-Vậy được rồi, tối nay em sẽ đến nhà chị, chị còn thiếu nợ em tiền vốn cùng với tiền lãi không ít đâu, chị tính lúc nào trả nợ đây?
-Hừ…như thế nào không biết ngượng miệng,chị và em đâu có quan hệ gì a..
Lý Hồng Phong đỏ mặt thấp giọng mắng, trước kia thì nàng có thể sẽ không dám như vậy, thứ nhất là bản thân có chồng, thứ hai là sợ Đinh Trường Sinh trả thù chồng của mình, vạn nhất hắn gài cho chồng mình mấy chuyện xấu, thì tiền đồ của chồng mình sẽ không còn nữa…
Nhưng mà nàng hiện tại không sợ, bây giờ một thân một mình, thì sợ cái gì nữa chứ? Với lại thân thể của mình có chỗ nào mà Đinh Trường Sinh chưa từng sờ qua?
-Quan hệ bây giờ gần hơn, đã nói rồi, tối nay em đến thu nợ đấy.
Đinh Trường Sinh cười cười đứng lên.
-Em dám….. nếu em đến, chị sẽ dốc sức liều mạng với em .
Lý Hồng Phong mặt đỏ lên nói ra.
Đinh Trường Sinh quay đầu lại nhìn thoáng qua kính cửa sổ phòng làm việc, ngoài cửa cô gái phụ việc có chút bận rộn, nàng cũng nhìn thấy lão bản mình cùng một nam nhân trẻ tuổi bước vào văn phòng, cũng biết lão bản đã ly hôn, nói không chừng là bạn trai mới đấy, vì vậy cũng không dám đến gần quấy rầy.
-Thôi được…vậy em sẽ không đến, nhưng mà tiền lãi cùng tiền vốn chị cũng không thể cứ thiếu như vậy mà không trả, để lâu lãi mẹ đẻ lãi con, em sợ trong thời gian dài nchị sẽ không có khả năng chi trả..
Đinh Trường Sinh tiếp tục trêu đùa.
-Nói hươu nói vượn, em đi đi, nếu để em đến nhà, thì đó là là dẫn sói vào trong nhà rồi, đi, đi nhanh lên.
Lý Hồng Phong đứng lên, liếc nhìn qua kính cửa sổ bên ngoài nói ra.
-Nếu chị đáp ứng tối nay mở cửa nhà cho em, thì bây giờ em đi ngay.
Đinh Trường Sinh vừa nói xong, thì nổi tính vô lại ép sát đến gần nàng, Lý Hồng Phong lui lại thì chân thì vướng phải thành bàn trà thấp người hơi ngã ngữa về phía sau, Đinh Trường Sinh liền chồm tới giữ lấy bả vai Lý Hồng Phong, bộ ngực sữa sung mãn không ngừng phập phồng trước mắt hắn, lúc này theo động tác của nàng, bên dưới hạ thể hơi ưỡn tới phía trước, mà Đinh Trường Sinh với khoảng cách nàng gần như vậy, lập tức cái gò mu mập mạp ngạo nghễ dán tại hạ bộ của Đinh Trường Sinh!
Đinh Trường Sinh trong nội tâm vốn là bắt đầu khởi động lấy dục hỏa, một khắc này lúc hạ thể Lý Hồng Phong dán tại dưới thân hắn, cái vật kia to lớn kia lập tức trở nên thẳng cứng đứng lên, gắt gao chỉa vào mảnh đất thần bí dưới thân của Lý Hồng Phong, nàng đang tìm cách đẩy hắn ra, bỗng nhiên cảm nhận được dưới thân cái kia ngang nhiên đứng thẳng cứng rắn, khuôn mặt trong nháy mắt biến thành ửng đỏ! Lý Hồng Phong mặt phấn đỏ bừng, thẹn thùng, trong nội tâm lại tràn đầy khϊếp sợ, hai người dưới thân che giấu bộ vị chăm chú dán cùng một chỗ, trong lúc nhất thời người nào đều không nói tiếng nào, trong phòng khí tức lập tức trở nên kiều diễm! Dưới thân cái kia bởi vì xung đột làm cho cái mông hắn lại dùng sức hướng về phía trước ấn tới!
Trong chốc lát, dưới thân cái đồ vật to lớn kia thẳng cứng lần nữa chỉa vào giữa khe thịt đang được che giấu kia, trong phòng quanh quẩn tà âm, lửa nóng khí tức kíƈɦ ŧɦíƈɦ Đinh Trường Sinh cùng Lý Hồng Phong, hai người khí tức rõ ràng trở nên hơi dồn dập, thậm chí có chút ít không bị khống chế...
"Không thể tiếp tục như vậy!" Lý Hồng Phong mặt phấn đỏ hồng, trong lòng hò hét.
