1923
-Ông tên là gì? Lãnh đạo của nấy ông là ai? Hãy gọi điện thoại gọi cho lãnh đạo mấy ông đến đây đi.
Đinh Trường Sinh không chút nào chừa cho hắn cơ hội thở dốc, cứ như vậy nói liền một mạch, trước tiên cần phải đánh ngã, bằng không đợi hắn phục hồi tinh thần lại, vậy thì sẽ có chút phiền toái.
-Đây là sự tình của hệ thống công an chúng ta, anh nếu muốn điều tra tôi, vậy cần phải được lãnh đạo của tôi đồng ý, đêm nay hành động của chúng tôi không mượn anh xen vào, tránh ra… nếu không đừng có trách tôi không khách sáo…
Tên cảnh sát béo mập nhớ tới, bản thân đêm nay hành động đó là do lãnh đạo bảo đấy, hơn nữa mục đích rất dứt khoát, toàn bộ khách sạn này chỉ điều tra lục soát một gian phòng này mà thôi, đây không phải sự tình rõ ràng sao
-Ông không gọi điện thoại, đúng không? Tốt lắm …vậy để tôi gọi, bất quá, nếu ông muốn từ nơi này đi ra ngoài, chỉ sợ không dễ dàng như vậy đâu, tôi tuy rằng không có ở trong hệ thống công an, nhưng cái tên Đinh Trường Sinh chắc ông có nghe nói qua chứ, tại trong phiên trực thì uống rượu, ông thật sự là đủ dùng rồi đấy .
Đinh Trường Sinh cười lạnh nói.
-Cái gì…
Tên cảnh sát béo mập lúc này mới nhớ tới, cái tên này hình như là quen tai đâu rồi, nguyên lai là thằng khốn kiếp liều mạng không muốn sống của Hồ Châu kia, đã xong…..lần này thật sự đá trúng tấm thép rồi….
-Tôi cũng biết rõ, ông cũng là bị người sai khiến, không sao,…người nào sai sử ông, ông cứ gọi điện thoại bảo hắn tới đây, bằng không mà nói, tôi sẽ đi tới tận cửa tìm hắn .
Đinh Trường Sinh không khách sáo nói.
Hơn nữa Đinh Trường Sinh rõ ràng là muốn đem cái chuyện này gây náo lớn, thời điểm này liền lấy điện thoại ra gọi cho trưởng thư ký ủy ban tỉnh kiêm chủ nhiệm văn phòng Kiều Hồng Trình, sau đó lại gọi điện thoại cho Vạn Hòa Bình cục trưởng cục công an thành phố Giang Đô, nguyên lai tên cảnh sát béo mập còn có thể tìm cách hòa hoãn, nhưng mà nghe được Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho từng người một, hắn rốt cuộc minh bạch, chính mình lần này thật sự là quấn vào một chuyện đại sự rồi...
-Đinh chủ nhiệm, chúng ta ra ngoài nói chuyện một chút đi..
Tên cảnh sát béo mập ngượng ngùng đi tới, nhỏ giọng đối với Đinh Trường Sinh nói ra.
-Không cần, ngay ở chỗ này nói đi, tôi nói cho ông biết, ông bây giờ nếu nói thì vẫn còn kịp, còn nếu không nói, vậy thì cái thân cảnh sát này liền giữ không được lây đâu, ông đã đến cái tuổi này rồi, coi chừng nửa đời người chỉ làm không công đấy, nói đi, ai bảo ông tới đây..
Đinh Trường Sinh kéo một cái ghế ngồi ở cửa lớn, đồng thời chờ mấy vị lãnh đạo kia tới đây.
-Đinh chủ nhiệm, việc này tôi chỉ là phụng mệnh mà đến, không dám giấu giếm, là do đồn trưởng của chúng tôi bảo tôi tới đấy, tôi cũng không có cách nào khác.
-Vậy đồn trưởng của ông thuộc khu vực nào?
Đinh Trường Sinh đã biết rõ chuyện này sau lưng nhất định là có chuyện mờ ám, nhưng mà không nghĩ tới thật sự chính là có người chào hỏi đấy.
-Đó là khu Lâm Giang, đồn công an Lâm Giang..
-Ông nói là đang trong phiên trực thì đồn trưởng hạ mệnh lệnh đến đây?
Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi.
Đinh Trường Sinh sở dĩ hỏi như vậy, là bởi vì hắn cùng Tào Khắc Thanh đồn trưởng đồn Lâm Giang đó là người quen biết cũ, trong chuyện vụ án bắn gục Cát Hổ chính là còn có hợp tác, không thể ngờ được tên này rõ ràng vào lúc nửa đêm ngấm ngầm hãm hại mình, đây không phải hãm hại bình thường, mà đây là muốn đem mình đưa ra bôi xấu.
Hoặc là muốn đem Dương Phụng Tê bôi xấu, bản thân mình thì không sao cả, nam nhân độc thân, thế nhưng đối với Dương Phụng Tê thì bất đồng, nàng chẳng những là một CEO của công ty đầu tư quốc tế , hơn nữa nàng còn là vợ người, nàng có chồng đấy, mặc dù không có ở cùng một chỗ, chỉ là trên danh nghĩa, nhưng mà trên pháp luật thì là thừa nhận bọn họ là vợ chồng.
Nếu như chuyện này rò rỉ ra ngoài, thì gia tộc Dương Phụng Tê và công ty đsẽ là một đòn đả kích trí mạng, hậu quả tạo thành thì có thể nghĩ đến.
………………………………………………………………………………….
