CHƯƠNG 1774: LƯƠNG KHẢ Ý.
-Chấn Đông, thương thế của anh ra sao rồi?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Lưu Chấn Đông nghe Đinh Trường Sinh hỏi như vậy, thì biết nhất định là Đinh Trường Sinh muốn mình mau chóng quay trở về đi làm, bởi vì hắn cũng ý thức được vụ án này không phải là đơn giản như vậy, với lại nếu như vụ án này phá được, thì bước tiếp theo cái chức vụ cục phó cục trưởng công an thành phố cũng sẽ có hy vọng rồi.
-Đinh cục, tôi không sao rồi, chẳng qua mấy ngày nay trong cục cũng không có việc gì quan trọng, nên tôi lười biếng nghỉ them vài ngày, xem ra bây giờ muốn lười cũng không được rồi… .
Lưu Chấn Đông không đợi Đinh Trường Sinh nói ra, liền nói ra trước sẽ đi làm lại, có vậy thì Đinh Trường Sinh mới yên tâm được….
-Ừ, anh chú ý an toàn, tra án tuy quan trọng, nhưng sự an toàn của mình phải đặt lên hang đầu, bây giờ Hồ Châu đã bắt đầu động đến súng đạn thật sự rồi…
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói.
-Hắc hắc…bằng không cậu quay trở về cục công an là được rồi…
-Quên đi, tôi làm sao có thể quay trở về được nữa, trước như vậy đi, chiều nay tôi chạy về Hồ Châu, buổi tối có thời gian, chúng ta gặp mặt.
-Cũng được… chờ một chút. À…tôi nghe được một lời đồn, bất quá cậu cũng biết, lời đồn có đôi khi rất chuẩn xác, đó là tin tức nói trên tỉnh sẽ phái xuống một người đảm nhiệm làm cục trưởng cục công an thành phố, cậu thấy tin tức này có đúng không? Nếu biết gì thì để lộ cho tôi biết chút ít đi chứ… .
Lưu Chấn Đông tại trong điện thoại cười nói.
- Tôi lại không có nghe nói gì đến chuyện này a..
Đinh Trường Sinh nghi ngờ nói, hắn thật sự không biết việc này, trong khi hiện đang trên tỉnh.
-Nghe nói là người từ trên văn phòng công an đưa xuống, cũng có số má đấy, hình như chính là Cảnh Trường Văn đang chịu trách nhiệm về vụ án của Hoa Cẩm Thành..Ai chà…thiện giả bất lai, lai giả bất thiện người tốt thì chẳng đến, người đến thì chẳng ra gì.
Lưu Chấn Đông tại trong điện thoại thở dài nói.
-Cảnh Trường Văn người này thì tôi không biết, để tôi hỏi thăm một chút xem sao, trước cứ như vậy đi…
Đinh Trường Sinh cúp điện thoại, đối với Lưu Chấn Đông nói, thì hắn thật đúng là không biết gì cả.
Nhưng mà nếu như chuyện này là thật, thì rất rõ ràng, trên tỉnh vẫn có người nhắm đến hệ thống cảnh sát của Hồ Châu đảo trộn, người này là ai mà đối với cảnh sát Hồ Châu lại chú ý đến như vậy..
Đây là vấn đề phải suy nghĩ sâu xa, Đinh Trường Sinh từng trải qua làm phó cục trưởng cục công an, nên biết rõ hệ thống công an đối với hệ thống cầm quyền là quá trọng yếu, hiện tại Hồ Châu đang là một mảnh rối loạn, lãnh đạo thành phố thì không có vuốt thuận, bây giờ ở trên đối với hệ thống công an lại ra tay bố cục, đây là tín hiệu gì đây…
Nhưng mà bất luận cho dù là người nào xuống đây, thì phải thông qua bên tổ chức cán bộ của tỉnh, vì vậy chuyện này có thể là Lương Khả Ý hẳn là biết rõ vì nàng công tác ở đó..
-Này, Đinh Trường Sinh, nếu như tôi nhớ không lầm, đây là lần đầu tiên anh gọi điện thoại cho tôi….
Lương Khả Ý nhận được điện thoại của Đinh Trường Sinh thì khá bất ngờ…
-Chắc vậy…, tôi cám ơn cô về buổi điểm tâm sáng nay, vì muốn cảm tạ, giữa trưa nay tôi xin mời cô uống nước, đừng từ chối nhé…. ngay tại quán cà phê ở góc rẽ gần cơ quan của cô….
-Được rồi, có chuyện gì vậy, đừng làm cho phức tạp, nói đi, chuyện gì?
Lương Khả Ý so với anh của nàng Lương Khả Tâm thì hiểu chuyện hơn nhiều, mặc dù là sinh đôi, nhưng mà lúc sinh ra phảng phất là đã lấy hết chỉ số thông minh của Lương Khả Tâm rồi.
-Cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là muốn gặp cô có chút chuyện tán gẫu….
-Um….thôi được rồi, đúng giờ tôi sẽ đến.. .
Lương Khả Ý bất đắc dĩ nói, nàng phỏng đoán Đinh Trường Sinh nhất định là có chuyện nên mới tìm đến mình, lâu nay hắn chưa từng có cuộc hẹn nào với mình…
Hoàn cảnh cái quán nơi này cũng không tệ lắm, mấu chốt là rất gần với cơ quan của Lương Khả Ý, hơn nữa hắn và Lương Khả Ý cũng không phải là thân quen, nếu tùy tiện mời nàng đến một nơi xa lạ, cũng chưa chắc nàng sẽ chịu đi, vì vậy Đinh Trường Sinh lựa chọn nơi đây.
Đinh Trường Sinh đang ngồi tại vị trí gần cửa sổ lầu hai, nhìn xem bên dưới đường phố người lui kẻ tới đông đúc, hắn đang nghĩ đến tin tức chết người mà sáng sớm Lưu Chấn Đông đã báo cho mình, rút cuộc là ai đã phá hủy quy tắc trước, trong vụ giải tỏa cái xí nghiệp may kia…
Lương Khả Ý lên lầu, liếc mắt liền nhìn thấy Đinh Trường Sinh đang trầm ngâm nhìn ngoài cửa sổ, hình như là đang tự hỏi vấn đề gì, Lương Khả Ý cứ như vậy nhìn hắn, khoảng chừng một phút đồng hồ, thì mới đi tới.
-Anh tới sớm vậy?
-À…mời khách mà, nếu tới chậm, sợ cô cho là không có thành ý ….
Đinh Trường Sinh cười nói, hắn đứng dậy đi đến nơi đối diện kéo cái ghế cho Lương Khả Ý, mời nàng ngồi xuống.
-Anh luôn ân cần như vậy sao?
Lương Khả Ý cười đối với Đinh Trường Sinh nói ra.
-Không, chỉ khi nào gặp được mỹ nhân thì mới như vậy….
-Miệng lưỡi trơn tru, có phải là đối với Tần Mặc cũng ân cần như vậy…
Lương Khả Ý lời nói ám chỉ về lần gặp Đinh Trường Sinh tại kinh thành, thời điểm hắn đã cùng anh trai của nàng Lương Khả Tâm đã xảy ra chút chuyện, nhưng đó là chuyện đã qua, Đinh Trường Sinh quên mất, không thể ngờ được Lương Khả Ý vẫn còn nhớ rõ.
-À… cô nhắc tới chuyện này làm tôi mới nhớ tới, thật tình là tôi không biết giữa Tần Mặc và anh cô có chuyện gì không, nhưng mà tôi hỏi Tần Mặc thì nàng lại nói là không phù hợp với anh cô, nếu như hôm nay gặp cô, nhờ cô nói cho tôi nghe một chút đi, để lần sau có gặp lại mọi người cũng không lúng túng.
Đinh Trường Sinh tự tay bưng ly cà phê mang cho Lương Khả Ý nói ra.
-Vậy anh nói cho tôi biết trước, mối quan hệ anh cùng Tần Mặc thật sự là như thế nào đi?
Lương Khả Ý bất động thanh sắc hỏi.
-Âỳ,,,nếu tôi nói, thì cô tin sao?
Đinh Trường Sinh lập lờ nước đôi hỏi.
-Nếu anh nói lời thật, thì tôi sẽ tin, nói thật, tôi quen biết Tần Mặc chỉ mới có vài năm, nhưng mà cũng biết được Tần Mặc này tâm cơ rất sâu, tôi không biết anh có phải cũng là loại người có tâm cơ rất sâu hay không, cho nên chỉ khuyên anh một câu, nếu cùng cô gái kia ở chung, cái đầu phải tỉnh táo, miễn bị người lợi dụng.
Lương Khả Ý lời nói tràn đầy công kích, điều này làm cho Đinh Trường Sinh ngược cảm thấy thật bất ngờ, không rõ vì sao Lương Khả Ý lại nói về Tần Mặc như vậy ..
-Tôi có cái gì để mà nàng lợi dụng chứ?
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Tôi không phải là Tần Mặc nên không biết, tôi chỉ nhắc nhở anh mà thôi, còn về chuyện anh trai của tôi, anh yên tâm đi, tôi sẽ trao đổi với hắn, sẽ không tìm đến anh làm phiền nữa đâu…
-Ừ, như vậy thì quá tốt, nếu được như vậy đây chính là thu hoạch lớn nhất của tôi, tôi đã đắc tội đệ nhất công tử, lại còn thêm đắc tội với nhị công tử, chuyện không được giải quyết thì tại tỉnh Trung Nam này tôi cũng đừng có hòng mà lăn lộn.
Đinh Trường Sinh tự giễu nói.