1901.
Thành Công nghe được Kha Tử Hoa nói chuyện tâm tình không tốt, hơn nữa còn rất bức thiết gấp gáp, thì biết rõ đã xảy ra chuyện, hơn nữa chuyện này có khả năng không thích hợp tại trong điện thoại trao đổi, điều này làm cho Thành Công càng lo lắng hơn rồi.
…………………………………………………………………………………….
-Thành Công, đã xảy ra chuyện lớn rồi .
Kha Tử Hoa cùng Thành Công thì không có gì khách sáo, vừa thấy mặt đã trực tiếp nói ra.
-Chuyện gì mà làm cho cậu khẩn trương như vậy?
Thành Công trong tâm cũng bắt đầu treo lên rồi, hắn hiện tại lo lắng nhất chính là cha mẹ của hắn sẽ xảy ra chuyện, vô luận nói như thế nào, đó là thân nhân của hắn, hơn nữa miệng nhiều người nói xói chảy đá vàng, mặc dù mình không có lợi dụng quyền thế cha mẹ trong việc buôn bán của mình mà mở đường, nhưng người khác thì sẽ không nghĩ như vậy.
Một khi ý nghĩ của mọi người đều giống nhau, như vậy cái gọi là giải thích chẳng khác gì thở ra không khí vậy, không ai có thể nhìn thấy tới được, cũng không ai có thể nghe được, không có ai tin đấy.
-Lý Học Kim chết rồi, bị người tại trên ô tô đặt chất nổ, người cũng đốt cháy thành than, tuy rằng bây giờ còn chưa thể xác định là hắn, nhưng mà em có cảm giác chạy không khỏi được .
-Lý Học Kim làm sao lại bị như vậy?
Thành Công mặc dù đối với người này rất quen thuộc, nhưng lại không có cùng hắn có sâu giao tình, vẫn luôn là do chính Kha Tử Hoa buộc lại với người này, có thể nói người này là người của Kha Tử Hoa.
-Em có cảm giác đây là gϊếŧ người diệt khẩu, có chuyện này em chưa kịp nói cho anh biết..
Kha Tử Hoa đem sự tình phát sinh ở bãi đỗ xe nói ra, điều này làm cho Thành Công lo lắng càng lớn hơn.
-Cậu nói Lý Học Kim cùng Tôn Kỳ có cấu kết?
Thành Công lo lắng càng quá mức, bởi Lý Học Kim đã vì Thành Công đã làm không ít chuyện, nếu Lý Học Kim thật sự đảo hướng về phía bên kia Tôn Kỳ, như vậy chẳng khác nào Tôn Kỳ có thể theo từ chỗ của Lý Học Kim biết về mình không ít chuyện, thế nhưng Tôn Kỳ cho đến bây giờ cũng chưa có tìm đến mình, vậy thì đến cùng chuyện gì xảy ra ?
Thành Công trong nội tâm cũng bắt đầu phát lạnh rồi.
-Hiện tại không có thể xác định, nhưng mà người đàn bà kia của tỉnh kỷ ủy bị chết rất có thể cùng Lý Học Kim có liên quan, tên gia hỏa này đã không nghe theo lời của em nói, nếu chết thì cũng tốt, có rất nhiều sự tình chúng ta không cần lo lắng tới nữa.. .
Kha Tử Hoa đối với chuyện Lý Học Kim phản bội rất căm tức, nếu như bởi vì tên gia hỏa này làm liên lụy tới Thành Công, thì mình sẽ rất là áy náy không có cái gì đền bù được.
-Cậu nói rất đúng, nhưng là những chuyện lúc trước đây, nếu như gia hỏa này thật sự đã cùng Tôn Kỳ chung một chỗ, những chuyện lúc trước hắn tham dự thì làm sao bây giờ? Cho dù chết không có đối chứng thì chúng ta vẫn bị Tôn Kỳ nắm giữ, điểm này cậu có nghĩ đến chưa?
-Em cảm thấy hắn còn chưa tới tình trạng đó, hơn nữa em hoài nghi Lý Học Kim chết. rất có thể là do Tôn Kỳ phái người làm đấy, ý đồ rất rõ ràng, chính là vì chặt đứt manh mối vụ tai nạn xe cộ của Trần San trên đường cao tốc, hiện tại chiếc xe tải đó đang nằm tại bãi đỗ xe Lý Học Kim, nếu như em đoán không lầm, chiếc xe này trước khi gây tai nạn, có lẽ cũng đã xuất hiện tại bãi đỗ xe này, do đó hiềm nghi đến Lý Học Kim rửa không sạch.
Kha Tử Hoa không hổ là cảnh sát hình sự xuất thân, phân tích kết quả đã rất tiếp cận chân tướng sự thật rồi, nhưng là chân tướng cái dạng gì, cũng đều phải dựa vào chứng cứ nói chuyện, như vậy đây là chứng cứ đấy.
-Ừ, cậu nói không sai, còn người gây ra tai nạn xe cộ với Tôn Truyền Hà thì đâu rồi?
Thành Công đột nhiên nhớ tới điểm này, nếu như bị người tìm được kẻ đụng xe của Tôn Truyền Hà, như vậy kết quả rất có thể gặp nghịch chuyển.
-Đã đến nước Mỹ, đều sắp xếp xong xuôi rồi.
