1857
Chu Hồng Diễm hướng dẫn đem người đàn bà bị thương đẩy vào phòng cấp cứu, nàng không có nhiệm vụ bên trong phòng giải phẫu, vì vậy liền đi ra, nhìn thấy Đinh Trường Sinh đang trong hành lang hút thuốc lá.
- Thế nào rồi đây? Có hay không nguy hiểm đến tính mạng?
Đinh Trường Sinh gặp Chu Hồng Diễm đi ra, tranh thủ tiến lên hỏi.
-Hiện tại còn không biết, đang cấp cứu, đến cùng chuyện gì xảy ra vậy a? Em…em uống rượu say hả?
Vừa rồi không có chú ý, hiện tại nàng đến gần Đinh Trường Sinh, ngửi thấy được trên thân Đinh Trường Sinh nồng nặc mùi rượu, hỏi.
-Uống rượu làm hỏng việc, nếu không uống rượu thì khả năng không có việc này xảy ra, em đang lái xe, tốc độ không nhanh, nàng từ trong lề đường đột nhiên lao tới, em không kịp phanh lại, vì vậy...
Đinh Trường Sinh giải thích nói.
-Em có thể hay không nghe chị một câu, về sau nếu uống rượu, thì đừng có lái xe, em bây giờ không phải là như trước kia, bây giờ là lãnh đạo, là có thân phận, vạn nhất việc này truyền ra bên ngoài, em giải thích thế nào đây, không phải tự gây cho mình phiền toái sao?
Chu Hồng Diễm nhìn xem chung quanh không người, oán trách Đinh Trường Sinh.
-Em biết rõ, vì vậy cũng không có báo cho cảnh sát, hiện tại đang là cầu mòng người đàn bà này không có việc gì thì em mới hết lo lắng.
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói.
-Không có việc gì sao? Nghiêm trọng như vậy mà có thể không có chuyện gì, ài…chị thật sự là phục em rồi, đã lớn làm đến lãnh đạo mà vẫn giống như hài tử vậy, em lúc nào thì mới có thể trưởng thành đây a…
Chu Hồng Diễm lắc đầu, sau đó lại đi đến phòng giải phẫu, nàng biết rõ điều Đinh Trường Sinh lo lắng, vì vậy vội vã đi thay tìm hiểu tin tức giùm cho hắn.
Đinh Trường Sinh cũng không có trở về, tại bệnh viện nếu vẫn chưa có tin chính xác, hắn trở về cũng ngủ không được, trên người bệnh nhân ngoại trừ ở trán bị thương đổ máu, cánh tay trái gãy xương, làm giải phẫu hơn hai giờ, cũng may là cuối cùng không có có nguy hiểm tính mạng, điều này làm cho Đinh Trường Sinh trong nội tâm thở phào một hơi, nếu người đàn bà này bị chết, thì con đường làm quan của mình đoán chừng cũng sẽ chấm dứt, hiện tại nhớ tới việc này, vẫn là một thân toát mồ hôi lạnh.
Nhưng suy nghĩ lại thì thấy chuyện này cũng lộ ra có chút kỳ quặc, xe của mình đi qua đoạn đường không phải là phồn hoa đông đúc, lúc này thì một người đàn bà ăn mặc đúng mốt tại sao đã trễ thế như vậy, lại bất chợt xuất ra hiện ra?
Tuy rằng trong lòng nghi ngờ, nhưng mà dù sao cũng là đã đụng người ta bị thương rồi, sự tình này, chỉ có thể là đợi cho nàng tỉnh lại, hoặc là người nhà của nàng đến thì mới nói sau, vô luận là tốn bao nhiêu tiền, Đinh Trường Sinh cũng đã chuẩn bị chịu đền bù,,,
-Em yên tâm đi, không có có nguy hiểm tính mạng, có chị ở chỗ này rồi, em đi về trước đi, nhớ kỹ đón taxi trở về, sáng mai đến bệnh viện lấy xe của mình .
Chu Hồng Diễm nói xong thì giật lấy chìa khóa xe trong tay Đinh Trường Sinh cất đi.
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Đinh Trường Sinh đã đến bệnh viện, người đàn bà kia đã chuyển đến trong phòng bệnh bình thường, trên đầu băng bó, Đinh Trường Sinh vốn muốn đi vào cùng nàng nói lời xin lỗi, nhưng mà còn chưa kịp tiến vào, đã bị Chu Hồng Diễm từ phía sau giữ lại.
-Làm sao vậy?
Đinh Trường Sinh nhìn qua là Chu Hồng Diễm, hỏi.
Chu Hồng Diễm không nói gì, chỉ là chỉ chỉ bên cạnh, vì vậy Đinh Trường Sinh cùng theo Chu Hồng Diễm đi đến văn phòng của nàng, Đinh Trường Sinh lại còn nghi hoặc Chu Hồng Diễm có phải hay không đang muốn làm cái chuyện kia, nhưng mình hiện tại đúng là không có hào hứng, thế nhưng là cũng có thể giải quyết thỏa mãn sinh lý giùm cho nàng…
- Sự tình này đã phiền toá .
