1962
-Nhưng mà, tôi lại không biết chuyện của bọn họ, cậu hỏi tôi việc này, đã tìm sai người rồi .
Cảnh Trường Văn biết rõ, nếu như mình một khi khai ra chuyện của La Đông Thu những sự tình kia, người nhà của mình nhất định sẽ bị trả thù, vì vậy, chỉ cần mình cắn chặt răng ngậm miệng, người trong nhà còn có thể được bảo tồn, vấn đề của mình chỉ là vấn đề của mình, bảo vệ được La Đông Thu, khẳng định La Đông Thu cũng sẽ không bỏ mặc mình đấy.
-Từ nơi này đến ngoài cổng bệnh viện, tổng cộng có hơn ba mươi người, cũng là vì bảo vệ anh, tôi chỉ sợ sự tình Tôn Truyền Hà tại thành phố Bạch Sơn lần nữa lập lại, tuy rằng tôi hiện tại không biết tung tích La Đông Thu, nhưng mà tôi đoán được, hoặc là hắn đang mưu tình tìm muốn chạy, hoặc là tìm dân liều mạng đem anh diệt trừ, tôi đã cho anh mộti cơ hội, nhưng mà anh không có bắt lấy, chuyện này dừng có oán tôi.
Đinh Trường Sinh mặt không biểu tình nói.
-Tôi thật sự cùng La Đông Thu không có quan hệ gì .
Cảnh Trường Văn sau cùng vẫn còn cứng rắn nói.
-Rất tốt, chuyện cô gái kia đả thương cậu là người Bắc Nguyên, vừa khéo là đoạn thời gian trước cũng có một giáo sư đại học Bắc Nguyên bị tôi đụng xe, đang nằm tại bệnh viện, bất quá đã mất ký ức, đang trị liệu, vấn đề của anh thật không đơn giản, vấn đề kinh tế thì khỏi nói rồi, còn chuyện anh đã cùng cô gái tên Chu Lương Thần kia chuyện gì xảy ra?
Đinh Trường Sinh cười híp mắt hỏi.
-Không phải là cậu đã biết rồi sao?
Cảnh Trường Văn cự tuyệt không phối hợp nói.
- Cảnh Trường Văn, anh không phối hợp cũng không sao, vốn tôi muốn lưu lại chút mặt mũi cho anh đấy, báo cáo viết như thế nào cũng là do tôi viết, nếu như tôi ghi lại báo cáo chi tiết, đường đường một cục trưởng cục công an thành phố, trong giờ làm việc đến quán bar uống rượu, còn cưỡиɠ ɦϊếp cô gái làm trong quán bar, tôi biết rõ anh có con trai, tôi cũng đoán con của anh trước đây nhất định là tự hào về anh, bởi vì cha của hắn là cảnh sát, nhưng mà hiện tại thì sao? Cha của hắn lại là can phạm cưỡиɠ ɦϊếp cô gái trẻ, bởi vì như vậy, con của anh cả đời này cũng đừng nghĩ đến chuyện ngẩng đầu lên được, đó là do anh ngoan cố không thay đổi, con của anh cả đời này sẽ sống trong âm ảnh.
Đinh Trường Sinh nói tuy rằng thanh âm không cao, nhưng lại từng chữ như đánh vào trái tim Cảnh Trường Văn, làm hắn huyết áp kịch liệt lên cao.
- Đến cùng cậu muốn như thế nào?
Cảnh Trường Văn cắn răng hỏi.
-Tôi chính là muốn biết sự tình La Đông Thu, anh nói cho tôi biết, tôi cam đoan chuyện cưỡиɠ ɦϊếp này có thể xóa bỏ đi, chỉ truy xét vấn đề kinh tế của anh, thế nào?
Đinh Trường Sinh đã làm giao dịch quen như vậy, vì vậy vô luận như thế nào một chút áp lực cũng đều không có.
Hắn đang chạy đua với thời gian ở đây, thì La Đông Thu cũng đang tranh thủ thời gian chạy đua….
-La thiếu gia, vị này chính là Nguyễn Văn Triết đến từ vùng Trung Đông, Nguyễn tiên sinh thật không đơn giản, đến trong nước tìm người đầu tư khai phát mỏ dầu đấy, em cảm thấy được đây là một cơ hội.
Tưởng Hải Dương ngược lại là đạt đến một trình độ nào đó rồi, vốn hắn muốn một mình chạy, nếu như La Đông Thu hiện tại cũng muốn chạy ra ngoài, không bằng cùng đi thì tốt hơn.
-Chào Nguyễn tiên sinh, tôi là La Đông Thu, cha của tôi là bí thư tỉnh ủy của tỉnh Trung Nam, ông nói đến giếng dầu, quy mô như thế nào?
La Đông Thu đối với cơ hội này cũng rất cảm thấy hứng thú.
Hơn nữa trong nội tâm suy nghĩ, trách không được Tưởng Hải Dương không muốn ở trong nước giúp mình quản lý sinh ý, nguyên lai đã sớm tìm xong môi mang ở nước ngoài rồi, nói như vậy Tưởng Hải Dương là đã sớm tính toán ly khai khỏi trong nước, điều này làm cho La Đông Thu rất là khó chịu.
-Hạnh ngộ …hạnh ngộ, tôi đúng là đang cần cậu giống như là cần Tưởng tiên sinh, vậy là đã có người hợp tác có năng lực có tài lực rồi, như vậy đi, nếu như có thể mà nói, tôi nghĩ chúng ta mau chóng đến Trung Đông một chuyến, nhìn xem hiện trường như thế nào, ta cũng đến đây một thời gian rồi, vợ tôi ở nhà cũng đã sắp xếp sẵn, các người coi như là đi du lịch đi .
