1831.
Lý Hồng Phong cúi đầu, cũng không biết trả lời như thế nào, thế nhưng Đinh Trường Sinh chỉ nói đến nhưng mà…rồi thôi, thời gian hình như là đình chỉ, điều này làm cho Lý Hồng Phong trong nội tâm càng thêm bất an.
-Nhưng là…đó là cái gì?
Lý Hồng Phong không biết là từ đâu lấy ra dũng khí, trong lòng nghĩ, ngươi có thể làm gì ta?
Ta là đàn bà, ngươi là một đàn ông, hơn nữa ta còn là một người đàn bà tự do đã ly hôn, ngươi nếu muốn làm gì ta thì làm, ta lại không có cái gì phải đau khổ khi cho là mình phản bội chồng, ta hiện tại cũng có truy cầu hạnh phúc suиɠ sướиɠ của người đàn bà, chỉ là ngươi Đinh Trường Sinh có thể dám cho ta được sao?
Nghĩ tới đây, Lý Hồng Phong thấy dường như hết thảy đều không là vấn đề.
-Em muốn nói, đây là một lần cuối cùng, hai người đã ly hôn, chị không cần lại vì hắn mà tự mình khó xử, chị xem một đi, em biết rõ chị không phải là người như vậy, hôm nay ước hẹn với em, đến nơi đây nói chuyện này thì trong lòng chị không biết có bao nhiêu lần vùng vẫy, cần gì phải làm như vậy chứ, nếu như hắn đã không muốn chị rồi, chị trả giá sẽ là đối với chính mình thêm một lần nữa tổn thương, cứ sống tốt cuộc sống của mình là được rồi .
Đinh Trường Sinh giải thích nói.
Lý Hồng Phong nghe Đinh Trường Sinh nói như vậy, nàng thở phào một hơi, hắn không có nói gì yêu cầu quá phận, không có đối với mình giống như lúc trước, khi mình cùng hắn một chỗ thì luôn khiêu khích cùng thân thể tiếp xúc với mình, thật ra thì lần nào mình bí hắn vuốt ve khiêu khích cũng động tâm không dằn nỗi, cứ muốn buông thả để cho hắn đưa cái đồ vật to lớn đó vào cơ thể của mình, thế nhưng lần này đây, hắn như thế nào đột nhiên biến thành một chánh nhân quân tử chứ.
Đinh Trường Sinh nói xong liền đem một trăm khối tiền đặt ở trên mặt bàn để trả tiền ca phê, liền đứng dậy muốn đẩy cửa đi ra ngoài, thời điểm này Lý Hồng Phong mới phản ứng kịp là hắn đây là muốn rời đi.
-Em…em..muốn đi sao?
Lý Hồng Phong cũng đứng lên hỏi.
-Em còn có việc..
Đinh Trường Sinh dừng bước, quay người nói.
-Khoan đã..,chính là…chính là chị muốn cùng em nói vài lời .. .
Lý Hồng Phong không biết lúc này nên nói cái gì, nàng cảm thấy hôm nay việc này kết thúc quả thực là rất đơn giản, nói thật, hôm nay lúc nàng tới nơi đây, bản thân đích xác là đã chuẩn bị xong tất cả rồi, nàng cố ý mặc cái váy trắng mỏng để lộ ra thân thể của mình cho hắn nhìn thấy, thế nhưng là những thứ này vừa rồi cũng không có tác dụng gì đến với Đinh Trường Sinh, kỳ thật nếu không có tác dụng gì thì nàng biết phải làm sao đây?
-Nếu không có chuyện gì gấp, thì em đi về trước, bây giờ mỗi ngày em đều có một đống lớn sự tình, vì vậy nếu chị muốn còn có cái gì cần em giúp, cứ gọi điện thoại cho em là được .
Đinh Trường Sinh nói xong cũng không có lại lưu lại nữa, đẩy cửa đi ra ngoài, chỉ còn lại có một mình Lý Hồng Phong ngơ ngẩn đứng nguyên tại chỗ.
Đang lúc Lý Hồng Phong ngây người, cửa lại bị đẩy ra rồi, Lý Hồng Phong lại càng hoảng sợ, đến lúc thấy là Thẩm Mộc, thì sắc mặt Lý Hồng Phong lập tức liền thay đổi, nàng tới nơi này chỉ có chính mình nàng biết rõ, nhưng mà hắn như thế nào lại xuất hiện ở nơi đây? Nhất định là hắn đã theo dõi mình.
-Anh tại sao lại ở chỗ này?
Lý Hồng Phong phẫn nộ hỏi.
-Anh như thế nào mà không thể ở chỗ này chứ? Con người của Đinh Trường Sinh như thế nào thì anh không biết sao? Anh sợ em chịu thiệt, cho nên mới theo em đến đây để có gì con ngăn cản hắn…
Thẩm Mộc giải thích nói.
Nhưng là giải thích như vậy chính là đối với Lý Hồng Phong vũ nhục, Lý Hồng Phong nghe Thẩm Mộc nói xong, liền thò tay nhắc lên túi xách của mình, lạnh giọng nói:
-Hắn đã đáp ứng, bất quá hắn cũng nói, đây là một lần cuối cùng, về sau anh sẽ không được tìm đến tôi nữa, bằng không mà nói, tôi sẽ báo với cảnh sát.
