1900.
Lúc này Phó Phẩm Ngàn đang dạy, sau khi tan học nàng quay trở lại văn phòng thì mới nhìn thấy tin nhắn của Đinh Trường Sinh, nhìn xem chung quanh không ai, nơi đây chính là văn phòng tự mình một người, thế nhưng là nàng giống như là một cô gái đang làm chuyện vụиɠ ŧяộʍ vậy, cẩn thận từng li từng tí.
-Này, em ở đâu vậy? Sao không vào đây tìm gặp chị?
Phó Phẩm Ngàn không thể chờ đợi được nên gọi lại cho Đinh Trường Sinh.
-Chị à, em sợ làm chậm trễ chuyện chị đang dạy học, thế nào.. tan học rồi cùng nhau đi ăn cơm đi.
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Được, nhưng mà chị còn phải đi đón Miêu Miêu..
-Em cùng đi với chị, cũng đã lâu không gặp miêu Miêu rồi..
Đinh Trường Sinh chỉ được nói như vậy, kỳ thật hắn rất sợ hãi gặp Miêu Miêu đấy, cô gái kia càng ngày càng lớn, hắn liên tưởng lại chuyện phát sinh trên Bắc Kinh n, đây cũng là một vấn đề làm cho hắn bây giờ sợ hãi cô gái nhỏ này.
Thế nhưng là cô gái nhỏ vĩnh viễn cũng không thừa nhận mình là cô gái nhỏ, bởi vì các nàng có khát vọng là mình đã lớn.
Phó Phẩm Ngàn để điện thoại xuống vội vàng thu thập đồ đạc, sau đó đeo túi xách cực kỳ nhanh chạy ra khỏi sân trường, thấy được đứng ở cổng lớn chiếc xe, mà Đinh Trường Sinh đang ngồi ở vị trí lái mỉm cười nhìn xem bộ dáng của nàng, Phó Phẩm Ngàn dừng bước sửa sang lại một chút tóc của mình, lúc này mới nàng mới vội vã hướng xe đi đến.
-Em như thế nào thời điểm này tới đây, đã xảy ra chuyện gì?
Phó Phẩm Ngàn lúc này mới nhớ tới hôm nay không phải là Chủ nhật cũng không phải là ngày nghỉ, Đinh Trường Sinh tại sao có thể lại đến Bạch Sơn vào lúc này ..
-Em đến đây có công tác đấy, bây giờ đã không còn có ở Hồ Châu rồi, đã bị điều đến trên tỉnh, hiện đến Bạch Sơn có chút chuyện.
Đinh Trường Sinh ngắn gọn giải thích nói, hắn không muốn để cho Phó Phẩm Ngàn bị áp lực, hắn muốn bảo hộ các nàng, nhưng lại không muốn để cho các nàng biết rõ gặp phải nguy hiểm mà sinh ra sợ hãi.
-A,vậy mà chị còn tưởng rằng em được điều đến Bạch Sơn công tác luôn rồi..
-Nếu em được điều đến nơi đây ở luôn, em sẽ đem đến mua lại gian nhà đối diện với nhà của chị, như vậy cứ mỗi buổi tối thì có thể đến trong phòng ngủ của chị…
Đinh Trường Sinh trêu ghẹo nói.
-Hừ…em cứ vậy, không lúc nào nghiêm chỉnh..Ài.. đợi tí nữa lúc gặp Miêu Miêu, em giúp chị hảo hảo nói một chút với nàng, cô gái này hiện tại phản nghịch vô cùng, học tập cũng không có tiến bộ gì cả, chị thì không có biện pháp, hơn nữa còn học vẽ lông mày, vẽ mắt đấy, làm cho giáo viên chủ nhiệm của nàng mách với chị nhiều lần rồi, đây đúng là báo ứng a, trước kia chị cũng hay mách cho phụ huynh của những đứa bé gái khác như vậy, hiện tại tốt rồi, đến phiên chị… .
Phó Phẩm Ngàn bất đắc dĩ nói.
-Tốt, không có vấn đề, chỉ cần là Miêu Miêu còn nghe lời của em thì tốt rồi, nếu nàng giờ không còn nghe, thì em cũng không có biện pháp .
-Hơn nữa chẳng những là phản nghịch, lại cùng các nam sinh khác điện thoại gởi nhắn tin, đều là tán tỉnh với nhau, chị cũng không biết nên nói như thế nào nữa đây.. .
Phó Phẩm Ngàn tức giận không chịu được, nhưng nhìn ra, nàng cũng không biết làm thế nào rồi.
-Miêu Miêu biết yêu đương rồi?
Đinh Trường Sinh trong nội tâm vui vẻ, hỏi.
-Chị cũng đã hỏi qua, nhưng Miêu Miêu không thừa nhận, chị đã điều tra thật lâu rồi, cũng không có biết được nam sinh kia là ai, nếu để cho chị biết được, chị sẽ không tha cho hắn, dám câu dẫn con gái của chị, thật sự là không muốn sống chăng…
Phó Phẩm Ngàn hung hăng nói.
- Ha ha, trước chị đừng sớm như vậy kết luận, nếu con gái của chị móc câu với người ta trước thì sao đây?
Đinh Trường Sinh mặc dù là hay nói giỡn, nhưng hắn lại khắc sâu vì đã lĩnh giáo qua Miêu Miêu rồi, nếu không phải sợ Phó Phẩm Ngàn lo lắng, thật sự hắn rất muốn cùng nàng nói đến chuyện này, cô gái này tuyệt đối không phải là một cô gái bình thường.
………………………………………………………………………………………..
