1856
-Cô có nhớ kỹ bộ dáng của hắn chưa? Hãy nhìn cho rõ ràng đi…
Ngay tại trong lúc Đinh Trường Sinh cùng Trần Đông hai người nói chuyện khí thế ngất trời, tại bãi đỗ xe gần đó bên trong một chiếc xe hơi trong, hai người đàn ông ngồi ở trong xe, bên tay lái phụ trên có một người đàn bà một, lúc này trên ghế lái người đàn ông cùng người đàn bà kia đều cầm một cái ống nhòm nhỏ, nhìn theo phương hướng của Đinh Trường Sinh cùng Trần Đông.
-Tôi nhìn thấy rõ ràng rồi, muốn tôi làm như thế nào đây?
Người đàn bà đang rất khẩn trương hỏi, một đêm này bọn họ đều đi theo đằng sau chiếc xe kia, nhưng mà lúc này lần đầu tiên nàng chứng kiến người nam kia đấy, vì vậy trong lòng người đàn bà minh bạch, sự tình đến trình độ này, nàng đã không còn có đường lui.
-Cô không cần khẩn trương, chứ nếu cứ khẩn trương như vậy, thì phải quay về chứ không thì sẽ bị hắn phát hiện đấy, tôi nói cho cô biết, người này rất tinh ranh, bất quá về phương diện đối đãi với đàn bà, thì hắn là một hạt giống đa tình, cô có hiểu ý của tôi chưa?
Người đàn ông lúc này nhìn về phía người đàn bà, thấy nàng vì lo lắng mà đôi bầu vú sung mãn tròn trịa phập phồng, nhịn không được liền thò tay duỗi vào cổ áo nàng nắn bóp, liền bị người đàn bà hất mạnh tay ra…
-Tôi nói cho mấy anh biết, các anh phải đáp ứng chuyện của tôi, nếu dối gạt tôi, thì tôi sẽ cho các anh trả môt cái giá lớn đấy .
Người đàn bà tuy rằng rất khẩn trương, nhưng lại rất cương liệt.
-Rất tốt, Đinh Trường Sinh lại rất ưa thích dạng người đàn bà giống như cô vậy, bất quá, ở nơi này cô có thể phát phát giận, thế nhưng nếu như chúng tôi lấy không được đồ vật chúng ta muốn, thì chuyện mua bán giữa chúng ta coi như là chấm dứt, cô cũng đừng nghĩ đến chuyện nhìn thấy con gái của mình .
Người đàn ông hung hăng nói.
Tuy rằng bây giờ là đêm tối, thế nhưng là phía ngoài ánh đèn sáng rực như kéo dài thời gian ban ngày, điều này cũng khiến cho người đám người ngồi uống bia rượu chẳng phân biệt được thời gian, lưu luyến quên cả lối về.
Người đàn bà mang theo vài giọt nước mắt, nhìn theo chiếc xe hơi khởi động chở theo hai người đàn ông kia biến mất trong màn đêm, nàng đứng ở đầu đường nơi lạ lẫm trong thành phố nàyị, trong lúc nhất thời cảm giác dường như hồn phách của mình không còn nữa…
……………………………………………………………………………………
-Bởi vì có những lãnh đạo khác không đồng ý, trong đó có Ấn chủ nhiệm, Lương chủ tịch, cùng với phó bí thư tỉnh ủy Chu Minh Thủy, La bí thư tỉnh ủy không có nghĩ tới những người này không đồng ý vào thời điểm này mà bỏ cũ thay mới La bí thư thành ủy Hồ Châu như théo ý của ông ta, chuyện này có chút làm cho người không thể tưởng tượng nỗi đấy, ông ta lại thí chốt như vậy nhưng lại không thành công..
Đinh Trường Sinh nghiền ngẫm nhìn Trần Đông nói.
Trần Đông giật mình, giờ đến cuối cùng Trần Đông mới biết được nguyên nhân mà La bí thư chưa có rời đi, những chuyện này hắn không biết, nếu không có Đinh Trường Sinh hôm nay cởi bỏ cái bí ẩn này, chỉ sợ Trần Đông cả đời này cũng sẽ không biết rồi.
-Thế nhưng nếu La Minh Giang muốn La bí thư ly khai, thì sợ việc này sẽ không để yên đâu… .
Trần Đông trong nội tâm bắt đầu đã xảy ra biến hóa vi diệu, mặc dù biết có nhiều chỗ không đúng, nhưng mà về phần là lạ ở chỗ nào, nhất thời nửa khắc thật đúng là hắn không nghĩ ra được.
-Chuyện này giờ cũng khó mà nói rồi, bất quá Trần kiểm, anh có phát hiện vấn đề gì không?
-Vấn đề gì?
Trần Đông nhìn trước mắt gia hỏa gần như yêu nghiệt này, ghét đến muốn đem ly bia giội vào mặt hắn.
-La bí thư sở dĩ chưa có rời khỏi Hồ Châu, không phải La Minh Giang cải biến chủ ý, mà là vì không điều động được La bí thư, nói cách khác, thời đại của bí thư tinh ủy La Minh Giang tại tỉnh Trung Nam đã qua rồi, đây không phải là sự kiện rất đáng để cho người nghiền ngẫm sao?
