1943
Cảnh Trường Văn sững sờ ngạc nhiên, không nghĩ tới trong phòng lại là một đàn ông chứ không phải là đàn bà, hắn tìm đến Trần Đông đích xác là có việc, sự tình Hoa Cẩm Thành ở trên đang thúc vô cùng gấp, hơn nữa hắn đã hướng đến La Đông Thu dẫn tiến Trần Đông, vì vậy trên thực tế hắn và Trần Đông đã là minh hữu tại Hồ Châu rồi, hơn nữa Trần Đông có địa vị đặc thù, đó là điều mà Cảnh Trường Văn muốn tiến hành lợi dụng chọn người thích hợp.
Hoa Cẩm Thành sau khi xuất ngoại, không thấy trở về, vốn hắn muốn chế trụ Hoa Cẩm Thành ghép vào khuôn khổ, ý định này liền rơi vào khoảng không, vì vậy hắn hôm nay tới đây chính là muốn cùng Trần Đông thương lượng, lấy tội danh tổ chức tham gia xã hội đen để mà bắt vài thanh viên gia đình Hoa gia, để buộc cho Hoa Cẩm Thành về nước, bằng không thì sẽ đem những thành viên này ném vào ngục giam, thủ đoạn tuy rằng ti tiện, nhưng mà chỉ cần Trần Đông phối hợp tốt, thì những chuyện khác không thành vấn đề.
Trần Đông nghe Đinh Trường Sinh nói như vậy, đành lách mình ra, để Cảnh Trường Văn bước vào, còn để Cảnh Trường Văn đối với giọng nói của Đinh Trường Sinh không phải là quen thuộc, nhưng mà vừa vào cửa thì mới thấy được Đinh Trường Sinh đang yên tĩnh ngồi ở trên ghế sa lon, lúc này mới ý thức tới, hôm nay đúng là ngày không nên tới, thế nhưng trong khoảng thời gian này cùng Trần Đông tiếp xúc lần số nhiều, cho nên cũng tùy tiện, lúc thư ký ngăn cản hắn, hắn còn tưởng rằng là Trần Đông đang gia cấu ở bên trong với người đàn bà nào…
-Cảnh cục trưởng, như thế nào, không nhận ra tôi sao?
Đinh Trường Sinh bưng chén trà, mỉm cười hỏi.
Đinh Trường Sinh khuôn mặt tươi cười, nhưng Cảnh Trường Văn sắc mặt thì không tốt, Trần Đông là Hồ Châu thuộc phái bản địa, hơn nữa trước đây còn cùng với Đinh Trường Sinh từng có hợp tác, bây giờ Đinh Trường Sinh đang công tác ở tỉnh kỷ ủy, vì vậy vô luận là so sánh về phương diện nào, Trần Đông đối với Đinh Trường Sinh phải là có chút kiêng kị đấy, thế nhưng về vấn đề này thì Cảnh Trường Văn lại không có nhìn thấu..
Cảnh Trường Văn là người có hậu đài, hơn nữa còn là hậu trường lớn, vì vậy mặc dù là Đinh Trường Sinh đã đến tỉnh kỷ ủy, hắn vẫn không đem Đinh Trường Sinh để vào trong mắt đấy, chỉ là hắn không nghĩ tới Đinh Trường Sinh lại đang ở chỗ này.
Đối với rất nhiều người mà nói, thời của Đinh Trường Sinh tại Hồ Châu đã đi qua, sau khi nhân vật này đến tỉnh kỷ ủy, rất nhiều cán bộ Hồ Châu cho rằng Đinh Trường Sinh cùng bọn họ nếu gặp nhau lại thì xác xuất quá nhỏ, nhưng mà không có ngờ tới tên này nhanh như vậy liền đã quay trở về..
-Tôi tưởng là ai, nguyên lai là cậu, Trần kiểm, ông đang có việc, để hôm khác tôi đến.
Cảnh Trường Văn vẫn là không có quản tới Đinh Trường Sinh, quay người muốn rời đi.
- Cảnh Trường Văn, tôi vốn là muốn cho người truyền tin đến anh đấy, nhưng mà anh đã đến đây, sẵn dịp tôi thông báo luôn, tôi lần này đến Hồ Châu là tới dò xét đấy, gần đây tỉnh kỷ ủy nhận được quần chúng report, nói cục công an thành phố Hồ Châu tồn tại không ít vấn đề, nếu như đã có report, thì cũng phải xem xét lời của quần chúng report như thế nào, lần này tôi đến Hồ Châu chính là dò xét đơn vị công an thành phố, anh trở về chuẩn bị trước một chút đi, xế chiều nay tổ dò xét sẽ đi đến công an thành phố Hồ Châu.
Đinh Trường Sinh đem chén trà đặt mạnh lên tại trên bàn trà, âm điệu mạnh mẽ nói.
-Report? Người nào cử báo?
Cảnh Trường Văn quay người hỏi.
-Ông đang hỏi tôi là ai report? Ông nên suy nghĩ kỹ lưỡng lại đi, Trần kiểm, nếu ông muốn gặp Cảnh cục trưởng có việc, thì tôi đi trước đây..
Đinh Trường Sinh tuy rằng nói như vậy, nhưng mà bờ mông không động đậy, đây không phải rõ ràng là ý bảo Trần Đông đuổi Cảnh Trường Văn đi sao?.
Cảnh Trường Văn cũng không nói gì thêm, lập tức đã rời khỏi cao ốc viện kiểm sát, khi vào trong xe của mình, lập tức gọi điện thoại về cục.
