CHƯƠNG 1794: TRỌNG HẢI BỰC MÌNH.
Mặc dù là Đinh Trường Sinh đang nói, nhưng mà ánh mắt mọi người lại đều nhìn về phía La bàn Hạ, bọn hắn không rõ hồ lô trong bụng ông biến hóa chứa cái gì mà biến hóa to lớn như thế, đến cùng chuyện gì xảy ra, để cho La Bàn Hạ làm ra quyết định như vậy, vấn đề là tiền từ đâu tới đây?
-Có thể sẽ có người hỏi, tiền từ đâu tới đây, đợi đến lúc mảnh đất xí nghiệp may kia khai phát, đây chẳng phải là phải là chờ tới biết bao giờ? Nhưng chuyện này sẽ không chờ đợi nữa, bởi vì mảnh đất này tự chúng ta sẽ khai phát, bên ủy ban thành phố ra mặt, thành lập một tổng công ty xây dựng Hồ Châu, bao gồm luôn cả xây dựng và kiến thiết thành phố, toàn bộ tổng công ty này sẽ chịu trách nhiệm, lời của tôi nói đã xong.
Đinh Trường Sinh nói xong, mặc kệ mọi người kinh ngạc như thế nào, sứ mạng của hắn đã hoàn thành, phần còn lại sự tình chính là do La Bàn Hạ cùng đám thường ủy bọn họ đánh cờ rồi.
Trọng Hải nhìn xem Đinh Trường Sinh nói chuyện, trong giây lát minh bạch, La Bàn Hạ biến hóa rất có thể cùng với Đinh Trường Sinh có quan hệ, nhưng mà cái kế hoạch này mình lại không biết trước, điều này làm cho Trọng Hải hơi cảm thấy bực mình.
Thừa dịp người không chú ý, định nhắn tin hỏi Đinh Trường Sinh đến cùng chuyện gì xảy ra
Nhưng không đợi cho tin nhắn Trọng Hải phát ra ngoài, La Bàn Hạ đã bắt đầu điểm danh rồi, bởi vì La Bàn Hạ cũng nhìn thấy sắc mặt Trọng Hải biến hóa, trong những người này, chỉ có Trọng Hải là có biến số lớn nhất, Để Khôn Thành đã là tổ trưởng điều tra, hắn trước đây cũng là đối lập với quan điểm của mình khi giao cho cái hạng mục này cho La Đông Thu, vì vậy bây giờ thì Để Khôn Thành hẳn là sẽ không phản đối mình.
-Trọng Hải, ý của ông thế nào, đối với phương án xử lý này có ý kiến gì không?
La Bàn Hạ nhìn lấy Trọng Hải hỏi…
-Um…. cái phương án này thì tôi tán thành, nhưng mà nếu như hạng mục này từ bên ủy ban thành phố thao tác, có thể là gặp bất lợi với tràng cục hay không? Bởi vì chính quyền làm xí nghiệp, thì trước giờ không có đề xướng .
Trọng Hải hỏi lại, không phải là bởi vì ông không có đầu óc, mà là bởi vì ông không có chuẩn bị…
-Hiện tại làm hạng mục bất động sản kiếm tiền rất nhiều, chúng ta lại nhường cho người ta làm, thì lợi nhuận sẽ bị người ta cầm đi, chi bằng tự chúng ta làm, những số tiền này tự chúng ta còn có thể giải quyết cho dân chúng gặp khó khăn, đây cũng là cách giải quyết thuốc trợ tim tài chính của chúng ta, vấn đề là ông có đồng ý cái phương án này không?
La Bàn Hạ theo đuổi không bỏ mà hỏi,
-Nếu nói vậy…thì tôi đồng ý .
Trọng Hải rút cuộc cũng phải gật đầu..
-Khôn Thành, ý của ông thế nào?
La Bàn Hạ lại nhìn về phía Để Khôn Thành hỏi.
-Tôi không có ý kiến, nếu như bí thư quyết định rồi, chuyện này càng sớm áp dụng càng tốt, Trường Sinh, bây giờ cậu liên lạc với công nhân bên ngoài một chút, có thể thì suốt đêm nay cùng chúng ta bàn bạc về chuyện này, đêm nay thời tiết xấu sợ Hồ Châu sẽ có mưa, những công nhân kia thì đang bên ngoài thành ủy sợ lại xảy ra nguy hiểm….
Để Khôn Thành nói.
"Tốt lắm, Trường Sinh, cháu đi liên hệ trước, xem lúc nào có thể đối thoại được.
La Bàn Hạ phân phó Đinh Trường Sinh.
-Còn những người khác có ý kiến gì không? Nếu như không có ý kiến, thì ký tên đồng ý .
La Bàn Hạ nói xong nhìn về phía mọi người, thời điểm này người nào lại dám bàn đến chuyện khác chứ, vì vậy không ai lên tiếng.
…………………………………………………………………………………
Nửa giờ sau, Tưởng Hải Dương nhận được tin tức này, lúc mới bắt đầu hắn cho rằng điều này không có khả năng, La Bàn Hạ không có lá gan lớn như vậy, nhưng mà sau khi gọi mấy cuộc điện thoại, Tưởng Hải Dương xác nhận đây là sự thật.
-Cậu nói cái gì?
La Đông Thu nhận được điện thoại của Tưởng Hải Dương, cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, điều này làm sao có thể đây chứ?
-Anh La, đây là thật đấy, vừa mới mở xong cuộc họp, không có sai đâu, chúng ta làm sao bây giờ? La Bàn Hạ xem ra là đã không còn tín nhiệm chúng ta, nếu như lão ta thật sự làm như vậy, mọi nỗ lực của chúng ta đổ song đổ biển rồi.. .
Tưởng Hải Dương nhỏ giọng nhắc nhở.
-Lão già hỗn đản này, lão đem chúng ta loại bỏ rồi, đợi đấy đi, tôi sẽ đến Hồ Châu xem sao.
La Đông Thu lúc này đang ở trong nhà trên tỉnh, La Minh Giang chưa có tan tầm, nhưng mà hắn đã bất chấp nhiều như vậy, liền lái xe trực tiếp đi đến tỉnh ủy.
La Minh Giang lúc này đang tại tiếp kiến một chủ tịch thị trấn, La Đông Thu liền xông vào,
-Ông đi ra ngoài trước đi…., nhớ đóng cửa lại..
La Đông Thu giống như là bí thư tỉnh ủy vậy, đối với chủ tịch kia nói ra.
Chủ tịch kia nhìn La Minh Giang, rồi đứng dậy đi ra, ông chưa từng thấy qua La Đông Thu, nên không biết là ai, nhưng mà có thể tại trong văn phòng bí thư tỉnh ủy nói như vậy, thì tại tỉnh Trung Nam có được mấy người….