1852.
Đinh Trường Sinh nhìn thấy lần này đi cùng Trọng Hải còn là một người, đó là phó chủ nhiệm văn phòng thành ủy, Đinh Trường Sinh phỏng đoán thư ký của Trọng Hải vẩn còn chưa có định ra, chuyện này Trọng Hải nói rất nhiều lần rồi, nhưng mà văn phòng thành ủy đề cử những người kia thì không ai hợp ý T ọng Hải, vì vậy cứ phải phát sinh ra chuyện thay người.
Bất quá như thế làm cho Đinh Trường Sinh linh cơ khẽ động, thời điểm này hắn nghĩ tới Đinh Trường An, nếu như đem Đinh Trường An điều đến thành phố, mà chưa có thể an bài một chức vị tốt được, chi bằng cứ tại trong huyện làm một người phụ trách nho nhỏ thì còn hay hơn…
-Lãnh đạo, chuyện thư ký của anh còn chưa có giải quyết xong sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Hừ…lúc ấy tôi bảo cậu quay trở về tiếp tục làm thư ký tôi, thì cậu mặc kệ, như thế nào? Lương tâm cắn rứt, bây giờ cho dù có muốn trở về làm thư ký, thì tôi cũng không dám dùng cậu rồi.
Trọng Hải cười nói.
-Ai ai, nói vậy là oan uổng a, đừng nói là trước kia, ngay tại lúc này chỉ cần anh ra lệnh một tiếng, em lập tức liền tiền nhiệm thư ký ngay..
Đinh Trường Sinh da mặt dày không phải bình thường, thế nhưng là Trọng Hải đã sớm đối với tính nết tiểu tử này mò được nhìn thấy tận mắt, cái chính là đạp trên mặt mũi, nếu không cho hắn mặt mũi, thì hắn sẽ không bỏ qua..
Quả nhiên, Trọng Hải quay đầu tiếp tục xem xét khu đang phát triển xử lý, cùng với thái độ phục vụ, chính là không cho Đinh Trường Sinh tiếp tục cơ hội phát huy, Đinh Trường Sinh thì đang muốn dẫn xuất Đinh Trường An, trong lúc nhất thời thật đúng là không biết như thế nào để tiếp tục rồi.
-Hừm… nhìn cậu cứ lải nhải, có phải là có chuyện gì hay không?
Đợi một hồi, Trọng Hải nhìn lại sắc mặt Đinh Trường Sinh, hỏi.
-Ha ha, chỉ có lãnh đạo là hiểu em, em muốn hướng lãnh đạo đề cử một cá nhân, tuyệt đối là tin cậy, là đại ca của em đấy .
Đinh Trường Sinh đến gần Trọng Hải, nhỏ giọng nói ra.
-Đại ca của cậu? Không phải là trong nhà của cậu không còn có người nào khác sao?
Trọng Hải sửng sốt, tiếp tục đi lên phía trước, những người khác nhìn thấy Đinh Trường Sinh cùng Trọng Hải thì thầm cới nhau, đều biết ý tách ra khoảng cách, như vậy có lợi cho Đinh Trường Sinh cùng Trọng Hải trao đổi.
-Là một người anh trong thôn của em đấy, sau khi tốt nghiệp vẫn luôn công tác tại dưới huyện của thành phố Hồ Châu, cung là nghiên cứu sinh tốt nghiệp, người trung thực đáng tin cậy, nếu được anh hãy cho một cơ hội?
Đinh Trường Sinh nghiêm mặt nói, vì sự tình của Đinh Trường An, hắn thật đúng là bất cứ giá nào cũng phải làm cho được…
-Ừ, cậu tìm người thì tôi yên tâm rồi, đầu vào thao tác như thế nào, cậu xem rồi làm đi.
Trọng Hải cuối cùng cũng trả lời, nhưng mà về phần có cần hay không Đinh Trường An, vẫn chưa có nói chắc, Đinh Trường Sinh thì hiện tại cần phải làm là đem Đinh Trường An theo từ huyện Vân Lâm điều đến thành phố..
Với tư cách tại một công an lão luyện, Cảnh Trường Văn tính cảnh giác rất cao, nhưng mà hắn tại Hồ Châu lại không có mấy người tin cẩn, trước mắt thì Triệu Lâm được tính là một người trong số ít đó, cho dù nói như thế nào, đây là người của Lâm Chí Sinh, mà Lâm Chí Sinh tại cục công an thành phố thì vẫn luôn là thất bại, cái chức vụ bí thư của ban kỷ luật thanh tra công an có được cũng là nhờ sự giúp đỡ La Đông Thu, vì vậy theo phương diện này mà nói, Triệu Lâm hẳn là sẽ không hại hắn đấy.
Thế nhưng thường thường người ngươi ngươi tín nhiệm nhất, lại là dễ dàng nhất trở ngược thành con dao găm đâm ngươi, đạo lý này ai cũng hiểu, có thể thật sự muốn phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện, không phải ai cũng làm được đấy.
