1811
-Nhiều như vậy sao?
Đinh Trường Sinh quay người hỏi Lâm Nhất Nam, giống như là không tin lời nói của Trịnh Tiểu Ngải vậy.
Lâm Nhất Nam gật đầu.
-Tại sao nửa năm qua không có phát tiền lương? Đến cùng chuyện gì xảy ra? Bên phòng tài chính khu không có chuyển đến số tiền kia sao?
Đinh Trường Sinh tức giận hỏi.
-Vấn đề này chúng ta cũng không biết, dù sao giáo viên đều là ăn cơm trực tiếp từ phòng tài chính khu, bên phòng giáo dục khu không có nhận tiền, mà do phòng tài chính khu phát xuống, vì vậy chỗ đó có vấn đề gì thì chúng ta cũng không biết .
Trịnh Tiểu Ngải bất đắc dĩ nhún vai tỏ vẻ không biết.
Đinh Trường Sinh vừa nhìn về phía Lâm Nhất Nam, chỉ thấy Lâm Nhất Nam mặt lộ vẻ khó xử, hình như là biết rõ chút gì đó, nhưng là vừa khó có thể mở miệng.
-Anh Lâm, chuyện gì xảy ra?
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Khu trưởng, sự tình rất phức tạp, tôi cũng không rõ ràng lắm, nhưng mà có thể khẳng định là số tiền kia nhất định là bên phòng tài chính khu chưa có chuyển xuống.
Lâm Nhất Nam sợ hãi nói.
Đinh Trường Sinh trợn mắt nhìn Lâm Nhất Nam, tên này rõ ràng vẫn còn giấu giếm, như thế nào đến bây giờ mà vẫn không biết rõ tình thế, cái này mấu chốt là dò xét ta sao? Ta bây giờ là khu trưởng, ngươi làm chủ nhiệm văn phòng ủy ban, vậy mà vẫn còn che giấu, rút cuộc ngươi nghĩ như thế nào đây?
Nhưng mà Đinh Trường Sinh lại phải nuốt xuống cái khẩu khí này, rất nhiều tình huống không phải lúc nào cứ hạch hỏi là người thắng, hơn nữa nếu làm như vậy, khiến cho người ta cảm thấy ngươi rất dễ dễ giận, không có công phu hàm dưỡng, cứ như vậy thì sẽ có khả năng mọi người đối với ngươi sự kính sợ giảm bớt đi nhiều, phương thức tốt nhất chính là âm thầm vô hình, làm cho người ta không biết ngươi đang suy nghĩ gì, đến khi biết rõ ý nghĩ của ngươi thì là đã chậm, đây mới là cách làm lãnh đạo ..
Đinh Trường Sinh không để ý tới Lâm Nhất Nam nữa, mà quay người đối với Đào Nhất Minh nói ra:
-Gọi điện thoại kêu trưởng phòng tài chính khu đến nơi đây lập tức .
Nói xong, Đinh Trường Sinh không quản tới mọi người, mở cửa bước ra, hắn chuẩn bị đến dưới lầu cùng các giáo viên kia nói chuyện, hắn tin rằng đám giáo viên kia cũng chỉ là muốn biểu đạt bất mãn đối với chính quyền, sẽ không làm náo loạn xảy ra chuyện gì đấy..
-Khu trưởng, thời điểm này cậu không thể đi xuống đó, coi chừng không có đường sống đấy, hay là để tôi đi trước giải thích rồi hãy nói.
Lâm Nhất Nam đề nghị, thời điểm này họ đã đến trong đại sảnh dưới lầu.
Nhìn xem nhóm giáo viên vẫn còn làm ầm ầm, Đinh Trường Sinh do dự một chút, nhưng mà lập tức liền hủy bỏ cách làm của Lâm Nhất Nam, nhiều người như vậy, dưới sức nóng mặt trời, tính khí của người cũng rất là nóng nảy, nếu thời điểm này từng người một ra thuyết phục, đoán chừng những ngững người này không có tính khí chờ đợi tốt như vậy đấy, cho nên tốt nhất vẫn là đi thẳng vào vấn đề ..
-Được rồi, để tôi đi, anh an bài đem phòng họp lớn chuẩn bị sẵn, mở điều hòa, chuẩn bị cho trước nước uống, nước trà các loại, để cho Trịnh trưởng phòng cùng đi với tôi là được rồi.
Đinh Trường Sinh nói xong đẩy ra cửa thủy tinh đại sảnh.
Lâm Nhất Nam chứng kiến Đinh Trường Sinh thật sự muốn ra gặp nhóm người kia, chứ không phải làm bộ làm tịch, hắn liền tranh thủ chạy trở về văn phòng, bảo mọi người chuẩn bị phòng họp lớn.
Trịnh Tiểu Ngải vừa ra khỏi cửa, cũng cảm giác được nếu đem bản thân mình phơi nắng như thế này thì cũng cực kỳ khó chịu, nhìn xem phía trước Đinh Trường Sinh sải bước đi tới, liền bước nhanh theo, chỉ chốc lát đuổi kịp Đinh Trường Sinh, từ nơi đây tới cổng còn cách một đoạn.
-Em thật là nhẫn tâm, trời nóng như vậy mà mang chị cùng đi ra, nếu bị rám đen thì làm sao đây?
Trịnh Tiểu Ngải thấy bên cạnh không người, liền hờn dỗi nói.
