Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

1908

Đinh Trường Sinh đương nhiên là không biết Thành Thiên Hạc đi gặp La Minh Giang, mà La Minh Giang gián tiếp gây áp lực cho Lý Thiết Cương, cho nên Đinh Trường Sinh nghe Lý Thiết Cương nói, nếu không có chứng cứ trực tiếp chứng minh những đồ vật kia là tang vật phi pháp của Tôn Truyền Hà thì quay về, Đinh Trường Sinh liền suy nghĩ, như thế nào mới có thể chứng minh những đồ vật kia là của Tôn Truyền Hà đây, không thể không nói, Đinh Trường Sinh đáng rất là nóng lòng.

Lúc này Đinh Trường Sinh đối với ở trên cao tầng giao phong, hiển nhiên là hắn không biết, mà với tư cách nhân vật số một của tỉnh kỷ ủy, Lý Thiết Cương đương nhiên là không nói mình đang bị áp lực nói cho thuộc hạ của mình nghe, bởi như vậy, càng thêm đả kích đến tính tích cực cấp dưới cùng đảm lược của bọn họ.
Thế nhưng là không thể không nói, Tề Nhất Hàng là là gián tiếp nhắc nhở Đinh Trường Sinh nên đi theo phương hướng nào để tìm chứng cứ, Đinh Trường Sinh quyết định, vụ án Tôn Truyền Hà này quyết không thể dễ dàng nhả ra.

-Đinh chủ nhiệm, chúng ta còn phải đi về nhà nghỉ để lấy đồ đạc của chúng ta.

Dương Minh nói.

-Bác tài, chúng ta đi đến cao ốc của khu ủy khu Bạch Sơn, chạy phía trước quẹo trái.

Đinh Trường Sinh nghe xong không có phản ứng đến Dương Minh, chỉ là vỗ bả vai phía trước tài xế lái xe nói ra.

Dương Minh lúc này không dám hỏi nữa, hắn cũng không hiểu nếu như lãnh đạo tỉnh đã bảo quay trở về, vậy thì còn đi đến cao ốc khu ủy, để tìm ai đây?

Ô tô chạy qua quảng trưởng trước khi vào khu ủy Bạch Sơn, đây là một cách làm hình thức gần đây rất lưu hành, chính là đem phía trước cao ốc khu ủy có một cái quảng trường to rộng, có hồ nước các loại, cây xanh bụi cỏ, suối phun, tạo thành một cái quảng trường, để dân cùng đến vui chơi..
Đinh Trường Sinh xuống xe, ngẩng đầu nhìn hơn cao ốc hơn mười tầng của khu ủy khu Bạch Sơn, mang theo người đi vào đại sảnh, không có ngờ tới nới đây lại có cảnh sát vũ trang canh giữ, bọn họ liền đem đám người Đinh Trường Sinh ngăn cản lại.

- Xin lỗi, mấy anh từ đâu đến?

Cảnh sát vũ trang chặn người, bảo an kiểm tra CMND ...

-Xem ra lãnh đạo của khu Bạch Sơn thành ý chưa đủ nha, chúng ta đến để đầu tư, nhìn xem những người này, xem chúng ta như là ăn trộm vậy, Dương trợ lý, anh gọi điện thoại cho cục trưởng cục công an thành phố hỏi một chút, vì cái gì không cho tiếp chúng ta, quả là không thể tưởng tượng nổi rồi.

Đinh Trường Sinh mở miệng nói làm cho Dương Minh lại càng hoảng sợ..

Dương Minh thời điểm này ngượng ngùng, sau đó đến gần bảo an, một phen uy bức lợi dụ, đoàn người Đinh Trường Sinh mới có thể tiến vào cao ốc khu ủy, xem ra ban ngành chính quyền ở đây vì để phòng bị nhân dân khiếu oan nên cũng là phí hết khí lực lớn, ít nhất nếu đi khiếu oan thì tại ở chỗ này đã bị cản lại, chứ đừng nói chi là đến được lầu cao ốc của khu ủy..
Không sai, Đinh Trường Sinh chính là chạy đến văn phòng Tôn Truyền Hà đấy, sáng sớm tra tang vật tại căn biệt thự kia, chỉ là các loại đồ cổ mà Tôn Truyền Hà cất giấu, chỗ đó thật đúng là không tốt để áp lên thân Tôn Truyền Hà, thứ nhất Tôn Truyền Hà không có măt tại hiện trường, thứ hai Tôn Truyền Hà hoàn toàn có thể đem mấy thứ đồ vật đó đổ lên con mình, hoặc là trên đầu của công ty khai phát bất động sản, một câu cứ nói đây không phải của đồ vật của ta liền xong việc.

Thế nhưng là bên trong văn phòng cái chỗ này thì không phải là tùy tiện có thể chối bỏ đấy, đây cũng là Đinh Trường Sinh nhờ có Tề Nhất Hàng dẫn dắt khêu mào nên mới tới đây tập kích..

