Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 1822: THÁI ĐỘ TRÊN TỈNH.

Tuy rằng Lương Văn Tường trước khi đến đã thông báo trước tới Hồ Châu, không cần đến đường cao tốc nghênh đón, nhưng mà La Bàn Hạ cảm thấy Lương chủ tịch lần đầu tiên tới Hồ Châu, nên phải biểu hiện ra đầy đủ coi trọng, cho nên vẫn là kiên trì suất lĩnh lãnh đạo lớn nhỏ của thành phố Hồ Châu đến ranh giới của thành phố Hồ Châu biê đón Lương Văn Tường đến.

Đứng ở góc độ La Bàn Hạ, điều không có gì đáng trách, lãnh đạo nói không cho ngươi đi đón, ngươi cứ đi, cao lắm là là chỉ bị phê bình vài câu, thế nhưng là ai có thể thật lòng phê bình cái chuyện này sao?

Lương Văn Tường mang theo những người đi cùng, chắc chắn là cũng không được hoàn toàn là người của ông ta, nói không chừng người của La Minh Giang cũng có mặt, vì vậy thời điểm này, La Bàn Hạ liền cần tỏ thái độ, cũng là truyền lại một tín hiệu, đó chính là La Bàn Hạ đối với Lương Văn Tường rất là xem trọng.
……………………………………………………………………………………

Không biết vì sao, hôm nay thời tiết đặc biệt nóng, chỗ giao giới này cây cối bóng mát thì không có, một đoàn người phơi nắng đứng chờ thật sự là chịu không nỗi, có người đã muốn quay vào trong xe mở ra điều hòa mát mẻ một chút, nhưng nhìn thấy La Bàn Hạ đứng ở ngoài xe, một bên cùng Để Khôn Thành thảo luận cái gì, ai còn dám tự vào trong xe để được mát mẻ?

Cũng may là đoàn xe Lương Văn Tường không để cho bọn họ chờ lâu, nửa giờ sau, xa xa chạy tới ba chiếc xe ô to cùng đi đấy, càng thêm đáng quý chính là Lương Văn Tường ngừng lại xuống xe, dặn dò cùng mọi người, trong nháy mắt mọi người cũng cảm giác chuyện phơi thây ngoài ánh nắng mặt trời thật sự là con mẹ nó cũng xứng đáng, bởi vì trên mặt của mỗi người đều chảy ra mồ hôi, chỉ có Lương Văn Tường đi ra khỏi xe có mấy phút đồng hồ nên không xuất mồ hôi.
-Xin chào chủ tịch..

La Bàn Hạ tiến lên bắt tay Lương Văn Tường chào

-Bàn Hạ … tôi đã nói đừng có đến đây đón tiếp, cái này trời rất nóng đấy, nếu mọi người bị cảm nắng thì làm sao khai triển công việc .

-Chủ tịch… tôi nhớ rồi, lần sau không chiếu theo lệ này nữa .

La Bàn Hạ thấy Lương Văn Tường mặc dù là nói như vậy, nhưng mà trên mặt không có biểu lộ khó chịu.

-Vị này chính là chủ tịch thành phố Để Khôn Thành.

La Bàn Hạ giới thiệu những quan viên Hồ Châu

Đinh Trường Sinh thì lẫn mất từ nơi xa, hắn không có ý định dưới trời nóng bức như vậy lại đến bắt tay cùng Lương Văn Tường, không có ý nghĩa gì cả, nhưng mà hắn thấy được từ chiếc xe đằng sau đi xuống một người chính al2 Dương Phụng Tê. Um…nàng như thế nào lại cùng đi với Lương Văn Tường chứ, vừa rồi mình gặp nàng ở cục công an thấy nàng một mực bề bộn nhiều việc, còn chưa kịp cùng nàng liên hệ lại, giờ thì rõ ràng lại chạy đến Giang Đô rồi cùng đi với chủ tịch Lương.
Gặp mặt hàn huyên hoàn tất, Lương Văn Tường lên xe thương vụ cùng La Bàn Hạ chạy về thành phố Hồ Châu .

-Bàn Hạ, chuyện xí nghiệp may xử lý thế nào rồi.

Lương Văn Tường lo lắng hỏi, tuy rằng La Bàn Hạ đã báo cáo nói sự tình đã xử lý xong rồi, nhưng ông vẫn là rất lo lắng khi mình đến Hồ Châu thị sát sẽ bị vòng vây của đám công nhân m, như vậy thật là phiền phức.

-Chủ tịch đúng là xử lý đã xong rồi chuyện này, chúng tôi có lẽ sẽ xử lý sớm xong cùng với chuyện chết người kia, nói đến cùng, công việc của chúng tôi chưa có làm tốt .

