Đinh Trường Sinh cảm thấy bất ngờ là đám A Long lại lựa chọn ở chỗ này giao dịch, đó là một sơn thôn nhỏ nằm gần vùng núi phía bắc, theo lời Lưu Chấn Đông nói nơi đây gọi là thôn Bạch Mã Thạch, trên địa đồ không có đánh dấu , bởi vì nơi này cơ hồ là một cái thôn nhỏ đã bỏ hoang.
Nhưng địa thế nơi này rất tốt, đến sau này Đinh Trường Sinh mới hiểu được vì sao A Long lại chọn ở chỗ này để trao đổi con tin , bởi vì nơi này rất ít người, từ trong thôn nhìn ra gò đất phía trước mặt thì thấy không sót cái gì, cho nên nếu có cảnh sát xuất hiện thì bọn hắn rất thuận lợi đào thoát theo lên trên núi.
Đinh Trường Sinh dẫn theo ba người, có Đỗ Sơn Khôi cùng Lưu Chấn Đông, bên A Long dùng ống nhòm thì nhìn thấy từ xa xa nhóm người của Đinh Trường Sinh đang đi đến.
-Đinh Trường Sinh, mày không giữ lời hứa, tao nói chỉ có một mình mày đến đây mà thôi, bây giờ mày lại dẫn theo người, chuyện này không hợp theo quy định của chúng tao, vậy giao dịch này cũng cũng không cần phải tiến hành.
A Long muốn gây áp lực cho Đinh Trường Sinh, buộc một mình hắn vào thôn .
Nhưng không nghĩ đến Đinh Trường Sinh không để mình bị đẩy vòng vòng, hắn lấy điện thoại di động bấm phím, để cho bên miệng Bạch Khai Sơn, sau đó nói:
-A Long , đây chính là mày nói, không giao dịch coi như xong, tao không đến nữa…
Nói xong, liền kéo Bạch Khai Sơn quay người rời đi, hơn nữa còn cúp điện thoại .
-Đồ chó hoang …
A Long thấy Đinh Trường Sinh xoay người rời đi, vừa dùng ống nhòm nhìn xem, một bên chửi bới nói .
-Đại ca, cùng hắn phí lời làm gì, ba người chúng ta trong tay đều có súng, cứ xông ra thì có thể tiêu diệt bọn chúng rồi, đâu có cần phải tốn sức như vậy chứ?
A Sói bất mãn nói .
-Mày thật là đồ đầu óc heo, xem một chút trong tay của hắn còn có ai? Nếu chỉ có Đinh Trường Sinh thì dễ nói, mấu chốt là đội trưởng cảnh sát hình sự của thành phố Hồ Châu cũng có mặt, chúng ta nếu đem bọn họ gϊếŧ sạch, thì còn làm gì ở trong nước mà làm ăn được nữa, cả nước sẽ phát lệnh truy nã chúng ta, trong khi chúng ta chỉ cầu tài, chứ không phải liều mạng, hiểu chưa?
A Long vừa nói, vừa đem ống nhòm ném cho A Sói .
A Sói nhìn qua một chút, quả nhiên là như thế, ở trong xã hội đen lăn lộn lâu như vậy, bọn hắn cũng hiểu một cái đạo lý, nều cùng hắc bang thì sống mái có thể tử thủ, ngươi không gϊếŧ bọn chúng, thì chính ngươi sẽ mất mạng, nhưng nếu cùng với cảnh sát giao đấu, cách tốt nhất là hạn chế tối đa nhân mạng, bằng không mà nói, cơ quan quốc gia không phải là để đùa giỡn.
-Đinh phó cục , thật sự là không tiếp tục giao dịch hả?
Lưu Chấn Đông quay đầu lại nhìn phía sơn thôn nhỏ hỏi.
Đinh Trường Sinh nhìn qua Bạch Khai Sơn, ra hiệu lão tránh xa một chút .
-Không phải là không giao dịch, anh xem cái địa hình này, thật đúng là không có cách nào để giao dịch, bọn chúng ẩn nấp ở trong thôn, em sợ lúc chúng ta đến thì bọn chúng nổ sung, vì thế nếu bọn chúng đã ra điều kiện với chúng ta, thì chúng ta cũng có điều kiện của mình, đó chính là gọi bọn chúng đi ra ngoài giao dịch ngay tại cái gò đất trống trãi này, đến lúc đó thì ai cũng đừng nghĩ đến chuyện tính toán trước…
Đinh Trường Sinh quay người nhìn nhìn trong thôn rồi nói ra .
-Vậy, nếu bọn chúng cho dù là có đồng ý, thì chúng ta sẽ xử lý như thế nào?
Trước khi tới nơi này, Đinh Trường Sinh dĩ nhiên đã nói rõ cho Lưu Chấn Đông biết, nói cho biết chính là Bạch Khai Sơn đã hại chết Lôi Chấn, chuyện này Lan Hiểu San đã biết rồi, nhưng gốc gác của lão này rất dầy, đã bám lên theo La Đông Thu, nếu như Bạch Khai Sơn cùng La Đông Thu thật sự có câu thông với nhau, như vậy thì La Đông Thu ắt sẽ bảo trụ tính mạng của Bạch Khai Sơn, đến lúc đó chuyện muốn báo thù của Lan Hiểu San có thể gặp khó khăn .
