1913
Tất cả cảnh sát vũ trang đều bận rộn cứu người, cũng không có ai chú ý tới người ở nơi nào phóng hỏa, cho nên khi đem Hà Phong cứu ra, thì hắn vội vã muốn đem Tôn Truyền Hà cứu ra, nhưng mà thế lửa rất mạnh, hơn nữa ngọn lửa đã nhanh chóng lan tràn đốt cháy nơi thiết bị thở o xy, chẳng những là lửa cháy, còn dẫn tới bị nổ tung, làm các phòng bệnh chung quanh rối tinh rối mù.
Lúc này Đinh Trường Sinh nhận được điện thoại của Hà Phong, lúc bắt đầu Đinh Trường Sinh còn cười xã giao với người chung quanh rồi mới nhận điện thoại, nhưng mà lúc Hà Phong nói đến tình huống bệnh viện, Đinh Trường Sinh trong nháy mắt biến sắc, điều này làm cho mấy người ngồi cùng bàn đều kinh ngạc.
-Được…tôi lập tức quay lại .
Đinh Trường Sinh nói xong tắt đi điện thoại di động, đứng lên đối với mấy người ở đây nói r:
-Thành Công…, em có chút việc gấp cần phải quay trở về, xin lỗi không tiếp tục được nữa rồi .
Nói xong, không đợi Thành Công đáp ứng, cũng không có cùng Khấu Đại Bằng cùng Kha Tử Hoa chào hỏi, liền chạy ra khỏi nhà hàng.
Khi Đinh Trường Sinh đến bệnh viện, thì nhìn thấy một mảnh hỗn độn, nhân viên phòng cháy đem trọn cái tầng này của bệnh viện trở thành chiến trường, trong hành lang khắp nơi đều là nước, mà hắn vừa lúc nhìn thấy một thi thể bị chết cháy mang ra ngoài, tuy rằng che kín vải trắng, cho dù Đinh Trường Sinh tiến lên xốc lên tấm vải trắng nhìn, đã không thể phân biệt được có phải là Tôn Truyền Hà hay không?.
-Hà chủ nhiệm, chuyện gì xảy ra?
Đinh Trường Sinh đem Hà Phong kéo đến hỏi.
-Tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra, nếu không nhờ có cảnh sát vũ trang cứu tôi, chỉ sợ tôi cũng bị đốt chết rồi, chỉ nhớ là có người từ bên ngoài cửa sổ ném vào một cái đồ vật, lúc ấy là nghe được mùi xăng, nhưng mà rất nhanh ngọn lửa đả bùng lên, rất rõ ràng, đây là có người cố ý phóng hỏa, mà mục tiêu chính là Tôn Truyền Hà, xem ra vụ án này thật sự không đơn giản, Trần San chết chỉ là bắt đầu, hiện tại có người lại chặt đứt Tôn Truyền Hà diệt khẩu, chúng ta công tác làm mấy ngày nay đã làm không công .
Hà Phong cắn răng nói ra.
-Ừ, xem ra bí mật sau lưng Tôn Truyền Hà thật đúng là không ít, chỉ là bây giờ chuyện đã xảy ra rồi, chúng ta làm sao bây giờ? Lý bí thư có dặn dò gì không?
Đinh Trường Sinh phỏng đoán Hà Phong khẳng định đã báo cáo cho Lý Thiết Cương biết rồi.
-Lý bí thư đang trên đường đến đây, đây là chuyện lớn rồi...
Hà Phong thở dài.
-Kỳ thật, tôi cũng có trách nhiệm đấy, nếu đêm nay tôi vẫn còn ở tại nơi này, khả năng tình huống không phải là như vậy .
Đinh Trường Sinh kiểm điểm nói.
-Việc này cùng cậu không quan hệ, tôi không nghĩ tới địch nhân của chúng ta lại tàn nhẫn như vậy, cũng không nghĩ tới bọn chúng lại ra tay nhanh như vậy, xem ra, Tôn Truyền Hà đối với bọn họ rất là trọng yếu, hơn nữa nắm giữ bọn họ không ít bí mật, cho nên bọn họ mới nóng lòng diệt trừ hắn, nói cách khác, là tai nạn xe cộ, tai nạn xe cộ không thành lại là một trận phóng hỏa, xem ra cần phải đưa Tôn Truyền Hà vào chỗ chết.
Hà Phong nói.
Hà Phong nói những sự tình này đều là rõ ràng đấy, chỉ có điều Hà Phong không biết, là Đinh Trường Sinh đã đem mũi nhọn này chỉ đến hướng Kha Tử Hoa cùng Thành Công, rất rõ ràng, bày ra tiệc rượu đêm nay là làm tốt đấy, như vậy tại khoảng thời gian chính mình ly khai khỏi bệnh viện, người của Thành Công thực hiện tập kích, thế nhưng chuyện này cũng phải cần có chứng cứ đấy, trong khi trong tay Đinh Trường Sinh có thể nói là một chút chứng cứ cũng đều không có.
Không có chứng cứ thì làm gì mà nói cho thỏa đáng, mà mình cũng không có thể vạch mặt Thành Công, hơn nữa lại còn có việc phải hợp tác với Thành Công, đã vậy còn có, Tôn Truyền Hà cũng thật sự đáng chết, chết như vậy cũng tốt, đương nhiên, đây là ý nghĩ của mình, còn lãnh đạo chắc chắn sẽ không nghĩ như vậy, nhất là Lý Thiết Cương sẽ không nghĩ như vậy.