Kha Tử Hoa nói ra.
-Ừ, vậy là tốt rồi..
-Thật ra chuyện này rất ngẫu nhiên, nếu như không phải Đinh Trường Sinh hỗn đản phát hiện ra cái gì, em gái Lý Học Kim cũng sẽ không đến bãi đỗ xe đánh nhau, đánh nhau thì đánh nhau đi, còn mang theo cung nỏ, nghe nói suýt chút nữa bắn trúng chủ nhiệm Tề Nhất Hàng cho nên gã này rất căm tức, một mực náo lên đến Đường bí thư, có khả năng Tôn Kỳ cảm thấy Lý Học Kim nếu còn sống là một mối họa lớn, cho nên mới tính trước một bước trừ hắn đi, vì vậy, dựa theo điểm này mà phán đoán, giao tình giữa Lý Học Kim cùng Tôn Kỳ có lẽ không có sâu lắm.. .
Kha Tử Hoa hiển nhiên cũng không dám khẳng định Lý Học Kim đến cùng đã lộ ra cho Tôn Kỳ bao nhiêu bí mật của mình, trước mắt chỉ có thể là tự mình an ủi mình mà thôi.
-Lại là Đinh Trường Sinh, xem ra tôi không gặp hắn thì không được rồi .
Thành Công cười khổ nói, từ khi Đinh Trường Sinh đến Bạch Sơn, hắn vẫn chưa gặp qua Đinh Trường Sinh, nhưng mà sự tình xảy ra thì đều cùng có quan hệ đến gia hỏa này, làm cho Thành Công quả thực là dở khóc dở cười.
-Để em gọi điện thoại cho hắn..
Kha Tử Hoa nói ra.
-Không cần, để tôi tự gọi cho hắn, hơn nữa, từ trước đến giờ tôi vẫn cho rằng, Đinh Trường Sinh thằng này có thể kết giao, hơn nữa đáng giá thâm giao, có thể là tự chính mình suy nghĩ quá nhiều rồi, với tư cách bằng hữu, tôi tin tưởng mặc dù là có thể hắn sẽ không giúp tôi, nhưng mà cũng sẽ không bán đứng tôi… .
Thành Công rất chắc chắc nói.
-Thành Công, không thể không đề phòng người, Đinh Trường Sinh rất có tâm kế, anh cẩn thận đừng để hắn che mắt .
Kha Tử Hoa có khả năng là bởi vì vị trí của hắn là cảnh sát, cùng với oán khí của bản án Trần San, cho nên đối với Đinh Trường Sinh tràn đầy cảnh giác.
-Tôi hiểu, nếu quả thật giống như như lời nói của cậu vậy, tôi đây chỉ có thể là tự nhận mình xui xẻo.
Thành Công tinh thần có an tĩnh, quét qua lo lắng vừa rồi, dường như chuyện gặp Đinh Trường Sinh là một việc có thể làm cho hắn nâng cao tinh thần vậy.
……………………………………………………………………………….
Miêu Miêu nhìn xem Đinh Trường Sinh ngồi tại đối diện mình, phảng phất là đang nhìn một phú hào, nếu như mình không hảo hảo làm thịt một chút, thì mình cũng thực có lỗi với bản thân, vì vậy nàng cầm thực đơn đgọi những món ăn mắc nhất, phục vụ viên phải nhắc nhở ba người đã kêu món đủ ăn, nhưng mà Miêu Miêu thì không quan tâm.
-Này, con không có lỗ tai a, gọi nhiều món như vậy người nào ăn cho hết a.
Phó Phẩm Ngàn có chút tức giận, nói ra.
-Mẹ quản được sao? Cũng không phải là mẹ bỏ tiền, mẹ cứ lo việc mẹ ăn đi, còn nếu như không muốn ăn, thì có thể đi về.
Miều Miêu nói cũng không ngẩng đầu lên, vẫn là tiếp tục gọi món ăn.
Đinh Trường Sinh thấy được cái gì gọi là phản nghịch rồi..
-Hừm…tại sao con nói được lời như thế chứ..
Phó Phẩm Ngàn xắn tay áo muốn trình diễn múa võ, thấy được Đinh Trường Sinh hãi hùng khiếp vía, liền kéo nàng lại, trước kia Phó Phẩm Ngàn không có tính khí như thế này, như thế nào bây giờ tính khí lại nóng nảy như vậy.
-Đinh Trường Sinh, chú thấy chưa, mỗi ngày cháu đều sinh hoạt trong hoàn cảnh như vậy, được rồi, mang thức ăn lên đi, đói bụng rồi .
Miêu Miêu đem menu đưa cho phục vụ viên, rồi liên tiếp phê phán mẹ của mình..
-Con còn nói thêm lần nữa, có tin hay mẹ đánh chết con..
Phó Phẩm Ngàn quả thực là tức nổ phổi rồi.
-Chú xem một chút, mỗi ngày đều là như vậy, hiện tại mỗi ngày cháu đều sợ hừng đông, bởi vì chỉ có ban đêm thì cháu mới có thể tạm thời an tĩnh lại, Đinh Trường Sinh, cháu van chú, hoặc là chú mang cháu đi, hoặc là chu đem mẹ mang đi .
Miêu Miêu chỉ vào Phó Phẩm Ngàn nói ra.