn sớm tham gia, hơn nữa chú cũng nói, chúng ta thuộc về ủy ban thành phố, vậy thì cái công tác này kinh phí ai bỏ ra, Sở phó chủ tịch, chúng ta không thể tự bỏ tiền túi ra làm việc, không có xe, không có kinh phí, chúng ta làm như thế nào khai triển công việc chứ? Cũng không thể đi bộ đến xí nghiệp may mà trao đổi công việc.
Đinh Trường Sinh gặp cơ hội tới, vội vàng đưa ra vấn đề kinh phí, hơn nữa nhìn qua Sở Hạc Hiên đem Hồ Giai Giai nhét vào đây, có thể là để cho nàng nắm giữ tài chính của ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố đấy.
Đã là như vầy, ngươi Sở Hạc Hiên phê tiền thì vẫn là có thể, Đinh Trường Sinh chính là nhìn đúng điểm này, nhét Hồ Giai Giai vào ta không có ý kiến, coi như là để cho Hồ Giai Giai nắm giữ quyền sở hữu tài sản cũng không có ý kiến, nhưng mấu chốt là phải có tiền mới được ah.
Sở Hạc Hiên nở nụ cười, nhìn xem Đinh Trường Sinh, nói ra:
-Chưa có làm gì , mà cậu bắt đầu đòi tiền rồi, kinh phí phải không, chỉ có mười vạn tệ mà thôi, các người có thể xài tiết kiệm một chút, còn về vấn đề xe, bên ủy ban còn có một chiếc xe du lịch Jinbei, để trong ga-ra, cậu muốn dùng thì nói..
Sở Hạc Hiên nói .
-Ai chà… Sở chủ tịch, chú thật đúng là biết tiết kiệm tiền a, được rồi .. cám ơn Sở tphó chủ tịch ….
Đinh Trường Sinh cũng có chút cao hứng, không có tiền thì không cách nào làm, không có tiền đến lúc đó, ngay cả một cặp lồng đựng cơm cũng đều không có mà ăn .
-Được rồi , Giai Giai em đi trước đi, để anh cùng tiểu Đinh còn có chút chuyện khác cần nói.
. Sở Hạc Hiên nói ra đối với Hồ Giai Giai, nghe Sở Hạc Hiên nói như vậy, Đinh Trường Sinh vừa mới đứng lên lại ngồi xuống .
Không ngờ, Sở Hạc Hiên lại đứng lên hướng đến khu ghế sa lon đi đến, kêuĐinh Trường Sinh cùng qua ngồi, thấy vậy là biết không phải chuyện bình thường, hơn nữa còn có thể là không theo nghi thức nói chuyện .
-Trường Sinh, tôi nghe nói cậu cùng Hoa Cẩm Thành có quan hệ không tệ, có việc này sao?
Sở Hạc Hiên phá lệ rót chén trà cho Đinh Trường Sinh, còn đưa cho Đinh tiên sinh một điếu thuốc, như thế lại làm cho Đinh Trường Sinh bộc phát sự cảnh giác, viên đạn bọc đường thường thường đều là sát chiêu, không biết Sở Hạc Hiên suy tính cái gì đây?
-Ông Hoa là bằng hữu, Sở phó chủ tịch không phải là không biết việc này, tôi còn nhớ đến Sở phó chủ tịch từng nói, tôi đem công trình sữa chữa hạ tầng trong khu khai phát đều giao hết cho Hoa Cẩm Thành, chú còn cho rằng là có chuyện ẩn giấu lợi ích ở bên trong này đây..
Đinh Trường Sinh mặc dù là trợ lý chủ tịch , Sở Hạc Hiên là phó chủ tịch, nhưng trong nội tâm Đinh Trường Sinh, hắn thật đúng là không có sợ Sở Hạc Hiên, không vì sao cả, bởi vì Sở Hạc Hiên không thể cầm được vận mệnh của hắn, đây là điều chủ yếu nhất, nếu đổi thành La Bàn Hạ, thì Đinh Trường Sinh không dám nói như vậy.
-Hừ… tiểu tử đừng có mang thù vặt như vậy a.
