1827.
Trong mắt Đường Thiên Hà, thì loại người như Đinh Trường Sinh rất đáng kết giao, một là hắn có nghĩa khí, hơn nữa mấu chốt nhất, chính là chưa bao giờ đào hố cho bằng hữu của mình, bởi vì tuổi của ông không nhỏ, vạn nhất một bước đi nhầm, thì đời này coi như xong rồi, cho nên Đường Thiên Hà dĩ nhiên trong lòng rất cân nhắc, cuối cùng thì nhận thấy cùng Đinh Trường Sinh kết giao, lợi được nhiều hơn là hại đấy.
Hà Hồng An cười mà không nói, cảm thán năng lực kết giao Đinh Trường Sinh, lại cũng cảm thán ánh mắt lỏi đời của Đường Thiên Hà, Hà Hồng An tuy rằng làm tài chính, thế nhưng cũng được xem như là bên trong thể chế, làm sao mà không biết tầm quan trọng quan hệ.
-Vừa rồi tại trong điện thoại ông giống như nói chuyện bất tiện, đến cùng chuyện gì xảy ra, cục công an thành phố có người nhúng tay vào sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Ừ, Cảnh Trường Văn hỏi qua vụ án này nhiều lần, nhưng đều bị tôi lãng tránh, tôi nói vụ án này phân cục công an khu Tân Hồ có thể tự làm, lý do của Cảnh Trường Văn là vụ án lớn như vậy nên muốn để cục công an thành phố làm.
Đường Thiên Hà bất đắc dĩ nói.
-Xem ra là đã có người ngồi không yên.
Đinh Trường Sinh biết chắc là Cảnh Trường Văn nhúng tay, nhưng mà làm cho hắn cảm thấy kỳ quái chính là, Vương Sâm Lâm tại sao lại nhanh như vậy cùng với Cảnh Trường Văn đã cùng một chỗ rồi.
-Đúng vậy, bây giờ mấu chốt là Hách Giai vẫn chưa hoàn toàn khai ra, nhất là về chuyện của Vương Sâm Lâm không chút hé răng, đây cũng là nguyên nhân làm tôi rất sốt ruột, vụ án này mấu chốt chính là Vương Sâm Lâm, dù sao Vương Sâm Lâm cũng chính là đối tượng mà Hà Tình báo án, nhưng bề ngoài thì Vương Sâm Lâm cùng tập đoàn Vệ Hoàng lại không có quan hệ trực tiếp.
Đường Thiên Hà nói ra.
-Đường cục, như vậy không được, phải giám sát theo dõi Vương Sâm Lâm, phòng bị hắn chó cùng rứt giậu lẩn trốn ra nước ngoài, vì vậy phải giám sát theo dõi để tìm ra chứng cứ, không thể để cho hắn nhanh như vậy liền chạy, làm tốt những thứ chuẩn bị này, lập tức kiểm tra các tài sản công ty mà Vương Sâm Lâm sở hữu, chỉ có như vậy, mới có thể móc ra được manh mối, nếu ông cảm thấy bất tiện, tôi có thể theo con đường khác động đến Vương Sâm Lâm, nhưng phải đợi thêm vài ngày, ngàn vạn không thể để cho Vương Sâm Lâm chạy ra nước ngoài, nếu không thì vụ án này sẽ không còn có ý nghĩa gì cả.
Đinh Trường Sinh dặn dò Đường Thiên Hà.
-Ừ, tôi sẽ an bài giám sát theo dõi hắn.
Đinh Trường Sinh nghi vấn Vương Sâm Lâm tại sao lại nhanh như vậy cấu kết với đến Cảnh Trường Văn, kỳ thật điều này cũng rất đơn giản, bởi vì chính giữa bọn họ đã có một người tiến cử, mà người tiến cử chính là Tưởng Hải Dương, lúc trước Vương Sâm Lâm gặp chuyện không may, thì Tưởng Hải Dương liền tâm động muốn chiếm đoạt công ty Hách Giai, đã từng phái rất nhiều người đi tìm Hách Giai, nhưng mà lúc đó Hách Giai ẩn nấp trong trang viên Vệ Hoàng của Triệu Khánh Hổ, lúc đó phó cục trưởng cục công an thành phố Đàm Quốc Khánh đi tìm Triệu Khánh Hổ đòi người, còn bị Triệu Khánh Hổ trực tiếp cho nổ xe Đàm Quốc Khánh, từ lúc đó Tưởng Hải Dương cũng liền đứt gãy ý niệm trong đầu đi tìm Hách Giai.
