CHƯƠNG 1763: GẬY QUẤY PHÂN HEO.
Đinh Trường Sinh nhìn bộ dạng Đường Linh Linh, bản thân hôm nay hắn thật thật là có nóng nảy, nhưng mà đến bây giờ thân tín của mình một người cũng đều không có, chỉ có một Đường Linh Linh tự mình tìm tới, điều này không khỏi làm cho Đinh Trường Sinh trong nội tâm rất là cảm động.
Mình và Đường Linh Linh quan hệ rất khó định vị, tối đa cũng chỉ là quan hệ tình nhân, mà quan hệ tình nhân đứng trên pháp luật thì không có trách nhiệm gì cả, nhưng mà Đường Linh Linh đối với hắn có thể nói là rất chân tình..
-Vừa rồi em lên tỉnh có cùng lãnh đạo cũ gặp mặt hàn huyên trò chuyện về thế cục trên tỉnh, trên tỉnh mới xuất hiện một Chu phó bí thư, chị có biết người này không?
-Chính là phó thư kí Chu Minh Thủy phải không? Người này thì chị không biết, nhưng lại có lời đồn nói ông ta là hậu trường của chị, bất quá thật đáng tiếc, chị đối với hậu trường này lại không quen thuộc.
Đường Linh Linh đánh trống lảng nói.
-Năm trước thời điểm Sở Hạc Hiên đưa tới hạng mục PX, về sau hạng mục này lại bị em đoạt lại, cũng chính là vì Tần Chấn Bang, theo em được biết, Chu Minh Thủy đến Hồ Châu vừa rồi, chính là vì cái hạng mục này..
-Ừ, nếu nói như vậy, chị thấy đúng là không đơn giản a .
-Hơn nữa, chủ tịch tỉnh Lương Văn Tường tuy rằng không lên tiếng, nhưng người này bụng dạ rất sâu, tại trên Kinh Thành em đã từng thấy ông ta đến gặp Trọng Phong Dương chúc tết, ông ta có mối quan hệ trên Kinh Thành không đơn giản, mà lãnh đạo cũ Thạch Ái Quốc của em mặc dù mới đến tỉnh, nhưng mà đối với La Minh Giang lại không có hảo cảm, hơn nữa nghe nói lúc Thạch Ái Quốc làm chủ tịch bên mặt trận tổ quốc lại bị La Minh Giang đánh lén đấy, nhưng việc đánh lén bị thất bại, Thạch Ái Quốc trong nội tâm rất rõ ràng, trên tỉnh còn có chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh là Ấn Thiên Hoa, nhưng đó lại là người của Trọng Phong Dương, Trọng Phong Dương tuy rằng gần đây cùng La Minh Giang đã đạt thành một giao dịch, nhưng mà giao dịch chính là giao dịch, không có khả năng vĩnh viễn hữu hiệu, vì vậy Ấn Thiên Hoa cũng sẽ không vĩnh viễn phối hợp cùng với La Minh Giang, còn bí thư Lý Thiết Cương bên Ban kỷ luật thanh tra tỉnh thì luôn luôn độc lai độc vãng, vậy chị xem một chút thế cục trên tỉnh, rõ ràng nếu dựa vào thân cận với La Minh Giang quá gần thì sau này sẽ xảy ra vấn đề đấy, mà La Bàn Hạ lại dựa vào La Minh Giang quá gần…
Đinh Trường Sinh thì thầm nói, thế nhưng Đường Linh Linh càng nghe càng sợ hãi, sự tình này nàng cũng biết một chút, nhưng tuyệt sẽ không toàn diện như Đinh Trường Sinh nói ra…
-Vậy là ý em nói hiện tại thế cục trên tỉnh cũng là không tốt…
Đường Linh Linh thấy ra thế cục La Minh Giang thật đúng là không tốt.
-La Minh Giang thuộc phái bản địa, còn bí thư thành ủy Giang Đô là Ngô Minh An cũng là phái bản địa, thế nhưng hai người thuộc phái bản địa cho tới bây giờ cũng vẫn chưa từng có hợp tác qua, thế thì vấn đề không phải là rất rõ ràng sao?
Đinh Trường Sinh giải thích nói.
Đường Linh Linh không nói gì, gật gật đầu, tỏ vẻ nhận thức lời của Đinh Trường Sinh, nhưng mà nhìn thấy, thế cục bây giờ của La Bàn Hạ tại thành phố Hồ Châu cùng La Minh Giang sao mà tương tự như vậy a.
-Nhưng mà La Bàn Hạ lại không biết sống chết chắp tay đi trước, còn đem mảnh đất xí nghiệp may lớn như vậy đưa cho con trai của La Minh Giang, đây là không nói đến công tác giải quyết không tôt cho công nhân tại nới đó, mà cho dù là có làm tốt, một khi người khác nắm bắt lấy được nhược điểm, La Bàn Hạ khó mà cầm nổi cái tội trạng đấy, nếu ông ta vẫn tiếp tục dám làm chuyện này, chị chờ xem, cái hạng mục mảnh đất xí nghiệp may này, người nào dính vào cũng gặp chuyện không may, cho nên em thà rằng mình bị rút lui, mặc kệ những chuyện hư hỏng này, đây không phải là việc làm mưu cầu phúc lợi cho dân chúng, việc này do các lãnh đạo tâng bốc, nên đã có nhiều người muốn nhảy vào, em đây nhường lại thì tốt rồi.