Nguyễn Văn Triết nghe xong một người là con trai bí thư trước đây của thành phố Hồ Châu, một người là con trai bí thư tỉnh ủy, đây đều là thế hệ quan nhị đại nổi tiếng a, việc buôn bán của mình, nếu như cùng những người này có quan hệ mà nói, vậy khẳng định là như giẫm chân trên đất bằng, cùng những người này thì việc buôn bán lớn nhất chỗ tốt chính là làm việc thuận tiện.
-À…tôi đây bên cạnh còn có chút sự tình chưa có giải quyết xong đây.
La Đông Thu còn là nhớ đến vấn đề xử lý tài sản trong nước, vì vậy chưa muốn đi.
Trong suy nghĩ của La Đông Thu, ít nhất cũng phải tìm được người tin cẩn đại diện giúp đỡ xử lý mới tốt, thế nhưng Tưởng Hải Dương lại không giống La Đông Thu, hắn đã sớm tìm cách làm việc này rồi, cho nên từ khi Tưởng Văn Sơn không còn là bí thư Hồ Châu, đại bộ phận tài sản của hắn, hắn đã giống như con kiến dọn nhà, chậm rãi từ từ chuyển dời đến quốc ngoại, hắn ở trong nước tối đa cũng chỉ còn lại hơn mười gian nhà, đây cũng là loại đồ vật không phải là trong một ngày có thể bán hết được đấy, vì vậy gấp gáp không được.
-La thiếu gia, như vậy đi, nếu như Nguyễn tiên sinh vội vã quay trở về, để em đi cùng Nguyễn tiên sinh xem sao, nếu như có thể mà nói, chúng ta cùng một chỗ đến nơi đó đầu tư mỏ dầu đi, em cảm thấy được đây là cách mua bán lâu dài .
Tưởng Hải Dương nói ra.
-Ừ, cũng tốt, tôi mấy ngày nữa thì mới đi được, còn Lâm Chí Sinh bên kia có tin tức gì không về Cảnh Trường Văn?
-Có, vẫn còn hôn mê bất tỉnh, có sống hay không thật đúng là khó mà nói .
Tưởng Hải Dương nói ra, đây là Lâm Chí Sinh truyền đến tin tức mới nhất.
Lúc Cảnh Trường Văn tỉnh lại, thì tin tức bị Đinh Trường Sinh tận lực che giấu, bất luận kẻ nào cũng không thể tiết lộ, biết chuyện Cảnh Trường Văn tỉnh lại chỉ có Tề Nhất Hàng cùng Dương Minh hai người, bởi vì như vậy bọn hắn phải tranh thủ thời gian công phá phòng tuyến tâm lý Cảnh Trường Văn.
-Một mình anh gặp chuyện không may, lại làm cho người một nhà đều không ngẩng đầu lên được, anh rõ ràng dùng sức mạnh để cưỡиɠ ɦϊếp một cô gái mười tám tuổi, chuyện vậy mà anh cũng hạ thủ được, điểm này làm cho danh dự cả nhà anhmất sạch, anh đời này cũng đừng nghĩ về nhà rồi, vấn đề tham nhũng kinh tế cũng không đến nỗi mất mặt lắm, nhưng mà cái loại cưỡиɠ ɠiαи này thì báo chí truyền thông sẽ rầm rộ đưa tin đấy, Cảnh Trường Văn anh thật hãy hảo hảo cân nhắc đi, tôi tạo cho anh cơ hội tránh được chuyện này, nhưng mà nếu anh không muốn, tôi cũng không có biện pháp .
Đinh Trường Sinh tiếp tục hướng dẫn nói.
Cảnh Trường Văn thật sâu hít vào một hơi, hắn cũng đã nghiên cứu thấu Đinh Trường Sinh rồi, thằng này nói được thì làm được, từ trước đến nay đều là không theo như lẽ thường xuất bài, cùng người như vậy giao tiếp là phiền nhất, nếu không cẩn thận, sẽ bị trúng chiêu.
-Cậu hãy để cho tôi suy nghĩ thêm chút…
Cảnh Trường Văn rút cuộc nói ra.
-Được…tôi cho anh một thời gian, nhưng mà tôi nói cho anh biết, không có bao nhiêu thời gian đâu, nhớ kỹ, nếu như bởi vì anh do dự mà làm cho chúng ta đã mất đi cơ hội, hậu quả sẽ là giống nhau, nên anh đừng có cân nhắc lâu ..
Đinh Trường Sinh nói xong thì đi ra.
-Thế nào rồi?
Tề Nhất Hàng thấy Đinh Trường Sinh đi ra, vội hỏi.
-Em cảm thấy ổn rồic, hiện tại anh hướng Lý bí thư báo cáo đi, nếu như gia hỏa này thật sự nhổ ra về sự tình của La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương, thì hỏi chúng ta nên làm như thế nào, tuy rằng Cảnh Trường Văn bây giờ còn chưa có nói rõ, nhưng mà em thấy được phòng tuyến của hắn sẽ sụp đổ hẳn là không thành vấn đề, còn nếu như hắn dám giở trò muốn chơi với em, em sẽ làm cho hắn thân bại danh liệt, cả đời này người nhà của hắn cũng không ngẩng đầu được lên, đây là vấn đề mà hắn phải suy tính.
Đinh Trường Sinh thản nhiên nói, nhưng mà sát khí mười phần.
------------