Chu Hồng Diễm vừa vào phòng, liền đóng cửa lại rồi.
-Làm sao vậy? Đây không phải là thấy có khả năng tốt hơn sao? Em nhìn thấy nàng xem ra không giống như là có nguy hiểm a?
Đinh Trường Sinh trong nội tâm nhảy dựng, còn tưởng rằng người đàn bà kia sắp chết đây.
-Là không có nguy hiểm tính mạng, nhưng mà tối hôm qua sau khi tỉnh lại, hình như là nàng còn choáng váng, hỏi cái gì cũng không biết, hình như là mất đi ký ức, đối với tất cả mọi chuyện của mình đều không nhớ rõ, đối với chuyện tối hôm qua phát sinh cũng không biết rõ.
Chu Hồng Diễm giải thích nói.
-Mất ký ức? Là tạm thời hay là vĩnh viễn?
Đinh Trường Sinh sững sờ, hỏi.
-Điều này ai cũng không trả lời chuẩn xác được a, trong túi xách của nàng còn có CMND, không phải người địa phương của chúng ta, là từ bên tỉnh Trung Bắc đấy, người thành phố Bắc Nguyên, vậy việc này nên làm cái gì bây giờ?
Chu Hồng Diễm hỏi.
-Chuyện này còn phải hỏi, liên hệ người trong nhà nàng, phải bồi thường bao nhiêu tiền, erm bồi thường là được, ít nhất cũng phải để người trong nhà của nàng biết rõ nàng đang bị thương đi .
Đinh Trường Sinh thấy mình cũng không có nên trốn tránh, vì vậy chỉ cần mình ra mặt chịu bồi thường, chuyện này liền không có vấn đề, giờ thỉ chờ người trong nhà nàng đến, thương lượng rồi hãy tính.
-Vậy được rồi, bất quá chị cảm thấy em bây giờ không thích hợp cùng nàng gặp mặt, dù sao nàng cũng không biết là em đụng phải, trước em cứ đi làm đi, trả lại em chìa khoá xe đây, có chuyện gì thì chị sẽ gọi điện thoại liên hệ .
Chu Hồng Diễm muốn vì Đinh Trường Sinh giải vây, hắn biết rõ Chu Hồng Diễm là vì muốn tốt cho hắn, vì vậy liền rời đi.
Chuyện này từ Chu Hồng Diễm chịu trách nhiệm xử lý, bản thân hắn cũng tạm yên tâm, nhưng mà khi Đinh Trường Sinh đến văn phòng, liền nhìn thấy trưởng phòng tài chính Diêm Quang Hà đang đứng bên ngoài trước cửa phòng làm việc của mình, xem bộ dáng là có việc gấp.
-Ông Diêm, sáng sớm đã đến nơi này hút thuốc thả khói rồi, có phải nơi đây hoàn cảnh tốt phải không a.
-Ai ui…. khu trưởng, cuối cùng cũng đã đến, tôi chờ cậu cả tiếng rồi .
Diêm Quang Hà theo cùng Đinh Trường Sinh tiến vào văn phòng.
-này..này… nghe ý của ông là trách tôi làm trễ?
Đinh Trường Sinh nói đùa.
-Tôi nào dám, tôi tới báo cáo công tác đấy, rất gấp… cậu xem cái này .
Diêm Quang Hà theo trong cặp hồ sơ của mình rút ra một trang giấy, đưa cho Đinh Trường Sinh .
Đinh Trường Sinh lấy tới nhìn qua, là một tờ giấy đề nghị chi tiền, mà góc trên bên phải là chữ kí của phụ nữ, kiểu chữ thanh tú,
“ Đề nghị đồng chí Đinh Trường Sinh phê duyệt .”
Bên dưới chữ kí tên là Dương Trình Trình, hắn lại nhìn mức chi, là hai trăm vạn nguyên tiền, mức này không nhỏ, mà xin xuất tiền là dùng cho cái hạng mục quảng trường thành phố Hồ Châu, đây cũng là cái hạng mục mà Đinh Trường Sinh thấy phiền nhất, quả thực hạng mục này là nơi tiều tiền không đáy, theo Diêm Quang Hà báo cáo, hạng mục này đã hao tổn của cải hết năm ức, nhưng mà đến nay vẫn còn chưa nhìn thấy dấu hiệu chấm dứt, điều này làm cho Đinh Trường Sinh rất là vò đầu, hiện tại Dương Trình Trình rõ ràng lại cần tiền cho nó.
-Khu trưởng, điều này làm sao bây giờ? Chi hay là không?
Diêm Quang Hà vội hỏi, bởi vì bên phòng tài chính còn có người đang chờ..