1818
Bởi vì ở tại đây cảm thấy rất lúng túng, lại lo lắng Oánh Oánh đang không ngừng hướng tới Đinh Trường Sinh muốn mua cái này muốn mua cái nọ đấy, vì vậy chỉ ngồi trong chốc lát, Đinh Trường Sinh còn chưa có ăn xong sủi cảo, thì Triệu Hinh Nhã liền đứng dậy mang theo Khấu Oánh Oánh đi về.
Dọc theo trên con đường, hai mẹ con không nói gì với nhau, người nào cũng không muốn phản ứng người nào, Triệu Hinh Nhã không nói lời nào là bởi vì tức giận, mà Khấu Oánh Oánh không nói lời nào cũng là bởi vì tức giận.
Nhưng có chút lời nói mà Triệu Hinh Nhã làm thân làm mẹ thì không thể không nói, vì vậy vừa về đến nhà, Khấu Oánh Oánh muốn về phòng của mình thì bị Triệu Hinh Nhã gọi lại.
-Oánh Oánh, chờ một chút, mẹ muốn hỏi chuyện này một chút.
Triệu Hinh Nhã tức giận nói.
-Được… nói chuyện gì, mẹ nói đi.
Khấu Oánh Oánh về tới ghế sô pha ngồi xuống, sau đó một bộ tư thái bất cần nhìn Triệu Hinh Nhã .
-Có phải mấy thứ còn đòi hắn mua rất mắc tiền?
Triệu Hinh Nhã hỏi.
- Cũng không mắc lắm, đầu tầmcao lắm là hai vạn, hai vạn với hắn mà nói không phải chỉ là chút lòng thành sao? Một khu trưởng mà ngay cả hai vạn đều cầm không có, thì còn quan làm cái gì a.
Khấu Oánh Oánh chẳng thèm ngó tới nói.
-Hai vạn?
Triệu Hinh Nhã mặc dù biết rất mắc, nhưng mà lại không biết mắc đến mức như vậy, tiền lương của nàng mới hơn ba nghìn, đây là hơn mấy tháng tiền lương, còn Đinh Trường Sinh thì sao, hắn tham gia công tác bây giờ tuy rằng cấp bậc cao, nhưng mà đại khái cũng tầm là năm sáu nghìn tiền lương, lần này mua đồ cho Oánh Oánh chính là hết bốn, năm tháng tiền lương của hắn.
-Làm sao vậy? Là hắn mua cho con, không tốn tiền của mẹ, hơn nữa, hắn cam tâm tình nguyện mà..
Khấu Oánh Oánh khiêu khích nhìn Triệu Hinh Nhã nói ra.
-Hắn cam tâm tình nguyện, nhiều tiền như vậy, dựa vào cái gì mà hắn mua cho con đồ mắc tiền như vậy chứ, con xem hắn là người như thế nào?
Triệu Hinh Nhã tức giận nói, đối với con gái biến hóa nàng luôn để mắt tới, lúc nào lại biến thành một cô gái đua đòi như vậy, nữ nhân đối với tiền tài quá khát vọng thì không phải là chuyện tốt, vì vậy những lời này nàng nhất định phải nói.
-Hừ, xem hắn là người như thế nào à? Mẹ cứ nói đi, đương nhiên là con xem như là cha kế của con rồi, không phải sao?.
Khấu Oánh Oánh trợn nhìn Triệu Hinh Nhã hỏi.
-Con nói cái gì? Nói thêm câu nữa xem.. .
Triệu Hinh Nhã thoáng cái mặt liền đỏ lên, hơn nữa còn là cái loại xấu hổ và giận dữ khó nhịn, nàng tuy rằng che giấu, nhưng mà bị con gái nói thẳng vào mặt, vì vậy liền thở hổn hển đứng lên.
-Con không thể nói sao? Nếu muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm, nếu như đã dám làm thì đừng có sợ người khác nói ra.
Khấu Oánh Oánh cũng thế, nàng đang vô cùng kích động, điều này làm cho Triệu Hinh Nhã hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.
" Bốp “ …
Triệu Hinh Nhã không biết khí lực từ nơi nào tới, một cái tát hung hăng tạt trên mặt Khấu Oánh Oánh, đây là Triệu Hinh Nhã lần đầu tiên đánh nàng, cũng là bởi vì chuyện của Đinh Trường Sinh, điều này làm cho nàng càng thêm hận Triệu Hinh Nhã, vì vậy quay người lại chạy vào gian phòng của mình, mặc cho Triệu Hinh Nhã như thế nào kêu cửa cũng không mở cửa.
Hai mẹ con cứ như vậy chiến tranh lạnh một hồi, đến quá nửa đêm, Triệu Hinh Nhã mệt mỏi, quay trở về phòng ngủ của mình, nhưng mà sáng sớm đứng lên nhìn qua, không thấy bóng dáng của Khấu Oánh Oánh, hơn nữa trong phòng hình như là ngay cả quần áo trang phục gì đó đều mang theo rời đi, nàng lúc này mới hoảng hồn rồi.
………………………………………………………………………………
Dương Trình Trình chưa kịp gặp Đinh Trường Sinh để nghe báo cáo về tình huống hợp tác xã tín dụng nông thôn cho vay, thì ngoài ý muốn đã nhận được tin tức chủ nhiệm Trịnh Thiên Minh hợp tác xã tín dụng nông thôn đã bị điều tra, mà đúng lúc này, Đinh Trường Sinh vừa đúng đếnđể báo cáo về việc cho vay.
