CHƯƠNG 1842: ĐỪNG LÀM ẨU.
Đinh Trường Sinh không có tiếp tục nhìn tên tóc vàng kia, mà là nhìn về phía cái bàn sát vách có hai người, một người phía đối diện thì Đinh Trường Sinh nhìn thấy rõ ràng, một thanh niêm tầm hai chục tuổi, còn có một người đưa lưng về phía hắn, không thấy rõ là mặt mũi, nhưng không hề nghi ngờ, tên tóc vàng nói đến đại ca chính là đến chỗ này rồi.
Thời điểm này, mấy nam sinh đi cùng với nữ sinh kia, nhao nhao đứng lên vây lấy tên tóc vàng, Đinh Trường Sinh vốn tưởng rằng mấy tên nam sinh vây tới, thì tên tóc vàng sẽ thu tay, nhưng mà không nghĩ tới tên tóc vàng đã không có thu tay, ngược lại là cùng cái nam sinh nổi lên xung đột.
Nữ sinh thừa cơ chạy tới một bên, nhưng mấy tên nam sinh rõ ràng không phải là đối thủ của tên tóc vàng, nhanh và gọn bị tên tóc vàng đánh gục hết rồi, Đinh Trường Sinh lúc này bấm 110 báo động cảnh sát, tên tóc vàng đánh đập mấy tên nam sinh xong, lại bắt đầu đuổi theo nữ sinh kia, chỉ bất quá lúc đi ngang qua Đinh Trường Sinh, thì đã nghe được Đinh Trường Sinh báo động cảnh sát.
-Này, mày đừng có xen vào việc của người khác, muốn chết phải không?
Ánh mắt rất hung nhìn Đinh Trường Sinh.
Lúc này, Kiều Lâm Hạo sợ hãi trốn sát bên người Kiều Hồng Trình, nhưng mà Kiều Hồng Trình bất động thanh sắc, nhìn xem Đinh Trường Sinh cùng đối phương nói chuyện.
-Có chuyện gì không? Mày có bản lĩnh đánh người, người ta không có bổn sự đánh lại mày, thì không thể báo động cảnh sát à…Aì… bây giờ lưu manh thật sự là không được rồi, nhuộm chút tóc vàng liền dám lên phố làm lưu manh, điều này cũng quá dễ dàng … .
Đinh Trường Sinh như là nói với tóc vàng, hoặc như là đang lầu bầu trong miệng nói.
Lúc này Đinh Trường Sinh thông qua ánh mắt nhìn xéo qua, thấy được hai người bên bàn kia đang nhìn mình, ngay cả tên vừa rồi đưa lưng về phía Đinh Trường Sinh, cũng nghiêng đầu lại rồi, ánh mắt hắn rất sắc bén, nhìn qua hình như là cũng có tập võ.
-Mày lập lại lần nữa xem.
Tóc vàng rất tức giận hướng phía Đinh Trường Sinh bên này đi tới một bước, xem bộ dáng là đã muốn động thủ rồi.
-Không nói nữa, tao mệt mỏi rồi, tao chỉ khuyên mày ở đâu thì chạy trở về chỗ đó đi, đừng có ở chỗ này làm ảnh hưởng đến lão tử đang ăn, bằng không mà nói, tao sẽ đem mày đi nướng luôn đấy..
Đinh Trường Sinh sắc mặt phát lạnh, trừng mắt với tên tóc vàng nói ra.
-Hả…. khẩu khí không nhỏ, mày cũng không hỏi thử một chút tao là ai, lại dám cùng đại gia mày nói chuyện như vậy .
Tóc vàng hiển nhiên đối với Đinh Trường Sinh tức giận, giơ chân lên liền hướng phía Đinh Trường Sinh đạp tới, Đinh Trường Sinh lúc này đưa lưng về phía hắn đấy, một cước này nếu đạp trúng rồi, thì Đinh Trường Sinh sẽ bổ nhào phải nằm ở trên mặt bàn ăn…
Kiều Hồng Trình chưa từng thấy qua thân thủ của Đinh Trường Sinh, đương nhiên không biết Đinh Trường Sinh có công phu gì, mắt nhìn thấy đối phương một cước đạp tới, ông muốn nhắc nhở Đinh Trường Sinh thì đã chậm, vừa mới hé miệng, còn chưa kịp nói, thì đã nhìn thấy dưới mông Đinh Trường Sinh trầm xuống, cái ghế gỗ nhỏ “ răng rắc..”, đã gãy ra trên mặt đất, mà một cước kia của tên tóc vàng lướt qua bả vai Đinh Trường Sinh, đá hụt nên thoáng cái đã mất đi trọng tâm, toàn bộ người đều nằm ở trên thân Đinh Trường Sinh, lúc này Đinh Trường Sinh rất nhanh đứng dậy, thoáng cái đem tên tóc vàng nhấc lên trên mặt đất.
Lần này chẳng những là chung quanh người xem náo nhiệt sợ ngây người, càng thêm kinh ngạc còn là Kiều Hồng Trình, thoạt nhìn thì nh Trường Sinh khó có thể đào thoát một cước này, rõ ràng liền như vậy nhẹ nhàng bâng quơ hóa giải, hơn nữa còn đem đối phương lật tung trên mặt đất, lúc nàyhai tên được tên tóc vàng xưng là đại ca cũng là sững sờ, nhất là tên thanh niên vừa rồi đưa lưng về phía phía Đinh Trường Sinh càng là giật mình, hắn không thể tưởng được tại đây bên trong hàng nướng vỉa hè cũng có cao thủ.
