1849.
Bởi vì hai người suốt một đêm ở lại trên thành phố, nên Đinh Trường An và Tạ Hân Di vừa rạng sáng ngày hôm sau đã cùng một chỗ quay về huyện Vân
-Đinh Trường An, không thể ngờ được, cậu lại nhận thức Đinh khu trưởng, tôi chỉ thấy kỳ quái, cậu có mối quan hệ vững chắc như vậy, tại sao lại không dùng đến chứ, mà cứ ở tại cái huyện Vân Lâm nhỏ bé này, chỉ cần cậu hướng đến Đinh Trường Sinh há mồm, hắn có thể không đáp ứng cậu sao?
Tạ Hân Di vừa lái xe, vừa nói.
Theo từ tối hôm qua bắt đầu, nàng vẫn đang suy nghĩ, có nên lập tức đề bạt Đinh Trường An lên làm trưởng phòng bảo hiểm y tế, nếu như Đinh Trường An cùng Đinh Trường Sinh đã có cái tầng quan hệ này, như vậy thì trước khi đi, đem Đinh Trường An an bài tốt một chút, xem như là cho Đinh Trường Sinh một cái mặt mũi, như vậy sau này mình công tác tại khu Tân Hồ khả năng cũng thuận tiện hơn nhiều rồi.
Hơn nữa con người của Đinh Trường An đúng là không tệ, mặc dù mình cùng hắn không có việc gì, nhưng là trong lòng của mình vẫn có bóng dáng của hắn, tại chính trong những đêm cô đơn lạnh lẽo, khi nàng thủ dâʍ giải tỏa bản năng sinh lý đòi hỏi, thì thường xuyên ảo tưởng đến thân ảnh của Đinh Trường An xuất hiện ở trong đầu…
Cái thân ảnh này đã thật sâu khắc ở trong lòng của mình, chỉ là lần đi này, không biết lúc nào còn có thể gặp lại hắn, có khả năng là vĩnh viễn sẽ không giống như bây giờ rồi…
-Tạ chủ nhiệm, mỗi người đều có ý tưởng không giống nhau, tôi là thuộc về cái loại người khi làm bất cứ chuyện gì thì chỉ dựa vào chính bản thân của mình, làm được thì tôi mới có cảm giác thành tựu, hơn nữa thiếu nợ người một cái nhân tình, thì sẽ trả lại như thế nào đây? Nhân tình này thiếu, vạn nhất người ta có chuyện gì phải tìm đến tôi, thì tôi nên làm cái gì bây giờ? Chuyện hợp pháp còn dễ nói, nếu phạm pháp loạn kỷ cương thì sao? Vì vậy, tôi không muốn thiếu nợ bất luận nhân tình của kẻ nào hết…
Đinh Trường An châm chước nói ra.
-Cậu nên nhớ nước quá trong ắt không có cá, cậu muốn dựa vào cố gắng của mình để mà leo lên, vậy thì cứ tiếp tục đợi đicậu công tác tại đây cũng lâu lắm rồi, cậu làm nhiều việc, làm tốt, vậy thấy nhất định có thể thăng lên không?
Tạ Hân Di hôm nay nói rất nhiều, có thể là bởi vì chính nàng sắp đi rồi, vì vậy muốn răn dạy hắn nhiều hơn một chút.
…………………………………………………………………………………………..
Lâm Mộc quản Đinh Trường An vô cùng nghiêm, tối hôm qua Đinh Trường An không về nhà ngủ, Lâm Mộc một đêm đều ngủ không được ngon giấc, một mặt là lo lắng vấn đề thăng chức của chồng mình, mặc dù Đinh Trường Sinh đã nói ra miệng như vậy, nhưng mình chỉ là một người đàn bà xa lạ với hắn, hắn có nói mà không làm thì cũng đâu có việc gì?
Lâm Mộc vào phòng vệ sinh muốn dội nước để cho tỉnh táo lại một chút, nàng đem áo thoát ra, phong cảnh mỹ diệu trên thân liền xuất ở trước mắt của mình qua tấm gương lớn đối diện, nàng thấy hai bầu vú của mình vẫn là đầy đặn săn chắc như trước kia, bên trong cái nịt vú bao vây kiêu ngạo đứng vững, sau đó Lâm Mộc lại đem quần của mình cỡi xuống, cái khu vực tam giác đang bị cái qυầи ɭóŧ chăm chú bao vây lấy, hai mép ngoài âm hộ mập mạp nhô lên hướng ra phía ngoài, tạo nên một cái khe nứt nhỏ từ chính giữa trung gian sâu hoắm khiến cho nhìn về phía trên càng thêm tràn đầy hấp dẫn, thảm lông đen phảng phất nhẫn nhịn không được giữa hai chân Lâm Mộc loại này oi bức mà có chút ẩm ướt đấy, nàng tự hào về thân thể của mình, bất chợt nghĩ đến, chẳng lẽ nào mình phải trực tiếp đi gặp hắn thì mới dễ thành công hơn là giao việc này cho chồng mình?