-Trường Sinh, đến cùng chuyện gì xảy ra? Trịnh Thiên Minh đã bị điều tra, cậu có biết không?
Dương Trình Trình gấp gáp hỏi.
-À.. có việc này sao? Nhưng hắn bị điều tra cũng là trong dự liệu rồi, người này cùng Quan Nhất Sơn có quan hệ rất tốt, nghe nói Quan Nhất Sơn đem quỹ ngân sách của khu Tân Hồ chuyển đến cho hợp tác xã tín dụng nông thôn, Trịnh Thiên Minh đã cho Quan Nhất Sơn vài trăm vạn, chuyện này ai cũng biết được, điều tra sớm một chút cũng tốt mà.. .
Đinh Trường Sinh bình thản nói.
-Thế nhưng là bởi vì như vậy, thì việc hợp tác xã tín dụng nông thôn cho chúng ta vay đã bị phiền toái..
Dương Trình Trình nhíu mày nói ra.
-Không có mợ thì chợ vẫn đông, hợp tác xã tín dụng nông thôn không cho vay thì thôi, ngày hôm qua tôi đã liên hệ bên ngân hàng công thương rồi, bên đó đã đáp ứng cho chúng ta vay, nhưng mà cần phải thế chấp, tôi tra xét qua, danh nghĩa bên chính quyền chỉ còn lại khu cao ốc cùng đất đai của ủy ban khu là chưa có thế chấp, tôi định dùng chính cao ốc cùng đất đai ủy ban khu làm thế chấp để vay tiền bên ngân hàng công thương, chứ bây giờ không có biện pháp nào khác rồ .
Đinh Trường Sinh rất nhanh nói, kỳ thật hắn đến đây chỉ là tới truyền tin cho Dương Trình Trình biết, chứ không phải đến xin chỉ thị, nếu như khu ủy ban bên kia tự mình làm chủ, như vậy thì mình phải thật sự làm chủ, không có chuyện nhìn xem sắc mặt của người, đây cũng không phải là phong cách của hắn.
-Cái gì? Thế chấp cao ốc và đất đai của ủy ban khu, Đinh khu trưởng, không có nói đùa chứ?
Dương Trình Trình nghe xong thì liền thấy tuyệt đối không được làm như thế, như vậy chuyện này truyền đi thì còn mặt mũi gì của địa phương đây, đây không phải là tự đánh vào mặt của mình sao?
-Không có nói đùa, tôi chính là để báo cáo với chị một tiếng, thời gian quá gấp, nếu không tranh thủ làm, đến lúc đó không có tiền phát lương, những thấy giáo kia nếu bãi khóa mà nói, thì ảnh hưởng sẽ càng lớn, hơn nữa, mặt mũi của chúng ta lại trọng yếu đến như vậy sao, còn các thầy giáo mang băng rôn, áp phích đến ủy ban khu đòi tiền lương thì không mất thể diện sao?
Đinh Trường Sinh không hiểu hỏi.
-Đinh khu trưởng, tôi cảm thấy việc này quá trọng đại, cứ coi như là thế chấp vay được tiền đi, nhỡ không có tiền sau này trả nợ ngân hàng, bên ngân hàng báo đến pháp viện xiết nợ, vậy tất cả mọi người trong ủy ban khu phải đi ra bên ngoài lề đường làm văn phòng sao?
Dương Trình Trình kiên quyết phản đối Đinh Trường Sinh chủ ý.
-Vậy làm sao bây giờ? Cứ như vậy chờ các thấy giáo lần nữa đến chặn cửa à?
Đinh Trường Sinh hỏi ngược lại.
-Đinh khu trưởng, đây không phải là chuyện đùa, như vậy đi, chúng ta mở hội nghị thường ủy, để sau này nếu thật là xảy ra chuyện, cũng không phải là có một mình cậu gánh chịu,
Dương Trình Trình lộ ra rất có tình mà nhắc nhở.
Đinh Trường Sinh làm sao không biết cái chỗ tốt khi dùng biện pháp tập thể quyết định, vạn nhất xảy ra vấn đề, đó cũng là do tập thể quyết định, vì vậy sẽ không truy cứu đến trên đầu cá nhân, nhưng cái loại biện pháp quyết định này cũng có tai hại, đó chính là kéo dài bất quyết, giống như chuyện như này, Đinh Trường Sinh dám cam đoan không có kéo dài trên mười ngày, nửa tháng thì đừng nghĩ có kết quả gì, thế nhưng là lúc này Đinh Trường Sinh đã không còn có thời gian đợi ..
Ngay vào lúc này, điện thoại di động của hắn kịch liệt chấn động lên, Đinh Trường Sinh xin lỗi Dương Trình Trình, ra hiệu tiếp điện thoại, rồi lấy điện thoại di động ra nhìn qua, đó là Triệu Hinh Nhã đánh tới, vì vậy đứng dậy đã đến ngoài cửa tiếp thông
-Này, có chuyện gì vậy thím ?
-Trường Sinh, … Oánh Oánh .. Oánh Oánh …
Triệu Hinh Nhã tại trong điện thoại đã là khóc không thành tiếng rồi, Đinh Trường Sinh trong lúc nhất thời không biết đến cùng chuyện gì xảy ra, còn tưởng rằng là án mạng đây.
-Thím đừng khóc, đến cùng xảy ra chuyện gì, Oánh Oánh làm sao vậy?
-Nó…nó…, đã bỏ nhà đi ra ngoài rồi, sáng sớm hôm nay không thấy tăm hơi nữa…
Triệu Hinh Nhã tại trong điện thoại đứt quãng nói.