-Ai ui…. đừng ở chỗ này đánh nhau a, các vị…các vị, đừng đánh nữa, tôi đây cũng là mua bá nhỏ, cầu xin các vị …. .
Lúc này lão bản đi lên hoà giải nói ra.
-Lão bản, cái ghế gỗ này bị gãy nát, cứ bảo tên này bồi thường là được rồi.
Đinh Trường Sinh chỉ vào cái ghế gỗ gãy, quay người chỉ vào tên tóc vàng nói ra.
Lúc này tên tóc vàng đã bò lên, ánh mắt ngoan độc nhìn Đinh Trường Sinh, ngay trong chớp mắt, thằng này kéo lên ống quần, rút ra trong cái tất chân một thanh chủy thủ, hướng phía Đinh Trường Sinh liền lao đến, lần này càng làm cho Kiều Hồng Trình bị dọa mất hồn.
-Trường Sinh, cẩn thận".
Đinh Trường Sinh nghe được Kiều Hồng Trình cảnh báo, theo bản năng quay người lại, né được tên tóc vàng đâm tới, lúc này tên tóc vàng một kích không trúng, quay người chạy tới, trong tay chủy thủ lóe hàn quang, ở đây người xem náo nhiệt đều sợ hãi trở lui..
Nhưng mà lúc này tên tóc vàng tiên cơ đã mất, tay cầm sao của hắn vừa tới trước mặt Đinh Trường Sinh, đã bị Đinh Trường Sinh một tay nắm bắt được cổ tay, tóc vàng khó hơn động một bước, hắn lần này ý thức được, hôm nay thật sự gặp phải đối thủ, lá gan chơi liều biến mất, thay vào đó là sợ hãi đến mức không thở nỗi, người sống là còn hơi, cái đây một hơi không còn, thì toàn bộ thân người cũng xong rồi, “ bộp..” một tiếng, tóc vàng không thể chịu được cổ tay đau đớn, thanh chủy thủ rơi trên mặt đất.
-Vừa rồi tao nói rồi, đừng có làm ảnh hưởng đến lúc tao đang ăn, nhưng mà mày không chịu nghe, rõ ràng lại còn muốn gϊếŧ người… .
Đinh Trường Sinh nói ra.
-Em không dám, thả em ra đi, em sẽ bồi thường cái ghế bị gãy của anh… .
-Đã chậm rồi .
Đinh Trường Sinh nói xong, buông lỏng ra cổ tay tên tóc vàng, thằng này thoáng cái co quắp ngồi dưới đất.
Nhưng mà Đinh Trường Sinh không có coi là xong, nhìn chung quanh, chủ yếu là nhìn hai thằng đại ca của tên tóc vàng, hai thằng này thật đúng là vẫn có thể ngồi được, điều này nói rõ, một là hai người này rất có thể cũng bị sợ hãi, không dám triển khai, hai là bọn chúng có đảm lượng rất tốt, hoặc là không phải nhân vật tầm thường, Đinh Trường Sinh chủ động loại bỏ loại thứ nhất, hắn chính là muốn đem hai người này bức đi ra, ngươi bất động ta sẽ dồn ép ngươi động.
Đinh Trường Sinh thò tay nắm lấy tóc tên tóc vàng lôi đi, cũng không biết Đinh Trường Sinh đây là muốn đi đâu ?.
Kiều Hồng Trình muốn ngăn cản Đinh Trường Sinh, nhưng Đinh Trường Sinh động tác quá là nhanh, ông còn chưa nghĩ ra sẽ kết thúc như thế nào, thì đã nhìn thấy Đinh Trường Sinh lôi kéo tên tóc vàng đi tới bên bếp lò mướng que thịt nướng, lấy tới một cái ghế, lại đưa tay dùng muỗng múc một muỗng dầu ăn đổ xuống than củi, lửa liền bùng cháy lên.
-Lão đại, cứu mạng, Chu lão đại, cứu mạng a .
Tóc vàng thấy mình xong rồi, hôm nay thằng gia hỏa này thật sự là nói được thì làm được, hồi nãy là có nói muốn nướng hắn, cá hình như là quả thật muốn nướng mình trên bếp lò a.
Lúc này lửa cũng nổi cao lên, Đinh Trường Sinh một chân đứng ở trên mặt ghế, tay nắm đầu tóc tên tóc vàng, dí vào gần bên bếp lò rực lửa, tất cả mọi người đều ngừng lại hô hấp.
-Trường Sinh, đừng làm ẩu.
Kiều Hồng Trình nhịn không được nữa, ông cho rằng Đinh Trường Sinh tuyệt đối là dám làm việc này đấy.
Trên bàn kia tên thanh niên lúc này đứng lên, hướng phía bếp lò đi tới, tóc vàng là thủ hạ của hắn, hắn không thể không quản, nếu mình mặc kệ, như vậy về sau còn có ai sẽ đi theo hắn, Chu thiếu gia lăn lộn nữa…