Tuy rằng đúng như là Đinh Trường Sinh dự đoán, Vương Sâm Lâm đích xác đã đem không ít tài sản chuyển dời ra nước ngoài, thế nhưng Hách Giai cũng không phải là người đơn giản, tài khoản tiền gửi thì mật mã đều là một người nắm lấy một nửa, không phải Hách Giai không tín nhiệm Vương Sâm Lâm, mà là trải qua nhiều năm dốc sức như vậy, Hách Giai đều không tin người nào cả.
Vì vậy, Vương Sâm Lâm nhất định phải tìm cách cứu Hách Giai từ trong nhà giam ra, sau đó thông qua Tưởng Hải Dương đã tìm đến Cảnh Trường Văn, tất cả đây là cấu kết lẫn nhau lợi dụng nhau, vì lợi ích đã đem hai người kéo đến cùng một chỗ.
…………………………………………………………………………………………
-Cảnh cục trưởng, khi nào thì Hách Giai có thể được phóng xuất?
Vương Sâm Lâm cơ hồ là mỗi ngày đến văn phòng Cảnh Trường Văn hỏi một lần, làm cho Cảnh Trường Văn rất là phiền, nhưng lại không thể làm gì được, tuy rằng không biết Vương Sâm Lâm cùng Tưởng Hải Dương, La Đông Thu có giao dịch gì, nhưng cũng nhìn ra được, Tưởng Hải Dương rất coi trọng vụ án Vương Sâm Lâm lần này, cũng thúc giục Cảnh Trường Văn tranh thủ thời gian làm, trước hãy đem Hách Giai thoát ra rồi hãy nói, ai cũng sợ thời gian kéo dài thì Hách Giai gánh không chịu nỗi..
-Tôi đang nghĩ cách, chuyện này không giống như là anh nghĩ đơn giản như vậy đâu .
-Như thế nào, phân cục công an khu Tân Hồ không nghe theo lời Cảnh cục trưởng sao?
Vương Sâm Lâm sững sờ hỏi, đây chính là chuyện hắn lo lắng nhất, Cảnh Trường Văn vừa nói như vậy, Vương Sâm Lâm mí mắt liền bắt đầu nhảy.
Bởi vì như vậy thì rất có thể là Hách Giai đã bị dính vấn đề rồi, nếu là như vậy thì hắn liền nguy hiểm, bằng không, vì cái gì mà phân cục công an khu Tân Hồ dám kháng mệnh không đem Hách Giai thả ra đây..
-Cũng không phải là chuyện này, được rồi đây là sự tình trong cục nội bộ cảu chúng ta, anh không cần lo tới, chuyện này nếu như tôi đã đáp ứng La thiếu gia rồi, thì tôi sẽ làm tốt đấy, điểm này anh yên tâm đi .
Cảnh Trường Văn không kiên nhẫn nói.
-Ừ, vậy thì được rồi, bất quá có chuyện tôi nhắc nhở Cảnh cục trưởng, vụ án này là do Hà Tình báo án, mà cha của Hà Tình là Hà Hồng An làm giám đốc ngân hàng công thương Hồ Châu, nghe nói cùng khu trưởng Đinh Trường Sinh của khu Tân Hồ rất là tâm đầu ý hợp, mà Đường Thiên Hà cùng Đinh Trường Sinh đã sớm là huynh đệ với nhau, điều này có thể …..
Vương Sâm Lâm chưa nói xong, bởi vì hắn chứng kiến sắc mặt Cảnh Trường Văn vừa nghe được lời của mình liền lập tức thay đổi.