Kha Tử Hoa nhận được điện thoại đội cảnh sát hình sự gọi tới, trong lúc đang tại dự thẩm trong phòng thẩm vấn vừa mang đến đám người đi cùng với Lý Tĩnh Nhu, hắn muốn từ trong những người này tìm ra một kẻ có thể đảm đương thay thế, thế thân cho Lý Tĩnh Nhu gánh chịu trách nhiệm chủ yếu, như vậy thì mới có thể đem vai trò chủ chốt của Lý Tĩnh Nhu làm cho phai nhạt, chỉ cần không phải là cầm đầu, thì có thể tìm người bảo lãnh hậu thẩm, không phải nhốt Lý Tĩnh Nhu lại trong trại tạm giam nữa...
-Cậu nói cái gì? Nổ tung xe, ở đâu, lúc nào?
Kha Tử Hoa chủ quản đội cảnh sát hình sự, chuyện trọng đại như vậy án đương nhiên là cành sát phải hướng hắn hồi báo.
-Tại sườn núi thành Nam Sơn, ô tô bị nổ tung, hiện tại chỉ có thể xác định là có một người tử vong, chuyện khác vẫn còn thăm dò.
-Tốt lắm, tôi lập tức tới ngay .
Kha Tử Hoa nghe nói là sườn núi thành Nam Sơn lên, trong nội tâm liền xiết chặt, một loại rất cảm giác rất xấu xông lên đầu, hắn vốn là muốn gọi điện thoại cho Lý Học Kim đấy, nhưng lại không dám gọi cú điện thoại này, tranh thủ thời gian lái xe đi đến hiện trường dốc núi Nam Sơn.
Kha Tử Hoa lúcđ ến hiện trường thì nơi này đã bắt đầu phong tỏa rồi, trong vòng 100m đều vây dây quanh, nơi đây vắng vẻ, chỉ có mấy nông dân theo từ phụ cận đang làm ruộng chạy tới xem náo nhiệt, còn lại đều là cảnh sát điều tra.
Kha Tử Hoa không để ý gặp chào đón cảnh điều tra, bởi vì hắn chuyện lo lắng nhất tình đã xảy ra, tuy rằng xe đã cháy sạch không còn hình dáng, thế nhưng là xe hình dạng vẫn còn, bảng số xe còn không có hoàn toàn đốt tan, đây chính là Lý Học Kim thấy mình lúc ra xe, mà một cỗ thi thể đã bị khiêng xuống đến bỏ vào bọc đựng xác trong.
-Có thể nhìn ra người chết là ai không?
Kha Tử Hoa hỏi.
-Nhìn không ra rồi, bị cháy thành than, rất kỳ quái chính là chung quanh còn rơi lả tả tiền giấy nhân dân tệ, hình như là bởi vì chất nổ nên mới văng ra khắp nơi, thu lại được số lượng cũng không ít.
-Điều tra, nhìn xem có thể hay không tìm được chủ xe, tiến thêm một bước xác định thân phận người chết ...
Kha Tử Hoa phân phó nói, nhưng mà trong nội tâm vẫn đang suy nghĩ, là ai chết đây.
Nếu như là Lý Học Kim bị chết, mà hắn trước khi chết thì chính mình đã gọi điện thoại cho hắn, điểm này một khi điều tra ra….Nghĩ tới đây, Kha Tử Hoa toàn thân một hồi băng lãnh, hắn dường như thấy được một bàn tay cực lớn đang chụp tới trên người của mình, có muốn trốn cũng không trốn được.
Mình cũng đã về đến nội thành rồi, Lý Học Kim vì cái gì mà còn chưa tới bên trong thành phố, làm sao Lý Học Kim lại xuất hiện ở chỗ này đây? Trăm mối vẫn không có cách nào giải được, đương nhiên, đây là giả thiết xe người chết là Lý Học Kim…
-Kha cục trưởng, bên phòng kỹ thuật dựa theo hiện trường thăm dò, xác định không phải ô tô bị đặt chất nổ làm cho nổ tung, bất quá rút cuộc là loại thuốc nổ gì, thì còn phải tiếp tục điều tra, vừa mới thông qua cảnh sát giao thông tra ra, chiếc xe này là do Lý Học Kim đứng tên, trước đây có bị câu lưu, với những chứng cớ này cho thấy, với người này rất có thể là xã hội đen..
Cảnh sát chịu trách nhiệm hiện trường nói.
-Tiếp tục điều tra, rồi viết báo cáo giao cho tôi, mặt khác báo bên phòng kỹ thuật mau chóng xét ngiệm DNA, xác định thân phận người chết, có sẵn DNA, của Lý Học Kim không vậy?
-Bị câu lưu lại tại đồn cảnh sát mấy lần, hẳn là có đấy, để em an bài mau chóng làm.
-Tốt, kết quả ra sao thì nói cho tôi biết .
Kha Tử Hoa tâm tình rất trầm trọng, an bài tốt hết thảy rồi quay trở lại trong xe, bấm điện thoại cho Thành Công.
-Thành Công, có một số việc muốn cùng anh nói chuyện, có rãnh không?
Kha Tử Hoa hỏi.
-Được.. đến tại quán Hoa Anh Đào đi.. .
Thành Công rất nhanh nói, quán Hoa Anh Đào là hội sở do Thành Công mở ra, Đinh Trường Sinh lần đầu tiên gặp Thành Công cũng là tại nơi đó, chỉ là về sau kinh doanh ít khách nên đã đóng cửa rồi, nơi đó trở thành nơi Thành Công chuyên chiêu đãi bằng hữu của mình.