Sở Hạc Hiên chỉ vào Đinh Trường Sinh cười mắng .
-Sở phó chủ tịch, có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi, chúng ta là đồng hương, cứ quanh co lòng vòng thì không có ý nghĩa gì.
Đinh Trường Sinh nói ra .
Sở Hạc Hiên gật đầu, nhìn Đinh Trường Sinh nói:
-Cái phương án của Hoa Cẩm Thành, mấy ngày hôm trước tôi cũng có nói, Để chủ tịch cũng tán thành cái phương án này, nhưng vẫn có người không tán thành, cho rằng chuyện khai phát mảnh đất kia th cùng vấn đề còn sót lại của công nhân viên chức xí nghiệp may là hai chuyện khác nhau, không thể nhập làm một được, cậu thấy thế nào ?
-Tôi không biết….tôi chỉ phục tùng chấp hành theo tổ chức an bài, trong công việc của ủy ban xây dựng kiến thiết thì cũng đơn giản là giải tỏa, còn các chuyện làm quyết sách như thế nào, thì chúng ta thi hành như thế đó, chứ nếu chú hỏi cháu đến những việc này, có phải là nâng tôi lên rất cao rồi..
Đinh Trường Sinh kiên quyết không biểu lộ thái độ .
Trên thực tế, hắn cũng là nói sự thật , ủy ban xây dựng kiến thiết vốn chính là vì kiến thiết xây dựng mới lại thành phố mà thành lập, nhưng chức trách cụ thể thì vẫn là chấp hành, không có quyền quyết định gì cả, cho nên Đinh Trường Sinh không muốn tham dự vào chuyện này, hắn hiểu được ý tứ của Sở Hạc Hiên, là muốn mượn cái hạng mục này, cùng La Bàn Hạ trong tỷ đấu hòa nhau một trận, nhưng cái chuyện đó và ta thì có cái gì quan hệ đâu chứ?
-Không phải….Trường Sinh, cậu chưa hiểu ý của tôi, mặc dù cậu nói như vậy , nhưng cậu cũng minh bạch, một khi nếu đem mảnh đất này giao cho nhóm người La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương kia, thì khi cậu liên hệ với bọn họ về việc giải tỏa, sự tình sẽ xảy ra phức tạp dị thường, La Đông Thu thì tôi không biết, nhưng Tưởng Hải Dương thì tôi hiểu rõ một chút, tâm ngoan thủ lạt, nếu như về vấn đề giải tỏa có chướng ngại, như vậy sẽ có khả năng chết người đấy.
Sở Hạc Hiên nhỏ giọng nói .
Đinh Trường Sinh nghe Sở Hạc Hiên nói như vậy, nhìn xem Sở Hạc Hiên, muốn từ trong mắt của ông ta mà nhìn ra chút gì đó, nhưng đáng tiếc là cái gì cũng không thấy, không phải là đạo hạnh của hắn không đủ, mà là Sở Hạc Hiên quá biết diễn trò rồi…
Thế nhưng mà mặc dù hắn cũng ủng hộ Hoa Cẩm Thành, vẫn là câu nói đó, trong vấn đề này, La Bàn Hạ đã đi quá xa, kéo lại cũng kéo không kịp, La Bàn Hạ dám đắc tội La Đông Thu sao? Đắc tội La Đông Thu, thì đối với La Minh Giang sẽ rnhư thế nào? La Bàn Hạ dám cầm tiền đồ của mình để mạo hiểm sao?
-Vậy chú nghĩ thử xem, tôi sẽ làm cái gì?
Đinh Trường Sinh thở dài ra một hơi, hỏi.
-Ngày mai họp thường ủy hội, chúng ta sẽ đưa ra cái phương án này của Hoa Cẩm Thành, đương nhiên cái phương án này không thể nào dùng danh nghĩa của Hoa Cẩm Thành đưa ra, mà là dùng danh nghĩa ủy ban thành phố đưa ra , tôi muốn cậu cũng ủng hộ cái phương án này, cậu cảm thấy có thể được chứ?
Sở Hạc Hiên hỏi.