CHƯƠNG 152: CUỘC HỌP KHẨN CẤP.
Dĩ nhiên đây chỉ là những sự phỏng đoán của Khấu Đại Bằng về tâm tư trong lòng của Trịnh Minh Đường, những chuyện như vầy, làm sao có thể nói ra, có một số việc mặc dù là mình biết được, nhưng chỉ có thể âm thầm nín lặng để im ở trong lòng.
Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu chân tướng bơ phờ là như là một con chó chết xuất hiện ở cửa phòng họp, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn nhìn về phía hắn, khiến cho hắn cảm giác có chút ngượng ngùng.
– Các vị lãnh đạo, xin lỗi, tại vì đường đi khá xa, nên đến hơi trễ!
Đinh Nhị Cẩu vừa nói, vừa tìm một chỗ ngồi xuống.
– Không có việc gì, Đinh Trường Sinh, chủ tịch Khấuchắc cũng đã báo trước chođồng chí biết, bí thư Trịnh muốn vào thứ hai đến thị trấn Lâm Sơn kiểm tra, nói đúng hơn là đi đến thôn Lê Viên thị sát, đồng chíphải chuẩn bị sẵn sàng, đừng có để xảy ra việc gì không hay, cho người trong thôn chuẩn bị trước một chút, có phải là mọi người đang sửa đường phải không, chuyện này có thể làm một cái báo cáo chính thức, tôi cho rằng bí thư Trịnh đến để xem tình huống sửa đường ra sao!
Điền Gia Lượng đối với Đinh Nhị Cẩu không có bất cứ ấn tượng gì, lần đầu tiênông ta biết hắn chẳng qua là do lúc cùng với chủ tịch Khấu Đại Bằng thỏa thuận điều kiện trao đổi, ông ta không nghĩ ngờ đến thằngĐinh Nhị Cẩu này, ở tại thôn Lê Viên làm ra trò, đúng là có những chuyện ngoàidự liệu đấy.
– Dạ, xin bí thư Điền cùng với các vị lãnh đạo yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ tận tâm, tận lực hoàn thành nhiệm vụ mà lãnh đạo giao cho, nhất định nhận nhiệm vụ tiếp đãi bí thư huyệnlần này làm cho thật tốt!
– Tốt, đồng chí nói qua một chút trước mắt về công tác sắp xếp ở thôn Lê Viên như thế nào, sẵn có các vị lãnh đạo đều ở đây, hỗ trợ hoàn thiện thêm một chút!
– Vâng, tôi sẽ nói qua!
Đinh Nhị Cẩu nói xong đứng lên, cũng không biết từ đâu lấy ra một quyển tập nhăn nheo rách nát có một số chữ ghi chép trên đó, mọi người vừa thấy như vậy đã muốn mắc cười, nhưng vì là đang họp, cho nên chỉ có thể cố nén lại.
– Tôi thì nghĩ như thế này, bí thư Trịnh đến kiểm tra cái gì, tôi thật sự không biết, nhưng hiện giờ thônLê Viên đang sửa đường, cho nên chỉ có một việc duy nhất là bí thư đến xem công tác sửa đường ra sao, tôi lại có thuê ở trên tỉnh thêm mấy chiếc xe đào, xe nângnên dù sao ở ngoài hiện trường nhìn qua rất náo nhiệt khí thế, có thể điều này sẽ làm cho bí thư huyện thích!
Đinh Nhị Cẩu lại nói tiếp.
– Tại thôn Lê Viên có hàng vạn hecta lê, lần này cũng phải mới bí thư Trịnh xem qua thật kỹ một chút loại cây trồng này, đây là giốnglê của khoa nông nghiệp Bắc Kinh thay đổi giống, vẫn còn một số trái lê chín chưa cóbán, đến lúc đó các vị lãnh đạo đều có thể nếm thử cho biết, điều quan trọng là cuối năm nay, khoa nông nghiệp Bắc Kinh sẽ chính thức thiết lập làm thí điểm thí nghiệm giống lê này tại thônLê Viên, đến lúc đó sẽ có tiến sĩ nông nghiệp từ Bắc Kinh được cử đến thônLê tiến hành hướng dẫn nhà vườn gieo trồng theo mô hình mới, chuyện này tôi cũng báo cáo cho các lãnh đạo biết trước!
– Khoan, đợi một chút, đồng chí nói chuyện thí điểm thí nghiệm là chuyện xảy ra từ khi nào?
Điền Gia Lượng hỏi.
– Vào năm trước lận, năm đó khoa nông nghiệp Bắc Kinh có đến vài người chỉ đạo các bộ phận nhà vườn tại thôn Lê Viên tiến hành làm thí nghiệm, hiện giờ thí nghiệm rất thành công, chủ nhiệm thôn Lưu Hương Lê bán lê qua mạng rất chạy hàng, sang năm đơn đặt hàng đã đạt đến một trăm vạn cân, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sang năm chuyện bán lê bị ế ẩm sẽ không còn xuất hiện rồi!
– Việc này vì sao lâu nay không báo cáo?
Điền Gia Lượng có chút bực bội hỏi.
– Ủa không có ai báo cáo sao? Tôi cứ nghĩ rằng người tiền nhiệm trước đây đã báo cáo qua, còn phần tôi làm, chẳng qua là đang tiếp tục công việc dang dở, cải thiện công tác cho tốt hơn mà thôi!
Đinh Nhị Cẩu giả vờ làm khuôn mặt kinh ngạc.
