CHƯƠNG 189: KIẾM MỘT CHÉN CANH.
– Nếu không còn việc gì , cháu đi trước nhé.
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Đợi một chút , hôm bữa chú bảo cháu ghé qua văn phòng đảng ủy gặp Tần Nga Hương cầm lấy tờ đơn xin vào Đảng đâu rồi? Ghi hay chưa?
Khấu Đại Bằng hỏi.
Câu hỏi của Khấu Đại Bằng tình cờ gợi nhớ lại vào ngày hôm đó hắn đã lén lút rình mò nhìn trọn vẹn cái âm hộ múp míp của nữ chủ nhiệm văn phòng đảng ủy, lúc ấy làm gì mà còn nhớ đến lá đơn xin vào Đảng nữa…
– Về chuyện này… chú cũng biết, gần đây cháu quá bận rộn, cho nên chưa có lấy đơn xin vào Đảng, cháu lập tức bây giờ đi lấy ngay.
– Không cần, cầm lấy lá đơn này đã soạn sẵn giùm cho cháu, cứ ký tên vào là được rồi.
Khấu Đại Bằng kéo ngăn ra lấy ra tờ giấy giao cho Đinh Nhị Cẩu .
– Đây là do ai viết vậy hả chú?
Đinh Nhị Cẩu xem xét, hai trang giấy, kiểu chữ của phụ nữ viết rất xinh đẹp, nhưng rất dễ dàng nhìn ra đây không phải là chữ viết của đàn ông viết, nếu hắn ký tên vào, nếu bị soi mói thì sẽ bị lộ tẩy ngay.
– Chú à , hay là cháu chép lại được không?
– Không cần , cứ ký đúng tên khai sinh của cháu là được, chứ đừng có viết cái tên Nhị Cẩu chó chết của cháu vào là ổn , chuyện này không được nói cho người khác biết, nếu không thì rất phiền toái.
– Cháu biết rồi, nhưng xin vào Đảng mà nhờ người khác viết giùm thì thấy không có thành ý lắm, hãy để cho cháu chép lại đi.
– Thôi được, cháu muốn làm sao thì làm để tỏ lòng thành ý của cháu, nhưng viết một lần làm sao đủ thành ý, hay là viết hai mươi lần đi, sáng sớm ngày mai đưa cho chú.
– Hừm…vậy coi như giờ cháu có thành ý rồi, ký tên ngay bây giờ luôn !
Đinh Nhị Cẩu cầm lấy cây bút máy ký xong thì đưa cho Khấu Đại Bằng.
– À..lâu nay không thấy cháu ghé qua nhà chơi, Oánh Oánh sắp bước vào cuộc thi cuối năm, con bé nó rất thích phương pháp của cháu dạy cho nó học, gần đây thành tích học tập hơi đi xuống rồi , nếu có dịp rãnh, ghé qua phụ đạo cho nó thêm một chút, đối với Oánh Oánh cuộc thi cuối năm lần này rất quan trọng với nó, luôn miệng nói rằng dứt khoát muốn lọt vào top 10 cuối cấp, thím của cháu cũng hay nhắc đến cháu nhiều lần.
– Vâng, vài ngày nữa cháu sẽ ghé qua chơi, hôm đi Bắc Kinh vẫn còn để chút ít quà , cháu vẫn chưa kịp mang đến cho thím và Oánh Oánh.
– Hừm.. mỗi lần ghé qua nhà cháu đều mua quà, lần sau đừng nên mua nữa , cháu tuổi cũng không còn nhỏ, nên để dành tích lũy một ít tiền, chứ đến lúc cần tiền thì tìm không dễ ..
Khấu Đại Bằng nói mấy câu theo lối dạy dỗ của bậc cha chú làm Đinh Nhị Cẩu cảm động suýt chút nữa rơi nước mắt.
Chiếc Hummer thắng gấp vững vàng dừng lại trước ủy ban thôn Lê Viên, vừa lúc Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy Lưu Tam từ trong sân bước ra.
– Trợ lý Đinh , tôi đang muốn tìm anh đây.
Lưu Tam vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu lộ ra nét mặt vui mừng thân thiết.
– Đã xảy ra chuyện gì sao?
– Không có , tôi tìm anh có chút việc, chỉ là chuyện riêng tư.
– Móa Lưu Tam, làm tôi giật mình, cứ tưởng rằng ở công trường đã xảy ra chuyện chứ, mà sao cậu không ở trên công trường quản lý, lại chạy tới nơi này làm chi?
– Hôm nay không có nổ mìn phá đá, chỉ sử dụng máy móc đào đường, cho nên hôm nay không có cần nhiều người làm, tôi tới đây là định tìm anh có chuyện rất trọng yếu muốn xin chỉ thị của anh.
– Lưu Tam , chúng ta là bạn bè, nói đi , chuyện gì , chuyện gì mà xin chỉ thị với không xin chỉ thị nghe quan trọng quá.
Lưu Tam nhìn quanh bốn phía thấy không có người, liền kéo Đinh Nhị Cẩu đi vào văn phòng của ủy ban thôn .
– Chuyện gì ghê gớm , thần bí quá như vậy.
Đinh Nhị Cẩu có chút không hiểu hỏi .
