1955
Đinh Trường Sinh nhìn xem bầu trời, cũng không biết phải đợi tới khi nào, vì quán bar chưa tới giờ hoạt động, hắn thì sợ đêm dài lắm mộng…
-Tề chủ nhiệm, em thấy chúng ta không cần phải chờ đợi nữa, cứ trực tiếp đi vào, khống chế người phụ trách là được rồi, về phần Cảnh Trường Văn, nếu quả thật có ở bên trong, thì sẽ chạy thoát không được đâu, chỉ là chúng ta không cần đi vào nhiều người như vậy, Tề chủ nhiệm, anh và những người khác cứ ở trong xe, đề phòng Cảnh Trường Văn thoát ra từ cửa khác, em cùng Dương Minh vào xem, ít người cũng an toàn hơn..
Đinh Trường Sinh trầm ngâm nói.
-Trường Sinh, cứ chờ một chút, mọi người ở chỗ này chờ, để tôi đến cục công an bảo người cục công an thành phố gọi điện thoại cho Cảnh Trường Văn, bảo hắn tranh thủ thời gian quay về cục công an thành phố, nếu như hắn có thể quay trở về, chúng ta liền động thủ, nếu như hắn không quay về, thì chúng ta sẽ đi vào cũng không muộn.
Tề Nhất Hàng đề nghị.
-Được, vậy cũng tốt, vậy chúng ta chờ tin tức của Tề chủ nhiệm.
Thế nhưng là ngay tại lúc Đinh Trường Sinh vừa mới đồng ý đề nghị Tề Nhất Hàng, thì đột nhiên truyền đến một tiếng súng vang, tuy rằng tiếng súng rất khó chịu, nhưng mà chỉ đến khi tiếng súng bắn ra làm vỡ cửa sổ thủy tinh, lúc này mới dẫn tới sự chú ý Đinh Trường Sinh.
Còn Tề Nhất Hàng thì không có cảm giác nhạy cảm như vậy, chỉ là nghe được một tiếng trầm đục, hoàn toàn không có phân biệt được hướng súng vang lên.
-Có chuyện gì vậy?
Tề Nhất Hàng thấy Đinh Trường Sinh nhìn chằm chằm vào lầu hai quán bar, hỏi.
-Không tốt, có tiếng súng vang lên, chủ nhiệm…không còn kịp rồi, kêu xe cứu thương nhanh đi, Dương Minh, theo tôi đi lên .
Dứt lời, không chờ Tề Nhất Hàng đáp ứng, lập tức mở cửa xe xuống xe, Dương Minh cũng theo sát phía sau.
Tề Nhất Hàng trong tâm khẽ run rẩy, hắn cũng biết tiếng súng vang lên thì sẽ gây ra cái gì hậu quả, nếu quả thật đây chính là tiếng súng, như vậy rất có thể là Cảnh Trường Văn tự sát, đây là vấn đề phiền toái nhất đấy, chẳng khác nào manh mối tốt như vậy lại đứt gãy, Tề Nhất Hàng với tư cách đi theo Lý Thiết Cương nhiều năm như vậy, làm sao mà không biết dụng ý Lý Thiết Cương lần này hạ quyết tâm quăng ra Cảnh Trường Văn, Cảnh Trường Văn chẳng qua chỉ là một con tôm nhỏ, mục tiêu thả câu của Lý Thiết Cương là con cá to ở phía sau lưng của Cảnh Trường Văn, nếu như Lý Thiết Cương có thể thuận lợi thực hiện được mục đích, như vậy thì giấc mộng của Lý Thiết Cương mới đạt được, chức vụ bí thư tỉnh kỷ ủy chỉ là ván cầu, vị trí cao hơn đang chờ ông ta, vì vậy Tề Nhất Hàng lòng nóng như lửa đốt, vội vàng dựa theo Đinh Trường Sinh kêu xe cứu thương.
Lúc này Cảnh Trường Văn đã ngã xuống trong vũng máu, nhưng mà vị trí bị bắn trúng không phải là bộ vị yếu hại, mà là ngay bụng, phát súng đầu tiên đã trúng trên bụng Cảnh Trường Văn, đây là do lúc Cảnh Trường Văn đứng dậy bắt Chu Lương Thần qui xuống chổng mông lên cho hắn giao cấu, bởi vì hắn đưa lưng về phía cửa sổ, vì vậy Chu Lương Thần lúc cầm súng lên bắn phát đầu tiên xong, mấy phát còn lại thì nhắm mắt lại bắn vào trên vách tường, trên sàn nhà, chỉ có một phát bắn trúng vào cửa sổ thủy tinh, đến khi súng hết đạn không nổ, thì mới mở to mắt ra nhìn, lúc này Cảnh Trường Văn đã ngã trên sàn nhà, tay ôm bụng, máu tươi chảy ròng.
………………………………………………………………………………..
-Này này….các người các đang làm gì, quán bar còn chưa có tới giờ mở cửa, năm giờ chiều thì hãy đến đi .
Phục vụ viên quán bar nhìn qua Đinh Trường Sinh cùng Dương Minh chạy vào vội vàng ngăn cản nói.
Đinh Trường Sinh một câu không nói, tiến lên bắt lấy cánh tay phục vụ viên, hơi chút dùng sức, liền đem gia hỏa này cánh tay quặt về phía sau.