Đinh Trường Sinh tiếp tục thấp giọng nói ra.
Lời này đã làm cho Trần tựa như đã thông thấu, đúng vậy, bản thân hắn có cảm giác là lạ ở chỗ nào, nói cả buổi vấn đề nằm ở chỗ này, hơn nữa rất rõ ràng La Minh Giang tại tỉnh lý uy thế không được như lúc trước rồi…
Đinh Trường Sinh nói nhiều như vậy, tin tưởng lấy chỉ số thông minh Trần Đông thì giờ đã nên biết phải làm lựa chọn như thế nào, nếu như hắn còn là dựa theo cái bánh vẽ của người khác mà nhảy theo, như vậy nếu có chết thì ai cũng ngăn không được, Đinh Trường Sinh nghĩ thầm, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Hoa Cẩm Thành ngày mai sẽ có thể được trở về nhà, điểm này chỉ cần có người bảo lãnh là được, để xem Trần Đông suy nghĩ như thế nào về chuyện này.
-Thực không dám giấu giếm, Cảnh Trường Văn đi tìm tôi là để nói về bản án của Hoa Cẩm Thành, tôi giờ thật khó khăn a.
Trần Đông nghĩ đến đi theo Đinh Trường Sinh thì sẽ lấy càng nhiều lợi ích hơn nữa, nhưng mà Đinh Trường Sinh tựa như con hầu tinh, Đinh Trường Sinh sở dĩ tận tình nói nhiều như vậy để khuyên bảo hắn, bất quá cũng là trao đổi mà thôi, đem Hoa Cẩm Thành phóng xuất ra là tốt rồi.
-Trần kiểm, kỳ thật việc này rất đơn giản, anh cứ theo lẽ công bằng chấp pháp là được, Hoa Cẩm Thành nếu đáng tội, anh không cần phải nương tay, để tránh cho người ta nắm lấy nhược điểm, nhưng mà nếu vì lời nói của người khác, thì anh cũng chỉ nên nghe ba phần, nhìn xem ba phần, nghi hoặc ba phần, chỉ nên tin một phần, nguyện vọng cho dù tốt, thì cuối cùng cũng là nguyện vọng, nếu nguyện vọng thực hiện không được, lại đem tiền vốn trước mắt của mình góp vào cho người khác, không đáng .
Đinh Trường Sinh ý vị thâm trường nói.
Cơm nước no nê, Đinh Trường Sinh lái xe đem Trần Đông tiễn đưa trở về nhà, lại lái xe hướng về nhà của mình chạy…
Thế nhưng trong lúc hắn đang nghĩ đến cuộc trò chuyện cùng Trần Đông vừa rồi, trong giây lát phía trước phóng ra tới một người, tuy rằng Đinh Trường Sinh đã dừng ngay xe lại, thế nhưng cũng đụng phải người này, làm cho Đinh Trường Sinh thần kinh thoáng cái căng thẳng, vội vàng xuống xe nhìn xem thương thế đối phương.
Lúc này trên đường dòng xe cộ số lượng không còn nhiều, nhưng bởi vì chính mình đã uống rượu mà còn lái xe, chuyện này nếu truyền đi, không phải là chuyện tốt, tuy rằng lấy thân thân phận có thể dọn dẹp được chuyện này, thế nhưng thiên hạ không có tường nào mà gió không lọt qua được, Đinh Trường Sinh cuối cùng lựa chọn trước cứu giúp người bị thương rồi tính sau.
Đây là một người đàn bà, trên đầu đang chảy máu, vết máu loang lổ trên mặt nên nhìn không ra là bao nhiêu tuổi, nhưng là xem cách ăn mặc phân tích, coi như cũng là có chút sang trọng, cái váy liền áo có một phần bầu vú lộ ra bên ngoài, váy liền áo dán tại trên thân thể nàng, nửa người dưới hình dáng đẹp đẽ, dưới váy bị rách cuốn lên tận bẹn đùi nàng, đang tận tình thể hiện trước mặt Đinh Trường Sinh cái hình dáng bộ vị thần bí nhất của thân thể, cái gò mu phình lên như bánh bao thịt có chút hở ra, giữa hai chân nàng bị xuất mồ hôi, khí tức đang từ cái khe thịt của nàng tán phát ra, nhưng giờ khắc này Đinh Trường Sinh không còn tâm tư thưởng thức mà trong nội tâm đang cầu nguyện, ngàn vạn chuyện không may đừng có xảy ra…
Đinh Trường Sinh thề, về sau nếu uống rượu tuyệt sẽ không lái xe, rượu cồn thật sự là hại chết người, nếu chẳng may đem người đụng chết, bản thân con đường làm quan cũng coi như xong rồi, vừa nghĩ đến vấn đề này, hắn liền một bên liên hệ trước với bệnh viện, bằng tốc độ nhanh đem người đàn bà này đưa đến bệnh viện nhân dân, nơi mà có y tá trưởng Chu Hồng Diễm chịu trách nhiệm, nàng đã sớm chờ ở bệnh viện cổng lớn đợi hắn rồi…