-Cảnh cục trưởng, đây là một đồng học đại học, tại Hồ Châu muốn mở một cái quán, nên định mời cục trưởng chiếu cố một chút, cục trưởng xem có thể hay không tiếp kiến hắn?
Triệu Lâm nhìn thấy tâm tình của Cảnh Trường Văn thoạt nhìn coi như là không tệ, nên cẩn thận nói ra.
-Mở cái quán? Loại hình gì? Tiệm ăn?
Cảnh Trường Văn nhíu mày hỏi.
-Không phải tiệm ăn, mà là quán hát Karaoke, cái quán này trước đây là của con trai Lưu Thành An mở đấy, hiện tại đã sang nhượng lại rồi, bạn của tôi muốn cùng anh gặp mặt, hắn sợ có người đến quấy rối, cho nên muốn tìm quan hệ… .
Triệu Lâm nhìn xem sắc mặt Cảnh Trường Văn, nhỏ giọng nói ra.
-Không phải là làm điều phạm pháp nên sợ sao?
Cảnh Trường Văn ngữ khí nghiêm khắc hỏi.
-Không có, tuyệt đối không có, Cảnh cục trưởng, hắn từ trước giờ còn chưa có kinh doanh tại nơi này, cũng là từ trên tỉnh mới đến đấy, đối với thành phố Hồ Châu chưa quen thuộc cuộc sống nơi đây, tuy rằng nhận thức em, nhưng mà người trong cục công an đâu có người nào nghe theo em đâu? Vì vậy...
Triệu Lâm ấp a ấp úng, Cảnh Trường Văn ngược lại đã là đã tin tưởng lời hắn nói, bởi vì Triệu Lâm trong mắt hắn coi như là trung thực, hơn nữa chưa bao giờ ở trước mặt mình mà dám giở trò gì.
-Tỉnh thành đến? Là đồng học?
Cảnh Trường Văn vẫn không yên tâm hỏi.
-Đúng, đều là tốt nghiệp đại học Giang Đô.
Triệu Lâm có chút đổ mồ hôi, Cảnh Trường Văn tính cảnh giác cao như vậy, điều này làm cho hắn có chút chột dạ, không biết Đinh Trường Sinh đến cùng muốn làm gì, cứ bảo là đem người nọ dẫn tiến cho Cảnh Trường Văn, nhìn thái độ của Cảnh Trường Văn như bây giờ, đoán chừng cũng sẽ không có cái gì tiến triển, vì vậy chuyện nếu muốn đem Cảnh Trường Văn bức ra khỏi Hồ Châu, cũng không phải chuyện đơn giản như vậy.
-Vậy được rồi, cậu bảo hắn đến đây đi.
Cảnh Trường Văn nói ra.
-Cảnh cục trưởng, quán của hắn còn chưa khai trương, hắn nghĩ đến hiện còn thanh tịnh, mời cục trưởng đến trong quán ngồi một chút, thuận tiện cũng là mời cục trưởng kiểm tra một chút hoàn cảnh nơi đây, nhìn xem còn có cái gì cần chỉnh đốn hay không?
Triệu Lâm đề cập đến bằng hữu kia đôúi với Cảnh Trường Văn thì cung kính vô cùng, tuy rằng nghe vào thì rất giả tạo, thế nhưng là cảnh giới vuốt mông ngựa cao nhất, chính là đem người nâng lên đến tận trên trời, làm cho người được nâng hồn nhiên chưa phát giác ra, còn cho là mình cứ bay cao như vậy đây.
Cảnh Trường Văn nhìn Triệu Lâm, không nói gì, khoảng chừng hơn một phút đồng hồ, Triệu Lâm thấy được Tâm trong tâm bắt đầu sợ hãi, thế nhưng là ngay tại trong lúcTriệu Lâm thấy là không ổn rồi, thì Cảnh Trường Văn rõ ràng ma xui quỷ đã đáp ứng.
-Vậy buổi tối nay đi, đừng cho có người khác có mặt ở nơi đó, chỉ có cậu cùng bằng hữu của cậu thôi.. .
Cảnh Trường Văn xem như là cho Triệu Lâm mặt mũi.
Triệu Lâm ra khỏi văn phòng Cảnh Trường Văn, phát một tin nhắn cho Đinh Trường Sinh biết , làm cho Đinh Trường Sinh đang phụng bồi Trọng Hải điều tra nghiên cứu thở phào một hơi, Cảnh Trường Văn người này rất khó đối phó, nguyên nhân trọng yếu chính là tại Hồ Châu hắn quá độc lập, không có người tin cẩn tuyệt đối, vì vậy vô luận phải trả giá bao nhiêu, cũng phải làm cho Cảnh Trường Văn rơi vào ..
Đối với Đinh Trường Sinh mà nói, Hồ Châu bây giờ đã quá mức hung hiểm, nếu không chú ý, cũng sẽ bị sói núp trong bóng tối cắn cổ, biện pháp tốt nhất không phải bảo vệ cổ của mình, mà là đem sói triệt để diệt trừ hết, đây mới là phương pháp một lần vất vả mà suốt đời được nhàn nhã.