Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 213: GIỐNG BÁN HÀNG ĐA CẤP QUÁ.

Kíƈɦ ŧìиɦ suốt một đêm, trong gian phòng ngủ còn lưu lại dư vị cuộc giao cấu tản ra cái mùi thật là tràn ngập cám dỗ dụ hoặc..

Tối hôm qua Đinh Nhị Cẩu tận tình tại trên thân thể đẫy đà Lý Phượng Ny phát tiết, cô điên cuồng rêи ɾỉ, cơn cực khoái tiến đến liên tiếp vài lần với sự hưng phấn khiến cô như muốn ngất đi, mãi đến khi Đinh Nhị Cẩu phát hiện Lý Phượng Ny đã mềm nhủn như là không có xương cốt, hắn mới thỏa mãn mỉm cười ngưng nghỉ.

Trải qua cùng Lý Phượng Ny hai đêm đại chiến, đến ngày thứ ba Đinh Nhị Cẩu cảm thấy tinh thần mình thật sảng khoái, nên định quay trở về thôn Lệ Viên.

Vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy Lý Kiến Thiết đang ở trong sân chống gậy rèn luyện thân thể, khuôn mặt ông ta đã trải qua hai lần giải phẫu cấy da , tuy nhiên vẫn còn những vết sẹo dọa ngườ , cho nên sau này , Lý Kiến Thiết rất ít đi ra ngoài , phần lớn thời gian là ở trong sân đi dạo vì căn nhà cũng khá lớn.
– Chú Lý dậy sớm vậy.

Đinh Nhị Cẩu hỏi thăm.

– Ừ, lớn tuổi rồi nên ngủ không được nhiều , không giống như các cậu còn trẻ tuổi tham ngủ, tham chơi.

Lý Kiến Thiết vừa nói vừa chuyển động đôi chân, ông đang luyện tập từng bước đi thẳng …

Nghe nói như thế , Đinh Nhị Cẩu cũng khó trả lời, bây giờ Lý Phượng Ny vẫn còn ngủ say, chỉ có mình hắn chuẩn bị ra đi, có thể là vì không gặp nhau trong thời gian hơi dài , cả hai đêm liên tiếp hắn phải tiến hành giao cấu liên tục mới thỏa mãn được cô, ôi đàn bà, thật khó lường nha, mới mờ sáng hôm nay, cũng phải làm thêm cho cô một lần nữa thì mới chịu, cho nên đến hiện tại vẫn chưa rời khỏi giường nỗi.

– Cháu hôm nay phải đi vì còn có việc ở cơ quan , chú Lý à có thời gian rãnh cháu sẽ quay về thăm chú.

Lý Kiến Thiết gật gật đầu , không nói gì ………………………………………..
………………………………………………………………………………………….

Đinh Nhị Cẩu một đường rong ruổi quay trở lại ủy ban thôn Lê Viên, vừa mới mở cửa xuống xe , đã nhìn thấy vợ chồng giáo sư Triệu Phàm đi ra ngoài còn có một người đàn ông trung niên đi theo.

– A, may quá trợ Trường Sinh, cậu đã trở về, mấy ngày nay cậu không có ở đây, anh biết cậu bận công việc gấp gáp, cho nên cũng không dám gọi điện thoại, sợ quấy rầy cậu.

– Anh Triệu , vội như vậy, tìm em có việc à?

Đinh Nhị Cẩu nói xong, đưa ánh mắt nhìn về phía Dương Xảo Ngọc chứa đầy ẩn ý…

– Có chút thay đổi, để chị giới thiệu cho cậu biết, đây là người chuyên môn nghiên cứu mua bán hạt giống các loại cây Phong Minh Đào, còn đây là Đinh Trường Sinh, trợ lý chủ tịch thị trấn Lâm Sơn.
Dương Xảo Ngọc giới thiệu hai người với nhau..

– Ồ , chào anh, vào trong phòng ngồi đi.

