1883
Tưởng Mộng Điệp đương nhiên là không dám một mình ở tại trong biệt thự của chị nàng rồi, còn Khấu Oánh Oánh thì chưa có khai giảng, vì vậy Đinh Trường Sinh đành đem các nàng an bài tại trong một khách sạn, còn hắn thì tranh thủ thời gian đi đến đưa tin tỉnh kỷ ủy, ngày đầu tiên đến trễ thì không tốt.
Thế nhưng là Đinh Trường Sinh còn chưa đi tới tỉnh kỷ ủy, thì nhận được điện thoại của Đỗ Sơn Khôi, hắn vừa mới xuống máy bay, mà Đinh Trường Sinh ngày hôm qua do vội vàng nên váng đầu, rõ ràng đã quên việc này...
-Anh… em không gặp anh được ngươi rồi, anh đón xe đến nội thành đi, như vậy đi, anh cứ đi đến cao ốc Trung Nam ở lại, tại đó em có thuê hai gian phòng, để em gọi điện thoại cho tiếp tân, anh đến lấy thẻ ra vào đến trong đó nghỉ ngơi chút đi, em còn có việc.
-Được rồi...
Đỗ Sơn Khôi đã biết Đinh Trường Sinh không có thời gian đi đón hắn, chuyến này hắn đi ra ngoài lâu như vậy, cũng may là công việc cơ bản cũng đã thành.
Đinh Trường Sinh đi đến phòng tổ chức cán bộ của ban kỷ luật thanh tra tỉnh, nhưng Tần Quan Ngọc hình như đang họp, người tiếp đãi khi biết Đinh Trường Sinh tới báo danh, lập tức mang theo Đinh Trường Sinh đến phòng làm việc, đẩy cửa ra thì cái gọi Tần Quan Ngọc họp là đang báo cáo công tác với bí thư tỉnh kỷ ủy Lý Thiết Cương.
Đinh Trường Sinh quan sát, thì thấy chưa đến 7:30 sáng, người của ban kỷ luật thanh tra đi làm sớm như vậy sao? Xem ra cuộc sống sau này của mình là dễ chịu không được rồi.
-Đã đến, ngồi xuống chờ một lát nhé.. .
Tần Quan Ngọc nhìn Đinh Trường Sinh, nói ra.
Mà Lý Thiết Cương cũng chỉ là liếc nhìn Đinh Trường Sinh, không nói gì thêm, gật đầu chào cũng không có, điều này làm cho Đinh Trường Sinh cảm giác mình bị xem thường…Ài.. gọi ta đến nnơi đây, rồi mang ta đến cũng không để ý tới, ngươi đây là có ý gì đây…
Đinh Trường Sinh cũng chỉ trong lòng oán thầm, nhìn văn phòng bí thư tỉnh kỷ ủy, khách quan so với văn phòng các lãnh đạo khác, đúng là đơn giản hơn nhiều, ngay cả bàn ghế cũng là loại thường, chẳng có gi là sang trọng, cho dù là bí thư ban kỷ luật thanh tra muốn dẫn đầu tiết kiệm, cũng không cần tiết kiệm đến mức như vậy chứ…
Nhưng mà từng cái lãnh đạo đều có tính cách bất đồng ai mà biết được, tuy rằng trong nội tâm oán thầm, nhưng mà biểu hiện bên ngoài của Đinh Trường Sinh vẫn là điềm nhiên như không có việc gì, vẫn ngồi yên không nhúc nhích, nhưng mà lúc này đây Lý Thiết Cương cùng Tần Quan Ngọc hai người đang nói chuyện, nghe nhìn qua tận mắt, hình như là đang nói về một bản án, về phần đó là ai, Đinh Trường Sinh cũng không có nghe.
-Đinh Trường Sinh, cậu tới sớm vậy.. .
Lúc này Tần Quan Ngọc đứng lên, đối mặt với Đinh Trường Sinh nói, Đinh Trường Sinh cũng đứng lên.
-Ngày đầu tiên, không thể để cho lãnh đạo chờ đợi..
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
-Thật ra thì tôi đã đợi cậu nửa giờ rồi, Lý bí thư, còn có dặn dò gì không?
Tần Quan Ngọc quay người hỏi Lý Thiết Cương.
-Ừ, không có con gì khác..À….Đinh Trường Sinh, bất luận cậu vừa rồi có nghe hay là không nghe được, bây giờ cậu đã là người của tỉnh kỷ ủy, vừa rồi tôi cùng Tần Quan Ngọc đã trao đổi, trước cậu sẽ đảm nhiệm phó chủ nhiệm phòng thứ ba, cùng theo những đồng chí khác trao đổi cho tốt, sớm ngày có thể xuất sư, bất quá, tôi cảnh cáo trước, nếu làm không tốt công tác, tôi cũng sẽ đem cậu đá ra ngoài đấy, ban kỷ luật thanh tra không dưỡng người rảnh rỗi, đã minh bạch chứ?
Lý Thiết Cương nói lời này rất là uy nghiêm, Đinh Trường Sinh đều có thể cảm giác lão già này trên người có một lượng sát khí, nội tâm cũng phải run sợ.
-Vâng, Lý bí thư, ta nhất định sẽ cố gắng hoàn thành công tác..
Đinh Trường Sinh cũng không có bao nhiêu lời ong tiếng ve.