-Tôi nói cho anhi biết, tôi đang tìm Cảnh cục trưởng có việc gấp, nếu anh làm chậm trễ thời gian, thì tôi sẽ tống giam anh đấy, Cảnh cục trưởng đang ở phòng nào, nói .
Đinh Trường Sinh lòng nóng như lửa đốt, lo lắng của hắn cùng Tề Nhất Hàng là giống nhau, đều lo lắng đến vấn đề Cảnh Trường Văn tự sát, nhưng mà nếu là tự sát làm sao lại nổ súng về hướng cửa sổ làm vỡ kính thủy tinh đây?
-Tại …tại trên lầu 208… .
Phục vụ viên nhìn thấy người tới hung hãn như vậy, lại là tới tìm Cảnh Trường Văn đấy, bản thân nếu làm trễ nải sự tình thì sẽ chịu không nổi, liền nhanh nói ra.
-Phía trước dẫn đường, nhanh lên.
Đinh Trường Sinh tuy rằng buông lỏng gia hỏa này, nhưng vẫn là hung hăng đạp hắn một cước.
Thế nhưng là khi đến trước cửa gian phòng, lại phát hiện cửa ở bên trong khóa trái rồi, gọi cũng không có ai mở cửa, Đinh Trường Sinh sợ gặp chuyện không may, không kịp đợi phục vụ viên cầm chìa khoá mở cửa, lóe lên thân, một cước đem cửa đạp bật ra, tình cảnh trong phòng lại làm cho người nhìn thấy mà giật mình, Cảnh Trường Văn ngửa mặt nằm trên mặt đất, một tay ôm phần bụng, máu tươi đang trào ra bên ngoài y, mà các hắn không xa trong một góc, một cô gái trẻ tuổi trần như nhộng đang run rẩy, giống như vừa nhận lấy một sự kinh hãi lớn lao vậy.
Đinh Trường Sinh tuy rằng không muốn Cảnh Trường Văn chết, nhưng lại không có tùy tiện chạy vào, quay người đối với Dương Minh nói ra:
-Cầm điện thoại, thu hình, chụp ảnh, nhanh lên .
Dương Minh vội vàng dựa theo Đinh Trường Sinh phân phó mà làm, còn Đinh Trường Sinh lấy điện thoại di động ra bấm gọi cho Tề Nhất Hàng.
-Chủ nhiệm, phiền toái rồi, Cảnh Trường Văn đã bị đạn bắn vào bụng, các người mau tới đây đi.
Lúc này Dương Minh làm xong việc quay chụp, lưu lại trực tiếp tài liệu, thì mới cùng Đinh Trường Sinh tiến vào gian phòng, đầu tiên tại trên bàn trà cầm một cái khăn mặt, chụp lên phần bụng Cảnh Trường Văn, hiện tại chỉ có thể là cầu mong hắn không có bị thương tổn đến bộ vị yếu hại mà thôi, bằng không mà nói, nếu Cảnh Trường Văn, thì vụ án này sẽ không có chút ý nghĩa nào rồi.
Tề Nhất Hàng nghe được Đinh Trường Sinh báo cáo, bắp chân như bị căng gân, theo từ chỗ đỗ xe đến lầu hai quán bar, không đến 100m, Tề Nhất Hàng phải mất năm phút đồng hồ sau mới đến, mà lúc này, xe cứu thương cũng đã vừa chạy tới, Đinh Trường Sinh mới thấy được Tề Nhất Hàng và người của bệnh viện người cùng tiến lên….
-Tình huống thế nào rồi?
Tề Nhất Hàng nhìn thấy Đinh Trường Sinh đang cầm máu cho Cảnh Trường Văn, hỏi.
-Đang lên cơn sốc rồi, không biết có thể giữ được tính mạng hay không ?
-Ai đã bắn hắn chứ?
-Hình như là do một cô gái trong quán bar, em đã cho Dương Minh đem cô gái kia đưa ra ngoài, mang về thẩm vấn thì có thể sẽ hiểu, chỉ là Cảnh Trường Văn đang bị thương, em lo lắng Lý bí thư chịu không được áp lực, nếu bây giờ có người muốn đem Cảnh Trường Văn đi, thì làm sao bây giờ?
Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi.
-Ài, đây là sự tình của lãnh đạo, chúng ta không xen vào được, dù sao tôi cũng đã đến đây nhận lấy phụ trách vụ này, cậu không cần phải xen vào, vô luận là giữ được hay là không bảo vệ được, lần này cậu đã là rất đúng…
-Đúng là ngoài ý muốn, ai có thể ngờ được, làm một cục trưởng công an, ban ngày không có mặt trong cục đi làm, mà lại chạy đến quán bar đùa bỡn chơi với gái quán bar chứ….
Đinh Trường Sinh nói.
-Lời này có ý như thế nào?
Tề Nhất Hàng sững sờ, hỏi.
-A, em còn chưa kịp báo cáo, Dương Minh có quay phim và chụp ảnh hiện trường khi mới vừa đến đây, tình cảnh quả thực là khó coi, chính anh tự xem lại phim trong điện thoại đi, đoán chừng đối với anh trong báo cáo có trợ giúp .
Đinh Trường Sinh mỉm cười nói.