Đinh Nhị Cẩu cầm chặt tay Phong Minh Đào cùng mọi người đi vào ủy ban .

– Trợ lý Đinh, tôi nghe Triệu Phàm nói là nơi này điều kiện gieo trồng khá tốt, tranh thủ thời gian tới xem qua, nói thật, những năm gần đây bán hạt giống cũng kiếm được không ít tiền, nhưng giống nho trong nước rất khó trồng, dù giai đoạn trước tôi có đầu tư không ít , lần này tôi đến một là nhìn xem thổ nhưỡng đất đai, hai là xem thử khả năng có thể cùng trợ lý Đinh hợp tác hay không, để thay thế cho vợ chồng anh Triệu Phàm.

Phong Minh Đào là người thẳng tính, còn chưa có kịp đợi mấy người ngồi xuống ghế, cũng đã đem ý đồ của mình ra nói, chuyện làm ăn gấp gáp như vậy là tối kỵ , nhưng tính cách như vậy cũng có cái ưu thế, đó là rất dễ dàng đạt được hảo cảm của người khác .
– Uả..vậy vợ chồng anh Triệu Phàm không…

Không để cho Đinh Nhị Cẩu dứt lời, Triệu Phàm nói tiếp theo sau:

– Bất quá, kế hoạch có chút thay đổi , tại vì vợ chồng anh có chuyện đột xuất nên phải về lại thành phố, anh biết cậu muốn xây dựng một vườn nho lớn, nhưng anh suy tính lại rồi, bây giờ làm vườn nho với qui mô như vậy hơi khó thực hiện , hơn nữa giá cả cũng không thể đi lên, trừ phi chính mình tự sản xuất thành rượu , như vậy mới có thể mở rộng giá trị, chứ nếu chỉ bán nho trái thì hiệu quả khá thấp, do đó anh mới giới thiệu cậu với Phong Minh Đào, ông ta là người có khả năng tốt nhất để làm chuyện này.

Đinh Nhị Cẩu lẳng lặng không nói gì, nhưng trong đầu hắn thì hiểu rỏ lý do vì sao mà Triệu Phàm thay đổi kế hoạch gấp rút tìm Phong Minh Đào thay thế cho ông ta, vợ chồng ông ta thì sẽ mau chóng rời khỏi nơi đây…
– Thôi cũng được, nghe tin anh chị rời khỏi đây em cũng lo lo , vì tiền đầu tư vào cũng không ít, nếu là có một người giỏi về kỹ thuật như anh Phạm Minh Đào tham dự vào , em cầu còn không được ..

Triệu Phàm cười khổ, ông ta thật sự là hoảng hốt khi trở về nhà bắt gặp vợ mình Dương Xảo Ngọc bị trói tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, dấu vết dịch nhờn và nướƈ ŧıểυ dính đầy trên tấm ga giường, ông hiểu rằng người vợ mình đã bị gã đàn ông xa lạ nào đó làm cho suиɠ sướиɠ lên cơn động dâʍ với một kɦoáı ƈảʍ tuyệt vời mà chính bản thân của ông cũng chưa giờ làm cho vợ mình sướng khoái được như vậy, cũng may là hắn còn chưa có chân chính tiến hành giao cấu với vợ mình, Triệu Phàm chẳng dám tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra nếu điều đó xảy ra, ông cũng nhận ra rằng ông không phải là đối thủ của người đàn ông xa lạ này, nếu còn ở lại nơi đây, e là một ngày nào đó ông sẽ mất hẳn Dương Xảo Ngọc về tay người đàn ông này…
– Trường Sinh, là như thế này, trước khi Minh Đào đến đây, ông ấy cũng cùng với anh phân tích qua tình huống gieo trồng nho và thu nhập, theo nghiên cứu của Minh Đào, những năm này gần đây, ở nước chúng ta mọc lên khá nhiều vườn nho, nhưng ngã ngựa thua lỗ cũng không ít, số lượng người thu nhập cao cũng không nhiều lắm , nếu chỉ dựa vào bán nho trái , do đó không đáng để chúng ta đầu tư quá lớn vào vườn nho như vậy, nhưng nếu thành lập nhà máy chế biến rượu nho, số tiền bỏ ra đầu tư lại tăng gấp bội, những thứ khác không nói, chỉ cần phương diện kỹ thuật , chúng ta cần phải dùng nhiều tiền mới mua được, kể cả dây chuyền sản xuất, về chuyện này anh phải báo trước cho cậu hiểu rỏ hơn.

