CHƯƠNG 1720: ĐÂY LÀ BẠN TRAI CỦA TÔI.
Đêm xuống , Đinh Trường Sinh đi theo Tần Mặc ra ngoài, nói là dạo phố, thực chất là dẫn hắn ra ngoài xem qua một chút cho biết các mối quan hệ.
Đối với Tần Mặc nhắc về cái vòng này của bọn họ tại đây, hắn cũng đã sớm nghe nói qua, đơn giản đều là của con cái quan lớn tạo thành mà thôi, như anh em Lương Khả Tâm, cùng với Tề Tam Thái mà hắn đã biết qua trước đó, cũng đều là bên trong cái vòng này đấy.
- Có phải là anh không ưa thích cách giao tiếp như vậy?
Tần Mặc vừa lái xe, vừa nhìn Đinh Trường Sinh đang im lặng ngồi bên ghế phụ, nàng hỏi. .
-Thật ra thì không có vấn đề gì, sao cũng được, chỉ là tôi cảm thấy có chút nhàm chán mà thôi.
Đinh Trường Sinh thành thật nói .
-Đúng vậy, tôi có đôi khi cũng cảm thấy rất buồn chán nhưng cái vòng này của chúng ta rất kỳ quái, rất nhiều chuyện đều là từ ở chỗ này mới biết đến, anh cũng biết, chúng tôi là dân làm ăn, tin tức chính là liên quan đến tài phú, nói tiếp anh cũng có thể không tin, nếu muốn nghe được một ít tin tức bí ẩn, thì trong cái vòng tròn luẩn quẩn này lại có tác dụng, nếu anh không tin lời tôi nói, đêm nay anh không cần lên tiếng, để nghe bọn họ tiết lộ ra cái gì, đến lúc đó thì anh sẽ biết rõ lợi hại trong này.
-Có phải là từ con cái của những quan viên kia tiết lộ ra ngoài?
-Cứ cho là như thế đi, cho nên một khi người nào không có thế lực, thì đừng hòng bước chân vào cái vòng này, bởi vì là trong cái vòng tròn này này đều là hỗ trợ lợi ích cho nhau đấy, còn người không có thế lực thì đối với bọn họ là vô dụng, cho nên còn có thể trao cho cơ hội sao?
-Nói cũng đúng, trách không được rất nhiều tin tức chính sách của quốc gia chưa chính thức đưa ra thì đã có lời đồn mọi người đều đã sớm biết rồi, lại rất chính xác, như vậy đều có xuất xứ….
Đinh Trường Sinh chợt nói .
-Anh đến giờ mới biết được, cho nên trong một số thời khắc, lời đồn đãi cũng không nhất định là đồn đãi, chỉ là chưa chứng thực sự thật mà thôi.
Tần Mặc nhìn qua lái xe rất thông thạo khu vực này, đường ngang ngõ tắt chạy rất tự nhiên…
-Chính là chỗ này.
Tần Mặc dừng xe ở một chỗ đầu hẻm, bên trong có một cái phố nhỏ, đã đậu trước đó không ít xe sang cao cấp, Đinh Trường Sinh xuống xe đi theo đằng sau Tần Mặc, trong nội tâm thầm than, trách không được mọi người đều nói có một người cha kiếm tiền tốt thì đời này cũng không cần phải phấn đấu vài thập niên, xem ra quả nhiên là như thế, Đinh Trường Sinh không tin tưởng những...chiếc xe sang của các thiếu gia này là do bọn họ mua xe bằng tiền tự mình kiếm .
Một căn nhà bình thường thoạt nhìn khá kín đáo, chỉ có cổng nhà là hơi lớn một chút, ở bên ngoài cửa nhìn không tới bên trong có người, nhưng đến lúc hai người tiến vào cửa sân, thì bên trong bước ra một bảo vệ, ngăn cản hai người .
-Tần tiểu thư mới đến à, còn vị này chính là….?
-Đây là bằng hữu của tôi..
Tần Mặc mặt lạnh nói .
Nhưng gã bảo vệ lại không thèm chịu nể mặt mũi, nhìn nhìn Đinh Trường Sinh nói ra:
-Tần tiểu thư, tại đây đều phải là hội viên, không cho phép mang người bên ngoài đến . . .
-Tôi biết, việc này tôi sẽ hướng đến Hầu gia giải thích.
Tần Mặc nói xong thì muốn đi vào trong, nhưng gã bảo vệ liền lắc mình ngăn ở phía trước Tần Mặc, nàng có chút gấp, hơn nữa thật không ngờ gã bảo vệ này lại dám ngăn cản mình, thiếu chút nữa là đụng vào nhau .
-Anh làm cái gì vậy?
Tần Mặc Lãnh cười nói:
-Chỉ là không phải hội viên mà thôi, tôi hiện tại xử lý việc này được chứ?
-Tần tiểu thư , tôi. . .