Mặc dù có chuẩn bị tư tưởng trước, nhưng mà Đinh Trường Sinh lại không nghĩ rằng vừa nhân công tác lại được làm một phó chủ nhiệm, Đinh Trường Sinh trong nội tâm thấy cũng rất thỏa mãn rồi, bất luận nói như thế nào, trước đây mình cũng là một lãnh đạo, nhưng mà hắn không có ý thức được, tại trên tỉnh, cái chức phó chủ nhiệm này thật sự là quá thấp…
Hắn được Tần Quan Ngọc dẫn đi đến cái gọi là phòng thứ ba đấy, kỳ thật cái phòng này có tên gọi đầy đủ là đệ tam kỷ kiểm giám sát thất, chức trách chủ yếu là tra án và phá án, về phần làm cái bản án dạng gì, Đinh Trường Sinh mới tới nên không rõ ràng lắm.
-Vị này chính là chủ nhiệm phụ trách phòng số ba, ông Tề….còn vị này chính là Đinh Trường Sinh, người mới tới đấy, thay thế cho phó chủ nhiệm phòng số ba của ông, chiếu cố hắn giùm vì là người mới, cần có nhiều trao đổi .
-Xin chào, tôi là Tề nhất Hàng .
Tề chủ nhiệm hướng Đinh Trường Sinh vươn tay nắm tay.
Đinh Trường Sinh nắm chặt tay,
-Xin chào, tôi là Đinh Trường Sinh, có gì xin chiếu cố …
-Khách sáo làm gì, phòng số ba chúng ta hiện nay rất yếu, cậu đã đến đây, chẳng khác gì là thêm sức mạnh mới, tôi thật cao hứng, lần này Lý bí thư cuối cùng cũng đã tăng cường người cho chúng ta ..
Tề Nhất Hàng nhìn Tần quan ngọc, vui vẻ nói.
Tần Quan Ngọc không nói gì chỉ cười cười, sau đó rời đi, chỉ còn lại có Tề Nhất Hàng cùng Đinh Trường Sinh hai người …
-Đinh phó chủ nhiệm, mời ngồi, hôm nay không có nhiều việc, cậu cũng không cần đi ra ngoài, chúng ta trao đổi chút, giới thiệu cho cậu tình huống bản án của chúng ta, ngày mai vừa vặn có một bản án, chúng ta phải đi ra ngoài, cậu cùng đi chứ?
-Vâng, không có vấn đề...
Đinh Trường Sinh không nghĩ tới ban kỷ luật thanh tra tỉnh rất bận rộn, vừa tới đã bị phái đi làm nhiệm vụ.
Tề Nhất Hàng là người rất lão luyện, nói chuyện cũng ít mà ý nhiều, hơn nữa không chút nào nói dây dưa dài dòng, làm cho Đinh Trường Sinh thưởng thức, người thoạt nhìn cũng không phải cái loại người chơi tâm nhãn, điểm này so với Tần Quan Ngọc thì mạnh hơn nhiều, Tần Quan Ngọc kia khiến cho nhìn không thấu sâu cạn, nhất là làm cho người ta cảm giác là thành phủ rất sâu.
Phó chủ nhiệm cũng có văn phòng độc lập chính mình, nằm sát vách phòng của Tề Nhất Hàng, bất quá thoạt nhìn cái qua cái văn phòng này hình như là có người dùng qua, ít nhất làm cho người ta cảm giác là vừa mới sắp xếp qua, nhưng mà dấu vết của cựu chủ nhân vẫn chưa có hoàn toàn xóa sạch.
-Trường Sinh, tôi trước sớm cùng cậu nói một chút, văn phòng ban kỷ luật thanh tra rất khẩn trương, gian phòng này là văn phòng của một đồng sự chúng ta đã từng dùng qua, nếu cậu cảm thấy không thích, thì có thể đổi qua văn phòng của tôi….
Tề Nhất Hàng lộ ra có chút khó khăn giống như là phải nói.
-Tại sao phải đổi? Tôi thấy rất tốt a, điều kiện nơi này cũng không tệ .
Đinh Trường Sinh quan sát trong phòng rồi nói ra.
-Um…., kỳ thật vị đồng chí này đã hi sinh trong công tác đấy, vừa qua đời không lâu, vì vậy văn phòng còn chưa kịp chỉnh đốn ..
Tề Nhất Hàng lộ ra rất đau lòng, bất quá điều này làm cho Đinh Trường Sinh cảm giác được ý tứ khác thường..
-Hả? Ở tại chỗ này qua đời sao?
Đinh Trường Sinh hỏi ngược lại.
-Không phải, bị tai nạn xe cộ, đang trên đường phá án thì gặp phải tai nạn xe cộ, lúc này đang trên đường trở về.
Tề Nhất Hàng khi nói xong lời này, hai mắt rướm nước mắt, nhìn ra được, tình cảm của Tề Nhất Hàng cùng vị đồng sự đã hy sinh này không phải là nông cạn.
-Tai nạn ngoài ý muốn …hay là…
Đinh Trường Sinh cảm giác được khả năng sự tình không có đơn giản như vậy, hỏi.
-Nói như thế nào đây, trước đó hắn đã gọi điện thoại cho tôi, nói là vụ án có tiến triển lớn, nhưng mà trên đường trở về liền ra tai nạn xe cộ, tất cả văn bản tài liệu mang theo đều không còn, cậu nói điều này có thể là tai nạn xe cộ bình thường sao?
Tề Nhất Hàng bi phẫn nói.
-Vậy anh hoài nghi là có người cố ý gây ra tai nạn xe cộ? Bên cảnh sát nói như thế nào?
Đinh Trường Sinh kỳ quái hỏi..