1797
Trọng Hải nói xong, Dương Trình Trình xoay mặt nhìn về phía Đường Linh linh, Đường Linh Linh biết đây là đang mời mình nói chuyện, nhưng mà không đợi Dương Trình Trình mở miệng mời, Đường Linh Linh đã vẫy tay, ý bảo mình không có phát biểu, làm cho Dương Trình Trình cảm thấy ngoài ý muốn đấy.
Vì vậy Dương Trình Trình trực tiếp giới thiệu Đinh Trường Sinh,
-Vị này chính là Đinh Trường Sinh, tôi nghe nói qua Đinh Trường Sinh lúc trước cũng đã từng công tác qua tại khu Tân Hồ, vậy thì đối với khu Tân Hồ cũng không xa lạ gì, mời Đinh Trường Sinh phát biểu với cho mọi người.
Dương Trình Trình nói xong thì vỗ tay, phía dưới cũng là một tràng tiếng vỗ tay.
Tuy rằng như vậy giới thiệu không gì đáng trách, nhưng mà Đinh Trường Sinh nghe được thì trong nội tâm không thoải mái, ta mặc dù đã từng công tác qua tại khu Tân Hồ, nhưng mà khi đó bất quá chỉ là một tiểu nhân vật nho nhỏ phó chủ nhiệm, ngươi thời điểm này lại đem việc này nói ra, không biết là nghe ngóng chuyện ta lúc trước làm tại khu Tân Hồ để làm gì? Đây là ý gì?
Tuy rằng trong nội tâm nghĩ như vậy, nhưng mà ngoài miệng lại không thể nói ra, bởi vì người ta bây giờ là bí thư, vì vậy Đinh Trường Sinh chuyển qua nhìn xem xuống phía dưới, nhưng mà vẫn không nói một lời, thời gian dần qua, phía dưới cảm giác có gì không đúng, nên bắt đầu xì xào bàn tán, trên đài ba người kia cũng sửng sốt, còn cho rằng Đinh Trường Sinh bởi vì luống cuống nên không thể nói được gì, nhưng mà cũng không có thể trước mặt mọi người mở miệng nhắc nhở, bởi vì làm như vậy thì càng làm cho Đinh Trường Sinh thật mất mặt.
Ba người trong đó Trọng Hải ngồi ở bên trong, bên trái là Đinh Trường Sinh, Trọng Hải rất muốn tại dưới đáy bàn đá cho Đinh Trường Sinh một cước, thế nhưng là nhìn qua cái khan trải bàn chỉ phủ có phân nữa phía dươi chân, mình chỉ cần khẽ động, thì sẽ bị phía dưới nhìn thấy rất rõ ràng.
Đang trong lúc đám người Trọng Hải sốt ruột, Đinh Trường Sinh cuối cùng cũng đã mở miệng nói rồi.
-Khả năng có rất nhiều người thấy có gì là lạ, cái gọi là khu trưởng mới đến này có phải là luống cuống không thể mở miệng được, bằng không vừa rồi thì ngồi ngây ngốc nhìn cái gì đây?
Đinh Trường Sinh mở miệng chính là câu nói chỗ này, Trọng Hải trong nội tâm mới thở dài một hơi, chứng minh tiểu tử này không phải luống cuống, mà là có ý khác nói ra, Trọng Hải thì hiểu rõ nhất Đinh Trường Sinh rồi, thằng gia hỏa này lâu nay đâu phải là tự nhiên mà nổi tiếng.
Như vậy phong cách nói chuyện của hắn so với những người nói mở màn khác kèm theo một đống lời nói khách sáo thì lại có ích hơn nhiều, còn có thể khiến người nhớ kỹ hắn, Trọng Hải trong nội tâm âm thầm vui vẻ, đem thằng gia hỏa này tới khu Tân hồ, xem ra đích xác là rất tốt với cái chuyện làm xáo trộn, bằng không thật sự là thẹn với cái danh xưng gậy quấy phân heo của hắn rồi.
-Tôi đang nhìn cái gì? Đó là tôi đang nhìn xuống dưới có bao nhiêu người không tới dựa theo những cái ghế trống vì đã bị bắt mang đi trong vụ án Quan Nhất Sơn, tôi đều nhớ rất kỹ, nhớ kỹ điều này thì có cái gì hữu dụng chứ? Đó là tôi còn muốn nhìn xem tiếp theo trong các cuộc họp lần sau thì sẽ còn vắng thêm bao nhiêu người nữa, tất cả mọi người đều rất rõ ràng, hiện tại khu Tân Hồ đang vào thời kỳ gian nan nhất, không đến nỗi nói là lòng người bàng hoàng, nhưng chí ít sẽ có những người buổi tối ngủ không yên đấy, đây đều là những người liên quan đến cho Quan Nhất Sơn, một con chuột cả phân cũng ăn, vì vậy tôi khuyên các vị, từ hôm nay trở đi, hãy thu tay lại đi thì vẫn còn không trễ, bất quá các người yên tâm, tôi Đinh Trường Sinh đến khu Tân Hồ này, không phải đến để quậy cho thêm thối nát, phạm vi công tác của tôi rất rõ ràng, các người làm chuyện gì, thì tốt nhất hãy cân đong đo đếm, cách làm người của tôi thì có thể mọi người không biết, làm tốt không hẳn là tôi sẽ khen ngợi, nhưng mà làm không tốt, tôi nhất định là hạ thủ không lưu tình, nếu muốn tiếp tục làm, thì hãy làm tốt công tác của mình, còn không muốn công tác tại khu Tân Hồ nữa, hiện tại có thể đi ra ngoài tìm người để xin thay đổi công tác đến nơi khác, tại chỗ này tôi không dưỡng người rảnh rỗi, lời của tôi nói đã xong, trở về suy nghĩ thật kỹ, tôi cho mọi người trong vòng một tháng để chuẩn bị, trước mắt cứ như vậy đi.