-Đây là văn phòng của Tôn bí thư, không có đồng ý của ông ta, bất luận kẻ nào cũng không thể đi vào.
Nhân viên văn phòng không cho Đinh Trường Sinh vào, bởi vì Tôn Truyền Hà còn đang ở bệnh viện, vì vậy đã khóa cửa lại, vài ngày nay không có ai tiến vào.

-Đây là giấy chứng nhận, chúng ta là người của tỉnh kỷ ủy đấy, cô có nghĩa vụ phải phối hợp chúng ta điều tra, nếu như cô không mở cửa, chúng ta có thể tự mở ra, nhưng vấn đề của cô không hợp tác, chúng ta cũng sẽ điều tra, vì lý do gì mà cô bảo vệ Tôn Truyền Hà như vậy, có phải là có quan hệ mật thiết với Tôn Truyền Hà hay không?

Đinh Trường Sinh liên tiếp hỏi.

-Tôi…tôi…

-Được rồi, không mở cửa ra đúng không? Dương Minh, anh tới mở ra cái cửa này đi .

Đinh Trường Sinh tránh qua một bên, để cho Dương Minh đi tới.

Dương Minh rất buồn bực, ta làm sao mở ra khi không có chìa khoá, nhưng mà Đinh Trường Sinh đã bảo hắn lên, hắn chỉ đành lề mề đến cửa ra vào, níu tay cầm cửa dùng sức lôi kéo, vẫn không hề có động tĩnh gì.
-Thế nào? Mở cửa ra đi…

Đinh Trường Sinh lần nữa nhìn về phía cô nhân viên văn phòng, thời điểm này trong hành lang đã tụ tập không ít người đến xem náo nhiệt.

-Tôi thật sự ……

-Được…tôi nhớ kỹ cô rồi, Dương Minh, đem tên của nàng nhớ kỹ, cùng bản án của Tôn Truyền Hà nhập lại chung án điều tra.

Đinh Trường Sinh thấy mình hù dọa không ngừng người đàn bà này mà vẫn không được, liền nâng lên một cước, đối với chỗ tay cầm cửa, đạp mạnh một cái, cánh cửa gỗ không chịu nổi liền bật vào trong..

Đinh Trường Sinh đi vào văn phòng của Tôn Truyền Hà, văn phòng này cùng rất nhiều văn phòng các lãnh đạo khác cũng không sai biệt lắm, đám người Dương Minh điều tra chuyện như vậy hiển nhiên là quen việc dễ làm, theo Đinh Trường Sinh nói ra cũng đã hiểu rõ mục đích tới nơi này, vì vậy, đối với các khu vực có thể cất giầu đồ vật đều lật tung ra mấy lần.
……………………………………………………………………………….

Đinh Trường Sinh mang theo người tỉnh kỷ ủy trở ra, rất nhiều người bắt đầu nghị luận, người của văn phòng cũng đã gọi điện thoại khẩn cấp khắp nơi liên hệ các lãnh đạo, ít nhất là chủ nhiệm văn phòng đã hồi báo trước nhất.

Thế nhưng không đợi văn phòng chủ nhiệm báo cáo hết, đám người Dương Minh đã có thu hoạch, đồ vật nơi này cùng đồ vật trong biệt thự quả thực không là cùng một đẳng cấp, đương nhiên, đây là tính theo giá trị mà nói, nhưng mà những thứ này lại càng thêm có tính trực quan.

Bởi vì nơi này tìm kiếm lấy được chính là tiền mặt, mấy thứ này lấy được từ gian phòng bên trong văn phòng, toàn bộ hành trình tìm kiếm kiểm kê đều thu hình lại, để cho Tôn Truyền Hà không có khả năng chống chế.
-Có bao nhiêu tiền?

Đinh Trường Sinh nhìn xem bày trên đất thùng giấy con hỏi.

-Trước mắt đến xem, chí ít có hơn ba trăm vạn nhân dân tệ, còn có hơn mười vạn Usd cùng đồng Euro, còn có một vài cái hộ chiếu, tất cả đều ở chỗ này.

Dương Minh điểm ra mấy thứ này, nói ra.

Thời điểm này ở cửa ra vào văn phòng chủ nhiệm xuất hiện đám người, từ đám người tách ra đi đến bên trong một người, liếc nhìn đồ vật trên đất, hắn lập tức đình chỉ bước chân, thời gian dần qua liền lui ra ngoài.

-Đem mấy thứ này toàn bộ mang đi, nếu đã đến trình độ này, sẽ phải điều tra đến cùng rồi, đi…chúng ta tiếp tục đi đến nhà riêng của Tôn Truyền Hà, nhất định phải điều tra tận đáy ngọn nguồn, tơi cũng không tin là lão nhào lộn được nữa…

Đinh Trường Sinh thở dài một cái, ít nhất hiện tại không cần phải lo lắng việc mình tự tiện hành động rước lấy phiền toái, tuy rằng việc này Lý Thiết Cương đã nói tạm dừng, nhưng lại không có giao cho hắn bất luận cái gì văn bản, nếu có vấn đề gì thì mình hoàn toàn có thể không thừa nhận.
Nhấn Mở Bình Luận