Đinh Trường Sinh sao cũng được nói.
-Thì ra là em đã suy nghĩ như vậy, hại chị lo lắng cho em, vậy mà không nói sớm.
Đường Linh Linh oán trách nói.
-Ài, những chuyện hư hỏng này chị không biết cũng được mà .
Đinh Trường Sinh nói.
-Còn chuyện tai khu đang phát triển em cũng mặc kệ sao?
Đường Linh Linh ân cần hỏi han.
-Khu đang phát triển thì em phải quản, có nhiều hạng mục cuối tháng này sẽ phải thực hiện bên trong rồi, như vậy đi, chị hãy kéo dài cho em thêm chút thời gian, để em tuyển thêm mấy chạng mục tiến đến, đến lúc đó nếu như La Bàn Hạ cố ý muốn rút lui em, thì em cũng không có biện pháp, hiện tại chị cứ kéo dài thời gian đi.
Đinh Trường Sinh trầm ngâm nói, thật sự là hắn muốn buông bỏ toàn bộ không làm nữa, nhưng cái hố chính là người đầu tư, mình không thể không giữ lời hứa với người, nếu như mình đã đáp ứng người ta, thì phải đem sự tình làm cho tốt.
.......................................................................................................
Sở Hạc Hiên vẫn không nói gì, bản thân cũng không có ý gì rồi, chỉ là ông cùng Để Khôn Thành đều không hiểu nổi Đinh Trường Sinh tại sao phải đột nhiên bỏ gánh.
- Có phải chúng ta không biết chuyện gì đã xảy ra?
Để Khôn Thành hỏi.
Sở Hạc Hiên rất lâu đều không có đáp lời, đến cuối cùng mới lên tiếng:
-Đinh Trường Sinh thằng gia hỏa này, luôn có quỷ kế đa đoan, lần này chúng ta thật đúng là không dễ suy đoán, bất quá xét cái hạng mục mảnh đất xí nghiệp may này rất nhạy cảm, có phải là thằng gia hỏa này ngửi được cái mùi gì rồi?
-Mùi gì?
Để Khôn Thành không hiểu Sở Hạc Hiên nói là có ý gì.
-Tôi cũng không biết, nhưng mà có cảm giác, tiểu tử này cho tới bây giờ cũng không phải người chịu thua thiệt, tuy rằng thời điểm Uông Minh Hạo điều tra hắn là được La Bàn Hạ ngầm đồng ý đấy, nhưng mà vẻn vẹn bởi vì cái chuyện này mà hắn cùng La Bàn Hạ cãi nhau trở mặt, chỉ số thông minh của Đinh Trường Sinh không có thấp như vậy đâu.
Sở Hạc Hiên suy đoán nói.
-Bất quá, đối với chúng ta đây là một cơ hội tốt, ông cố gắng tìm cách gặp được Đinh Trường Sinh hảo hảo nói chuyện, tiểu tử này là một nhân tài, cũng là cây gậy quấy phân heo, trước kia một mực hắn quấy cùng chúng ta, hiện tại chúng ta tranh thủ ngược lại, trộn lẫn với đối phương, ông thấy rằng có thể thực hiện được không?
Để Khôn Thành trong ánh mắt lóe lên, nhưng Sở Hạc Hiên lại cảm thấy có chút khó, thằng gia hỏa này ngay cả La Bàn Hạ cũng không khống chế được, thì làm sao hắn có thể nghe theo mình chứ.
-Được rồi, vậy thì sách lược của chúng ta phải cải biến một chút, La Bàn Hạ muốn thay cái chức chủ nhiệm của Đinh Trường Sinh tại khu đang phát triển, chúng ta sẽ kiên quyết phản đối cái đề nghị này, về một phương diện bảo trụ được Đinh Trường Sinh tiếp tục làm chủ nhiệm khu đang phát triển, rất có thể năm nay hắn sẽ chiêu thương dẫn tư mang đến nhiều tin tức tốt, một mặt khác, La Bàn Hạ muốn rút lui hắn, còn chúng ta bảo vệ hắn, như vậy cho dù là Đinh Trường Sinh không theo chúng ta, ít nhất cũng có thể ly gián quan hệ của hắn và La Bàn Hạ…
Sở Hạc Hiên âm hiểm đề nghị.
-Ừ, ta cảm thấy cái chủ ý này tốt, rất có thể La Bàn Hạ về sau sẽ không cần đến Đinh Trường Sinh rồi .
-Um…. sự thật chứng minh, ngoại trừ Thạch Ái Quốc, Đinh Trường Sinh không gia nhập bất luận dưới trướng người nào khác, nói đến cùng, thằng này đúng là quá nặng tình nghĩa rồi, hắn ở tại Hồ Châu chỗ này chưa có chạy, nghe nói là thật sự vì muốn đem khu đang phát triển làm ra thành tích…
Sở Hạc Hiên có chút đáng tiếc nói.
-Đáng tiếc là loại người trung thành như vậy mà chúng ta không thể sử dụng được, đáng tiếc.
Đinh Trường Sinh đương nhiên không biết giờ phút này Sở Hạc Hiên cùng Để Khôn Thành đang đánh giá đối với chính mình, nếu biết được thì chắc hắn cũng cảm động đấy, cuối cùng cũng đã có người lý giải cho hắn rồi, cho dù những lời lý giải đến từ địch nhân, nhưng mà sự thật thường là “ hiểu rõ ngươi nhất chỉ là địch nhân của ngươi….”