La Bàn Hạ đau lòng nói.

-Ừ, chuyện này xử lý được là tốt rồi, nhất định phải chú ý, các vấn đề giải tỏa sau này phải thận trọng, nếu xử lý không hết mà còn sót lại vấn đề, thà rằng chậm một chút, cũng không được cùng với quần chúng đối lập, chúng ta điểm xuất phát là có ý tốt, nhưng mà có tâm rồi lại hóa thành chuyện xấu, như vậy bị người dân oán trách, thì lại trở thành không tốt.
Lương Văn Tường thấm thía nói.

Đây là lần đầu tiên nghe được ý kiến từ trên tỉnh sau khi xảy ra sự kiện chết người tại xí nghiệp may, xem ra ít nhất Lương Văn Tường là muốn chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, điều này làm cho La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành như bơm được liều thuốc an thần, bằng không mà nói, dựa theo quy định kỷ luật xử phạt của chính phủ, bọn họ phải cõng lấy cái trách nhiệm này đấy, nhưng mà đây là thuộc dạng đặc thù, trên tỉnh muốn giảm bớt chuyện xử lý này, vậy đó cũng là một cái kết quả tốt.

-Chủ tịch… chúng tôi công tác không có làm tốt, xin trên tỉnh hãy ra quyết định kiểm điểm kỷ luật đi, như vậy cũng tốt để cho chúng tôi an tâm.

Để Khôn Thành xen vào một câu nói ra.

-Này…, chuyện này dừng ở đây đi, yêu cầu xử phạt cũng không... có thể giải quyết được vấn đề, xử phạt không phải là mục đích, phải nhớ kỹ, chuyện của xí nghiệp may xảy ra chỉ là một vụ điển hình, có điển thì nhất định phải nhớ kỹ, không ngừng rút kinh nghiệm, về sau chuyện như vậy quyết không thể phát sinh lần lần thứ hai nữa.
Lần này Lương Văn Tường sắc mặt rất khó nhìn rồi.

Lương Văn Tường lời này vừa nói ra, trong xe độ nóng trong nháy mắt liền lạnh xuống, hồi nãy giờ Lương Văn Tường vẫn luôn là tao nhã, mặc dù là phê bình cũng đều là điểm đến là dừng, nhưng mà Để Khôn Thành lời này vừa nói ra, Lương Văn Tường liền thay đổi mãnh liệt, làm cho La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành khó hiểu, cái này là gọi là hỉ nộ vô thường sao?

-Đúng, chủ tịch nói rất đúng, chúng tôi nhất định sẽ chủ động rút kinh nghiệm, đem những vấn đề này đều giải quyết cho tốt.

La Bàn Hạ ngượng ngùng nói, ông đây là đang giải vây cho Để Khôn Thành, dù sao Để Khôn Thành cũng là lãnh đạo cùng chung thành phố Hồ Châu, Lương Văn Tường phê bình Để Khôn thành, trên khách quan là gõ Để Khôn thành, nhưng lại ủng hộ La Bàn Hạ, bởi vì nãy giờ La Bàn Hạ nói thì đâu có chuyện gì, nhưng La Bàn Hạ lại cho rằng, loại phương thức này không tốt, đây là chẳng khác nào vén lên bức màn để cho nội bộ đấu với nhau. La Bàn Hạ là thuộc hạng cái già giảo hoạt trong quan trường rồi, làm sao mà nhìn không ra điểm này.
-Hai vị đều là lãnh đạo nòng cốt của Hồ Châu, hai người nếu cùng một lòng, chuyện gì cũng đều có thể làm tốt, có những người khác muốn động, các người cũng có thể cùng đỡ được, nhưng mà nếu như hai người ở giữa cân đối không tốt, thì sẽ tạo cho người có cơ hội thọc vào,,

Lương Văn Tường nói.

Ông ngữ khí hòa hoãn lại, làm cho La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành đều thở dài một hơi, nói đến cùng, đây là đang gõ hai người bọn họ nội bộ lục đục, điểm này mọi người đều biết, nhưng ai cũng minh bạch, không đấu tranh là không thể nào được, nhưng mà có chừng, có mực mới là trạng thái tốt nhất, Lương Văn Tường không phải là người hoà giải, không phải là khuyên bọn họ không đấu tranh, mà là khuyên bảo bọn hắn, đấu thì có thể, nhưng mà không được để lỡ việc làm chính sự.
-Đúng vậy, hiện tại tôi cùng Khôn Thành đang phối hợp coi như cũng tạm ổn, vấn đề giải quyết xí nghiệp may, may mắn mà có Khôn Thành, hiện đang làm tổ trưởng tổ điều tra, rất nhiều sự tình đều là do Khôn Thành giải quyết, xin lãnh đạo yên tâm .