Nếu như Đinh Trường Sinh biết rõ sát gian phòng vách ngồi đúng là Thẩm Mộc, thì nhất định sẽ âm thầm cho là mình may mắn không có ở tbên rong gian phòng làm ra cái chuyện gì chuyện gì quá phận với Lý Hồng Phong, thật ra thì Đinh Trường Sinh đã biết rõ trong gian phòng bên cạnh cũng có người, nhưng mà hắn lại không biết đó là Thẩm Mộc, hắn sở dĩ hôm nay sắm vai một người quân tử, là bởi vì hắn muốn buông dài lưỡi câu để câu cá lớn.
Mặc dù mình có thể nhân cơ hội lần này mà áp dụng quy tắc ngầm với Lý Hồng Phong, nhưng mà làm vậy thì có ý nghĩa gì đâu, đây không phải là Lý Hồng Phong tự nguyện dân hiến thân thể cho mình, trước kia Đinh Trường Sinh mọi cách tiếp cận Lý Hồng cây phong, đó là bởi vì thân phận của Lý Hồng Phong, lúc đó nàng chưa có ly hôn, mà vẫn còn là vợ của một người khác, nói rút cuộc là để thỏa mãn cái động cơ chinh phục đàn bà của hắn, nhưng là bây giờ thì bất đồng, hắn muốn một ngày nào đó Lý Hồng Phong tự mình tình nguyện đưa tới cửa, dạng chân cho hắn đút cây thịt của mình vào thân thể của nàng mà hưởng khoái hoạt, về điều này thì hắn có rất tự tin đấy.
Lý Hồng Phong cũng đang suy nghĩ về vấn đề này, Đinh Trường Sinh lúc nào biến thành một người khiêm tốn như vậy chứ, rõ ràng hắn đã sửa lại tật xấu háo sắc của hắn rồi, trước kia thời điểm vừa gặp nàng khi không có ai, thì liền đối với chính mình khiêu khích đụng chạm cô thể, thế nhưng là lần này rõ ràng ngoại trừ nói chuyện chính sự, một lời nói thừa thãi cũng đều không có, quả thực là hắn thay đổi giống như một người khác…
Cái này là hiệu quả, Lý Hồng Phong đương nhiên không biết đây là Đinh Trường Sinh đang dùng lạt mềm buộc chặt nàng..
………………………………………………………………………………………
-Ai ui…. Em còn nhớ đến chị sao? Chị cứ nghĩ đến về sau thì em sẽ không quản đến khu đang phát triển này nữa, cứ tưởng là em đã bị cái chức khu trưởng mê hoặc rồi.
Mấy ngày nay Đinh Trường Sinh tâm tư đều để đến bên khu Tân Hồ, vẫn luôn lo đến vấn đề tiền lương cấp cho giáo viên, vì vậy không có tới khu đang phát triển, La Hương Nguyệt đúng là vẫn không buông tha người.
-Này..này… lời này không thể nói lung tung a, em đối với đàn bà thì rất tốt, nhất là đối với chị đấy, ngàn vạn đừng nói lung tung khắp nơi là em khôn quản đến khu khía phát, vạn nhất lãnh đạo của em nghe được, chẳng phải là em lại phải gánh chịu thêm rất lớn áp lực sao?
Đinh Trường Sinh nhìn nhìn cửa ra vào không ai, cười cười cùng La Hương Nguyệt vui đùa nói.
-Hừ…tin được lời của em mới là gặp quỷ, đây là các loại giấy tờ cần em ký tên đồng ý đấy, tranh thủ thời gian đi, đều là hợp đồng đầu tư các loại, nhìn xem tranh thủ rồi ký tên, hiệu suất của chúng ta quá thấp, nhà đầu tư đang phàn nàn quá trình tiến hành vô cùng phức tạp, nào là lãnh đạo này ký tên, nào là lãnh đạo kia ký tên, quá phiền toái .
La Hương Nguyệt đem đống văn kiện đưa cho Đinh Trường Sinh, nói ra.
-Ừ, tình huống khu đang phát triển chiêu thương dẫn tư thế nào rồi?
Đinh Trường Sinh hỏi:
-Chị cảm thấy chúng ta nên hảo hảo cảm tạ đến Diêm đại lão bản, người này đối với khu đang phát triển chúng ta có nhiều chi ân cái đấy, có nhiều xí nghiệp đến đây như vậy, có hơn một nửa là do ông ta giới thiệu đến đấy, chị thấy, qua không bao lâu nữa, khu đang phát triển phải hướng ra phía ngoài mở rộng địa bàn rồi..yes…chúng ta đang từng bước thắng lợi rồi..
La Hương Nguyệt quay trở lại cái bàn trà ngồi đối diện với bàn công tác của hắn, cao hứng phi thường vừa nói vừa huơ tay đá chân…
Chỉ là cái đá chân cao hứng này, nàng không nhớ đến mình đang mặc váy, đã vô tình tựa như khoe trọn cái nơi bí ẩn riêng tư của mình trong tầm mắt hắn, ma cái nơi này thi đôi mắt nam nhân luôn là hữu ý quét qua, chính ở nơi đó tản ra hấp dẫn hào quang, từ trung ương chính giữa hai chân nàng nhìn thấy rõ ràng có một màu đen sẫm hình tam giác nằm bên trong cái qυầи ɭóŧ ren màu trắng bao vây phía dưới, thoạt nhìn là mê người tràn đầy hấp dẫn, mà bây giờ, cái màu đen của thảm lông đó, cũng lộ liễu mấy đầu ngọn nhú ra ngoài đấy….