1938
Trong lúc Đinh Trường Sinh cùng La Gia Nghi ngây người, lúc này thời điểm ngoài cửa tiến vào một nam một nữ, nữ đương nhiên là con gái của Lâm Xuân Hiểu, tầm mười bảy, mười tám tuổi, nhưng mà người nam nhân kia lại là có tuổi, hơn nữa nhìn cũng tao nhã đấy, Đinh Trường Sinh suy đoán, chẳng lẽ chính là chồng trước Lâm Xuân Hiểu?
-À…, còn có khách a, anh cho rằng chỉ có một mình em đây.
Người tới nhìn thoáng qua Lâm Xuân Hiểu, hướng phía Đinh Trường Sinh cùng La Gia Nghi cười cười.
-Vị này chính là…..
Đinh Trường Sinh tuy rằng đoán được chút gì đó, nhưng nếu là chồng trước Lâm Xuân Hiểu, đương nhiên không thể quá lạnh nhạt, vì vậy đứng lên muốn cùng chồng trước nàng bắt tay.
Lâm Xuân Hiểu thật là nữ cường nhân, hơn nữa đặc biệt sĩ diện, hành động của Đinh Trường Sinh làm cho Lâm Xuân Hiểu trong nháy mắt theo từ lúng túng khó xử giật mình tỉnh lại, thời điểm này nàng phải đúng mực, không thể để cho ngoại nhân chế giễu, vì vậy sắc mặc liền thay đổi, đứng lên.
-Đây chính là chồng trước Nguyễn Văn Triết của chị, còn đây là con gái Nguyễn Minh Ngọc, anh Nguyễn, còn đây là đồng sự trước đây của tôi, Đinh chủ nhiệm công tác tại tỉnh kỷ ủy, còn vị này chính là con gái của lãnh đạo tôi, La Gia Nghi .
Tuy rằng không muốn, một bụng đầy tức giận, nhưng mà Lâm Xuân Hiểu phải cưỡng chế lấy nội tâm đang phẫn nộ, tướng tất cả mọi người giới thiệu một phen.
-Xin chào, Đinh chủ nhiệm, hạnh ngộ… hạnh ngộ .
Nguyễn Văn Triết tuy rằng thoạt nhìn tao nhã, nhưng người này vừa mới mở miệng có thể nhìn ra là một người khôn khéo, hắn chỉ là cùng La Gia Nghi đơn giản nắm tay, nhưng lại cùng Đinh Trường Sinh giống như rất hợp vậy.
-Anh Nguyễn khách sáo, đã có tầng quan hệ này với chị Lâm, thì anh cũng chính là đại ca của em, mời ngồi … mời ngồi.
Đinh Trường Sinh cũng là nhân vật đi với bụt mặc áo cà sa, nếu như tất cả mọi người phải đụng cùng nhau, cũng phải để cho Lâm Xuân Hiểu mặt mũi.
-Ai nha, Đinh chủ nhiệm, cậu cũng khách sáo vậy, bất quá tôi lại thích kết giao với người như vậy, không giống như là Xuân Hiểu, rất cứng nhắc, tôi không phải người trong quan trường, vì vậy nói cái gì không xuôi tai, mong rằng cậu đừng trách .
Nguyễn Văn Triết nghe nói Đinh Trường Sinh là người của tỉnh kỷ ủy, còn là chủ nhiệm, trong nội tâm mà bắt đầu cân nhắc tính toán rồi, chủ nhiệm tỉnh kỷ ủy, nghiêm chỉnh mà nói, trong tay quyền lực cùng nắm giữ tài nguyên so với vợ trước của mình lớn hơn, đừng nhìn ban kỷ luật thanh tra rất ít xuất hiện, nhưng mà nếu ra mặt nói chuyện so với rất nhiều ban nghành khác thì dễ dàng hơn nhiều, nếu có thể cùng vị Đinh chủ nhiệm này tạo dựng quan hệ, thì đúng là so với vợ trước thì tốt hơn nhiều.
Lâm Xuân Hiểu mắt lạnh nhìn bộ dạng Nguyễn Văn Triết, đã biết rõ hắn đánh cái chủ ý gì, liên tục hướng Đinh Trường Sinh nháy mắt, thế nhưng Đinh Trường Sinh lại làm như không thấy, thấy hắn rất kiên nhẫn nghe Nguyễn Văn Triết ba hoa, đến cuối cùng nàng cũng lười để ý đến hắn, liền giáo huấn con gái của mình, lần này chẳng khác gì là con gái cùng chồng trước cùng nhau hòa âm chọc tức đến mình.