-Chiến tranh thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh, bất kể thế nào nói, chúng ta cũng là có quan hệ thân mật như vợ chồng, không phải chị vẫn luôn nghĩ đến cùng em kề vai chiến đấu đấy sao? Có phải thời gian lâu dài không có cùng một chỗ thao luyện, nên chị hết thạo rồi?
- Nằm mơ đi, hôm nay chị tới tìm em là còn có chuyện khác, nào ngờ lại gặp cái chuyện hư hỏng này.
Trịnh Tiểu Ngải bất mãn nói.
-Hả…. không phải chị chạy đến đây để xử lý việc này?
Đinh Trường Sinh ngạc nhiên hỏi.
-Hừ…chị nào biết được việc này xảy ra a, hơn nữa việc này cùng với bên phòng giáo dục nào có quan hệ gì, phòng giáo dục cũng đâu có tiền .
Trịnh Tiểu Ngải liếc nhìn Đinh Trường Sinh, nhìn lên đỉnh đầu mặt trời, nói ra.
-Chuyện của chị đợi tí nữa rồi hãy nói sau, chỗ này lửa cháy đến nơi rồi.
Đinh Trường Sinh muốn đi cùng một chỗ là vì cho rằng Trịnh Tiểu Ngải tới giúp mình, nào ngờ được là nàng chỉ tới tham gia náo nhiệt đấy, vì vậy tức giận không quản tới nàng nữa, bước nhanh hướng phía cổng đi tới.
Bất quá làm cho Đinh Trường Sinh không nghĩ tới chính là tại trong nhóm người giáo viên này hắn rõ ràng phát hiện cũng có Triệu Hinh Nhã, tuy rằng nàng không có tích cực như mấy người kia, nàng dùng một tờ báo che ánh nắng mặt trời, đang đứng ở dưới một gốc cây nhỏ, nhưng mà rất hiển nhiên, sự kinh ngạc của hắn so với sự khϊếp sợ của Triệu Hinh Nhã mà nói thì chưa tính là cái gì.
Triệu Hinh Nhã nhìn thấy là Đinh Trường Sinh bước ra, hơn nữa còn có trưởng phòng giáo dục khu, nàng nhận thức ra Trịnh Tiểu Ngải, người đàn bà này đã từng giúp nàng, vì vậy Triệu Hinh Nhã đi về phía trước vài bước, muốn dặn dò cùng Đinh Trường Sinh, nhưng lại thấy Đinh Trường Sinh khẽ lắc đầu, ý bảo nàng đừng có qua đây, vì vậy Triệu Hinh Nhã liền dừng bước đứng yên tại chỗ cũ.
-Ai là người dẫn đầu xin bước ra đây, chúng ta đại diện lãnh đạo bên ủy ban khu, đến trao đổi với mọi người ...
Trịnh Tiểu Ngải mở miệng liền đem Đinh tiên sinh bán đi.
Bất quá như vậy cũng tốt, ít nhất tất cả mọi người đều quang minh lỗi lạc đàm luận, để cho tất cả mọi người chứng kiến thành ý của mình, so với ngươi đẩy ta, ta đẩy ngươi, trao đổi hơn mười ngày cũng không có kết quả thì như thế này tốt hơn nhiều, trên thực tế giải quyết vấn đề đó là chứng tỏ thái độ.
-Xin chào mọi người, tôi là Đinh Trường Sinh khu trưởng khu Tân Hồ, mới tiền nhiệm được có vài ngày, đối với vấn đề mọi người phản ánh cũng chưa có hiểu rõ ràng lắm, mọi người xem như thế này được không, bên ngoài quá nóng, chúng ta vào trong phòng họp ngồi xuống nói chuyện đi, tôi đã bảo bên trong văn phòng chuẩn bị sẵn nước trà, chúng ta ngồi xuống hảo hảo nói chuyện, như vậy được không?
Đinh Trường Sinh cười tủm tỉm, vẻ mặt hiền lành, hơn nữa quan trọng nhất là thái độ của Đinh Trường Sinh.
Vốn những người này tâm tình rất kích động như thùng thuốc súng, chỉ cần có một chút lửa thì liền bùng nổ, nhưng mà câu nói của Đinh Trường Sinh làm ấm lên nhân tâm, Đinh Trường Sinh cũng không có lãng tránh vấn đề, cũng không có nói là không giải quyết, hơn nữa người ta là vừa mới tiền nhiệm, đối với yêu cầu của bọn họ, có khả năng thật sự không quá rõ ràng là thật, vì vậy cần muốn cùng nhau hiểu rõ mới được.
Thứ hai, dĩ vãng giống như vậy các sự kiện khiếu oan, bình thường thì bên chính quyền chỉ là gọi mấy người làm đại diện đứng ra trao đổi, thế nhưng là ai cũng biết, làm đại diện thì có nghĩa phải xuất đầu, tuy rằng bây giờ thì không có sự tình gì, nhưng mà những người này đều minh bạch, nếu mình làm đại diện, tại trong mắt chính phủ, thì ngươi chính là người tổ chức gây náo loạn, như vậy chuyện kế tiếp sau này như thế nào thì cũng hiểu rồi…
Nhưng lần này, Đinh khu trưởng cũng không nói ai đứng ra làm đại diện, mà là để cho tất cả mọi người đều đi vào, bởi như vậy, lá gan của bọn họ liền lớn hơn rất nhiều…