CHƯƠNG 244: NƯỚC ĐỌNG NHIỂU RA.
Trung thành không phải là cứ ngoài miệng nói thì xong , làm gì thì làm bắt buộc phải chứng minh bằng hành động để chứng minh, ý của Trọng Hải là rất rõ, phải chọn lựa kéo người nhập bọn để tạo mối quan hệ, nếu không có người đồng dạng là công việc không phát triễn được .
Lời nói của Trọng Hải cứ xoay quanh trong đầu Đinh Nhị Cẩu, mấu chốt không đơn giản là Trọng Hải cảm thấy khó mở ra cục diện, mà chỉ là ông ta muốn dựa vào Đinh Nhị Cẩu hành động, vì xét về ưu thế bất ngờ thì Đinh Nhị Cẩu so với Trọng Hải không cách nào so sánh, dù hắn là thư ký chủ tịch Huyện, nhưng vẫn còn đúng là một tiểu nhân vật , người chú ý đến hắn không nhiều lắm, như thế hắn sẽ dễ dàng hơn tiếp cận những vấn đề, hiểu rõ hơn một chút về sự việc………………………………………………………………………….
……………………………………………………………………………….
Đinh Nhị Cẩu ngồi suy tư ở trong phòng làm việc, từ sáng sớm đến giờ chưa ăn một hột cơm nào , nhưng hắn vẫn không có chút nào đói bụng , bởi vì Trọng Hải đang giao cho hắn một nhiệm vụ xác thực là rất trọng đại , nếu như hắn không có một người quen thuộc tình hình trong ủy ban huyện trợ giúp, thì hắn không thể nào đem các vấn đề rắc rối phức tạp như thế này ra thăm dò được.
Tìm ai hỗ trợ đây?
Đinh Nhị Cẩu liền nghĩ đến phó chủ nhiệm văn phòng Hồ Giai Giai , anh rể của cô trước đây là chủ tịch huyện , chắc chắn đối với những sự tình trong huyện này rõ ràng chủ tịch Sở Hạc Hiên cùng bí thư Trịnh Minh Đường đấu đá với nhau nhiều năm như vậy , thì làm gì cô em vợ lại không biết những nội tình bên trong, có câu nói cô em vợ là nửa cái bờ mông của anh rễ, nếu Hồ Giai Giai cùng Sở Hạc Hiên không có chuyện quan hệ nam nữ , thì làm sao Sở Hạc Hiên để cho cô lộng quyền giống như là quản gia ở ủy ban huyện, cũng nhìn ra được Sở Hạc Hiên đối với cô em vợ rất nể trọng , đúng ra là bị nghiện cái âm hộ của cô em vợ thì chính xác hơn.
Nhưng bây giờ Hồ Giai Giai hiện tại đã đã mất đi chỗ dựa , hiện tại có không ít người rục rịch muốn hất cẳng cô, điển hình như chủ nhiệm văn phòng ủy ban Thường Hiểu Xuân đã dòm ngó đến rồi, lúc này cô cần phải chạy đua với thời gian để tìm được một chỗ dựa mới, mà ở trong ủy ban huyện chỗ dựa còn có ai khác có thể mạnh mẽ bằng chủ tịch huyện Trọng Hải ?
Có một nguyên nhân trọng yếu, dù Hồ Giai Giai là một nhân vật chủ chốt thông thạo nội tình bên trong ủy ban nhưng Trọng Hải vẫn không mời chào cô nhập bọn, vì sự an toàn của chính mình .
Trọng Hải không thể làm chuyện này, ai sẽ làm? Chỉ có Đinh Nhị Cẩu, đây cũng là đầu mối cơ hội duy nhất của hắn hiện nay để hoàn thành công việc của Trọng Hải giao phó.
Vốn là Đinh Nhị Cẩu muốn tặng hoa, nhưng suy nghĩ lại , hơn nửa đêm cầm một bó hoa đến thăm… Ặc chẳng khác nào thằng dở hơi, vì vậy hắn đổi phong cách cao nhã hơn là mua hai chai rượu vang đỏ nhập khẩu từ Pháp, còn rượu thật hay là giả thì chính hắn cũng không biết .
Đến gặp Hồ Giai Giai ở nhà có chút bất tiện, vì tại khu Gia Chúc Viện thì lãnh đạo của bên ủy ban huyện cùng với bên huyện ủy là ở chung với nhau, cho nên nếu như Đinh Nhị Cẩu đi quá sớm, rất có thể ở trong khu cư xá gặp được người biết mặt hắn , bên huyện ủy thì còn ít người biết , nhưng tại bên ủy ban huyện cũng đã có nhiều người nhận thức được hắn là thư ký của chủ tịch huyện , cho nên Đinh Nhị Cẩu đợi đến tối muộn hơn mười giờ đêm mới gọi điện thoại cho Hồ Giai Giai.
Khi Hồ Giai Giai nhận được điện thoại của Đinh Nhị Cẩu cô rất ngạc nhiên , cô thật sự là không ngờ được Đinh Nhị Cẩu vào giờ này lại gọi điện thoại cho cô , lúc này cô đang mặc cái váy ngủ, vừa mới cắt xong móng chân, đồ làm móng còn trong tay chưa kịp buông xuống.
– Hả…em nói cái gì? Em đang ở đây dưới nhà đợi chị à!….trời đất giờ này tới đây làm gì?
Hồ Giai Giai vội vàng đứng lên đến bên cửa sổ , kéo màn cửa sổ ra một góc , vừa lúc nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu đang ở dưới phất tay ra hiệu .
