1821
-Này cô gái, cô đi đến đâu, tôi chở cô đi, sẽ không lấy tiền nhiều đâu…
Gã thanh niên vừa nói vừa sải bước đi lên phía trước.
Thế nhưng là lúc đi ra ngoài, Khấu Oánh Oánh rõ ràng tại nhà ga mua một đôi dép cao gót, có thể là chất lượng không tốt lắm, đi chưa được mấy bước, bỗng nhiên dưới chân lệch ra, người lão đảo mắt thấy sắp té trên đất rồi, nào biết được bên cạnh có người khẽ vươn tay giữ nàng lại, nhưng mà chiếc dép cao gót lại bị đứt gãy.
-A, cám ơn … cám ơn .
Khấu Oánh Oánh chỉ lo cúi đầu nhìn chiếc dép lê cao gót bị hư hỏng, không có lưu ý đến bên người giúp mình khỏi té là ai, chỉ là luôn miệng nói cám ơn.
-Ài, cô gái…cô có đi xe không vậy?
Gả thanh niên thấy Khấu Oánh Oánh té ngã, lúc này mới quay đầu hỏi.
Đinh Trường Sinh đi qua, thò tay đưa cho gã thanh niên một trăm khối tiền, nói ra:
-Được rồi, giao cho tôi đi, tôi tới đón nàng.
Không nói thêm lời gì, hắn nhận lấy hành lý từ gã thanh niên, thời điểm này Khấu Oánh Oánh cũng phát hiện thì ra người vừa rồi đỡ mình chính là Đinh Trường Sinh.
Sửng sốt một hồi, nàng quay sang chỗ khác không nhìn hắn, thời điểm này Đinh Trường Sinh cũng không có gì, mà là đi về hướng chiếc xe cách đó không xa, đem hành lý nhét vào cốp sau, sau đó lại trở lại đón Khấu Oánh Oánh, bởi vì chiếc dép cao gót bị đứt gãy, vì vậy nàng đi đường khập khiễng đấy, hơn nữa còn không cho Đinh Trường Sinh đỡ lấy thân mình.
Cứ như vậy đi mấy bước, Đinh Trường Sinh thấy không được rồi, khẽ cong eo, đem Khấu Oánh Oánh bế lên, lúc mới bắt đầu Khấu Oánh Oánh còn quẩy người, nhưng mà nhìn qua nét mặt nghiêm túc của Đinh Trường Sinh, liền ngoan ngoãn không nói tiếng nào, còn đưa tay ôm lấy cổ Đinh Trường Sinh, cứ như vậy lấy, trên dưới một trăm thước khoảng cách mà Khấu Oánh Oánh cảm thấy vô cùng hạnh phúc rồi.
-Sao anh lại tới đây?
Lên xe về sau, Khấu Oánh Oánh ngồi ở tay lái phụ, sau đó đem cởi ném đôi dép cao gót vào một bên, một đôi tất chân bọc lấy đôi chân nhỏ, ngồi xếp bằng tại trên chỗ ngồi.
-Em nha, đã lớn rồi, như thế nào mà còn tính trẻ con như vậy, em cứ như vậy âm thầm rời đi, không sợ mẹ em lo lắng sao?
Đinh Trường Sinh nói xong lời này thì liền biết mình đã lở lời rồi khi nhắc đến mẹ nàng.
Quả nhiên, Khấu Oánh Oánh nhìn thoáng qua Đinh Trường Sinh, sau đó cười lạnh nói:
-Lo lắng cái gì mà lo lắng, mẹ giờ chỉ biết lo lắng cho anh, đừng nghĩ hai người làm chuyện gì mà rm không biết, cho em là con nít sao?
-Chính là em còn con nít, chuyện của người lớn thì con nít đừng có trộn lẫn vào, được chưa?
Đinh Trường Sinh sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, làm như tức giận.
-Đinh Trường Sinh, anh là một tên lường gạt, đại lừa gạt, lừa đảo.. .
Khấu Oánh Oánh hung hăng nói.
Đinh Trường Sinh bên cạnh lái xe vừa nhìn lấy Khấu Oánh Oánh hung dữ, không nói gì, chăm chú lái xe.