-Triệu Lâm, những sự tình kia hãy tạm dừng, tổ dò xét của tỉnh kỷ ủy đã đến, cậu hãy chuẩn bị một chút, đến khu đang phát triển một chuyến, tôi đoán chừng là những lão bản mấy xí nghiệp kia report, cậu đến lần lượt cảnh cáo từng người một, nói nếu để gây ra rủi ro, thì cũng đừng có mong làm ăn tại Hồ Châu nữa .
Cảnh Trường Văn hung hăng nói.
-Cảnh cục trưởng, sẽ không có chuyện gì với tỉnh kỷ ủy chứ?
Triệu Lâm rất lo lắng hỏi.
-Không có việc gì, cứ dựa theo tôi nói mà làm, đồng thời bảo Hà Minh, triệu tập nhân viên tại trong cục, tôi lập tức trở lại, họp .
Cảnh Trường Văn thật sự nóng nảy.
Có đôi khi chính là cho dù kiêu ngạo, thế nhưng có những chuyện bề ngoài cũng phải làm, bằng không mà nói có rất nhiều sự cấp trên sẽ không tiện nhúng tay vào, đây là quy tắc ngầm, chỉ cần dựa theo trình tự mà đối đầu trước, như vậy mặc dù là có xảy ra vấn đề, đến lúc đó cũng là có biện pháp thoát thân đấy.
Hiện tại cán bộ Hồ Châu hầu như tất cả mọi người đều biết rõ Cảnh Trường Văn có hậu trường đấy, đây cũng là nguyên nhân làm cho Cảnh Trường Văn rất kiêu ngạo chỗ, có lúc Cảnh Trường Văn ngay cả mặt mũi La Bàn Hạ cũng không cho, La Bàn Hạ biết rõ Cảnh Trường Văn tại các xí nghiệp khu đang phát triển phân chia, thế nhưng ông là không quản được, Cảnh Trường Văn cũng không cho ông cái mặt mũi này.
Bởi vì Cảnh Trường Văn phát hiện, những xí nghiệp này có tiền, hơn nữa đã dùng nhiều tiền như vậy ném đến ở chỗ này rồi, vì vậy hắn thấy mình có thể vơ vét lấy chút ít trong số tiền này, kỳ thật Cảnh Trường Văn trong khoảng thời gian này biến hóa có thể nói là tương đối lớn, nhưng không phải là không có nguyên nhân.
Nguyên nhân thứ nhất là do tác dụng của Triệu Lâm, thằng này không ngừng giới thiệu cho Cảnh Trường Văn các loại bằng hữu, đương nhiên, những người bạn này đến từ nơi đâu, chỉ có Triệu Lâm biết, dù sao tất cả đều là dân kinh doanh mua bán tại Hồ Châu, bọn họ nghĩ đến biện pháp nịnh bợ vị Cảnh cục trưởng này nên tiếp cận, nguyên nhân thứ hai là Đinh Trường Sinh rời khỏi Hồ Châu, điều này làm cho Cảnh Trường Văn có chút cố kỵ, rút cuộc cũng đã yên lòng.
Điều trọng yếu nhất là Cảnh Trường Văn phát hiện, khi lần đầu tiên đã đưa tay ra, mà muốn lùi về là chuyện rất khó, lúc mới bắt đầu là một ít quà tặng rượu, thuốc lá, về sau thì không phải là quà tặng rượu, thuốc lá rồi.
Hắn hướng La Đông Thu đề cập qua mấy lần là muốn cái vị trí phó chủ tịch thành phố, phó chủ tịch kiêm nhiệm cục trưởng công an, thế nhưng La Đông Thu vẫn chưa có đáp lời, hắn cũng đã nghe qua từ một người bằng hữu, cha của La Đông Thu tại trong tỉnh giờ đã không còn là nhất ngôn cửu đỉnh, vì thế cái chức phó thị chủ tịch như vậy, nhất định là phải thông qua thường ủy hội đấy, như vậy chẳng khác nào còn đường của hắn lên cao đã bị lấp kín chặn đứng rồi.
Cảnh Trường Văn lâm vào vô vọng, vậy bây giờ không tranh thủ kiếm ít tiền, thì thời gian mình ở Hồ Châu tất cả đều uổng phí, hơn nữa La Đông Thu đã từng đáp ứng hắn, nếu như có thể cầm bắt được Hoa Cẩm Thành, thì hắn có thể được chia đến 5% từ tài sản của lão ta, đây cũng lý do là hắn tận hết sức lực muốn đem Hoa Cẩm Thành nhốt vào..
-La thiếu gia, có chuyện muốn trao đổi một chút, tổ dò xét của Đinh Trường Sinh đã đến Hồ Châu, chiều nay hắn sẽ dẫn tổ tới cục công an thành phố hoạt động điều tra, vậy việc bên này trước tạm dừng một chút …
- Hoa Cẩm Thành cùng Đinh Trường Sinh vốn chính là có quan hệ mật thiết đấy, hắn có thể dò xét ông, còn ông không thể điều tra hắn được sao? Nhất định phải tập trung hướng chuyện Hoa Cẩm Thành cùng Đinh Trường Sinh có quan hệ mà điều tra, mặc dù là không có chứng cứ, ông là một cục trưởng cục công an thành phố, mà không có thể tạo ra chứng cứ được à, đầu óc của ông dạo này không dùng được rồi…
La Đông Thu tại trong điện thoại không lưu tình chút nào khiển trách.