– Trợ lý Đinh, ngày trước sau khi bí thư Trịnh đi về, tôi đột nhiên nghĩ tới một sự kiện nếu là ở trên huyện chịu trực tiếp đầu tư con đường này, chắc chắn là sẽ làm con đường lớn hơn chúng ta dự định.
– Nói nhảm gì vậy , chuyện đó đâu cần phải nói , trên huyện đương nhiên là có tiền nhiều hơn tiền chúng ta được cấp, nhất định sẽ làm con đường tốt hơn.
– Vậy thì được rồi , con đường chúng ta đang sửa bây giờ chủ yếu là dùng đá làm đường, tất cả đá đều là khai thác ngay tại chỗ, đá lớn lót ở dưới đáy , đá dăm trãi ở phía trên , đều dựa vào thợ đá dùng búa đập vụn ra đấy, nếu huyện đầu tư thành con đường lớn, thì sẽ cần đến biết bao nhiêu là đá dăm?
Lưu Tam hai mắt tỏa ánh sáng .
– Vậy ý của cậu là muốn mở một nhà máy nghiền đá?
– Đúng thế, tôi nghĩ như vậy, trợ lý Đinh anh cứ suy nghĩ thử xem, nếu xảy ra tình huống làm đường lớn, đá từ địa phương khác vận chuyễn đến là không thực tế , đường sá hiện tại rất xấu khó đi, chỉ có thể ngay tại chỗ lấy đá là hiệu quả nhất , trên huyện nếu muốn sửa đường, đương nhiên cũng không có khả năng tự làm một nhà máy nghiền đá dăm, núi đá là ở thôn Lê Viên, biện pháp tốt nhất là thu mua đá dăm tại địa phương, cho nên anh chỉ cần tìm xem ai chịu bỏ vốn đầu tư thành lập nhà máy, khỏi cần phải nói , làm xong con đường này, chúng ta cũng kiếm được một số tiền kha khá đấy.
– Lưu Tam , không thể ngờ được cậu còn có ý nghĩ làm kinh tế như vậy, tốt lắm, chuyện này để tôi suy nghĩ thật kỹ, đến lúc đó ta sẽ nói cho cậu biết.
– Vâng, tôi sẽ chờ tin tức tốt lành của anh.
Lưu Tam sau khi chia tay với Đinh Nhị Cẩu rời khỏi văn phòng, trong lòng rất vui mừng hớn hở..
Nhìn xem bóng dáng của Lưu Tam, Đinh Nhị Cẩu Bất thầm nghĩ, ai nói người sống ở trên núi không có đầu óc kinh tế , điểm quan trọng là chuyện thành lập nhà máy khai thác đá dăm ngay tại địa phương xem ra thì tốt vô cùng, Đinh Nhị Cẩu lâu nay vẫn chưa có nghĩ đến chuyện này, may nhờ sáng kiến của Lưu Tam, trong đầu Đinh Nhị Cẩu ngay lập tức hoạt động đến những điều then chốt , đây quả là cơ hội tốt, đúng là xa tận chân trời , lại gần ngay trước mắt .
Nhưng đây là hạng mục chủ đạo trên huyện, dù biết trong huyện không có khả năng tự mình khai thác đá , nhưng chiêu đầu tiêu sẽ là sử dụng mối quan hệ lợi ích với bên ngoài, không biết sẽ rơi vào trong tay tập đoàn lợi ích nào, nếu đúng như vậy , thì mình không thể kiếm nỗi ngay cả một chén canh để húp.
Vậy thì mấu chốt trên thị trấn nhất định phải có người của quan viên gia nhập cổ phần , như thế thì mới có thể thành lập được nhà máy khai thác đá vững vàng được , chuyện này cần phải có Khấu Đại Bằng gia nhập, Đinh Nhị Cẩu rất tự biết mình ,hắn hiện giờ chưa thể trực tiếp nhúng tay vào .
Lúc chiều, Lưu Tam dự định sẽ dẫn Đinh Nhị Cẩu đ vào khu vực dự định dùng để khai thác đá dăm, nhưng bất ngờ trên công trường xảy ra có chuyện, một chiếc xe đào đường bị mắc kẹt sâu ở dưới hố, nên hắn phải huy động thêm lực lượng chạy đến cứu hộ chiếc xe.
Việc dẫn đường sẽ di Hà oanh Nhi vợ của Lưu Tam phụ trách, vì việc này cần giữ bí mật đến phút cuối ..
Sau cái ngày Hà oanh Nhi bị Đinh Nhị Cẩu dạy cho một bài học, thì không bao lâu sau đó cô đã kết hôn với Lưu Tam, từ một cô gái trẻ biến thành một người đàn bà, giờ cô đã mang thai đến tháng thư tư và đang sắp sữa được làm mẹ, tâm tính cô thay đổi rất nhiều, dưới ánh mắt cô Đinh Nhị Cẩu không còn là một kẻ đáng ghét nữa, vừa giúp ích cho dân trong thôn, hắn cũng vừa tạo điều kiện tốt cho chồng cô là Lưu Tam rất nhiều, quan trọng nhất là cô cứ nhớ mãi lần đầu tiên mới biết được thế nào là sự suиɠ sướиɠ khi được bú ɭϊếʍ trên cái âm hộ của mình thông qua hắn, đó cũng là điều mà Lưu Tam đến tận bây giờ cũng chưa có hề thực hiện với cô………