Sau một khắc, nàng mãnh liệt dùng sức đẩy ra Đinh Trường Sinh, lúc này bên ngoài đã có nhiều người, vạn nhất Lý Hồng Phong kêu lên một tiếng, bản thân mình cũng khó xử, vì vậy hắn căn bản không dám dùng sức, chỉ là như vậy rồi buông nàng ra.
-Van em, đi nhanh lên đi.
Lý Hồng Phong đỏ mặt nói ra.
-Vậy chị đã đáp ứng em?
-Đi mau đi…
Lý Hồng Phong sau đó mở cửa đem Đinh Trường Sinh đẩy ra, rồi tự mình một người đóng lại, nàng ngồi ở trên giường nhỏ, an tĩnh lại một chút tâm tình của mình, chỉ trong chốc lát bị tên hỗn đản này trêu chọc rất là khó chịu, nếu muốn nói mình và hắn không có một chút nào quan hệ, thì mình sẽ không có biểu hiện như vậy, mấu chốt là lần kia trải qua với hắn trong phòng vệ sinh, là lần đầu tiên nàng cùng nam nhân khác ngoài chồng của mình, cho nên mỗi lần nhìn thấy hắn thì nàng liền nhớ tới một màn kiều diễm kia.
Càng thêm làm cho nàng không chịu nỗi chính là, lần đó bản thân rõ ràng động tình, hơn nữa nếu như hắn cố tình cắm cây thịt to lớn kia vào cơ thể của nàng, thì có lẽ bản thân nàng đã triệt để rơi vào tay giặc rồi, nhưng mà lúc tại thời khắc mấu chốt thì hắn rời đi, làm cho nàng rất là thất lạc, cái loại cảm giác này nàng cả đời đều không thể nào quên.
Bên dưới hạ thể có chút dinh dính, nàng lặng lẽ duỗi ngón tay vào bên trong quần của mình chạm vào khe thịt âm hộ, mặt liền ửng đỏ khi lấy ra thì nhìn thấy ngón tay đã trơn nhớt chút ít dịch nhờn….
…………………………………………………………………………………..
Đinh Trường Sinh một đường đi tới văn phòng thành ủy, lúc này La Bàn Hạ cũng ở đây, bọn họ đang nghiên cứu chi tiết đàm phán ngày mai, thấy Đinh Trường Sinh bước đến, vô luận như thế nào, Đinh Trường Sinh lúc này đây chịu ra mặt, bật đèn xanh giải trừ cho lần nguy cơ này, làm cho người ta thấy được hy vọng, cho nên mọi người liền lao xao.
-Hà Đại Khuê có yêu cầu gì?
La Bàn Hạ hỏi trước.
-Tạm thời chưa có câu trả lời trọng điểm, chỉ nói là đồng ý mà thôi, nhưng mà về phần muốn cái gì, theo cháu suy đoán cũng không ngoài là những điều kiện như trước kia, nói ra để các lãnh đạo còn sớm quyết định, cháu cũng đã nói rồi, mặc dù là hiện tại trong lúc nhất thời chính quyền không thể xuất ra nhiều tiền như vậy, chúng ta trước tiên có thể cho cái hứa hẹn, sau đó hiệp nghị, tín dụng chính phủ sẽ còn có tác dụng…
Đinh Trường Sinh giải thích nói.
-Những thứ này còn dễ nói, nhưng chuyện chết mấy người kia thì làm sao bây giờ?
Để Khôn Thành cau mày nói.
-Đúng vậy, bây giờ cục công an thành phố vẫn không phá được án, trong khi đối với những người kia chúng ta phải cho một cái thuyết pháp…
Lan Hiểu San chen miệng nói.
-Không phá được án đây là ý gì? Cảnh Trường Văn đã hứa hẹn sẽ phá án được mà?
La Bàn Hạ nhíu mày hỏi.
-Bí thư, cục công an thành phố hoàn toàn không thể nào trong thời gian ngắn như vậy, mà tìm ra hung phạm, bất quá theo cháu phỏng đoán, bọn họ có lẽ rất nhanh sẽ tìm cách cho chúng ta một cái công đạo.
Đinh Trường Sinh cười lạnh nói.
-Trường Sinh, có ý gì?
La Bàn Hạ nhìn bộ dạng Đinh Trường Sinh, tuy rằng không thích hắn, nhưng mà bây giờ là lùc dùng người, không thể trở mặt, đã vậy còn phải dụ dỗ hắn, hơn nữa tiểu tử này đầu óc nhanh nhạy, dám làm chyện mà một số người không dám làm, vì vậy tận lực đem ngữ khí của mình thả nhẹ một ít.