Cho nên, Lưu Chấn Đông cùng Đinh Trường Sinh đã đạt thành nhất trí, chính là nhất định phải ở tại chỗ này đem Bạch Khai Sơn tiêu diệt, tuyệt đối không thể để cho lão chạy thoát, bởi vì nếu lão thoát được thì việc muốn bắt trở lại có thể vô cùng khó khă , dù sao chuyện ngày hôm nay đã là cửu tử nhất sinh, Bạch Khai Sơn nhất định sẽ báo thù, Đinh Trường Sinh cũng là người bình thường như những người khác, hắn cũng sợ bị trả thù, phương thức tốt nhất tránh bị trả thù về sau đó là trảm thảo trừ căn, không để lại hậu hoạn ...
-Tôi thấy A Long cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này, đợi đến lúc tôi nổ súng làm hiệu, thì mục tiêu của anh Lưu Chân Đông là Bạch Khai Sơn, còn anh Sơn Khôi thì chú ý đến A Long, thằng này rất lợi hại, còn tôi nổ súng phía hai tên còn lại, chúng ta mang đạn đủ chứ ?
-Chỗ của tôi không thành vấn đề,
Lưu Chấn Đông nói ra.
-Bên này của tôi có bảy viên đạn, hẳn là đã đủ rồi.
Đỗ Sơn Khôi nói.
-Chú ý đến xe của chúng ta đi, chúng ta chờ ở chỗ này, đằng sau 10m chính là xe, nổ phát súng xong lập tức quay trở về đến phía sau xe, còn bọn chúng thì không có bất kỳ vật nào che chắn, cho nên ưu thế của chúng ta chính là chiếc xe chỗ này….
Đinh Trường Sinh nhìn chiếc xe trước mắt nói ra.
Nói còn chưa dứt lời, thì điện thoại Đinh Trường Sinh lại vang lên, hắn lấy ra xem, quả nhiên là A Long gọi tới .
-Đinh Trường Sinh, thôi cũng được, bây giờ chúng ta trao đổi, đến đây đi.
A Long nói ra .
-Ha ha, mày nói trao đổi liền trao đổi, mày nói không trao đổi thì không trao đổi sao? Tao nói cho mày biết, người đàn bà này đối với tao rất trọng yếu, nhưng không đến mức không thể không có nàng, còn Bạch Khai Sơn lại là một con cá lớn, nghe nói có quan hệ cùng rất nhiều đại nhân vật, mày nói đi, nếu không có lão, mày có thể kiếm được nhiều tiền như vậy sao?
Đinh Trường Sinh cười khẩy nói .
-Mày có ý tứ gì? Không trao đổi sao?
A Long trong nội tâm gấp lên, hỏi.
-Trao đổi chứ, nhưng tao không muốn trở thành mục tiêu sống của tụi mày, bây giờ đem người mang ra ngoài, chúng ta ngay ở chỗ này trao đổi, tại đây chung quanh không có vật cản gì có thể dung để ẩn nấp, đối với mọi người đều rất công bằng, mày thấy đúng không?
Đinh Trường Sinh biết rõ A Long đang nhìn mình, đưa tay lên, chỉ vào cánh đồng rộng rãi bát ngát trước mắt nói ra .
-Mày...mày… đúng là loại người vô lại, sao lại lật lọng như vậy?
A Long nổi nóng nói.
-Vô lại? Hừ, chính là bọn mày mới đúng là thứ vô lại, đây là chuyện đàn ông giải quyết với nhau, tụi mày lại bắt cóc lôi kéo đàn bà trộn lẫn vào, được… tụi mày muốn trộn lẫn, thì tao theo tụi mày trộn lẫn đến cùng.
Đinh Trường Sinh nói .
-Đinh Trường Sinh, làm kinh doanh mà bày đặt nói công đạo, nếu mày không muốn giao dịch thì quên đi, thì con đàn bà này sẽ chết trong tay chúng tao, đối với chúng tao mà nói, Bạch lão bản đúng là một lão bản tốt, nhưng chúng tao có bản lĩnh, ở nơi nào cũng đều có thể tìm được lão bản mới, chứ không phải chỉ có một mình Bạch lão bản.
A Long uy hϊếp nói .
-Ừ, nói rất hay, vậy cũng không cần giao dịch nữa, tụi mày muốn làm gì thì làm, tao mang theo Bạch Khai Sơn quay trở về tra xét, nhưng mà …A Long, chuyện này vẫn chưa xong đâu, tuy A Báo đã chết, nhưng tụi mày còn chưa có chết, vốn là tao nghĩ đến chuyện này đã xong rồi, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, nhưng mày đã nói như vậy, đợi tao lo liệu Bạch Khai Sơn xong rồi, sẽ bắt đầu truy tìm mày, mãi cho đến khi đem đầu của mày vặn gãy xuống mới thôi, tao nói được thì làm được, năm đó tao từng nói rồi, tao nhất định sẽ tiêu diệt Cát Hổ, như thế nào đây? Cát Hổ chết đi, lúc ấy hắn đang ẩn náo tại trong trang viên của Triệu Khánh Hổ, với A Báo tao đã từng nói qua, sớm muộn gì hắn cũng sẽ chết trong tay tao , kết quả là đã bị chết ở tại trong tay A Hổ, thôi vụ này tao không tính, từ giờ trở đi thì sẽ bắt đầu từ mày, A Long ..nếu mày đối với Tương Ngọc Điệp làm ra chuyện gì, thì sớm muộn gì mày cũng sẽ chết trong tay tao, tao cho mày ba phút đồng hồ cân nhắc, là trao đổi hay là không trao đổi, nếu không trao đổi thì tao sẽ rời đi.
Đinh Trường Sinh nói xong liền cúp điện thoại .