La Bàn Hạ tại trước mặt Lương Văn Tường tán dương Để Khôn Thành.

Nhưng mà ba người này đều là người lăn lộn đầy tâm nhãn co, tuy La Bàn Hạ nói như vậy, chẳng khác nào nói việc xử lý xí nghiệp may đều là do Để Khôn Thành thao tác, như vậy nếu trong khi Lương chủ tịch thị sát, có xảy ra chuyện gì về xí nghiệp may, cũng phải là Để Khôn Thành đứng ra đến giải quyết vấn đề, mình thì không có trách nhiệm đấy, đây là bổn ý La Bàn Hạ trong lời nói.

-Vậy là được rồi., cố gắng vừa làm vừa rút kinh nghiệm..

-Giờ chúng ta đi chỗ nào đây?
Lương Văn Tường nhìn phía trước xe dẫn đường, hỏi.

-Chúng ta về thành ủy, các cấp cán bộ đều đang tại thành ủy chờ lãnh đạo đến báo cáo công tác đấy.

- Báo cáo tài liệu có cái gì tốt nghe đâu, tôi muốn xem tình huống chân thật, đúng rồi, khu đang phát triển lãnh đạo là ai?

Lương Văn Tường hỏi.

-Là Đinh Trường Sinh, đang chạy xe ở phía sau ..

Để Khôn Thành chen miệng vào nói, lời này vừa nói ra, làm cho La Bàn Hạ nổi nóng, ngươi không nói không có ai nói ngươi bị câm, trong khi La Bàn Hạ còn muốn nhắn tin cho Đinh Trường Sinh bảo hắn tranh thủ thời gian trở về khu đang phát triển chuẩn bị trước một chút, giờ thì tốt rồi, nếu chủ tịch tỉnh đã biết hắn có mặt ở đây, nếu gọi Đinh Trường Sinh tới thì xem như là hết chuẩn bị trước được rồi...

Quả nhiên, Lương Văn Tường nói ra:
-Bác tài, dừng xe lại đi, kêu Đinh Trường Sinh đến đây.

La Bàn Hạ thầm nghĩ đã xong, khu đang phát triển lâu nay là địa phương cách xa mặt trời, nên việc nhân viên đi làm kỷ luật vô cùng kém, bây giờ nếu trực tiếp chạy đến khu đang phát triển, đây không phải là đưa lưng cho người xem sao?

-Chủ tịch, khu đang phát triển cũng chưa có làm cái gì chuẩn bị trước, đây không phải muốn vạch trần cái xấu ra sao?

La Bàn Hạ nữa đùa nữa thật nói.

-Hắc, có xấu cũng phải về ra mắt cha mẹ chồng, Đinh Trường Sinh tên tiểu tử này thì tôi biết rõ, trên tỉnh cũng nghe rất nhiều người nói tới hắn, chuyện tốt chuyện hư hỏng gì hắn đều có, bất quá tôi lại nghe đồng chí Thạch Ái Quốc lại khen ngơi hắn, trong mắt lão ta, Đinh Trường Sinh đó là một đóa hoa sáng a, tôi cũng muốn gặp mặt hắn, lão Thạch khoa trương một đóa hoa sáng rút cuộc là nhân vật như thế nào, có bao nhiêu bổn sự đây?
Lương Văn Tường không nhanh không chậm, cũng như đang nói đùa..

Lương Văn Tường lời này vừa nói ra, La Bàn Hạ đành phải ngậm miệng, rất rõ ràng, Lương Văn Tường đây là cố tình đấy, có ngăn cản cũng vô dụng, vô luận Đinh Trường Sinh đem khu đang phát triển biến thành ổ chó hay là ổ gà, thì Lương chủ tịch cũng sẽ đến xem…

Đinh Trường Sinh đang chạy xe sau cùng do mình tự lái xe, bất ngờ nhận được điện thoại tới, vội vàng lái xe chạy đến phía trước, mở cửa xuống xe thì thấy được trên xe có ba lãnh đạo.

-Chào Lương chu tịch, La bí thư, Để chủ tịch…

Đinh Trường Sinh kinh sợ hỏi.

-Cậu lên chạy chiếc xe này, bác tài sẽ lái xe của cậu, cậu dẫn chúng tôi đi đến khu đang phát triển nhìn xem, không có vấn đề chứ?

Lương Văn Tường cười hỏi.

Nhấn Mở Bình Luận