-Vấn đề này không rõ ràng sao? Hoa Cẩm Thành là một người hữu lực cùng cạnh tranh cái hạng mục của mảnh đất xí nghiệp may này, nhưng mà các dấu hiệu cho thấy, cái hạng mục này không có khả năng dành cho Hoa Cẩm Thành, vì vậy Hoa Cẩm Thành chó cùng rứt giậu, phái người ám sát mấy người kia, sau đó giá họa cho người đang thương lượng chính thức khai phát mảnh đất này, bọn họ nhất định sẽ suy nghĩ dẫn dắt theo hướng đi này.. .
Đinh Trường Sinh mạnh mẽ nói.
La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành nhìn nhau, bọn họ không biết Đinh Trường Sinh tại sao lại biết rõ việc này, nhưng mà nếu như hắn đều đoán được, xem ra chuyện này sẽ có rất nhiều người đều đoán được kết cục.
-Vấn đề là Hoa Cẩm Thành đang bị Cảnh Trường Văn bắt giam tại Bạch Sơn, đã là như vậy, thì làm sao Hoa Cẩm Thành biết được chuyện giải tỏa mấy ngày nay? Cháu suy nghĩ, hiện tại Cảnh Trường Văn đang tìm cách như thế nào đem chuyện này làm cho hợp lý để thuyết phục mọi người tin vào điều này, cháu đã nói với Cảnh Trường Văn rồi, nếu như hắn dựa theo mạch suy nghĩ này để phá vụ án, cháu sẽ làm cho hắn không có đường ra đấy, mặc kệ sau lưng của hắn là ai, cháu cũng sẽ không ngồi yên không quản đến việc này, vô luận là vì vấn đề chính trị dạng gì, cũng không thể hi sinh người vô tội để làm được việc của mình, đây là ranh giới cuối cùng.
Đinh Trường Sinh chậm rãi nói.
Đinh Trường Sinh nói xong lời này, trong phòng họp không ai nói chuyện, qua thật lâu, La Bàn Hạ đứng dậy bước ra phòng họp, khi đến cửa ra vào, vẫy tay bảo Đinh Trường Sinh cùng đi ra, La Bàn Hạ đi đến phòng làm việc của mình, Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ, đành đi theo.
Tiến vào văn phòng, La Bàn Hạ ý bảo Đinh Trường Sinh đóng cửa lại, sau đó chỉ trước mặt mình chỗ ngồi bảo Đinh Trường Sinh ngồi xuống.
-Trường Sinh, có đôi khi chính trị chính là thỏa hiệp, nói cách khác, rất nhiều chuyện không có cách nào xử lý khác được, nếu như tìm không thấy ai là hung thủ, như vậy chúng ta việc gì mà không tin vào báo cáo bên cục công an? Có thể mặc dù vụ án này là một án sai, nhưng đây không có ảnh hưởng gì đến chuyện của chúng ta, cháu hà tất phải so sánh là thật hay giả chứ?
La Bàn Hạ trầm mặt nói ra.
-Hoa Cẩm Thành nếu như bị định tội, đúng là không liên quan gì đến chuyện của các lãnh đạo, nhưng đó lại là chuyện của cháu, cháu nhận được tin tức, Cảnh Trường Văn muốn ghép Hoa Cẩm Thành vào tôi tổ chức xã hội đen, như vậy thì cháu chính là ô dù cho tổ chức xã hội đen đó, không phải cháu nhiều chuyện, mà là có người muốn cháu chết theo, La bí thư, người ta đã mài đao rồi, cháu ngửa cổ đưa tới cho người ta chém sao?
Đinh Trường Sinh hỏi ngược lại.
-Vấn đề của cháu cứ giao lại cho chú, chú cam đoan Cảnh Trường Văn tuyệt sẽ không đem mục tiêu nhắm ngay trên thân của cháu, cháu cam đoan về điểm này .
La Bàn Hạ hứa hẹn chắc chắn nói.
-La bí thư, không phải cháu không tin bí thư, nhưng mà với cục diện bây giờ, dù bí thư có muốn cũng không còn có cái năng lực này, có thể là bí thư chưa biết, đây là đang ở trong phòng làm việc của bí thư, cháu có cũng nói không sao, vừa rồi tại trên văn phòng của bí thư tỉnh ủy tổ chức hội nghị, thảo luận về vấn đề miễn đi chức vụ bí thư của Hồ Châu, tham gia có La Minh Giang, Chu Minh Thủy, Lương Văn Tường, cùng Ấn Thiên Hoa, nhưng may mắn là chỉ có tự mình La Minh Giang đồng ý, còn ba người kia đều cho rằng hiện tại nếu rút bì thư ra vào thời điểm này là không tốt, đã là như thế, làm sao cháu tin tưởng được vào cam đoan của bí thư chứ?
Đinh Trường Sinh cười khổ nói.
-Cháu nói là sự thật?
La Bàn Hạ nghe nói như thế, thanh âm cũng bắt đầu run rẩy.
-Có tin hay không là tùy bí thư, bí thư có thể tìm người nghe ngóng từ trên tỉnh có chuyện này hay không…