Đinh Trường Sinh không nghĩ tới mấy người kia đến rất nhanh, Kiều Hồng Trình cùng Vạn Hòa Bình cơ hồ là cùng một lượt đến khách sạn, Tào Khắc Thanh thì đến hơi chậm hơn một chút, điều này làm cho Đinh Trường Sinh có chút giật mình, Tào Khắc Thanh rõ ràng cũng dám đến, tên này lá gan thật đúng là không nhỏ a.
-Đến cùng chuyện gì xảy ra?
Kiều Hồng Trình chứng kiến hiện trường nhiều người như tại trong phòng Dương Phụng Tê vậy, nhíu mày hỏi.
-Kiều thư ký trưởng, Vạn cục trưởng, nhìn xem một chút đi, đây là hoàn cảnh trị an tốt của thành phố Giang Đô, đúng rồi… Tào đồn trưởng....đây là nhân viên của ông đây, hắn nói là tiếp nhận mệnh lệnh của ông tới đây, đến trong phòng vị Dương chủ tịch tìm bắt người đàn ông đến quan hệ với nàng, nhưng mà không tìm được, nhìn xem cảnh sát làm công tác mà là một thân sặc mùi rượu bia, Tào đồn trưởng, ông giải thích cho các vị lãnh đạo một lời đi .
Đinh Trường Sinh một phát bắt được tên cảnh sát béo mập, giao cho Tào Khắc Thanh.
Kiều Hồng Trình nghe xong lời này, ánh mắt nhìn về phía Tào Khắc Thanh, mà Vạn Hòa Bình cũng lấy làm rất kỳ quái, Tào Khắc Thanh gia hỏa này bình thường đầu óc rất linh quang, tại sao có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy, lúc này Kiều Hồng Trình sắc từ màu đỏ phát tím, tên cảnh sát béo mập đến bên cạnh Kiều Hồng Trình cùng Vạn Hòa Bình, muốn giải thích, nhưng mà cứ ấp úng, liền cái rắm cũng không có phóng xuất.
Vạn Hòa Bình nhìn qua bộ dạng Tào Khắc Thanh, đã biết rõ trong vấn đề này nhất định là có chuyện, nhưng mà hình như là bất tiện nói ra ngoài, vì vậy liền nói:
-Ông về trước đi, ghi báo cáo nhanh cho tôi, để tôi tự mình hướng đến Dương chủ tịch giải thích.
Tào Khắc Thanh là lính của lão, lão đương nhiên là muốn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không …..
-Chậm đã… Vạn cục trưởng, ông là thượng cấp của hắn, tôi cảm thấy để cho ông đúc kết chuyện này thì không thích hợp, tôi thấy tốt hơn là giao cho tỉnh kỷ ủy điều tra đi, tôi hoài nghi trong chuyện này có vấn đề lạm dụng chức quyền, nếu là trái với kỷ luật đảng, Tào cục trưởng, ông cũng là đảng viên mà phải không?
Đinh Trường Sinh hỏi một câu nói nhảm, nhưng mà trong nội tâm Vạn Hòa Bình lại là lộp bộp, xem ra Đinh Trường Sinh đây là muốn đem sự tình này gây nên động tĩnh lớn.
Tào Khắc Thanh nếu giao cho tỉnh kỷ ủy, đây không phải là muốn qua một lần sang lọc, chuyện này chỉ cần là tỉnh kỷ ủy muốn điều tra, chuyện của Tào Khắc Thanh công minh, liêm khiết hay không thì sẽ rất khó nắm chặt, hơn nữa một khi đã làm tới thì sẽ còn kéo đến những chuyện khác, thế thì sự tình liên lụy đến càng nhiều hơn .
-Trường Sinh, muốn chuyện bé xé ra to sao a, tôi thấy chuyện này có phải hay không là có hiểu lầm…
Vạn Hòa Bình muốn hòa hoãn bầu không khí, cười cười nói.
Đinh Trường Sinh không có cười theo, mà là bước đi đến trong phòng, tại trên bàn công tác Dương Phụng Tê cầm lấy bưu kiện, sau đó đi tới trước mặt Vạn Hòa Bình, nói ra:
-Vạn cục trưởng, không phải là tôi không nể mặt mũi ông, ông xem một chút đây là cái gì?
Vạn Hòa Bình nghi hoặc, một tay bắt lấy từ trong túi giấy bưu kiện đổ ra, đó là mấy viên đạn còn nguyên chưa sử dụng…
-Đây là…..
Vạn Hòa Bình cũng là lắp bắp kinh hãi, một thương nhân nhận được tin tức uy hϊếp như vậy, hơn nữa còn là đại lão bản của công ty đầu tư quốc tế Bàn Thạch đầu tư, đây không phải là chuyện đại sự bình thường a.
-Đây là Dương chủ tịch vừa nhận được được đấy, cảnh sát chúng ta không phải nghĩ đến như thế nào để bảo vệ lợi ích của dân chúng, ngược lại còn là cấu kết cùng một chỗ, mưu đồ làm loạn, còn muốn hãm hại khách thương đến nơi thành phố của chúng ta đầu tư, đây là cái hành vi gì đây? Không phải là muốn phá hư đại cục thành phố Giang Đô đang kiến thiết phát triển sao? Không phải là sống hai mặt từ phía sau đâm người sao?
Đinh Trường Sinh nhìn xem Tào Khắc Thanh, bất động thanh sắc mãnh liệt nói.
-Cậu…cậu…., ngươi đừng có ngậm máu phun người..
Tào Khắc Thanh cũng nhịn không được nữa rồi, phản bác.
-A đúng vậy không? Thế thì ông hãy nói cho tôi biết, cái cao ốc khách sạn này nhiều gian phòng như vậy, ông vì cái gì phái người chỉ đến điều tra lúc soát mỗi một gian phòng của Dương chủ tịch?
Đinh Trường Sinh hùng hổ dọa người hỏi.
------------