CHƯƠNG 1787: KIÊU NGẠO.
Lúc Đinh Trường Sinh đến cục công an, thì Lan Hiểu San đã đi đến thành ủy, Lưu Chấn Đông cũng không có trong phòng làm việc, hỏi cảnh sát thì mới biết được Lưu Chấn Đông đang trong phòng họp, nhưng người dẫn đường lại là Dương Lộ.
-Đinh cục, tôi không muốn công tác ở chỗ này nữa, anh có thể điều tôi đi nơi khác được không vậy?
Dương Lộ ngày trước khi Đinh Trường Sinh còn ở trong cục công an công tác, thì nàng mới tốt nghiệp trường cảnh sát làm thực tập viên, bây giờ đã là cảnh sát chính thức.
Vì vậy Dương Lộ đối với Đinh Trường Sinh vẫn luôn là trong lòng còn có cảm kích, lúc ấy còn có lời truyền bên trong Đinh Trường Sinh cùng Dương Lộ nhất định là có chuyện, là Dương Lộ dựa vào quy tắc ngầm leo lên giường của Đinh Trường Sinh nên mới tiến vào cục công an thành phố đấy, nhưng mà Đinh Trường Sinh thật sự cái gì cũng không có làm, nhớ tới đã cảm thấy mình oan thấy sợ.
-Cô không ở chỗ này thì đi nơi nào đây chứ? Bây giờ tôi cũng không còn công tác trong cục công an, không có biện pháp an bài cô đâu, cô cứ làm công việc cảnh sát của cô đi, với lại đây cũng là ước mơ của cô mà, cần gì mà phải suy tính lung tung.
Đinh Trường Sinh vừa đi vừa nói.
-Nhưng bây giờ ở đây không còn được a, tại chỗ này tôi chỉ làm việc lặt vặt, bản án nào cũng đều không tới phiên tôi, tôi có cảm giác những gì mà học ở trong trường thật là uổng công rồi, cho nên rất phiền muộn.
-Sao vậy? Cô là một cô gái mà lại muốn cùng với những gã đàn ông cảnh sát kia dãi nắng dầm mưa à, là một cô gái thì làm công việc bên trong văn phòng cục công an là được rồi, mỗi tháng tiền lương cầm lấy, lại không gánh đến phong hiểm, vậy là tốt rồi… .
Đinh Trường Sinh cười nói.
-Đinh cục, anh còn cười nữa…đúng rồi, có chuyện này tôi quên nói với anh, chị Lý Hồng Phong đã ly hôn rồi .
Dương Lộ mặc dù biết Đinh Trường Sinh đã từng cùng Lý Hồng Phong đi lại rất gần, nhưng mà nàng lại không biết cái quan hệ của hai người đến gần có bao nhiêu, nàng cùng Lý Hồng Phong rõ ràng đã thành bằng hữu rồi.
-Chuyện khi nào vậy?
Đinh Trường Sinh nghe được cái tin tức này, rõ ràng là có sửng sốt một chút, nhưng không có dừng bước chânlại, mà là đi thẳng tới phòng họp.
-Tháng trước … đã ra tòa rồi …
Dương Lộ muốn nói hắn có thời gian rảnh thì đi thăm Lý Hồng Phong, nhưng chưa kịp nói, thì Đinh Trường Sinh đã gõ cửa phòng họp.
Trong phòng họp ngoại trừ Lưu Chấn Đông, còn có vài người khác, một là Đường Thiên Hà, còn có một người khác thì Đinh Trường Sinh không biết, nhưng mà người ngồi ở trên đầu bàn hội nghị, nhìn qua đã biết rõ nhất định là Cảnh Trường Văn rồi, còn vài người khác có thể là người mới tới trong cục, cũng có thể là người của Cảnh Trường Văn mang đến.
-Đang họp rồi sao? Có phải bàn về bản án của cái xí nghiệp may kia.
Đinh Trường Sinh cười hỏi.
-Đinh cục, sao cậu lại tới đây.
Lưu Chấn Đông chào Đinh Trường Sinh.
-Có chút việc, tôi muốn nghe xem bản án nghiên cứu như thế nào rồi, cứ tiếp tục đi.
Đinh Trường Sinh không coi mình là ngoại nhân, nói tỉnh bơ.
Đường Thiên Hà nhìn thoáng qua Cảnh Trường Văn, phát hiện thấy thằng này đôi long mày nhíu lại có thể chèn chết con muỗi rồi, nhưng mà tính khí của Đinh Trường Sinh ra sao thì ông lại rõ ràng quá, vì vậy ngậm miệng cũng không nói gì, các ngươi thích làm như thế nào thì làm…
-Này…anhlà ai? Đây là nơi nào? Trong đây đang thảo luận trọng án, người ngoài không thể nghe được, đi ra ngoài ngay…
Cảnh Trường Văn chưa có lên tiếng, thì một cảnh sát người của hắn mang theo bỗng nhiên đứng lên, hướng về phía Đinh Trường Sinh quát to.
-Vậy còn anh là ai vậy?
Đinh Trường Sinh đốt điếu thuốc, rít lấy, hỏi.