– Em có việc gấp cần gặp chị , ban ngày thì bất tiện, nên buổi tối mới đến, có được không vậy?
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói .
– Vậy …em lên đây đi.
Hồ Giai Giai bất đắc dĩ, đành phải mời hắn lên , cô tranh thủ thời gian để điện thoại xuống thu dọn nhà , ở đây bình thường chỉ có một mình cô , cho nên đồ lót vứt tùy ý , không nghĩ tới là Đinh Nhị Cẩu sẽ đến , cô định cự tuyệt tiếp đãi Đinh Nhị Cẩu ở trong nhà mình, nhưng lại lập tức suy nghĩ lại, dù sao hắn cũng là thư ký chủ tịch Huyện, còn mình ở tại ủy ban huyện thời gian gần đây uy tín đang bị sụt giảm , cô cũng đang muốn gấp rút kiếm một lãnh đạo có gốc gác to lớn để dựa vào, nhưng lại không có người tiến dẫn giới thiệu, lúc này không phải là có cơ hội dễ dàng khi Đinh Nhị Cẩu đến đây sao?
– Um à…trong nhà có một chút bầy hầy , không nghĩ tới em sẽ đến đây.
Hồ Giai Giai có chút cảm thấy khó xử nói, trong khi ngay cả cái váy mặc trong nhà cô cũng chưa kịp thay đổi.
– Hì..thì cũng loạn lên giống như nơi em ở thôi mà, mà có phải thay đổi dép lê không vậy chị?
– Không cần vì nhà chị không có dép đàn ông , dù sao chốc nữa chị cũng quét dọn làm vệ sinh.
Hồ Giai Giai nói ra .
Đinh Nhị Cẩu tay đưa cặp rượu vang đỏ cho Hồ Giai Giai:
– Bộ chị cho em bẩn lắm , nên khi chờ em về rồi thì chị quét dọn vệ sinh?
– Hừ, em muốn nghĩ như vậy thì chị cũng không có cách nào khác! À.. rượu này rất đắt đấy, trong khi em vừa đến đây công tác , một ngày tiền lương cũng chưa có, chị không dám nhận đâu , lát nữa lúc về thì em xách đi.
Hồ Giai Giai lắc đầu nói.
– Nào có ai mang quà đến rồi lại mang về.
– Uống chút gì không? Trà , hay là cà phê?
Hồ Giai Giai nhanh nhẹn hỏi .
– Hai thứ này uống xong thì về nhà khỏi ngủ luôn, hay là cầm hai cái ly ra, uống chút rượu đỏ này đi, nhân tiện xem rượu thật thật hay là giả?
– Uống rượu?
Hồ Giai Giai sững sờ, lập tức đỏ mặt lên , giờ này mà uống rượu trong lòng dễ bị..loạn lắm đấy.
Đinh Nhị Cẩu giờ mới chú ý đến dáng người Hồ Giai Giai đẹp đến không gì sánh kịp, lép xẹp rung động tiếng động di chuyễn của đôi dép lê màu trắng duyên dáng yêu kiều, hai bắp chân màu da trắng nõn trong suốt, một cái váy ngắn màu hồng ấn cùng với dấu vết ân hiện cái qυầи ɭóŧ bám trên cái mông no đủ làm người ta cực kỳ hâm mộ không thôi, mái tóc xõa dài đen nhánh trên khuôn mặt thanh tú diễm lệ động lòng người, đường cong uốn lượn của cái váy màu hồng ấn làm dáng người trở nên lả lướt ma quỷ tuyệt đẹp mê người, bộ ngực của Hồ Giai Giai to thẳng xông ra, cái rãnh giữa hai bầu vú càng hiện thêm rõ ràng thâm sâu chết người.
– Sao vậy chị Giai Giai? Em biết rượu có thể làm không tỉnh táo , nhưng yên tâm đi, em không có lá gan kia làm loạn đâu… hì hì.
Đinh Nhị Cẩu mìm cười khẳng định, nhưng lại làm cho Hồ Giai Giai càng thêm cảnh giác , đêm hôm khuya khoắt , cô nam quả nữ , lại uống chút rượu , đây còn không phải là củi khô gặp lửa sao? Cô mặc dù chưa có kết hôn , nhưng cũng đã trãi qua một vài người đàn ông rồi , Hồ Giai Giai biết rõ một khi thật sự rượu say làm loạn tính , thì không có đơn giản dùng nước dập tắt được, trừ phi dùng cái vật kia của đàn ông nồng nặc tϊиɦ ɖϊƈh͙ phun ra thì mới có thể dập tắt được .
Tự nhiên suy nghĩ đến nhiều thì sẽ bị loạn , Hồ Giai Giai hiện tại thuộc loại suy nghĩ lung tung, thì cô chỉ cảm giác trong lồng ngực mình có một cơn ức nghẹn, ép đến cô cơ hồ không thở nổi, chung quanh thân mềm yếu cảm thấy nhột nhạt truyền vào trong đầu, đồng thời ở dưới háng từ khu vực bí động, một cơn tê ngưa mang theo hư không trống rỗng khó nhịn, thậm chí còn chậm rãi như ri rỉ tí xíu dịch nhờn, làm trong lòng Hồ Giai Giai nổi lên cơn khủng hoảng, thân thể mềm mại bắt đầu không tự chủ như muốn giãy dụa, hy vọng là có thể giảm bớt cơn nhịn, nhưng rồi cô cảm giác được từ trong chốn đào nguyên sâu thẳm có giòng nước đọng đang từ từ nhiểu ra.