Lần này khiến cho Khấu Đại Bằng cùng Điền Gia Lượng rất xấu hổ, ngoại trừ một mìnhHướng Cương phòng tổ chức cán bộ đã đến thôn Lê Viên,tất cả những người lãnh đạo khác đều chưa từng đi đến, thì làm sao mà hiểu được những tình huống xảy ra ở trong thôn, nếu Lưu Hương Lê không phải một người đàn bà, mà là một người đàn ông, hoàn toàn có thể tại thôn Lê Viên làm vua một vùng, núi cao hoàng đế ở xa, đâu có ai chú ý đến thônLê Viên phát sinh chuyện gì chứ?
Nhưng từ bây giờ thì không được rồi, bí thư Huyện ủy bỗng nhiên lại chú ý đến chỗ này, trong lúc tình cờ, thôn Lê Viên của thị trấn Lâm Sơn trở thành tiêu điểm, trên ủy ban thị trấn không còn có cách nào khác, phải đemĐinh Nhị Cẩu tới đây để hỏi về hiện trạng của thôn Lê Viên, còn có một chuyện trọng yếu phải làm, chính là vội vàng gấp rútđến vài đoạn hiểm trở trên con đường của thônLê Viên đột kích tu sửa một lần, nếu bí thư Huyện ủy trong lúc thị sát vô tình rơi vào khe núi, như vậy thì chuyện náo nhiệt của thị trấn Lâm Sơncó thể vô cùng to lắm.
Hội nghị rất nhanh đã họp xong rồi, đây là lần đầu tiên trong lịch sử họp hội của thị trấn Lâm Sơn lại gọn gàng như thế, không có những lời nói nhảm, tất cả đều vì chuyện bí thư Trịnh Minh Đường thịsát thônLê Viên, cho nên sau cuộc họp, Đinh Nhị Cẩu liền theo đuôi sau lưng của Khấu Đại Bằng đi phòng làm việc của ông ta.
– Cháu cũng không cần vội trở về thôn Lê Viên, chờ đến thứ hai, bí thư Trịnh đến, thì cùng nhau vào núi!
– Hừ..quên chuyện đó đi, cháu cưỡi xe máy, còn các vị lãnh đạo thì ngồi xe con , để cháu chạy phía sau ăn bụi bặmà…!
– Mẹ kiếp! Đến lúc đó mà còn có thể để cho cháu cỡi xe gắn máy sao? Cháu cứ ngồi xe với chú là xong!
Khấu Đại Bằng quả thực muốn đấm cho thằng này một đấm khi nghe hắn lảm nhảm.
– Như vậy thì cũng được, để cháu ra cổng bảo vệ ủy ban lấy cái túi xách vừa gửi ở đó cái đã, vừa rồi cháuđi lên tỉnh Giang Đô, có mua choOánh Oánh và thím mỗi người một bộ quần áo, khi chú về nhà, cho cháu gửi mang theo nhé!
– Đêm nay theo chú trở về nhà cùng nhau ăn cơm, tối nay chú với cháu trò chuyện một chút !
Khấu Đại Bằng uống một hớp trà rồi nói, hiện tại ông ta đã phát hiện ra từ khi gặp được Đinh Nhị Cẩu đến nay, ngoài trừlần hắn bắt gặp ông đang làm chuyện xấu không hay ho ở bên ngoài với Điền Ngạc Như, từ đó về sau, Đinh Nhị Cẩu giống như là phúc tinh của ông vậy, cho nên Khấu Đại Bằng đối đãi với Đinh Nhị Cẩu bằng thái độ đã sớm quay 180° chuyển biến vô cùng thiện cảm với hắn, thậm chí ở trong lòng còn có hơi hơi ỷ lại vào hắn, cũng không thể trách trong suy nghĩ của Khấu Đại Bằng như vậy, bởi vì Đinh Nhị Cẩu toàn nhờ chó ngáp phải ruồi, giống như lần trước vì việc bán lê dẫn tới việc náo loạn đến bí thư huyện Trịnh Minh Đường, tự nhiên chiếm được sự chú ý của Trịnh Minh Đường, dẫn tới các lãnh đạo thị trấn Lâm Sơn cũng phải quan tâm chú ý đến việc hắn làm, bây giờ thì mọi người có tin đồn chủ tịch Huyện Sở Hạc Hiên phải điều đi nơi khác, Khấu Đại Bằng cảm thấy như mùa xuân sắp tới với mình, cho nên đối với Đinh Nhị Cẩu, ông ta càng cố gắng cầm chặt hơn ở trong tay của mình, bởi vì Khấu Đại Bằng vẫn cho rằng bí thư huyện ủy Trịnh Minh Đường bị Đinh Nhị Cẩu thuyết phục tại phòng làm việc bí thư huyện trong lần dẫn Đinh Nhị Cẩu đến huyện Hải Dương, khi nghe Đinh Nhị Cẩu miêu tả viễn cảnh tươi sáng về việc sau khi hoàn thành con đường, bằng không Trịnh Minh Đường tuyệt đối sẽ không thèm đến thi trấn Lâm Sơn để đi đến thôn Lê Viên làm gì!
Đồng thời trong lúc này, Đinh Nhị Cẩu lại nhận được một tin nhắn từ phó bí thư thị trấn Vương Bạch Lệ.
“ Trưa mai nếu cháu chưa về lại thôn, ghé qua nhà dì ăm cơm trưa! “