-Anh Nguyễn, em nghe bằng hữu nói, anh bây giờ là định làm ăn kinh doanh à?
Đinh Trường Sinh nhìn thoáng qua La Gia Nghi, rồi chứng kiến Lâm Xuân Hiểu đang giáo huấn con gái, mà La Gia Nghi đang khuyên can Lâm Xuân Hiểu, lúc này mới hơi chút an tâm...
-Đúng vậy, cậu cũng biết à, chỗ của tôi ở không có cái gì khác, ngoại trừ lạc đà với dầu mỏ, tôi đang xem xét hợp tác với bạn bè, muốn kinh doanh dầu mỏ.
Nguyễn Văn Triết nói ra.
Lời này làm cho Đinh Trường Sinh chấn động, làm kinh dầu mỏ, Nguyễn Văn Triết có nổ hay không a..
-Anh Nguyễn, anh cũng là từ trong nước đi ra ngoài đấy, chính sách trong nước anh cũng biết, kinh doanh dầu mỏ là do quốc gia, đây không phải là chuyện dễ làm, hơn nữa một mình làm kinh doanh dầu mỏ đây chính là làm trái pháp luật, đó là buôn lậu a….
Đinh Trường Sinh nói còn chưa dứt lời, thì Nguyễn Văn Triết đã lắc đầu ..
-Tôi biết rõ, vì vậy trước mắt mà nói, việc kinh doanh dầu mỏ tôi sẽ liên kết làm, chỉ bất quá không phải cùng quốc gia làm, mà là cùng tư nhân làm…
Nguyễn Văn Triết cười thần bí, thấy được Đinh Trường Sinh cũng kinh hồn bạt vía, nụ cười thần bí kia bao gồm nhiều hàm nghĩa, đó chính là một câu, đây là việc buôn bán bí mật.
-Anh Nguyễn, đây là ý của anh sao?
-Nơi quốc gia tôi ở, cha vợ bên đó rất có thực lực, đây chính là một vốn bốn lời, mặt khác, người trong nước hiện tại có tiền, nhưng đều là nhà giàu mới nổi, nhìn không tới việc buôn bán lâu dài, nên tôi muốn người trong nước đến nơi của tôi đầu tư xây dựng khai thác dầu mỏ, tôi đây có thể đáp cầu dắt mối.
Tuy rằng lời này Đinh Trường Sinh nghe rất giống là khoác lác, nhưng mà trên thực tế, Nguyễn Văn Triết không có khoác lác, lời hắn nói đều là sự thật.
-A, thì ra là như vậy.
Đinh Trường Sinh nghĩ thầm, ngươi cứ khoác lác đi a, nể trên mặt mũi Lâm Xuân Hiểu, ta trước cứ ứng phó.
-Này cậu Đinh, thuận tiện lưu lại số điện thoại, có khả năng tôi ở trong nước một đoạn thời gian, rảnh rỗi chúng ta có thể trao đổi .
Nguyễn Văn Triết đương nhiên là sẽ không bỏ qua cơ hội này, hắn là một người lăn lộn qua nhiều năm trong xí nghiệp nhà nước, đối với việc trong nước hắn là so với ai khác đều rõ ràng.
-Minh Ngọc, lần này trở về cũng đừng có đi nữa, lưu lại ở trong nước cùng mẹ được không?
Lâm Xuân Hiểu giáo huấn xong con gái xong, thì lại bắt đầu đau lòng, một tay nắm lấy tay Nguyễn Minh Ngọc, như là sợ nàng bay mất vậy.
-Để nói sau đi, ngày mai con muốn về thăm ông bà một chuyến, đồng học của con cũng biết con đã trở về, con phải cùng bọn họ gặp mặt tụ hội .
Nguyễn Minh Ngọc cũng đúng là cô gái trẻ trong thời kỳ phản nghịch, tính cách rất giống Lâm Xuân Hiểu, vì vậy so với Khấu Oánh Oánh còn phản nghịch hơn, hơn nữa cha mẹ đã ly hôn, vì vậy tại trong mắt nàng, chỉ cần bản thân mình trôi qua tốt là được rồi.