1951
La Gia Nghi mặc dù đang trong phòng bếp nấu cơm, nhưng lúc nào cũng đều lắng tai nghe lén trong phòng khách nói chuyện, không chỉ là cảm thán Đinh Trường Sinh thằng gia hỏa này tốc độ phát triển, khác xa lúc lần đầu tiên gặp hắn lúc, khi đó hắn ngây ngô lại đơn thuần, nhưng mà hiện tại thì sao, nhất là khi khi ngữ khí Đinh Trường Sinh lúc nói chuyện, trong nội tâm một hồi kích động.
Ngữ khí của hắn không có gì gay gắt rất bình tỉnh, hiện tại Đinh Trường Sinh đã học được cách điều khiển tâm tình của mình, làm cái loại công việc này nếu lúc nào cũng cảm thấy tức giận mà nói, bản thân sớm muộn gì cũng sẽ bị tức chết, mà người một khi tức giận, cũng rất dễ dàng mất đi sức phán đoán.
-Cháu nói không sai, chú cũng muốn thay đổi lại bầu không khí quan trường Hồ Châu, nhưng mà cháu cũng nên nên hiểu, chú so với lãnh đạo Thạch Ái Quốc cũ của cháu lúc còn làm bí thư còn khó khăn hơn, đây là sự thật, mà việc điều chỉnh cán bộ, không phải là chú chỉ một câu nói là có thể làm được đấy, mà còn có trình tự từ bên tổ chức .
La Bàn Hạ bất đắc dĩ nói.
Đối với vấn đề này, Đinh Trường Sinh cho rằng La Bàn Hạ không có nói dối, đầu tiên là phó bí thư Trọng Hãi, tuy rằng ông ta đến Hồ Châu thời gian không ngắn, nhưng phần lớn là phó chức, mà bây giờ thì Đường Linh Linh trường phòng tổ chức cán bộ thành ủy đã gia nhập liên minh, khiến cho Trọng Hải thế lực tăng lớn, nếu như La Bàn Hạ đều muốn làm một số điều chỉnh, đầu tiên là phải trưng cầu ý kiến vị phó bí thư này…
Còn chủ tịch Để Khôn Thành cùng thường vụ phó chủ tịch Sở Hạc Hiên quan hệ mật thiết thì mọi người đều biết rõ, trước mắt nhìn xem, vì mục tiêu phát triển kinh tế Hồ Châu nên những người lãnh đạo này tạm thời chưa có va chạm, một khi Hồ Châu thật sự phát triển, đấu tranh chính trị mới là mục tiêu chính…
-La bí thư, Uông Minh Hạo thì không thể tin được, nếu chú còn dung dưỡng với ông ta, chú chắc có thể biết, tuy rằng phía trên còn chưa có chính thức miễn trừ chức vụ của Uông Minh Hạo, nhưng người này tại Hồ Châu nếu còn tiếp tục lưu lại thì chỉ có thể càng làm hỏng nhiều sự tình nữa, bản án Quan Nhất Sơn chính là minh chứng.
-Chú biết rõ, nhưng mà Uông Minh Hạo là người được La bí thư tỉnh ủy bảo vệ, chúng ta không nhúc nhích được, đây cũng không phải là phạm vi chức trách của cháu, hay là bây giờ trước nói vấn đề của Cảnh Trường Văn, lâu nay cục công an thành phố Hồ Châu đã trải qua rất nhiều sự tình, vì vậy lúc này đây nếu như Cảnh Trường Văn lại bị bắt đi, thế thì cục công an thành phố Hồ Châu lại được nổi danh, cháu thì thư thái không sao, nhưng còn chú là người đẫn đầu thì làm sao đây?
La Bàn Hạ hỏi.
Đinh Trường Sinh thật không ngờ sự tình lại có ảnh hưởng đến phương diện này, La Bàn Hạ nói qua, thật đúng là có chuyện như vậy, một cục công an thành phố mà các cục trưởng liên tiếp bị ngã xuống, đã nói lên có vấn đề tồn tại, nói như vậy, thì thanh danh hình tượng của người dẫn đầu đối với địa phương sẽ là giảm đi rất nhiều đấy.
-Vậy ý của chú thì chúng ta sẽ làm sao?
Đinh Trường Sinh trưng cầu ý kiến nói.
-Trường Sinh, cứ như vậy đi, cho chú thời gian một ngày, để chú gặp Cảnh Trường Văn nói, nếu như hắn có thể tự ly khai khỏi Hồ Châu, chỉ cần là ra hắn khỏi Hồ Châu, thì bên cháu muốn làm cái gì với hắn cũng được, đó là sự tình ban kỷ luật thanh tra tỉnh ủy, được không?
La Bàn Hạ nói ra.