Triệu Phàm nói rất nghiêm túc.

– Em nghe đến đây, cơ bản cũng hiểu được ý tứ của anh là không tán thành làm vườn nho nữa, sâu xa bên trong thì em không nắm chắc vì sao anh lại rời đi vội vã như vậy, nhưng hợp đồng ký để thuê đất thì đang chuẩn bị, không làm cái này, em chẳng biết làm cái gì, mảnh đất lớn như vậy, bỏ đi cũng rất là đáng tiếc.
Đinh Nhị Cẩu trầm ngâm nói.

Nghe đến đây , Phong Minh Đào hai mắt tỏa ánh sáng , đó là đôi mắt của một người làm ăn phát hiện được mỏ vàng sáng rực lên, bên trong ánh mắt đó, còn mang theo không ít tính toán, ông ta chen vào nói.

– Vì vậy cho nên tôi không dằn nổi muốn hợp tác làm ăn với cậu, tôi mới vừa từ Chile trở về , tại nơi đó có một mảnh vườn ươm giống của tôi, chúng ta nên thay đổi chủng loại trồng khác, hơn nữa loại này là món lợi kếch sù, nếu như trồng thành công , một năm mà bắt đầu có kết quả, hai năm về sau hàng năm mỗi mẫu sản lượng có thể đạt tới từ 1000 cân trở lên, trợ lý Đinh, ông có biết là tại các siêu thị ở Bắc Kinh, 1 cân Việt Quất bán được nhiêu tiền không?"

– Bao nhiêu tiền 1 cân?

Đinh Nhị Cẩu lâu nay sống ở bên trong thâm sơn cùng cốc, đối với trái Việt Quất loại hoa quả cao cấp này, hắn không có khái niệm gì hết, cùng lắm thì cho rằng mắc lắm cũng tầm 20 đồng hoặc 30 đồng 1 cân mà thôi .
– 300 đồng 1 cân đấy, nên chú ý là 1 cân , không phải là 10 cân.

Phong Minh Đào nói ra .

– 300 đồng 1 cân , con mẹ nó, ai mà có tiền ăn cái đồ chơi này, quả thực là phá gia chi tử nha.

Đinh Nhị Cẩu nghỉ thầm trong lòng, không có dám nói ra ngoài, sợ người ta chế giễu hắn không kiến thức .

– Trợ lý Đinh ,cậu tính đi , nếu 1 mẫu sản lượng được 2000 cân, cứ cho là tệ lắm cũng thu được 1000 cân, nói cách khác một năm 1 mẫu chúng ta thu về 300.000 đồng , với 100 mẫu đất , thử xem đó là bao nhiêu tiền…

Phong Minh Đào nói thao thao bất tuyệt, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì càng nghe càng thấy giống như là bán hàng đa cấp , nếu đơn giản như vậy , làm sao có thể là chuyện tốt được .

– Trợ lý Đinh, cậu phải suy tính một chút, nếu như chúng ta có thể đạt thành quy mô rồi, chuyện trồng Viết Quất giống như là đầu tư một cái ngân hàng , hàng năm thu về không biết bao nhiêu tiền đấy.
Phong Minh Đào lộ ra sự tình nôn nóng, khi ông ta chứng kiến Đinh Nhị Cẩu cũng không phải là rất nhiệt tâm, cho nên đưa ra những con số rất là hấp dẫn…

Nhấn Mở Bình Luận