Khấu Oánh Oánh vốn muốn chờ Đinh Trường Sinh phản bác thì sẽ tiếp tục mắng hắn nữa, nhưng mình nói xong hắn lại không lên tiếng..
- Tại sao anh không nói gì, đuối lý rồi phải không, lúc em học sơ trung, thì anh nói cho chờ em thi lên đại học rồi đến cùng với em, bây giờ thì sao rồi, em thi lên đại học rồi, thì anh cùng với mẹ em lại càng tốt hơn …
Khấu Oánh Oánh nói móc nói.
-Sự tình không có đơn giản như em nghĩ vậy, rất nhiều sự tình em không hiểu, anh vẫn luôn xem em như là em gái của anh..
Đinh Trường Sinh nói ra, nhưng mà lời còn chưa dứt, Khấu Oánh Oánh rõ ràng đã mở cửa xe muốn nhảy ra khỏi xe.
-Anh mà nói thêm câu nữa, em sẽ nhảy xuống .
Khấu Oánh Oánh lạnh lùng nhìn Đinh Trường Sinh nói..
-Được…được, không nói nữa, không nói nữa.
Đinh Trường Sinh bị dọa một thân mồ hôi lạnh, nơi này chính là đang chạy tốc độ cao, vạn nhất nha đầu kia thật sự nhảy xuống, không chết thì cũng trọng thương a.
Đinh Trường Sinh không lên tiếng, nhưng mà Khấu Oánh Oánh lại không cứ như vậy coi xong rồi, trong lòng nàng đau khổ mà không thể thố lộ cùng ai, vốn đến mẹ của mình là người lắng nghe tốt nhất, nhưng trong chuyện này mẹ mình lại là người trong cuộc, điều này làm cho nàng làm sao chịu nổi.
Vì vậy, thời gian dần qua, áp lực trong nội tâm chậm rãi lắng đọng, giống như là kết sỏi, dần phát cứng rắn, đến cuối cùng thì biến thành một hò đá tảng, đến lúc đó bản thân sẽ như thế nào đây?
-Em muốn dừng xe lại một chút, trong nội tâm của em thật sự rất khó chịu, em không biết mình tương lai ở nơi nào, cha mẹ sau khi ly hôn, giờ bọn họ đã có người yêu thích riêng của phần mình rồi, nhưng mà còn em thì sao đây?
Khấu Oánh Oánh quay đầu nhìn xem Đinh Trường Sinh hỏi.
-Em sao có thể nghĩ như vậy chứ, tất cả mọi người ai cũng thương em đấy.
-Vậy còn anh, anh thương yêu em sao?
Khấu Oánh Oánh hỏi.
Phía trước đúng lúc có đường rẽ trên đường cao tốc, Đinh Trường Sinh cũng đã nhìn thấy, nếu trên đường không có khuyên được Khấu Oánh Oánh, lúc trở về thì cũng không giải quyết được gì, thế nhưng đây không phải chỉ là một câu, hai câu nói là xong, cô gái này khúc mắc đã quá sâu, nếu không kịp cởi tâm kết này, chỉ sợ cô gái này tiếp tục cực đoan.
Bên cạnh đường rẽ là một cái hồ nước, Đinh Trường Sinh cũng không biết nơi này là chỗ nào, lái xe đến bên bờ hồ, ngừng lại xuống xe, đi bên cạnh Khấu Oánh Oánh, bất tri bất giác, Khấu Oánh Oánh khoác lên cánh tay của hắn, mà lúc này, Đinh Trường Sinh mới thấy đúng là Khấu Oánh Oánh đã trở thành một cô gái lớn rồi, thân cao cùng mình không sai biệt lắm..
-Anh vẫn chưa trả lời em đấy, anh có yêu thích em không?
Khấu Oánh Oánh một bên nghiêng đầu, một bên nhìn xem Đinh Trường Sinh truy vấn.
Đinh Trường Sinh liếc nhìn Khấu Oánh Oánh, cười cười nói:
-Có…
-Anh không dối gạt em chứ?
Khấu Oánh Oánh trong nháy mắt tinh thần liền toả sáng, có câu nói, tình yêu là độc dược tốt nhất, nó có thể khiến cho người thông minh, nó cũng có thể khiến người ngu dốt vô cùng….