Đinh Trường Sinh nói xong, đem microphone đẩy trở về trước mặt Dương Trình Trình.
Đinh Trường Sinh nói làm cho tất cả mọi người sững sờ, lúc mới bắt đầu thì có cái nhìn xem cho rằng thằng gia hỏa này cũng là bởi vì đã từng được theo lãnh đạo làm thư ký, cho nên được nâng lên đến đây, nhưng mà lời này hắn vừa nói ra, khắp nơi đều tỏa ra hàn khí, làm cho tất cả mọi người cảm giác được, tiểu tử này nhất định là không tốt hầu hạ rồi.
Mà Đinh Trường Sinh nói cũng làm cho Dương Trình Trình có chút phiền muộn, như thế nào lời này nói nghe giống như Đinh Trường Sinh đang là bí thư khu ủy vậy, bất quá cũng may là Đinh Trường Sinh nói rõ rồi, công tác của hắn phạm vi rất rõ ràng, như vậy cũng tốt, miễn cho đến lúc đó mọi người bởi vì phạm vi công tác mà đụng chạm, chỉ mong thằng gia hỏa này nói thì có thể giữ lời.
Trận này gặp mặt cán bộ với bầu không khí nặng nề, công tác đã xong thì Đường Linh Linh cùng Trọng Hải cũng không có ở lại ăn cơm, họ đều ly khai khu ủy quay về thành ủy rồi, còn Đinh Trường Sinh lập tức cùng Dương Trình Trình một trước một sau đi đến phòng họp khu ủy, mặc dù là ở trước cửa gặp mặt một lần rồi, thế nhưng là tại phòng họp khu ủy đây mới là chính thức gặp mặt gặp, là thường ủy hội khu Tân Hồ.
Trên bàn hội nghị, Đinh Trường Sinh tìm tới vị trí của mình, Dương Trình Trình ngồi ở trên đầu, bên tay phải là vị trí Đinh Trường Sinh, bên tay trái là phó bí thư khu ủy Trần Chấn Hoa, người này cùng hắn so với lần thứ nhất gặp cũng không có thay đổi gì, một bộ dạng phúc hậu, lúc nao cũng đều cười tủm tỉm đấy, hơn nữa cũng làm cho người nhìn không thấu là người này đến cùng bao nhiêu niên kỷ.
-Vừa rồi có nhiều người, các vị cũng cùng Đinh khu trưởng không có nhiều trao đổi, bây giờ thì mọi người cùng nhau nhận thức một chút, chúng ta thường ủy khu đều đến đông đủ, Đinh khu trưởng, có cần tôi giới thiệu lại không ….
Dương Trình Trình cười cười nói.
-Dương bí thư, không cần, cơ bản tôi đều biết rồi, về sau mọi người cùng một chỗ cộng sự, khẳng định còn có cơ hội tiếp xúc, đến lúc đó lại hiểu rõ cũng không muộn .
Đinh Trường Sinh cũng là hoà hợp êm thấm, thay đổi khác với vừa rồi tại hội nghị mặt lạnh lùng, nhưng mà ngồi ở một bên Giang Bình Qúy lại biết rõ, thằng này không phải là người đơn giản như vậy, tuổi còn trẻ đã bò đến vị trí hiện tại, mình cũng bốn mươi mới chỉ là cấp chánh khoa, còn hắn giờ đã là cấp chánh cục..
-Đinh khu trưởng là từ cơ sở từng bước đi lên đấy, hơn nữa tại khu đang phát triển thành tích rõ như ban ngày, thượng cấp phái Đinh khu trưởng đến đây để phát triển kinh tế khu Tân Hồ, đây là sự chọn đúng người, vì vậy tôi mong các vị, đem tất cả tâm tư đều chung tay mà làm việc ….
Dương Trình Trình thanh âm trầm thấp, đó là một loại giọng nói vô cùng êm tai mê người, tuy rằng là đang phát biểu, thế nhưng lại làm cho người có một loại cảm giác như tắm gió xuân, Đinh Trường Sinh không biết cái có phải là ảo giác của mình hay không?
Cứ như vậy hội nghị không có bất kỳ sự phát triển nào thên, đương nhiên là rất nhanh kết thúc, Đinh Trường Sinh cùng theo Dương Trình Trình đi ra khỏi phòng họp, cách đó không xa trong hành lang có đứng mấy người, có thể là người bên ủy ban khu tới đón Đinh Trường Sinh đấy, nhưng mà Đinh Trường Sinh còn chưa có ly khai, thì đã bị Dương Trình Trình gọi lại.
-Đinh khu trưởng, chậm trễ cậu thêm vài phút, đến phòng làm việc của tôi ngồi trao đổi chút đi…
Dương Trình Trình cười cười nói.