Đinh Trường Sinh không nghĩ tới La Bàn Hạ là nghĩ như vậy đấy, bất quá điều này cũng hợp tình lý, La Bàn Hạ bây giờ không muốn đắc tội bất luận kẻ nào, bởi vì đến trình độ này, chuyện lão còn muốn tiến thêm một bước, đã không còn có khả năng, bởi vậy nếu như trước lúc về hưu, có thể an bài tốt một chút, thì đó là kết cục tốt nhất, thế nhưng nếu như bởi vì xử lý chuyện của Cảnh Trường Văn mà làm cho những người khác trên tỉnh khó chịu, nếu sau này trên tỉnh có muốn lôi kéo ông, thì chỉ cần La Minh Giang một câu phản đối, tất cả đều sẽ trở thành bọt nước, vì vậy La Bàn Hạ ý tứ rất đơn giản, ông không muốn gây chuyện.
-Được rồi, cháu sẽ chờ thời gian một ngày, còn về phần từ nơi lãnh đạo của cháu, sau khi cháu hồi báo, thì lãnh đạo trên đó muốn làm như thế nào, thì cháu không can thiệp được…
Đinh Trường Sinh nói rất rõ ràng với La Bàn Hạ.
-Trường Sinh, chú hiểu, chú chỉ cần trễ một ngày, để chú làm một chút công tác, tranh thủ nói Cảnh Trường Văn tự thú hoặc là ly khai Hồ Châu..
La Bàn Hạ cũng nói lá bài tẩy của mình.
Nếu như Cảnh Trường Văn dưới sự chế tác của La Bàn Hạ từ chức ly khai khỏi Hồ Châu, như vậy cho dù là hắn có đi đến bất cứ nơi đâu cũng có thể tiếp tục tiến hành bản án của hắn tại Hồ Châu, nhưng mà rất rõ ràng, thông báo bản án của hắn chắc chắn sẽ không nhắc đến danh nghĩa Cảnh cục trưởng cục công an thành phố Hồ Châu, tuy rằng hành vi mục nát của hắn đều là làm tại Hồ Châu đấy, đối với mọi người tại đây thì lực sát thương liền bị hạ thấp xuống rất nhiều, tuy rằng đây chỉ là một cách bịt tai trộm chuông, nhưng mà nhiều khi lại không thể không làm như vậy.
Nếu như Cảnh Trường Văn không ly khai khỏi nơi đây, như vậy bước tiếp theo điều tra vẫn còn là tại Hồ Châu, như vậy thì chẳng khác gì là Đinh Trường Sinh cùng La Bàn Hạ không có bất kỳ giao dịch nào, đây là do Cảnh Trường Văn bản thân không biết sống chết, cùng mình không quan hệ, tuy rằng không phù hợp với ý tứ của La Bàn Hạ, nhưng mình cũng đã là tận lực.
Chỉ là, Lý Thiết Cương nếu như biết rõ chuyện này, thì lúc điều tra, nhân cơ hội đả kích người đứng sau lưng Cảnh Trường Văn hay là nể mặt mũi La Bàn Hạ này đây
-La bí thư, trước đây chú cũng cùng bí thư Lý Thiết Cương là cộng sự nhiều năm, cứ như vậy đi, hay là chính chú báo cáo tình huống như thế nào thì cứ dựa theo lời của chú báo, cháu chậm một ngày báo cáo cho Lý bí thư cũng được….
-Tốt, Trường Sinh, cám ơn cháu , vô luận công việc này có làm thành hay là làm không thành, chú đều cảm tạ cháu, tuy rằng chúng ta cũng không phải từ dân bản địa của Hồ Châu, nhưng chúng ta đều hy vọng Hồ Châu tốt, đều hy vọng dân chúng Hồ Châu có thể vượt qua ngày tốt lành, chú thay bọn họ cám ơn cháu… .
La Bàn Hạ đứng dậy cùng Đinh Trường Sinh bắt tay, lúc này La Gia Nghi đã bày xong rượu và thức ăn.
Bữa rượu này một mực uống đến hơn mười một giờ đêm, đây là hắn cùng La Bàn Hạ thỏa thích một lần, tuy rằng La Bàn Hạ uống rượu không nhiều lắm, nhưng lại hàn huyên rất nhiều, Đinh Trường Sinh cũng có chút cảm khái, La Bàn Hạ trước kia cũng không phải là ưa thích nói chuyện phiếm đấy, nhưng mà lúc này đây, lại nói rất nhiều, làm cho Đinh Trường Sinh thu được ích lợi không nhỏ.
-La bí thư, khuya rồi, cháu phải đi, ngày mai tin tức gì, cứ báo cho cháu biết.
Đinh Trường Sinh cười cười, hắn đã quá say rượu rồi ..
-Đêm nay cứ ở lại chỗ này đi, nhà có phòng khách, La Gia Nghi, con đi sắp xếp đi, để cho Trường Sinh đêm nay ở lại nơi này đi.
La Bàn Hạ lúc này cũng là đã híp mắt, nói xong liền lảo đảo đi về phòng ngủ…
-Không …không, cháu… còn có việc…..
Đinh Trường Sinh đứng dậy thì La Bàn Hạ đã đi lên phòng ngủ, chỉ còn có La Gia Nghi ….