Vì vậy, Lâm Mộc phá lệ buổi trưa gọi điện thoại cho Đinh Trường An, hẹn giữa trưa cùng nhau ăn cơm, để mau chóng hỏi một chút tối hôm qua đến cùng Đinh Trường An nói được như thế nào đây?
……………………………………………………………………………………..
-Ừ…, rất lâu không có ở bên ngoài ăn cơm rồi, hôm nay ăn món gì cái đây?
Đinh Trường An cầm lấy menu bắt đầu gọi món ăn, mà Lâm Mộc ngồi phía đối diện đã một tay nhanh giật lấy menu về tay của mình.
-Anh chỉ có biết ăn thôi, đợi lát nữa rồi hãy gọi thức ăn, trước tiên nói một chút về chuyện tối ngày hôm qua, đến cùng anh đã nói với Đinh Trường Sinh chưa? Tôi nói cho biết, anh năm nay đã hơn ba mươi rồi, nếu bỏ qua cơ hội này, thì đời này cứ tiếp tục là như vậy mà thôi, một bước sai từng bước sai, còn nếu anh sợ, thì để tôi tự mình lên thành phố gặp Đinh Trường Sinh nói?
Lâm Mộc có điểm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nếu vừa rồi thay vì là Đinh Trường An mà là nàng đi gặp Đinh Trường Sinh tại nhà riêng của hắn, chỉ có hai người với nhau thì mọi việc đã giải quyết xong rồi…
Đinh Trường An trong tâm không suy nghĩ nhiều, vì vậy nhìn xem Lâm Mộc chỉ cười mà không nói.
-Hắc, có phải là anh muốn muốn ăn đòn phải không?
Lâm Mộc giơ lên menu, nhưng khi nhìn chung quanh thì thấy còn có những người khác, nên c hung hăng trợn mắt nhìn Đinh Trường An.
-Chuyện của anh trên cơ bản đã định rồi, em không cần đi tìm Đinh Trường Sinh đâu.
Đinh Trường An cười tủm tỉm nhỏ giọng nói ra.
-Thật sự? Chuyện khi nào? Là Đinh Trường Sinh chào hỏi sao?
Lâm Mộc vẻ mặt vui mừng, ánh mắt nhìn Đinh Trường An liền thay đổi, vui vẻ ra mặt đấy, Đinh Trường An đối với chuyện lão bà của mình mê làm quan rất mạnh đã có sức miễn dịch rồi, vì vậy cũng không có trách nàng gì cả..
-Không phải, chỉ là hiện tại anh đang rất mâu thuẫn, ngày hôm qua ở tại trong nhà Đinh Trường Sinh, gia hỏa này quan khí rất đủ, nhưng mà đối đãi với anh thân thiết như bằng hữu, hắn còn muốn anh lên thành phố công tác, nhưng mà anh nói chuyện này anh không làm chủ được, cần phải về nhà hướng lãnh đạo vợ báo cáo để xin chỉ thị thì mới có thể trả lời thuyết phục hắn…..
-Cái gì? Hắn nói cho anh lên thành phố nhân công tác, công việc gì?
Lâm Mộc ánh mắt thoáng cái trừng lớn lên thành một cái vòng tròn.
-Việc gì thì chưa nói, bởi vì anh cũng không biết em có đồng ý hay không a?
Đinh Trường An nói ra.
-Em nói Đinh Trường An, anh có phải đầu óc heo hay không, chuyện tốt như vậy, mà không nắm lấy cơ hội, anh chỉ là như vậy, cơ hội tới mà không biết nắm chặt, công tác trên thành phố so với trong huyện giống nhau sao? Đó là một cấp bậc gì? Anh lên thành phố, qua một thời gian lăn lộn, thì đem chúng ta cùng lên thành phố, anh theo Đinh Trường Sinh, là có được chỗ tốt rồi, bước tiếp theo Dao Dao còn phải lên tiểu học, chất lượng giáo dục trên thành phố so cùng trong huyện có thể giống nhau sao?
Lâm Mộc quả thực là hận đến hàm răng ngứa, nếu không phải đang ở trong tiệm cơm thì đã sớm cùng Đinh Trường An trở mặt.
-Tốt rồi… tốt rồi, anh chẳng qua là không biết em có đồng ý hay không, nhưng em xem lại chút đi, cả nhà chúng ta đang tại trong huyện cũng đang thật tốt mà, bình thường em có đi vòng ở đâu, con gái cũng có anh xem chừng, lần này nếu đi đến thành phố, thì không biết lúc nào anh mới có thể đem em và con gái cùng lên, đây là không phải chúng ta ở riêng hai địa phương sao?
Đinh Trường An giải thích nói.
-Anh câm miệng cho em, lát nữa liền gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh đi, nói là anh nguyện ý đến thành phố công tác, việc này nếu thất bại, chúng ta liền sẽ ly hôn.
Lâm Mộc nói xong đem menu hướng trên mặt bàn quăng ra, đứng lên rời đi.
-Ài, còn chưa ăn cơm, gọi món ăn đi.. .
Đinh Trường An đuổi theo hô.
-Bực mình đến no đến no rồi, tựa anh ăn đi .
Lâm Mộc cũng không quay đầu lại đi ra ngoài bỏ về nhà.