Lý Thiết Cương tới Bạch Sơn, lập tức liền đi đến hiện trường bệnh viện quan sát, cùng đi đương nhiên là bí thư thành kỷ ủy Bạch Sơn – Liên Nhất Thành, gia hỏa này sau khi hoả hoạn phát sinh liền xuất hiện ở hiện trường, một mực không có đi đâu, xem ra là đã cùng Lý Thiết Cương thông qua điện thoại.
………………………………………………………………………………….
Tại trong phòng họp của ban kỷ luật thanh tra Bạch Sơn triệu khai hội nghị, đám người Đinh Trường Sinh đương nhiên là phải tham gia đấy, mà cũng có một số người của thành kỷ ủy Bạch Sơn tham gia hội nghị, bởi vì vụ án này chủ yếu là bên tỉnh kỷ ủy làm, vì vậy người của thành kỷ ủy Bạch Sơn tâm tình buông lỏng hơn, mặc dù là phát sinh ở bên trong thành phố Bạch Sơn, thế nhưng việc này không liên quan bọn họ, có bao nhiêu công lao là của tỉnh kỷ ủy đấy, đương nhiên, chọc nhiều cái sọt lớn cũng là của bên tỉnh kỷ ủy bổ sung.
-Nếu như biết rõ tầm quan trọng của Tôn Truyền Hà, vì cái gì mà không tăng cường thêm lực lượng cảnh vệ?
Lý Thiết Cương sắc mặt giận dữ hỏi, nhìn về phía chịu trách nhiệm vụ án này là Hà Phong.
"Chúng ta mời tới bốn chiến sĩ cảnh sát vũ trang, hành lang lối vào có hai người, cửa phòng bệnh hai người, bởi vì đây là lầu bốn, vì vậy trong phòng không có phân phối chiến sĩ cảnh sát vũ trang, tôi vẫn luôn canh tại trong phòng bệnh nhìn xem Tôn Truyền Hà đấy, sự tình đột nhiên phát sinh, căn bản phản ứng không kịp … .
Hà Phong giải thích nói.
-Lầu bốn, ông cho rằng lầu bốn thì người không đột nhập nổi sao? Tình huống lần này quá sai lầm, vấn đề này tôi cũng không muốn nhiều lời nữa, Đinh Trường Sinh, cậu có điều gì muốn bổ sung không?
Lý Thiết Cương nhìn về phía Đinh Trường Sinh ánh mắt hơi chút nhu hòa, nhưng mà vẫn nghiêm khắc.
-Lý bí thư, người thì cũng đã chết rồi, có nói thêm gì về Tôn Truyền Hà đã không còn có ý nghĩa gì nữa, cháu nghĩ đến hiện tại mấu chốt nhất chính là dựa vào manh mối lời khai của Tôn Truyền Hà tiếp tục đem bản án điều tra ra được mới là trong yếu, đối phương nếu như đã làm như vậy, chẳng qua là muốn Tôn Truyền Hà câm miệng, nhưng bọn họ không nghĩ tới chính là, chúng ta đã làm cho Tôn Truyền Hà mở miệng, vì vậy chuyện Tôn Truyền Hà chết hay sống đã không cò quan trọng.
Đinh Trường Sinh bình tĩnh nói.
Đinh Trường Sinh khi nói xong lời này, Hà Phong ánh mắt sững sờ, lúc này lời nói của Đinh Trường Sinh đang hấp dẫn, vì vậy không ai chú ý tới ánh mắt biến hóa của Hà Phong.
“ Tiểu tử này, đây là đang lừa gạt a, Tôn Truyền Hà lúc nào mở miệng chứ? Tại sao mình lại không biết? Nhưng mà Hà Phong nhìn qua thấy Đinh Trường Sinh bình tĩnh nói, không khỏi bội phục Đinh Trường Sinh tùy cơ ứng biến, người của thành kỷ ủy Bạch Sơn nhiều như vậy, nếu là không có người của thế lực khác, thì mới là lạ đấy.
-Cậu nói là đã nắm giữ nội dung của Tôn Truyền Hà khai ra?
Lý Thiết Cương chấn động, về điểm này, vô luận là Đinh Trường Sinh hay là Hà Phong đều chưa có báo cáo, vì vậy Lý Thiết Cương thật đúng tin đây là thật rồi.
-Đúng vậy, Tôn Truyền Hà tuy không có toàn bộ nói rõ ràng, bởi vì thời gian không còn kịp, vì vậy chỉ khai báo vấn đề chủ yếu, nhưng mà cháu cảm thấy được vụ án này vốn chính là tỉnh kỷ ủy đang làm, vậy cháu đề nghị việc với manh mối kế tiếp xét xử là tiếp tục giao cho tỉnh kỷ ủy làm, có như thế thì mới có được sự nối liền để có hiệu suất phá án .
Đinh Trường Sinh nhìn nhìn người thành kỷ ủy Bạch Sơn, rồi đề nghị.
-Ừ, vậy được rồi, cứ để cho tỉnh kỷ ủy bắt lấy, bên thành kỷ ủy Bạch Sơn chỉ là phối hợp.
Lý Thiết Cương cuối cùng đánh nhịp nói.
……………………………………………………………………………………..
Sau khi Đinh Trường Sinh rời đi, tiệc rượu cục cũng không có ý nghĩa nữa, chỉ trong chốc lát Thành Công liền đề nghị giải tán, bởi vì Thành Công đã chuẩn bị cho trốn chạy trong đêm nay rồi, vì vậy cũng không có ý tứ cùng Khấu Đại Bằng thâm giao, đêm nay chẳng qua là an bài tốt một tuồng kịch mà thôi.