-Tôi mặc kệ anh là ai, nơi đây đang họp, đi ra ngoài ngay, bằng không sẽ có hậu quả đấy.
Cảnh Trường Văn trừng mắt liếc lính của mình, như thế nào lại thiếu kiên nhẫn như vậy.
-Tôi cũng không biết anh là ai, nhưng mà tôi nói cho biết, bên thành ủy và ủy ban thành phố thành lập một tổ điều tra để giải quyết hậu quả cùng với đền bù tổn thất, bao hàm cả xử lý vụ án chết người vừa xảy ra, nói cách khác, về cái vụ gϊếŧ người này, tổ điều tra có quyền theo dõi hỏi đến tiến độ phá án cùng chi tiết, tôi nói đủ hiểu chưa?
Đinh Trường Sinh đứng lên đi đến bàn hội nghị, đối với những người này tuyên bố.
-Ai biết anh nói là thật hay giả đấy, cục công an phá án, dựa vào cái gì nghe lời đám chó mà tổ điều tra gì đó.
Tên cảnh sát vừa rồi đối với Đinh Trường Sinh rống lên, châm chọc nói ra.
Đinh Trường Sinh một câu không nói, lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoại văn phòng La Bàn Hạ, sau đó mở loa lên..
-Này, Trường Sinh, xảy ra chuyện gì?
La Bàn Hạ vội hỏi.
-Không có xảy ra chuyện gì, cháu đang ở tại cục công an để tìm hiểu tiến độ phá án, còn người bên xí nghiệp may đã đồng ý đối thoại, nếu như thuận lợi mà nói, khả năng ngày mai bọn họ sẽ rút về nhà, nhưng mà người từ trên văn phòng công an tỉnh xuống đây lại nói chuyện phá án là của bọn họ đấy, không cần nghe đến cái gì chó má tổ điều tra. La bí thư, việc này phải làm sao bây giờ?
Đinh Trường Sinh nói xong rồi nhìn Cảnh Trường Văn, để xem thằng gia hỏa này đến cùng có cái gì đạo hạnh, còn dám đem bản án Hoa Cẩm Thành hướng trên người mình dẫn vào, ta không có quan tâm ngươi sau này có đến Hồ Châu nhậm chức chính thức hay không, nhưng mà ít nhất bây giờ ngươi chỉ là tăng cường xuống chứ không phải là chính thức, đừng có hòng ở chỗ này khoa tay múa chân.
Cảnh Trường Văn sắc mặt rất khó nhìn, hắn không nghĩ tới Đinh Trường Sinh một chút mặt mũi cũng không cho, ra tay tàn nhẫn như vậy, còn Đinh Trường Sinh ngược lại là muốn nhìn một chút, xem ngươi làm như thế nào giải thích với La Bàn Hạ, La Bàn Hạ bây giờ vẫn còn là bí thư thành ủy, hơn nữa theo tin tức từ trên tỉnh truyền đến, cái chức vụ bí thư này của La Bàn Hạ vẫn còn phải tiếp tục, vì vậy hắn liền châm ngòi quan hệ trong của La Bàn Hạ cùng Cảnh Trường Văn ….
-Ai nói như vậy?
La Bàn Hạ tại trong điện thoại kêu lên.
-Này…. Bí thư hỏi đấy, anh nói lại một lần vừa rồi nói như thế nào…
Đinh Trường Sinh chỉ vào người trẻ tuổi kia nói ra.
Thông qua Đinh Trường Sinh nói như vậy, La Bàn Hạ biết đích xác là có người nói như vậy, bằng không Đinh Trường Sinh không dám cùng người đối chất, hơn nữa đối phương cũng không dám lên tiếng, điều này làm cho La Bàn Hạ rất là phẫn nộ, tuy rằng các ngươi là từ trên văn phòng công an tỉnh đấy, nhưng đó là ta mời tới, các ngươi là tới phá án, chứ không phải là chủ nhà ở đây đấy…
-Um… bí thư, nhân viên của tôi không có ý tứ gì khác, hắn đã nói sai, nói …sai, tôi xin lỗi…
Cảnh Trường Văn nhìn qua thấy mình muốn tránh cũng không khỏi, vội vàng giải thích, nhưng mà hắn không có chú ý tới là Đinh Trường Sinh đã tắt điện thoại rồi..
Đợi đến lúc Cảnh Trường Văn xin lỗi đã xong, không có nghe được tiếng trả lời, rất lâu cũng không có người lên tiếng, vì vậy nhìn về phía đinh Trường Sinh, Đinh Trường Sinh làm như bất đắc dĩ nói:
-Xin lỗi, tôi tắt điện thoại rồi, lời xin lỗi của anh, La bí thư chắc không nghe được…
Cảnh Trường Văn sắc mặt thoáng cái liền tái xanh rồi, thằng Đinh Trường Sinh, quả thực không phải là người, vì vậy hung hăng trợn mắt, không nói gì nữa.
-Lưu Chấn Đông, anh nói một chút hiện tại bản án đã đến đâu rồi, để tôi trở về còn phải hướng La bí thư báo cáo, để ngày mai cùng người xí nghiệp may đàm phán …
Đinh Trường Sinh phân phó nói, giống như hắn còn là phó cục trưởng vậy…