Bảo vệ lộ ra thật khó khăn, vì vậy hắn đi vào nhà gọi điện thoại, chỉ chốc lát từbên trong đi ra một người, nhìn về phía trên như là kẻ quản lý nơi này.
-Kim quản lý, vị Tần tiểu thư dẫn theo người ngoài, em không biết cách xử lý như thế nào, anh đứng ra giải quyết đi a.
Bảo vệ chỉ chỉ Tần Mặc cùng Đinh Trường Sinh, rồi không nói lời nào, lui qua một bên .
-Ông Kim, nhìn không ra, ông làm quản lý cũng không tệ, huấn luyện thủ hạ cũng không tệ, tinh thần trách nhiệm rất cao ah.
Tần Mặc nói châm chọc .
-Ai ui….. chắc là cô không biết bởi vì thời gian gần đây cô không có tới đây, tại đây đã xảy ra chuyện, phải đóng cửa một thời gian, giờ mới mở cửa lại có vài ngày à, bây giờ nếu lại xảy ra chuyện, thì cái chức vụ quản lý của tôi phải bị chấm dứt , đến lúc đó Hầu gia sẽ làm thịt tôi đấy..
Kim quản lý nhìn nhìn Đinh Trường Sinh đi theo sau lưng Tần Mặc, nhỏ giọng đối với Tần Mặc nói ra.
-Ồ? Xảy ra chuyện gì, trong khoảng thời gian vừa rồi tôi không có ở kinh thành , nên không biết gì cả..
Tần Mặc nghe xong, hỏa khí hơi nhỏ một chút nói.
-Đoạn thời gian trước cũng không biết là ai dẫn theo một người ngoài tiến đến , khi đó chưa có nghiêm khắc, nào biết được cái tên hỗn đãn kia chính là người phóng viên, viết bài đăng báo, làm cho Hầu gia phí hết bao lớn sức lực mới dọn dẹp được việc này, cho nên bây giờ mới cẩn thận như vậy.
Nói xong lại về phía Đinh Trường Sinh .
-Khỏi phải nhìn, đây là bạn trai tôi, anh ấy ở thành phố khác, lần đầu tiên đến Bắc Kinh, nên tôi dẫn anh ấy tới đây chơi đùa.
Tần Mặc dứt khoát nói ra .
Kim quản lý lộ ra ánh mắt hồ nghi, nhìn Tần Mặc nói ra:
-Tần tiểu thư , cô đừng có đánh lừa tôi chứ, tôi biết rõ, ánh mắt của cô rất là cao. . .
-Này, ông có ý gì vậy ? Ý của ông là tôi không có xứng đáng với Tần Mặc sao?
Đinh Trường Sinh bước lên, nhìn Kim quản lý hỏi, trên người trong lúc vô tình tản mát ra một loại khí thế áp người, tuy Kim quản lý ở chỗ này cũng đã từng chứng kiến không ít đại nhân vật, nhưng người nào cũng là loại tao nhã lịch sự, không có một người nào giống với Đinh Trường Sinh như vậy, Kim quản lý âm thầm suy nghĩ, nghĩ đến thằng này thật đúng là không dễ trêu chọc .
-Đâu có ….đâu có, ý của tôi là Tần tiểu thư thật là tinh mắt, xin mời vào bên trong, Tần tiểu thư …vị tiên sinh này nếu sau này thường tới, hay là làm tấm thẻ hội viên đi, miễn cho sau này lúc đến thì vào không được.
-Tôi biết rồi, lúc về sẽ làm.
Tần Mặc duỗi ra cánh tay khoác lấy cánh tay Đinh Trường Sinh tiến vào bên trong, Kim quản lý đang đi theo ở phía sau thì lắc đầu , ông ta đang nghĩ đến, tại kinh thành có biết bao nhiêu là con cái quan to theo đuổi Tần Mặc xum xoe , nào ngờ Tần tiểu thư lại rõ ràng tuyển một thằng tầm thường như vậy, thoạt nhìn thấy thằng này đúng là chuột sa hủ nếp a…
-Này… Hầu gia vừa nhắc đến là ai vậy ?
-Là nhị công tử của một đại nhân vật, hiện tại đương quyền có vị nào là họ Hầu hay sao? Anh chắc cũng đoán được…
Tần Mặc liếc nhìn Đinh Trường Sinh, mặc dù bây giờ không ai cả, nhưng nàng kéo cánh tay của hắn cũng không buông ra, đây là Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc lần thứ nhất thân mật như vậy.
-Há, tôi biết rồi.
Đinh Trường Sinh suy đoán, liền biết vị Hầu công tử là thần thánh phương nào rồi .
-Này…bây giờ hiện tại không ai cả, khỏi cần đóng kịch nữa, buông tay tôi ra đi.
Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói, bị Tần Mặc kéo chặt như vậy, trước ngực đôi bầu vú căng phồng của Tần Mặc luôn va chạm động đụng vào cánh tay Đinh Trường Sinh, khiến cho thân thể hắn cảm thấy có cảm giác dần dần nóng lên….